Trịnh Thành Bắc đang ngồi trên xe huyền phù, lưng dựa vào ghế suy ngẫm.
Anh đang trên đường đi xử lí nhiệm vụ quan trọng, trong đầu đều là đối tượng nhiệm vụ, lúc đọc được tin nhắn của Trịnh Thành Huy hiển nhiên không hiểu cậu đang nói gì.
Trịnh Thành Bắc: "..."
Trịnh Thành Bắc: "Có chuyện gì?"
Trịnh Thành Huy vội vàng bấm gọi, đến khi Trịnh Thành Bắc không kiên nhẫn nhấc máy bèn nói nhanh.
"Anh hai, anh đã xem cái đường dẫn em gửi chưa?"
"Đường dẫn nào?" Trịnh Thành Bắc nhíu mày, "Em lại gây ra chuyện gì nữa? Anh đang đi làm việc."
"Anh bấm vào đi, chuyện liên quan đến anh Tương Vũ, mau lên!" Trịnh Thành Huy năn nỉ, biểu tình trên mặt gấp đến mức muốn nhào ra khỏi màn hình ấn hộ Trịnh Thành Bắc.
"Tương Vũ làm sao?" Nghe thấy cái tên này trên mặt Trịnh Thành Bắc mới có một chút biểu cảm, anh hỏi lại.
"Đường dẫn gì?"
"Cái mà em gửi cho anh ấy." Trịnh Thành Huy chỉ dẫn.
"Cái tin nhắn đầu tiên, dòng chữ màu xanh xanh in nghiêng ấy, anh bấm vào đó là thấy."
"Đã biết." Trịnh Thành Bắc gật đầu, nhìn thấy khí sắc Trịnh Thành Huy hôm nay khá bình thường, anh lại hỏi.
"Nay thân thể thế nào, có gì khó chịu không?"
"Không, em tốt lắm, cảm giác như có thể chạy ba trăm vòng quanh nhà.
Thuốc của anh Tương Vũ tốt thật, thậm chí em còn không cảm thấy đói luôn."
"Không đói cũng phải ăn vào, đừng có chủ quan, cứ quan sát hết ngày hôm nay xem sao?"
"Vâng." Trịnh Thành Huy phụng phịu gật đầu.
"Anh nhớ bấm đường dẫn đấy nhé."
"Được rồi."
"Bấm luôn đi mà."
"Đã nói là được rồi." Trịnh Thành Bắc mất kiên nhẫn, căn dặn thêm vài câu nữa rồi ngắt quang não, Trịnh Thành Huy không yên tâm lại gửi thêm một lần nữa.
Từ lúc biết Tương Vũ và anh hai không phải người yêu, cậu gần như đã chết tâm.
Lần này là cậu thử một lần cuối.
Để xem anh hai có phản ứng gì với chuyện này.
Nếu anh ấy có ý, chắc chắn không chịu ngồi im.
Nói thật nghe đến cái tên Tương Vũ, Trịnh Thành Bắc cũng hơi tò mò, bỏ tài liệu trong tay xuống rồi bấm thử đường dẫn, sau đó một thông báo màu đỏ nhảy ra giữa màn hình.
[Bạn cần phải đăng nhập mới có thể xem được bài viết, vui lòng đăng nhập.
Nếu chưa có tài khoản, hãy đăng ký ở đây.]
Trịnh Thành Bắc: "..."
Anh đã bao giờ dùng mấy thứ này đâu, quang não chỉ để nhận lương, nghe gọi nhắn tin và đựng đồ đạc.
Hơi mất kiên nhẫn, liếc thấy Tiến Phương đang hóng hớt nhìn về phía này.
Anh không nghĩ ngợi liền gọi:
"Tiến Phương.
Cậu lại đây!"
Hôm nay chỉ có anh và cậu ta đi làm nhiệm vụ với nhau nên xe huyền phù hết sức vắng vẻ, tiếng của Trịnh Thành Bắc không lớn nhưng Tiến Phương nghe rõ mồn một.
"Dạ." Cậu le te chạy lại, Trịnh Thành Bắc vỗ xuống ghế bên cạnh, giơ quang não của mình ra, một màn hình D hiện lên.
"Cậu giúp tôi đăng ký...!ờm cái gì nhỉ? Một tài khoản diễn đàn này."
"Diễn đàn liên minh?" Tiến Phương ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn sang đội trưởng nhà mình.
Cậu vẫn biết anh cổ hủ, không ngờ lại cổ đến vậy, thời buổi này còn có người chưa từng đi dạo diễn đàn? Nghĩ trong đầu như vậy nhưng cậu nào dám nói ra, do dự nói.
"Cái này em đứng cạnh giúp đỡ anh lập tài khoản thôi.
Thứ này là bí mật cá nhân, cần phải có thông tin và mật khẩu."
"Thế cũng được." Trịnh Thành Bắc gật đầu, cực kỳ phối hợp học hỏi.
"Giờ tôi phải làm thế nào?"
Nhìn bộ dạng nghiêm túc như đang đối mặt với dị thú cấp tám của đội trưởng Trịnh, Tiến Phương bỗng thấy hơi căng thẳng, cậu không dám qua loa liền chỉ dẫn.
"Đầu tiên anh bấm vào cái này." Tiến Phương chỉ vào một ô vuông ngay đầu tiên, "Có vài lựa chọn, có thể lập tài khoản ảo hoặc là đồng bộ với tài khoản quang não.
Nếu tài khoản ảo thì mọi người sẽ không biết anh là ai, còn đồng bộ thì ngược lại, tên cũng sẽ giữ nguyên là Trịnh Thành Bắc.
Anh chọn cái nào?"
Đội trưởng Trịnh từ nhỏ tới lớn làm gì cũng đường đường chính chính không nghi ngờ gì liền chọn: "Đồng bộ đi, sao phải dùng tên giả?"
"Cái này..." Tiến Phương gãi đầu.
"Có một số nội dung trong này cần phải giữ bí mật, nếu anh dùng tài khoản ảo để bình luận thì mọi người không biết anh là ai.
Nếu anh dùng tài khoản Trịnh Thành Bắc, làm việc gì cũng có cả liên minh nhìn thấy."
"Đồng bộ đi." Trịnh Thành Bắc cảm thấy Tiến Phương nói quá nhiều, anh việc gì phải làm những việc mập mờ chứ? "Tại sao phải né tránh liên minh?"
"Vâng, vậy thì anh bấm chọn vào ô bên phải." Tiến Phương ngoan ngoãn chỉ dẫn Trịnh Thành Bắc đồng bộ tài khoản, sau vài bước, một bảng kê khai thông tin cá nhân hiện ra, cậu nói:
"Anh điền đi, cứ lần lượt theo từng ô."
Trịnh Thành Bắc gật đầu làm theo.
Tuy bàn phím ảo hơi khó dùng nhưng anh cũng sử dụng vài năm rồi, một vài thao tác vẫn rõ ràng.
Tên: Trịnh Thành Bắc.
Giới tính: Nam.
Mã số thân phận:
Địa chỉ: Số nhà phố An Hoà, thành phố Thiên Phong, quốc gia Liệp Hoả.
Mật khẩu: "..."
Trịnh Thành Bắc dừng lại, Tiến Phương biết điều quay đi, miệng vội nói: "Em không nhìn đâu, anh gõ đi."
Trịnh Thành Bắc gật đầu.
Nhanh chóng gõ vào một dãy ký tự đặc biệt, lại nhập thêm lần nữa.
"Thế là xong à?"
Tiến Phương quay lại, chỉ vào ô đồng ý màu xanh.
"Anh bấm vào đây, sau đó chờ diễn đàn gửi mã xác nhận về hòm thư quang não nữa là xong.
Sau đó anh dùng cái tên và mật khẩu vừa đăng ký đăng nhập ở bên trên."
Trịnh Thành Bắc ấn đồng ý rồi kéo lên trên: "Trên này?"
Vâng, nó có ghi chữ đăng nhập đấy ạ."
"Rồi, đã hiểu." Trịnh Thành Bắc xác nhận thư, bấm đăng nhập diễn đàn, làm xong xuôi rồi đang định bấm vào đường dẫn, thấy Tiến Phương vẫn còn lân la đứng đây bèn ngước lên nhìn.
"Cậu còn chưa đi à?"
"Dạ, em đi liền."
Tiến Phương lúc nãy nhìn thấy đường dẫn, cậu đã hóng hớt được hai từ "Tương Vũ" ở trên đó, trong lòng muốn hỏi thăm lắm nhưng vẫn tương đối sợ đội trưởng nhà mình, ngoan ngoãn lượn đi.
Không cần phải tò mò, dù sao chuyện này chắc chắn có trên diễn đàn liên minh, cứ tìm theo từ khoá là được.
Nghĩ như vậy, Tiến Phương vội vàng tìm một góc xe ngồi xuống rồi đăng nhập vào tài khoản ảo.
Không cần kiếm đâu xa, ngay trên đầu diễn đàn đang chiễm chệ một bài viết.
[Thân vương Hàn Phi và thầy giáo Tương có quan hệ như thế nào? Đội trưởng Trịnh có nguy cơ bị cắm sừng.]
Tiến Phương giật thót một cái, theo bản năng quay lại nhìn Trịnh Thành Bắc.
Thấy anh vẫn đang loay hoay bận rộn với màn hình D trước mặt, tự dưng cảm thấy hai người đi làm nhiệm vụ cùng nhau không phải là chuyện gì vinh dự.
Cậu cố gắn thu nhỏ sự tồn tại của mình lại rồi bấm vào bài viết hóng tiếp.
Người nào đặt được quả tiêu đề kinh thế hãi tục thế này, không sợ bị gọi lên toà án liên minh uống nước à?
Bên dưới phần bình luận đa phần là học viên trong trường.
Dù sao Tương Vũ còn chưa nổi tiếng đến mức vươn ra khỏi Học Viện Liên Minh.
Tất nhiên cũng có những người hâm mộ đội trưởng Trịnh với thân vương Hàn Phi cũng vào hóng hớt.
Trịnh Thành Bắc kiên nhẫn đọc từng bình luận một, tay vô thức siết chặt.
Lầu : "Thầy giáo Tương mới công tác ở Học Viện Liên Minh chưa đầy hai tháng đã có tin đồn mập mờ với hai người đàn ông hoàng kim rồi, tui thấy tin này không chính xác cho lắm.
Chính chủ đã xác nhận chưa?"
Lầu : "Trả lời lầu trên, ảnh chụp rõ ràng thế kia, với sáng nay hiện trường làm quen có rất nhiều học viên đứng đó.
Tin này tương đối xác thực."
Lầu : "Mấy lầu trên bình tĩnh.
Tôi có bạn học cùng lớp Hàn Phi, nghe đồn cậu này đã chú ý thầy Tương lâu rồi, tin đồn lễ hội lần này nhất định mời được người."
Lầu : "Vãi, thầy Tương đồng ý chưa? Nếu hai người đó làm bạn nhảy với nhau thì k.ích thích quá, tôi lại mong chờ đến lễ hội rồi."
Lầu : "Hình như lễ hội lần này bắt buộc phải có mặt.
Có ai hóng hớt bạn nhảy của thầy Tương là ai không?"
Lầu : "Có tui.
Mà mải hóng đến mức quên đi tìm người làm bạn nhảy, trừi ưi còn có mười mấy ngày nữa, tui biết đào đâu ra bây giờ? Tại sao nhà trường lại bắt ép phải tham dự cái lễ hội này chứ, tôi chỉ muốn làm một thiếu nữ xinh đẹp như hoa trốn trong ký túc xá chơi game thôi."
Nhưng không phải tất cả bình luận đều tốt đẹp, có kha khá bình luận tiêu cực xen lẫn.
Trịnh Thành Bắc đọc được bất giác cau mày.
Lầu : "Thầy Tương này là ai mà đòi Hàn thân vương làm quen, tin này ở đâu ra vậy? Một thủ thư mà đòi trèo cao vào hoàng tộc không biết xấu hổ à?"
Lầu : "Lầu trên ganh tị à, mau cút đi, Thầy Tương tốt thế nào không cần người ngoài biết, ôm thầy Tương về không gả cho ai hết!
Lầu : "Tuy là tin đồn nhưng mà hôm nọ tôi từng chứng kiến thầy Tương và đội trưởng Trịnh ôm nhau, tiếp đó hai người ra công viên cạnh hồ nhân tạo trong trường hẹn hò, sau đó đội trưởng Trịnh xin nghỉ phép rồi đưa thầy Tương đi mất.
Nếu không phải người yêu chắc chắn cũng là bạn bè á."
Lầu : "@Lầu .
Anti cút đi, thầy Tương ăn hết cơm nhà mi à?"
Lầu : "Chưa biết tin đồn có thật không nhưng một thằng con trai lại bám hết người này người kia là thấy ghét rồi, chắc chắn là loại không ra gì."
Lầu : "Đồng ý với lầu trên! Tương Vũ đấy ngoài làm một thủ thư quèn thì có tài năng gì mà mấy người bênh nhiều vậy? Nhan sắc đẹp hơn hắn ta còn rất nhiều."
Lầu : "Chúng tôi yêu quý thầy vì sắc đẹp đấy! Có sao không? Bạn không được như thầy ấy nên ghen tị à?
Lầu : "Xí, có đẹp hơn nữa chúng tôi cũng không cần.
Tặng bạn một vé báo cáo."
Lầu : "Ghen ăn tức ở muôn đời nát.
Ôm thầy Tương giấu đi."
Lầu : "Ghen ăn tức ở muôn đời nát.
Ôm thầy Tương giấu đi."
Lầu : "Vâng thầy nhà mấy người là nhất, cao quý xinh đẹp như vậy làm sao có ai xứng nổi, mời ngài tìm người khác tha cho thân vương nhà chúng tôi."
Lầu : "Mời bạn bê thân vương nhà bạn về, để yên cho đội trưởng Trịnh và thầy Tương nhà chúng tôi.
Đi thẳng quẹo trái, không tiễn!"
Lầu : "Rảnh rỗi đi hóng cho đỡ chán.
Các bạn cứ cãi nhau đi, tôi là phe trai đẹp.
Tôi thích cả ba về với nhau.
...
Tôi một lời anh một lời cứ thế cãi nhau ầm ĩ.
Tình hình cực kỳ căng thẳng, dường như có thể xông vào chiến nhau đến nơi.
Cũng may trong tình huống khẩn cấp này có người lí trí bắt đầu kéo bình luận về đúng quỹ đạo.
Lầu : "@Lầu .
Tôi thấy bạn cùng ký túc xá ghép cặp cũng tốt lắm, chỉ là bạn cùng phòng của tôi đều có đôi có cặp hết chỉ mình tôi còn FA.
Nhân tiện ở đây có ai tình nguyện làm bạn nhảy của tôi không? Tôi cao một mét tám lăm, vẻ ngoài tạm được, muốn tìm một bạn nhảy cao một mét sáu mươi tám."
Lầu : "@Lầu cơ hội thế.
Tiếc quá tôi có bạn nhảy rồi.
Mà lần này giao lưu giữa hai quốc gia đấy, nghe đồn thanh niên quốc gia Hùng Ưng cao to lắm, các bạn nhớ ăn vận lộng lẫy lên, nhỡ may lọt phải mắt xanh chàng trai cực phẩm nào đó thì đổi đời."
Lầu : "Hóng hóng.
@Lầu : Tui cao đúng một mét sáu mươi tám, nhưng giới tính nam có được không?"
Lầu : "Cao thủ không bằng tranh thủ."
Lầu : "@Lầu .
Tôi đây, nam càng tốt, chúng ta nhắn tin riêng đi."
Lầu : "@Lầu .
Được, rep đi tui nhắn rồi."
Lầu : "Chúc mừng."
Lầu : "Chúc mừng...!Nhưng mà lạc đề rồi mấy thím ơi! Rõ ràng đây là topic tình tay ba cơ mà, chúng ta nên bàn tiếp rốt cuộc thầy Tương sẽ làm bạn nhảy của ai đi, tôi cược một tháng ăn sáng bằng mì tôm cho Hàn Phi thắng cuộc."
Lầu : "Tôi cược một tháng chỉ uống trà sữa cho đội trưởng Trịnh."
Lầu : "Các bạn cho tôi hỏi, thầy Tương mà các bạn đang bàn luận là nhân vật thần thánh nào vậy? Tôi đọc bài này thấy hoài nghi nhân sinh quá.
Từ khi nào Trịnh Thành Bắc kia lại sa xuống hồng trần vậy? Hàn Phi nữa, cậu ta không phải yêu nhất phòng thí nghiệm à?"
Lầu : "Lầu trên chắc là một tấm chiếu mới không học trong trường.
Thầy Tương là linh vật mới của Học Viện Liên Minh chúng tôi, cực kỳ đẹp.
Hiện nay thầy đang có tin đồn với cả hai nam thần liên minh.
Có ảnh làm bằng chứng.
Sau đó là một loạt ảnh Tương Vũ và Trịnh Thành Bắc ôm nhau.
Ảnh Tương Vũ và Hàn Phi cười nói cho nhau số quang não.
Lầu : @ Lầu .
Cảm ơn, đúng là tôi không công tác tại học viện.
Hôm nay tôi thấy mình như được khai sáng.
Tôi cần phải bình tĩnh lại đã, chào mọi người.
@@."
Lầu : "Tạm biệt tấm chiếu mới.
Chúng ta quay lại tiếp tục cá cược đi, tôi lại cược một tháng không tắm tháng sau thầy Tương sẽ chọn đội trưởng Trịnh."
Tiếp theo tin tức đều là cá cược Tương Vũ chọn ai làm bạn nhảy, dường như ngoài hai người này, không có bất cứ một ứng cử viên nào xứng đáng.
Trịnh Thành Bắc dùng bộ mặt khó đăm đăm đọc lần lượt từng tin tức một.
Mới đầu anh không biết những người ăn không ngồi rồi này đang bàn luận về cái gì, nhưng về sau tên của anh và Tương Vũ đều xuất hiện với tần suất liên tục, anh thử bấm vào một vài đường dẫn, cuối cùng ra được bài đồn đại anh và hắn làm người yêu.
Sau khi bấm đọc, phân tích, cuối cùng anh cũng hiểu rõ mấy người này đang nói gì.
Tại sao bọn họ lại gán ghép anh với Tương Vũ kia cùng một chỗ? Lễ hội giao lưu giữa hai quốc gia lại là cái quỷ gì? Hơn nữa mấy người chê bai kia bị úng não à? Tương Vũ mà không có tài thì ai có tài?
Thân là chính chủ lại là người cuối cùng biết được mình bị bôi nhọ trên mạng, Trịnh Thành Bắc hơi bực mình, anh tạm tắt quang não sau đó liếc thấy Tiến Phương đang dấm dúi đằng kia.
"Tiến Phương!".