*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi không biết phải nói gì ở đây cả. Tôi thấy chúng tôi thật là tào lao mà...:)
Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại chỉ còn hai màu đen trắng. Có hôm thì đỏ đen...:)
Ừm, tôi nhìn kĩ mà buồn cười. Trông như đang trêu ngươi ánh nhìn của mọi người vậy.
Hừm, tôi cũng lại suy nghĩ hơi biến thái một chút xíu, đó là chúng tôi đổi áo cho nhau mà mặc đến trường...:)
Ừm, hôm nay ấy, cậu ấy đã mặc lại đúng bộ quần áo mà lần đầu tiên cậu ấy xuất hiện trong cuộc đời tôi. Là nguyên cây đen từ trên xuống dưới. Vẫn là mái tóc đó, đôi giày đó, chiếc ba lô đó. Chẳng hiểu sao đến giờ tôi vẫn nhớ rất rõ. Hôm đó là một ngày tháng 9 rất đỗi bình thường, gặp cậu ấy là vào ban đêm nhưng cuối cùng vẫn bị cảm nắng.:)
***
Hà Nội, 08.06.2017...
Chỉ còn một tuần...:)
Tôi không biết phải nói gì ở đây cả. Tôi thấy chúng tôi thật là tào lao mà...:)
Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại chỉ còn hai màu đen trắng. Có hôm thì đỏ đen...:)
Ừm, tôi nhìn kĩ mà buồn cười. Trông như đang trêu ngươi ánh nhìn của mọi người vậy.
Hừm, tôi cũng lại suy nghĩ hơi biến thái một chút xíu, đó là chúng tôi đổi áo cho nhau mà mặc đến trường...:)
Ừm, hôm nay ấy, cậu ấy đã mặc lại đúng bộ quần áo mà lần đầu tiên cậu ấy xuất hiện trong cuộc đời tôi. Là nguyên cây đen từ trên xuống dưới. Vẫn là mái tóc đó, đôi giày đó, chiếc ba lô đó. Chẳng hiểu sao đến giờ tôi vẫn nhớ rất rõ. Hôm đó là một ngày tháng 9 rất đỗi bình thường, gặp cậu ấy là vào ban đêm nhưng cuối cùng vẫn bị cảm nắng.:)
***
Hà Nội, 08.06.2017...
Chỉ còn một tuần...:)