Editor: Cà Rốt Hồng
"Cậu nói cái gì?" Trần Tư Dĩnh trợn to hai mắt, "Hả? Hậu Nghiêu Sở cậu ta có bạn gái rồi!"
Doãn Manh ngáp một cái, tiện tay đi đến liếc nhìn bài tập của Lâm Kha, so sánh với bài tập của mình, phát hiện cô sai hai câu QUQ tâm tình tốt lên.
"Doãn Manh! Tớ đang nói chuyện với cậu đó." Trần Tư Dĩnh như chú chim nhỏ ríu rít.
Doãn Manh ngẩng đầu: "Hả? Đúng vậy, dạo này, trong các học sinh cao trung mới mỗi một người đều có tiểu uyên ương, để cho FA như tớ đây......" Bà đây sống 30 năm cũng không có kết giao một người bạn trai, bọn oắt con này lại ngày ngày vượt qua bà đây, cô hoàn toàn không nhớ được lúc trước ở trong hoàn cảnh như vậy cô làm sao mà vượt qua ba năm cao trung.
Trần Tư Dĩnh: "FA là cái gì?"
"Khụ khụ, không có gì." Doãn Manh có lệ cho qua, cô quên mất lúc này còn chưa có cách gọi này: "Lớp hóa học kia của cậu như thế nào?"
"Đừng nói nữa, trong lớp một người có thể nhìn cũng không có, không phải mặt rổ chính là mặt dẹt. Thế nào mà vận khí cậu tốt như vậy, tùy tiện chọn một cái cũng có thể chọn được một hot boy bên cạnh......"
Doãn Manh chảy vạch đen: "Cậu đây là đi học ngoại khóa hay là đi xem người hả......"
Trần Tư Dĩnh xem như chuyện đương nhiên: "Đương nhiên là nghe giảng mới là chuyện thuận tiện!"
Lâm Kha ngủ gà ngủ gật, đầu tổ quạ đổ về phía trước bị Hàn Siêu xoa nắn một phen: "Các cậu đang nói cái gì vậy?"
Doãn Manh nhìn thấy hắn, không muốn nói chuyện nữa.
Hàn Siêu ngược lại nhanh tay tinh mắt, thấy tình thế không tốt, nịnh nọt phục dịch hoàng thượng Doãn cả buổi, thuận lợi trở thành người đầu tiên lấy được bài tập Anh ngữ hôm nay của Doãn Manh.
Thật đúng là đừng nói đến, mặc dù Hàn Siêu đáng ghét phiền không chịu nỗi, nhưng miệng lại ngọt, lúc muốn lấy lòng thật sự có thể nói đến làm cho lòng bạn thoải mái.
Cô Lý đi vào vỗ tay một cái: "Vào lớp vào lớp! Hôm nay kiểm tra vệ sinh, lớp chúng ta buổi chiều tan học đều phải ở lại làm tổng vệ sinh ah ~"
Dưới bục một tràng tiếng oán trách than thở.
Có một áp lực như thế ở đây, thời gian một ngày trôi qua rất mau. Đảo mắt một vòng, Doãn Manh đã đạp lên cái ghế ngồi dùng tờ báo chà kính thủy tinh rồi.
Hàn Siêu bình thường đi học bị chê không ra hồn, nhưng bây giờ đã biến thành chân sai vặt được hoan nghênh nhất.
"Hàn Siêu! Giúp tớ rửa cây lau nhà một chút!"
"Hàn Siêu! Giúplấy ít nước được không?"
"Hàn Siêu! Cùng tớ nâng cái bàn một tý!"
Hàn Siêu giống như là một con chó lớn sinh long hoạt hổ qua lại giữa bàn ghế như con thoi.
Không giống với cậu ấy, Lâm Kha hoàn toàn là người không thích hợp làm chuyện này, cậu ta lau một cái tấm thủy tinh mà lau đến một tiếng đồng hồ (⊙_⊙).
Doãn Manh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép kéo cái người kéo dài công việc này ra, tự mình lên ngựa. Có lầm hay không! Chẳng biết tại sao được giáo viên trọng dụng, để cho cô phụ trách đốc thúc lau tấm kính trước mặt này, làm không tốt trên mặt cũng khó coi.
Doãn Manh muốn về nhà học bài vẻ mặt QAQ, đang phiền muộn cọ cọ chà chà, đột nhiên nghe được tiếng giày cao gót cùng với giọng nói của cô Lý.
"Doãn Manh, đến phòng làm việc của tôi một chuyến."
Mọi người quay đầu lại đồng tình nhìn về phía Doãn Manh, cô Lý không phải là một giáo viên chủ nhiệm thích gây chuyện. Được mời uống trà cũng không phải là chuyện bình thường.
Doãn Manh nuốt nước miếng một cái, ném khăn lau cho Lâm Kha đi theo cô Lý.
Phòng làm việc của cô Lý cũng không ở tầng một, mà cùng tầng với phòng làm việc của giáo viên Ngữ Văn. Chờ Doãn Manh ngồi ở trên ghế, cô Lý hắng giọng một cái: "Doãn Manh à, gần đây tôi có xem qua bài tập của em, còn có giáo viên các bộ môn khác cũng khen em, cảm thấy em rất chăm chỉ, không biết chuyển Hàn Siêu đến bên cạnh em có ảnh hưởng đến học tập của em hay không?"
Doãn Manh nghẹn đỏ mặt, cô thật sự rất muốn nói: Ảnh hưởng! Phiền chết được! Mau chuyển mầm tai họa đó đi đi!
Nhưng cho dù là học sinh cao trung cũng phải học được lời nói xã giao, mím môi một cái: "Thưa cô. Không ảnh hưởng, cậu ấy rất tốt."
Cô Lý gật đầu một cái: "Làm phiền cho em. Ban phổ thông chúng ta không thể nào giống như ban thực nghiệm mỗi người đều học tập giỏi, nhưng chỉ cần chịu cố gắng, mọi người thúc đẩy nhau cùng tiến lên phía trước. Không tin không thể vượt ban thực nghiệm kia!"
Doãn Manh nghẹn lời, liền vội vàng gật đầu, lúc nghe được thúc đẩy nhau cùng tiến lên phía trước, đột nhiên có chút dự cảm xấu.
"Các em là khóa học sinh thứ hai tôi dẫn dắt, trải qua ba năm rèn luyện. Tôi ít hoặc nhiều cũng có chút kinh nghiệm, cho nên căn cứ vào tình hình lớp chúng ta, tôi quyết định chúng ta học tập theo hình thức tổ nhóm nhỏ hỗ trợ lẫn nhau, vừa có thể đốc thúc học tập lẫn nhau, vừa có thể nhanh chóng quen thuộc với các bạn học, tiến bộ nhất định sẽ càng thêm nhanh chóng." Cô Lý nói xong, đưa cho Doãn Manh một trang giấy, ý bảo cô xem tên ở phía trên.
Trong lòng Doãn Manh rơi xuống lộp bộp, quả nhiên nhìn thấy ở phía trên đó chính là tên của cô và Hàn Siêu ở cùng một chỗ, vòng cái vòng.
Cũng không phải cô ích kỷ không muốn giúp phụ đạo người khác, mà là căn bản của chính cô vốn cũng thuộc về loại kém đó, chính mình học cũng khó khăn không ra gì, còn trợ giúp lẫn nhau? Đó không phải là gán mác chơi đùa thành học tập à...... Nếu cô thật sự học giỏi, ngược lại cũng không phải việc khó gì, chỉ là giáo viên nhìn thấy mấy ngày qua bài tập cô đều làm tốt, thật ra thì cô trừ đi học ra thì hầu như tất cả thời gian đều dùng làm bài tập, mới có vẻ ưu tú hơn bạn học khác. Quyết định chủ ý học tập thật tốt thì trở ngại lại tới, còn không thể cự tuyệt được, Doãn Manh cầm danh sách trong lòng bế tắc.
Cô Lý hài lòng gật đầu một cái: "Lúc khai giảng tôi vẫn chưa có chọn ủy viên học tập, cũng là bởi vì muốn tìm một người nghiêm túc kiên định học tập, em đồng ý làm không?"
"Hả?" Doãn Manh sững sờ, nuốt ngụm nước miếng, "Đồng ý."
Cô Lý lại hài lòng gật đầu một cái.
——— —————— —————— —————— ———————
Tuyên bố xong Doãn Manh nhận chức ủy viên học tập, Trần Tư Dĩnh lại gần nhìn danh sách "Nhóm hỗ trợ học tập" trên tay cô. Trần Tư Dĩnh là loại trâu bò thi học kỳ trong truyền thuyết kia, bình thường không thể hiện ra, học tập từ trước đến giờ thuộc loại trên trung bình giáo viên không lo trình độ. Mới vừa tựu trường giáo viên cũng không coi trọng người này lắm, thế cho nên trên danh sách hoàn toàn không có tên của cô ấy.
Trần Tư Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, "May quá không có tớ."
Hàn Siêu phản ứng rất lớn, mắt nhìn Doãn Manh chằm chằm: "Cậu? Không phải môn vật lý cậu vẫn không cao hơn tôi sao?"
Doãn Manh cười nhạt một tiếng: "Ha ha."
"Đừng đừng đừng, ngài đừng nóng giận nhá! Tôi xoa chân cho ngài còn không được ư, hoàng thượng."
Doãn Manh nhíu mày, cô hoàn toàn nhìn không ra cậu bé Hàn Siêu này có chút mốc xích gắn với ba là cơ trưởng, mẹ là tiếp viên hàng không, về sau bản thân cậu ta cũng làm phi công.
Nói cách khác, sau khi tốt nghiệp cao trung cũng sẽ không cùng bọn họ thi đại học.
Doãn Manh dán danh sách vào phía sau bảng đen, lục lọi thời khoá biểu của mình. Chủ nhật cô không phải ngốc lăng ở nhà thì chính là đi ra ngoài chơi với Trần Tư Dĩnh, thành lập nhóm học tập thật ra cũng không phải là chuyện không tốt gì.
Cô Lý hoạch định nhóm hỗ trợ học tập này, chính là lấy thành tích chia lớp lúc tựu trường mà nói, bắt đầu đề ra mục tiêu mức điểm số phải đạt được. Thí dụ như Doãn Manh nhập học thi Anh ngữ được 75 điểm, như vậy thi giữa kỳ mục tiêu chính là 85 điểm trở lên.
Thật ra thì nói về tiếng Anh, cô có thể cầm chắc 95 điểm y≧▽≦y~
Nói thật, cô Lý sắp xếp như vậy thật ra thì cũng khá tài. Con đường thực tế nghiêm túc học tập của Doãn Manh, môn tiếng Anh Ngữ văn này khỏi phải nói, còn Hàn Siêu láo táo lữ tữ kia cũng có mấy phần thông minh, phàm là vài đề toán lý hóa bình thường nhận định là vấn đề khó khăn, đến trong tay cậu ta lại có thể giải quyết dễ dàng, nhưng có lẽ là thời gian tự học không đủ, kiến thức căn bản kém một chút.
Cô Lý phân chia nhóm này cũng không phải là nói một chút rồi thôi, mặc dù sau khi hiệu trưởng mới đến gia tăng hoạt động ngoại khóa, tiết học cũng giảm bớt mấy tiết, nhưng giảm bớt không thể không học. Nhóm hỗ trợ học tập này có văn bản quy định rõ ràng, ở phía trên thẻ hỗ trợ học tập có ghi chép thời gian mỗi tuần giám sát học tập lẫn nhau.
"Sao nào, về sau buổi chiều tan giờ học cậu cũng đừng đi ra ngoài chơi bóng rỗ, chúng ta cùng nhau làm bài tập và chuẩn bị bài nhé." Doãn Manh cảm thấy mình không có kết hôn sống lại liền đối mặt với vấn đề con cái rồi.
"Hắc! Đừng á, Doãn Manh xin cậu thương xót đi mà! Bóng rỗ không thể không đánh á! Tớ mới vừa vào đội trường!" Vẻ mặt Hàn Siêu vô cùng thống khổ, khoa trương giang hai cánh tay muốn kéo Doãn Manh.
Doãn Manh vẻ mặt chán ghét né tránh, lại đề nghị.
"Thứ bảy cậu có thời gian rãnh không? Tới trường học học tập nhá!" Doãn Manh túm tay áo của cậu ta, cầm phiếu "Hỗ trợ học tập" cô Lý phát có chút phát sầu, mới vừa đội lên cái mũ ủy viên học tập thế nào cũng phải biểu hiện đi đầu tốt một chút.
Hàn Siêu há hốc miệng hô: "Loại chuyện như vậy, cậu không nói, tớ không nói, cũng không ai biết chúng ta không có học á!"
Doãn Manh suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy bắt đầu trước thế nào cũng phải mua chút thể diện cho cô Lý, bất quá chỉ cần đổi lại chỗ học tập là được: "Không được, tớ phải làm gương tốt."
Mắt Hàn Siêu trừng như mắt trâu: "Không phải chứ, cậu thật sự muốn hẹn hò với tớ à?"
Doãn Manh còn chưa có hành động Hàn Siêu đã bị Lâm Kha vỗ đầu trước, "Tôi và các cậu đi đi! Cái tên này rất lì cậu hoàn toàn không quản được đâu."
Doãn Manh khó hiểu nhìn Lâm Kha một cái: "Học thần, cậu mà còn học à......"
Lâm Kha nghiễm nhiên giống như lúc trước, là ngọn sóng to học thần được thờ phụng ở trong lớp. Dù đi học không nghe giảng, tan lớp cũng không làm bài tập ( hiện tại thỉnh thoảng cũng có làm), đến kỳ thi lại đeo quầng thâm vào mắt là có thể chống lên nữa bầu trời vĩnh viễn chiếm lĩnh ghế hạng nhất. Thế nào cũng là môn kỹ thuật sống, nếu không phải cậu ta lùn đoán chắc cũng đã thành nam thần đại chúng lớp bảy rồi.
Chỉ có điều coi như không phải nam thần đại chúng, cậu ta cũng vẫn là đối tượng cả lớp quỳ lại.
"Tớ tớ tớ! Tớ cùng học với các cậu nữa!" Lý Lộ bịch bịch bịch chạy tới, cô nàng có chút ngượng ngùng nhìn Trịnh Gia Thạc ở phía sau.
Cô bé là một cô nhóc con choai choai không có bạn trai, không hiểu tại sao được phân cho một bạn nam hỗ trợ học tập. Nếu quan hệ quen thuộc giống như Hàn Siêu và Doãn Manh thì cũng may, Trịnh Gia Thạc thì cô ngay cả nói chuyện cũng chưa từng nói qua, cô không muốn một mình ở chung một chỗ với cậu ta đâu.
Trịnh Gia Thạc cũng là anh em tốt của Lâm Kha, đương nhiên đồng ý. Doãn Manh còn chưa lên tiếng chuyện này liền bị đóng đinh quyết định xong rồi. Cuối cùng ngay cả Trần Tư Dĩnh loại được xưng là muốn đi ra ngoài đi dạo phố cũng quyết định sáp vào tham gia náo nhiệt cùng bọn họ.
"Cậu nói cái gì?" Trần Tư Dĩnh trợn to hai mắt, "Hả? Hậu Nghiêu Sở cậu ta có bạn gái rồi!"
Doãn Manh ngáp một cái, tiện tay đi đến liếc nhìn bài tập của Lâm Kha, so sánh với bài tập của mình, phát hiện cô sai hai câu QUQ tâm tình tốt lên.
"Doãn Manh! Tớ đang nói chuyện với cậu đó." Trần Tư Dĩnh như chú chim nhỏ ríu rít.
Doãn Manh ngẩng đầu: "Hả? Đúng vậy, dạo này, trong các học sinh cao trung mới mỗi một người đều có tiểu uyên ương, để cho FA như tớ đây......" Bà đây sống 30 năm cũng không có kết giao một người bạn trai, bọn oắt con này lại ngày ngày vượt qua bà đây, cô hoàn toàn không nhớ được lúc trước ở trong hoàn cảnh như vậy cô làm sao mà vượt qua ba năm cao trung.
Trần Tư Dĩnh: "FA là cái gì?"
"Khụ khụ, không có gì." Doãn Manh có lệ cho qua, cô quên mất lúc này còn chưa có cách gọi này: "Lớp hóa học kia của cậu như thế nào?"
"Đừng nói nữa, trong lớp một người có thể nhìn cũng không có, không phải mặt rổ chính là mặt dẹt. Thế nào mà vận khí cậu tốt như vậy, tùy tiện chọn một cái cũng có thể chọn được một hot boy bên cạnh......"
Doãn Manh chảy vạch đen: "Cậu đây là đi học ngoại khóa hay là đi xem người hả......"
Trần Tư Dĩnh xem như chuyện đương nhiên: "Đương nhiên là nghe giảng mới là chuyện thuận tiện!"
Lâm Kha ngủ gà ngủ gật, đầu tổ quạ đổ về phía trước bị Hàn Siêu xoa nắn một phen: "Các cậu đang nói cái gì vậy?"
Doãn Manh nhìn thấy hắn, không muốn nói chuyện nữa.
Hàn Siêu ngược lại nhanh tay tinh mắt, thấy tình thế không tốt, nịnh nọt phục dịch hoàng thượng Doãn cả buổi, thuận lợi trở thành người đầu tiên lấy được bài tập Anh ngữ hôm nay của Doãn Manh.
Thật đúng là đừng nói đến, mặc dù Hàn Siêu đáng ghét phiền không chịu nỗi, nhưng miệng lại ngọt, lúc muốn lấy lòng thật sự có thể nói đến làm cho lòng bạn thoải mái.
Cô Lý đi vào vỗ tay một cái: "Vào lớp vào lớp! Hôm nay kiểm tra vệ sinh, lớp chúng ta buổi chiều tan học đều phải ở lại làm tổng vệ sinh ah ~"
Dưới bục một tràng tiếng oán trách than thở.
Có một áp lực như thế ở đây, thời gian một ngày trôi qua rất mau. Đảo mắt một vòng, Doãn Manh đã đạp lên cái ghế ngồi dùng tờ báo chà kính thủy tinh rồi.
Hàn Siêu bình thường đi học bị chê không ra hồn, nhưng bây giờ đã biến thành chân sai vặt được hoan nghênh nhất.
"Hàn Siêu! Giúp tớ rửa cây lau nhà một chút!"
"Hàn Siêu! Giúplấy ít nước được không?"
"Hàn Siêu! Cùng tớ nâng cái bàn một tý!"
Hàn Siêu giống như là một con chó lớn sinh long hoạt hổ qua lại giữa bàn ghế như con thoi.
Không giống với cậu ấy, Lâm Kha hoàn toàn là người không thích hợp làm chuyện này, cậu ta lau một cái tấm thủy tinh mà lau đến một tiếng đồng hồ (⊙_⊙).
Doãn Manh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép kéo cái người kéo dài công việc này ra, tự mình lên ngựa. Có lầm hay không! Chẳng biết tại sao được giáo viên trọng dụng, để cho cô phụ trách đốc thúc lau tấm kính trước mặt này, làm không tốt trên mặt cũng khó coi.
Doãn Manh muốn về nhà học bài vẻ mặt QAQ, đang phiền muộn cọ cọ chà chà, đột nhiên nghe được tiếng giày cao gót cùng với giọng nói của cô Lý.
"Doãn Manh, đến phòng làm việc của tôi một chuyến."
Mọi người quay đầu lại đồng tình nhìn về phía Doãn Manh, cô Lý không phải là một giáo viên chủ nhiệm thích gây chuyện. Được mời uống trà cũng không phải là chuyện bình thường.
Doãn Manh nuốt nước miếng một cái, ném khăn lau cho Lâm Kha đi theo cô Lý.
Phòng làm việc của cô Lý cũng không ở tầng một, mà cùng tầng với phòng làm việc của giáo viên Ngữ Văn. Chờ Doãn Manh ngồi ở trên ghế, cô Lý hắng giọng một cái: "Doãn Manh à, gần đây tôi có xem qua bài tập của em, còn có giáo viên các bộ môn khác cũng khen em, cảm thấy em rất chăm chỉ, không biết chuyển Hàn Siêu đến bên cạnh em có ảnh hưởng đến học tập của em hay không?"
Doãn Manh nghẹn đỏ mặt, cô thật sự rất muốn nói: Ảnh hưởng! Phiền chết được! Mau chuyển mầm tai họa đó đi đi!
Nhưng cho dù là học sinh cao trung cũng phải học được lời nói xã giao, mím môi một cái: "Thưa cô. Không ảnh hưởng, cậu ấy rất tốt."
Cô Lý gật đầu một cái: "Làm phiền cho em. Ban phổ thông chúng ta không thể nào giống như ban thực nghiệm mỗi người đều học tập giỏi, nhưng chỉ cần chịu cố gắng, mọi người thúc đẩy nhau cùng tiến lên phía trước. Không tin không thể vượt ban thực nghiệm kia!"
Doãn Manh nghẹn lời, liền vội vàng gật đầu, lúc nghe được thúc đẩy nhau cùng tiến lên phía trước, đột nhiên có chút dự cảm xấu.
"Các em là khóa học sinh thứ hai tôi dẫn dắt, trải qua ba năm rèn luyện. Tôi ít hoặc nhiều cũng có chút kinh nghiệm, cho nên căn cứ vào tình hình lớp chúng ta, tôi quyết định chúng ta học tập theo hình thức tổ nhóm nhỏ hỗ trợ lẫn nhau, vừa có thể đốc thúc học tập lẫn nhau, vừa có thể nhanh chóng quen thuộc với các bạn học, tiến bộ nhất định sẽ càng thêm nhanh chóng." Cô Lý nói xong, đưa cho Doãn Manh một trang giấy, ý bảo cô xem tên ở phía trên.
Trong lòng Doãn Manh rơi xuống lộp bộp, quả nhiên nhìn thấy ở phía trên đó chính là tên của cô và Hàn Siêu ở cùng một chỗ, vòng cái vòng.
Cũng không phải cô ích kỷ không muốn giúp phụ đạo người khác, mà là căn bản của chính cô vốn cũng thuộc về loại kém đó, chính mình học cũng khó khăn không ra gì, còn trợ giúp lẫn nhau? Đó không phải là gán mác chơi đùa thành học tập à...... Nếu cô thật sự học giỏi, ngược lại cũng không phải việc khó gì, chỉ là giáo viên nhìn thấy mấy ngày qua bài tập cô đều làm tốt, thật ra thì cô trừ đi học ra thì hầu như tất cả thời gian đều dùng làm bài tập, mới có vẻ ưu tú hơn bạn học khác. Quyết định chủ ý học tập thật tốt thì trở ngại lại tới, còn không thể cự tuyệt được, Doãn Manh cầm danh sách trong lòng bế tắc.
Cô Lý hài lòng gật đầu một cái: "Lúc khai giảng tôi vẫn chưa có chọn ủy viên học tập, cũng là bởi vì muốn tìm một người nghiêm túc kiên định học tập, em đồng ý làm không?"
"Hả?" Doãn Manh sững sờ, nuốt ngụm nước miếng, "Đồng ý."
Cô Lý lại hài lòng gật đầu một cái.
——— —————— —————— —————— ———————
Tuyên bố xong Doãn Manh nhận chức ủy viên học tập, Trần Tư Dĩnh lại gần nhìn danh sách "Nhóm hỗ trợ học tập" trên tay cô. Trần Tư Dĩnh là loại trâu bò thi học kỳ trong truyền thuyết kia, bình thường không thể hiện ra, học tập từ trước đến giờ thuộc loại trên trung bình giáo viên không lo trình độ. Mới vừa tựu trường giáo viên cũng không coi trọng người này lắm, thế cho nên trên danh sách hoàn toàn không có tên của cô ấy.
Trần Tư Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, "May quá không có tớ."
Hàn Siêu phản ứng rất lớn, mắt nhìn Doãn Manh chằm chằm: "Cậu? Không phải môn vật lý cậu vẫn không cao hơn tôi sao?"
Doãn Manh cười nhạt một tiếng: "Ha ha."
"Đừng đừng đừng, ngài đừng nóng giận nhá! Tôi xoa chân cho ngài còn không được ư, hoàng thượng."
Doãn Manh nhíu mày, cô hoàn toàn nhìn không ra cậu bé Hàn Siêu này có chút mốc xích gắn với ba là cơ trưởng, mẹ là tiếp viên hàng không, về sau bản thân cậu ta cũng làm phi công.
Nói cách khác, sau khi tốt nghiệp cao trung cũng sẽ không cùng bọn họ thi đại học.
Doãn Manh dán danh sách vào phía sau bảng đen, lục lọi thời khoá biểu của mình. Chủ nhật cô không phải ngốc lăng ở nhà thì chính là đi ra ngoài chơi với Trần Tư Dĩnh, thành lập nhóm học tập thật ra cũng không phải là chuyện không tốt gì.
Cô Lý hoạch định nhóm hỗ trợ học tập này, chính là lấy thành tích chia lớp lúc tựu trường mà nói, bắt đầu đề ra mục tiêu mức điểm số phải đạt được. Thí dụ như Doãn Manh nhập học thi Anh ngữ được 75 điểm, như vậy thi giữa kỳ mục tiêu chính là 85 điểm trở lên.
Thật ra thì nói về tiếng Anh, cô có thể cầm chắc 95 điểm y≧▽≦y~
Nói thật, cô Lý sắp xếp như vậy thật ra thì cũng khá tài. Con đường thực tế nghiêm túc học tập của Doãn Manh, môn tiếng Anh Ngữ văn này khỏi phải nói, còn Hàn Siêu láo táo lữ tữ kia cũng có mấy phần thông minh, phàm là vài đề toán lý hóa bình thường nhận định là vấn đề khó khăn, đến trong tay cậu ta lại có thể giải quyết dễ dàng, nhưng có lẽ là thời gian tự học không đủ, kiến thức căn bản kém một chút.
Cô Lý phân chia nhóm này cũng không phải là nói một chút rồi thôi, mặc dù sau khi hiệu trưởng mới đến gia tăng hoạt động ngoại khóa, tiết học cũng giảm bớt mấy tiết, nhưng giảm bớt không thể không học. Nhóm hỗ trợ học tập này có văn bản quy định rõ ràng, ở phía trên thẻ hỗ trợ học tập có ghi chép thời gian mỗi tuần giám sát học tập lẫn nhau.
"Sao nào, về sau buổi chiều tan giờ học cậu cũng đừng đi ra ngoài chơi bóng rỗ, chúng ta cùng nhau làm bài tập và chuẩn bị bài nhé." Doãn Manh cảm thấy mình không có kết hôn sống lại liền đối mặt với vấn đề con cái rồi.
"Hắc! Đừng á, Doãn Manh xin cậu thương xót đi mà! Bóng rỗ không thể không đánh á! Tớ mới vừa vào đội trường!" Vẻ mặt Hàn Siêu vô cùng thống khổ, khoa trương giang hai cánh tay muốn kéo Doãn Manh.
Doãn Manh vẻ mặt chán ghét né tránh, lại đề nghị.
"Thứ bảy cậu có thời gian rãnh không? Tới trường học học tập nhá!" Doãn Manh túm tay áo của cậu ta, cầm phiếu "Hỗ trợ học tập" cô Lý phát có chút phát sầu, mới vừa đội lên cái mũ ủy viên học tập thế nào cũng phải biểu hiện đi đầu tốt một chút.
Hàn Siêu há hốc miệng hô: "Loại chuyện như vậy, cậu không nói, tớ không nói, cũng không ai biết chúng ta không có học á!"
Doãn Manh suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy bắt đầu trước thế nào cũng phải mua chút thể diện cho cô Lý, bất quá chỉ cần đổi lại chỗ học tập là được: "Không được, tớ phải làm gương tốt."
Mắt Hàn Siêu trừng như mắt trâu: "Không phải chứ, cậu thật sự muốn hẹn hò với tớ à?"
Doãn Manh còn chưa có hành động Hàn Siêu đã bị Lâm Kha vỗ đầu trước, "Tôi và các cậu đi đi! Cái tên này rất lì cậu hoàn toàn không quản được đâu."
Doãn Manh khó hiểu nhìn Lâm Kha một cái: "Học thần, cậu mà còn học à......"
Lâm Kha nghiễm nhiên giống như lúc trước, là ngọn sóng to học thần được thờ phụng ở trong lớp. Dù đi học không nghe giảng, tan lớp cũng không làm bài tập ( hiện tại thỉnh thoảng cũng có làm), đến kỳ thi lại đeo quầng thâm vào mắt là có thể chống lên nữa bầu trời vĩnh viễn chiếm lĩnh ghế hạng nhất. Thế nào cũng là môn kỹ thuật sống, nếu không phải cậu ta lùn đoán chắc cũng đã thành nam thần đại chúng lớp bảy rồi.
Chỉ có điều coi như không phải nam thần đại chúng, cậu ta cũng vẫn là đối tượng cả lớp quỳ lại.
"Tớ tớ tớ! Tớ cùng học với các cậu nữa!" Lý Lộ bịch bịch bịch chạy tới, cô nàng có chút ngượng ngùng nhìn Trịnh Gia Thạc ở phía sau.
Cô bé là một cô nhóc con choai choai không có bạn trai, không hiểu tại sao được phân cho một bạn nam hỗ trợ học tập. Nếu quan hệ quen thuộc giống như Hàn Siêu và Doãn Manh thì cũng may, Trịnh Gia Thạc thì cô ngay cả nói chuyện cũng chưa từng nói qua, cô không muốn một mình ở chung một chỗ với cậu ta đâu.
Trịnh Gia Thạc cũng là anh em tốt của Lâm Kha, đương nhiên đồng ý. Doãn Manh còn chưa lên tiếng chuyện này liền bị đóng đinh quyết định xong rồi. Cuối cùng ngay cả Trần Tư Dĩnh loại được xưng là muốn đi ra ngoài đi dạo phố cũng quyết định sáp vào tham gia náo nhiệt cùng bọn họ.