Giờ y mới kịp nhớ tới mấy lời ông chủ đã nói.
"Không sao, ta ngủ trên xe ngựa đi..."
Trác Vỹ Ân tay cầm đùi gà, miệng dính đầy mỡ, nghe vậy thì vừa nhai vừa nói.
"Sư huynh ngại cái gì, cùng là nam nhân với nhau cả, trước giờ không phải sư huynh cũng cùng phòng với đại công tử sao?" Hắn còn không khách khí choàng tay qua cổ Kênh Siêu.
"Đệ cũng cùng phòng với tổng quản nè"
Đại Vu Qua chợt bừng tỉnh, đúng vậy, trước mặt người khác họ đều là nam nhân mà, y nghĩ đi đâu vậy chứ.
Kênh Siêu không khách khí đẩy cánh tay hắn ra, một đi không quay đầu.
Trác Vỹ Ân hồn nhiên đuổi theo gã, còn cảm thấy rất hưng phấn vì đây là lần đầu tiên ở cùng phòng với Kênh Siêu...
Nhìn bộ quần áo của mình, y cũng cảm thấy nó sắp bốc mùi rồi, cần phải tắm rửa mới được, Đại Vu Qua theo sự chỉ dẫn của A Cửu tự đi lên trên tìm đường về phòng.
A Cửu thấy đã an bài ổn thỏa thì ra ngoài bố trí các ảnh vệ khác canh gác.
Đại Vu Qua đứng trước cửa phòng, cũng không phải không từng ở cùng nhau mà chẳng biết vì sao y có chút mong chờ, gõ cửa vài lần bên trong không phát ra động tĩnh gì, y đưa tay đẩy cửa lú đầu vào nhìn quanh chẳng thấy Tự Giải Ngâu đâu.
Mở cửa, vào phòng.
Mãi đến lúc này không gian vẫn yên tĩnh, Đại Vu Qua vừa đóng cửa lại, kết quả vừa xoay người đã bị Tự Giải Ngâu choàng tay qua eo, y chỉ cảm thấy cánh tay hắn rất có sức lực, còn chưa thấy rõ động tác, đã bị người trước mặt siết chặt, sau đó không cho y thời gian phản ứng, cúi đầu hôn xuống đôi môi y.
Đúng vậy y chưa bao giờ bài xích những hành động thân mật này của hắn, chỉ là mỗi lần như vậy y không hề có sự chấp nhận rõ ràng.
Lần này y muốn trực tiếp đón nhận nó, Đại Vu Qua ngẩng đầu thêm một chút, choàng tay qua cổ hắn, nhắm mắt lại há miệng đón nhận nụ hôn của hắn.
Sự tiếp xúc thân mật đầy ám muội, quyến luyến, liếm láp, đôi bên cùng rung động.
truyen dam my
Sự ham muốn tràn ngập trong không gian.
Mãi đến khi cảm nhận Đại Vu Qua khó khăn hít thở hắn mới tách khỏi môi y, lưu luyến chạm nhẹ trên khoé môi y một cái nữa mới hoàn toàn rời khỏi.
Giọng trầm cực ấm khó khăn thốt lên.
"Ta vừa tắm rửa xong rồi, ngươi cũng đi tắm đi, y phục ta đã để bên trong..." Nói xong hắn nhấc tay mở cửa.
"Ngươi, ngươi muốn đi đâu?" Đại Vu Qua còn chìm trong cảm giác khó tả ấy, giọng vừa trong trẻo lại có chút khàn khàn, làm hắn không tự chủ mà nuốt nước bọt.
"Ta ra ngoài một lát..."
Cánh cửa đã khép lại mà Đại Vu Qua còn chưa tin được vào mắt mình.
Hay là do y chủ động phối hợp với hắn chưa quá rõ ràng??
Sao có thể bỏ đi như vậy??
Mà bên này người trong cuộc như Tự Giải Ngâu cũng chẳng tốt hơn là bao, hắn một mạch phi ra ngoài, ngồi thất thần một góc.
Vốn chỉ muốn hôn y một chút, nhưng khi nhìn thấy đôi tai đỏ chót của y, hắn lại không khống chế mà hôn sâu thêm nữa, chỉ là không ngờ Đại Vu Qua không đẩy hắn ra, còn ôm lấy cổ hắn vuốt ve, ra sức nhón chân cạ sát chỗ đó với hắn...
Thời khắc đó Tự Giải Ngâu triệt để ngây dại, tim hắn muốn nhảy ra ngoài.
Nếu không phải hắn nghị lực phi thường thì...
Nếu không phải hắn để tâm đến ngày mai y còn phải ngồi xe ngựa thì...
Tự Giải Ngâu một lần uống cạn bình trà trước mặt.
Đợi đến lúc Đại Vu Qua đi xuống tìm hắn thì trên bàn đã xuất hiện năm chiếc bình trà trống rỗng..