6h sáng...
Tôi bật dậy. Thực ngày nào cx vậy,như một thói quen, bởi tôi ko phải 1 con ham ngủ nướng. Nhưng thực ra thì tôi ko hề muốn bước ra khỏi giường.Trong lòng tôi lại rấy lên một nỗi sợ hãi vô hình. Dù hôm qua đã tự dặn lòng mk mạnh me,phải tự tin mà vx sợ. Nhớ hồi thi đầu vào cấp 2 tôi còn khóc vì sợ cơ mà. Từng bước nặng trĩu lết ra nhà vệ sinh mà lòng bồn chồn mãi. Và tôi bắt đầu nghĩ đến những kịch bản tối tăm. Sợ cái bản tính nhút nhát sẽ lại cản bước việc kết bạn. Sợ cái sự thiếu chủ động của bản thân sẽ khó kết bạn. Sẽ ko ai chơi với tôi. Viễn cảnh cô đơn lại tiếp tục dày xé. Càng lúc càng sợ, ko nói nên lời, ko bk diễn tả ra sao.
Nhưng biết đâu bất ngờ...
Có j đó rất kì lạ trg tính cách tôi. Lúc sợ lúc buồn thì sau một hồi sẽ vui ngay. Có nghĩa là trg lúc tuyệt vọng nhất thì đột nhiên trg lòng lại có hi vọng,lại lạc quan hơn. Như có một ngôi sao loé sáng tâm hồn, che đi những khoảng ko đen tối nhất sâu thẳm đáy lòng. Sau một hồi tuyệt vọng thì lại có hi vọng. Tôi lại nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp. Như là cô xếp tôi ngồi cạnh một bạn gái, bạn ấy cx cô đơn như tôi. Rồi chung tôi làm bạn. Hoặc bạn ấy có thể đã có bạn, tôi chơi cùng cx đâu có sao. Thế nếu ngồi cạnh con trai? Ngại phết đấy. À mà mới buổi đầu đi học thôi nhỉ, chắc đc tự chọn chỗ thôi. Nói chung là bối rối quá. Lại một mớ suy nghĩ hỗn độn hơn cả đêm hôm qua~
Tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại về chuyện mà tôi gọi chung là: make friend(m.f) từ lúc vệ sinh cá nhân, ăn sáng đến khi xem phim. H mới 6h30, 7h15 mới vào lớp cơ mà! Vx đủ thời gian xem 1 tập anime@ Phải xem bù attack on titan ss2 hôm qua quên chưa xem^^ Hay thật!
7h00 r. Đi học thôi. Vừa đi vừa hát, suy nghi về một tương lai tốt đẹp. Yêu đời quá mà! Vui thế này thể nào tí lại bắt đầu sợ. ''Tính cách kì lạ'' sẽ lại Dở chứng. Nhưng vui đc lúc nào thì vui ha! Vừa đi đến cổng trường...
Tôi bật dậy. Thực ngày nào cx vậy,như một thói quen, bởi tôi ko phải 1 con ham ngủ nướng. Nhưng thực ra thì tôi ko hề muốn bước ra khỏi giường.Trong lòng tôi lại rấy lên một nỗi sợ hãi vô hình. Dù hôm qua đã tự dặn lòng mk mạnh me,phải tự tin mà vx sợ. Nhớ hồi thi đầu vào cấp 2 tôi còn khóc vì sợ cơ mà. Từng bước nặng trĩu lết ra nhà vệ sinh mà lòng bồn chồn mãi. Và tôi bắt đầu nghĩ đến những kịch bản tối tăm. Sợ cái bản tính nhút nhát sẽ lại cản bước việc kết bạn. Sợ cái sự thiếu chủ động của bản thân sẽ khó kết bạn. Sẽ ko ai chơi với tôi. Viễn cảnh cô đơn lại tiếp tục dày xé. Càng lúc càng sợ, ko nói nên lời, ko bk diễn tả ra sao.
Nhưng biết đâu bất ngờ...
Có j đó rất kì lạ trg tính cách tôi. Lúc sợ lúc buồn thì sau một hồi sẽ vui ngay. Có nghĩa là trg lúc tuyệt vọng nhất thì đột nhiên trg lòng lại có hi vọng,lại lạc quan hơn. Như có một ngôi sao loé sáng tâm hồn, che đi những khoảng ko đen tối nhất sâu thẳm đáy lòng. Sau một hồi tuyệt vọng thì lại có hi vọng. Tôi lại nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp. Như là cô xếp tôi ngồi cạnh một bạn gái, bạn ấy cx cô đơn như tôi. Rồi chung tôi làm bạn. Hoặc bạn ấy có thể đã có bạn, tôi chơi cùng cx đâu có sao. Thế nếu ngồi cạnh con trai? Ngại phết đấy. À mà mới buổi đầu đi học thôi nhỉ, chắc đc tự chọn chỗ thôi. Nói chung là bối rối quá. Lại một mớ suy nghĩ hỗn độn hơn cả đêm hôm qua~
Tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại về chuyện mà tôi gọi chung là: make friend(m.f) từ lúc vệ sinh cá nhân, ăn sáng đến khi xem phim. H mới 6h30, 7h15 mới vào lớp cơ mà! Vx đủ thời gian xem 1 tập anime@ Phải xem bù attack on titan ss2 hôm qua quên chưa xem^^ Hay thật!
7h00 r. Đi học thôi. Vừa đi vừa hát, suy nghi về một tương lai tốt đẹp. Yêu đời quá mà! Vui thế này thể nào tí lại bắt đầu sợ. ''Tính cách kì lạ'' sẽ lại Dở chứng. Nhưng vui đc lúc nào thì vui ha! Vừa đi đến cổng trường...