Rầm….
Xoảng…. Thùy hất hất văng mọi thứ trên bàn
Bà Hân từ từ bước lại trong đống đổ nát , giọng bà ngòn ngọt khuyên can Thùy
-Cô không nên tức giận, chúng ta phải bình tĩnh nghĩ cách chứ
-Nghĩ…. ? Cách gì được chứ… anh Phong mở họp báo công bố với giới truyền thông về thân phận thằng oắt đó… còn nói… cả đời này nếu không phải Hoàng Hải Vi sẽ không cưới ai…trên internet cũng tải đầy ảnh của họ… bà nói đi… tôi còn làm được gì????
Bà Hân cười rồi từ tốn nói
-Nếu chúng ta làm cho con bé đó hận cậu Phong tới xương tủy . Cậu Phong sẽ tự khắc quay về bên cô thôi
Cơ mặt Thùy dãn ra đôi chút…
-Theo bà chúng ta cần phải làm gì?
-Thằng bé đó là mối liên hệ lớn nhất để cậu Phong ở bên nhỏ đó… nếu đứa bé biến mất hoàn toàn? ??????
-Haha… bà được lắm…. được lắm…. Mau… mau thuê người tới xử lý đi.
Thùy thích thú
Bà Hân khẽ cúi đầu lui ra… Trong bóng tối người đàn bà khẽ cười
” mày phải trả giá, cho những đau khổ con gái tao phải chịu… Hoàng Hải Vi… ”
*****************
Vi ngồi trên ghế xem tài liệu, tiểu yêu nghiệt nằm gối đầu lên đùi no chơi game
-Mami…anh Aki đâu? Mấy hôm nay không thấy anh ấy
-Bác Thiên đưa Aki đi chơi rồi. Bác Sukiro nói đã tìm được nhà trẻ mới cho con. Mẹ con mình nên về thôi
-Con không đi nhà trẻ?
-Sao ? Ở đó không vui à?
-Không! Đến đó để nghe họ dậy nhưng điều con đã biết sao? Nhàm chán…..
Nó đặt tập tài liệu xuống bàn rồi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc màu nâu đỏ của thằng bé.
-Mẹ muốn con sống một cuộc sống bình thường giống như vạn đứa trẻ l ngoài kia. Mẹ không muốn con dính vào những thứ xô bồ đỏ đen lẫn lộn của thế giới này…
-….
-Trời ban cho con một bộ óc thông minh hơn người đó là một điều may mắn nhưng… đừng quá nổi bật. Thế giới này… ngu dốt quá bị người ta khinh thường nhưng thông minh quá thì bì người ta tiêu diệt.
-Nhưng con không muốn đi…
Ren phụng phịu
-Mẹ không muốn nhắc tới chuyện này thêm nữa. Dù con có đi học hay không chúng ta sẽ về Pháp
Ren ngồi dậy, khuôn mặt baby cute cau có
-Thế con đi chào ông!
Nó không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn theo bóng dáng thằng con trai
*****************
Ông Lâm chán nản nhìn vào căn phòng bừa bãi toàn vỏ non bia, vỏ chai rượu….
Thằng con trai ông… vừa ngốc vừa si tình…
Ông phải làm gì để cứu con trai ông, cứu vãn mối quan hệ của hai đứa ngốc…
****************
Ren tung tăng chạy nhảy khắp nơi…
Giống như một cơn gió nhỏ, mát lành thổi vào trong lòng người khác sự tươi mới vui vẻ
Một cơn gió tự do nay ở đây mai ở đó…thổi bừng lên những khát khao được khám phá
Bỗng. …..
Trước mặt em là 3 ,4 tên to lớn đeo khẩu trang kinh mát kín mít…
Ren hơi lùi lại
“Bắt cóc à? Trò chơi này vui à nha….”
$$$$$$
Phong nằm lăn ra sàn một tay cầm chai rượu một tay gác nên trán…
Anh nhớ cô… anh nhớ giọng nói
Anh nhớ nụ cười…. anh nhớ ánh mắt ấy….
Tình yêu của anh khiến cô mỏi mệt như vậy ư?????
Khiến cô đau khổ như vậy ư?????
Là do anh …. là do anh tất cả sao??????
Điện thoại vang lên hồi chuông thúc giục
Phong quờ quạng định tắt nhưng màn hình hiện lên dòng chữ vợ yêu.
Phong bật dậy vội vã nhấc máy… lòng anh đây phấn khởi vô cùng
-Vi….
” Phong, thằng bé mất tích rồi…. giúp….. giúp tôi vời….” nó noi trong tiếng lấc
Phong đứng bật dậy vơ vội chiếc áo khoác rồi lao như bay ra ngoài
-Vi, em bình tĩnh, anh đến ngay… mọi chuyện không sao đâu….
Vi, nghẹn ngào. Lòng nó rối như tơ vò…trong phút giây ấy người nó nghĩ đến đầu tiên là anh….
Chỉ có anh mới đủ mạnh mẽ giúp nó cám thấy yên lòng….
Phong vừa đến…. nghe qua loa sự việc, anh siết chặt tay Vi an ủi.
-Anh sẽ đưa con chúng ta trở về an toàn