Hôm nay, Nguyệt Thanh cung đặc biệt náo nhiệt, nơi nơi đều tràn ngập không khí vui mừng, nơi nơi đều là những thân ảnh vội vội vàng vàng, bởi vì hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt, mười lăm năm mới có một lần.
Ngày hôm nay mọi người ở Nguyệt Thanh cung đều có thể tụ tập phía trước Sóc Ấm lâu cùng nhau ăn uống, biểu diễn chúc mừng, nếu ai được cung chủ xem trọng, đều có thể được đề cập với cung chủ một nguyện vọng, nếu cung chủ tâm tình hảo, liền đáp ứng. Vô luận thân phân của ngươi là gì, là đầu bếp cũng được, là thì vệ, lâu chủ, hay đường chủ cũng được, tất cả đều đối xử bình đẳng. Cho nên mỗi lần đến ngày này, mọi người đều đặc biệt dốc toàn lực thể hiện.
Đương nhiên cũng có những người đặc biệt nhàn rỗi, không cần nói đâu xa, đều đang ngồi tại đại sảnh của Sóc Ấm lâu.
“Oa, thật náo nhiệt a, hy vọng buổi tối nhanh nhanh đến!” Ấn Thủy lớn tiếng reo hò, cho dù hòa lẫn cùng âm thanh hỗ loạn đầy hưng phấn cùng kích động, cũng có thể dễ dàng nhận ra.
“Đúng vậy, hơn một tuần lễ nữa sau lễ mừng ngày sáng lập Nguyệt Thanh cung thì Thiếu chủ cũng tròn mười lăm tuổi rồi,!” Lam Tâm hơi xúc động nói.
“Ngươi xúc động cái gì a, chúng ta cũng giống như ngươi đều vì trí tuệ của Thiếu chủ mà cảm thấy vui mừng a, hắn đều học được tất cả bản lĩnh của chúng ta, trò còn giỏi hơn thầy, trừ bỏ cung chủ, trên giang hồ còn ai là đối thủ của hắn chứ.” Phong Vụ khoát tay nói.
Tất cả mọi người đều gật gật đầu, đối với Thiếu chủ , tất cả bọn họ đều tự đáy lòng kính nể cùng yêu thích, chỉ là, Thiếu chủ không bao giờ bộc lộ cảm xúc trước mặt ai ngoại trừ cung chủ! Thật đau lòng a!
“Nói đến Thiếu chủ, cung chủ, sao vẫn chưa thấy Thiếu chủ vậy?” Thôi Tường Minh hỏi nam nhân đang ngồi ở chủ vị, lại nhận được biểu tình thản nhiên, lạnh lùng của Nguyệt Như Tuyết.
“Triệt nhi nói, buổi tối hắn cũng muốn biểu diễn, không muốn chúng ta quấy rầy hắn.”
“Thật sao? Thật sao!! Thiếu chủ cũng muốn biểu diễn, oa, quá tuyệt vời, ta chờ không kịp!” Ấn Thủy cao hứng giơ tay dậm chân, “Không được, ta cũng phải đi giúp bọn họ chuẩn bị, ta chờ không được!” Nói xong liên hướng bên ngoài đi ra.
Mọi người cũng tò mò Thiếu chủ sẽ biểu diễn cái gì, đều nghi hoặc nhìn Nguyệt Như Tuyết, lại không thấy cung chủ phản ứng, nghĩ thầm trừ bỏ đối với Thiếu chủ, Cung chủ cũng không thân cận với bất kì ai, đành nén nghi hoặc, chờ mong lễ mừng bắt đầu
Nguyệt Như Tuyết trong lòng cũng nghi hoặc, Triệt nhi định biểu diễn cái gì, có điểm chờ mong a!
Lúc này tại Thủy Các cũng là một quang cảnh bận rộn, các cơ thiếp cùng nam sủng vì muốn cho cung chủ chú ý, đều cố gắng hết sức ăn mặc xinh đẹp, bởi đây là cơ hội tốt nhất lấy được sự sủng ái của cung chủ mà bao năm qua Yến Liễu và Lục Tiêu nắm giữ, bọn hắn cũng phải biểu diễn a.
Yến Liễu quyết định ở lễ mừng sẽ múa một khúc, trước khi nàng nhập Nguyệt Thanh cung cũng đã từng là danh vũ, lúc đó biết bao nhiêu người sẵn sàng bỏ ra hàng vạn vàng bạc để có thể thấy được điệu múa tuyệt diệu này.
“Lâm Nhi, ngươi nói ta ăn mặc như vậy nhảy múa được không?” Sau khi thay đổi quần áo, Yến Liễu chỉ vào y phục mình mặc, hỏi Lâm Nhi.
“Đương nhiên là được, tiểu thư tựa như tiên nữ vậy, nô tì đảm bảo, cung chủ nhìn thấy chắc chắn sẽ si mê tiểu thư.” Lâm Nhi cười híp mắt nói với Yến Liễu.
“Ngươi chỉ biết nói ngọt!” hai má Yến Liễu thoáng hiện đỏ ửng.
Bên kia, Lục Tiêu luôn miệng hỏi người hầu, “Tiểu Giang, ngươi cảm thấy khúc này như thế nào?”
“Công tử, cho tới bây giờ, ta chưa nghe qua khúc tiêu nào tốt như vậy, chắc chắn cung chủ sẽ thích.” Tiểu Giang thành thật trả lời.
“Vậy là tốt rồi.” Lục Tiêu yên lặng nghĩ, chỉ cần người kia thích là tốt rồi.
Hôm nay, Nguyệt Thanh cung đặc biệt náo nhiệt, nơi nơi đều tràn ngập không khí vui mừng, nơi nơi đều là những thân ảnh vội vội vàng vàng, bởi vì hôm nay là ngày vô cùng đặc biệt, mười lăm năm mới có một lần.
Ngày hôm nay mọi người ở Nguyệt Thanh cung đều có thể tụ tập phía trước Sóc Ấm lâu cùng nhau ăn uống, biểu diễn chúc mừng, nếu ai được cung chủ xem trọng, đều có thể được đề cập với cung chủ một nguyện vọng, nếu cung chủ tâm tình hảo, liền đáp ứng. Vô luận thân phân của ngươi là gì, là đầu bếp cũng được, là thì vệ, lâu chủ, hay đường chủ cũng được, tất cả đều đối xử bình đẳng. Cho nên mỗi lần đến ngày này, mọi người đều đặc biệt dốc toàn lực thể hiện.
Đương nhiên cũng có những người đặc biệt nhàn rỗi, không cần nói đâu xa, đều đang ngồi tại đại sảnh của Sóc Ấm lâu.
“Oa, thật náo nhiệt a, hy vọng buổi tối nhanh nhanh đến!” Ấn Thủy lớn tiếng reo hò, cho dù hòa lẫn cùng âm thanh hỗ loạn đầy hưng phấn cùng kích động, cũng có thể dễ dàng nhận ra.
“Đúng vậy, hơn một tuần lễ nữa sau lễ mừng ngày sáng lập Nguyệt Thanh cung thì Thiếu chủ cũng tròn mười lăm tuổi rồi,!” Lam Tâm hơi xúc động nói.
“Ngươi xúc động cái gì a, chúng ta cũng giống như ngươi đều vì trí tuệ của Thiếu chủ mà cảm thấy vui mừng a, hắn đều học được tất cả bản lĩnh của chúng ta, trò còn giỏi hơn thầy, trừ bỏ cung chủ, trên giang hồ còn ai là đối thủ của hắn chứ.” Phong Vụ khoát tay nói.
Tất cả mọi người đều gật gật đầu, đối với Thiếu chủ , tất cả bọn họ đều tự đáy lòng kính nể cùng yêu thích, chỉ là, Thiếu chủ không bao giờ bộc lộ cảm xúc trước mặt ai ngoại trừ cung chủ! Thật đau lòng a!
“Nói đến Thiếu chủ, cung chủ, sao vẫn chưa thấy Thiếu chủ vậy?” Thôi Tường Minh hỏi nam nhân đang ngồi ở chủ vị, lại nhận được biểu tình thản nhiên, lạnh lùng của Nguyệt Như Tuyết.
“Triệt nhi nói, buổi tối hắn cũng muốn biểu diễn, không muốn chúng ta quấy rầy hắn.”
“Thật sao? Thật sao!! Thiếu chủ cũng muốn biểu diễn, oa, quá tuyệt vời, ta chờ không kịp!” Ấn Thủy cao hứng giơ tay dậm chân, “Không được, ta cũng phải đi giúp bọn họ chuẩn bị, ta chờ không được!” Nói xong liên hướng bên ngoài đi ra.
Mọi người cũng tò mò Thiếu chủ sẽ biểu diễn cái gì, đều nghi hoặc nhìn Nguyệt Như Tuyết, lại không thấy cung chủ phản ứng, nghĩ thầm trừ bỏ đối với Thiếu chủ, Cung chủ cũng không thân cận với bất kì ai, đành nén nghi hoặc, chờ mong lễ mừng bắt đầu
Nguyệt Như Tuyết trong lòng cũng nghi hoặc, Triệt nhi định biểu diễn cái gì, có điểm chờ mong a!
Lúc này tại Thủy Các cũng là một quang cảnh bận rộn, các cơ thiếp cùng nam sủng vì muốn cho cung chủ chú ý, đều cố gắng hết sức ăn mặc xinh đẹp, bởi đây là cơ hội tốt nhất lấy được sự sủng ái của cung chủ mà bao năm qua Yến Liễu và Lục Tiêu nắm giữ, bọn hắn cũng phải biểu diễn a.
Yến Liễu quyết định ở lễ mừng sẽ múa một khúc, trước khi nàng nhập Nguyệt Thanh cung cũng đã từng là danh vũ, lúc đó biết bao nhiêu người sẵn sàng bỏ ra hàng vạn vàng bạc để có thể thấy được điệu múa tuyệt diệu này.
“Lâm Nhi, ngươi nói ta ăn mặc như vậy nhảy múa được không?” Sau khi thay đổi quần áo, Yến Liễu chỉ vào y phục mình mặc, hỏi Lâm Nhi.
“Đương nhiên là được, tiểu thư tựa như tiên nữ vậy, nô tì đảm bảo, cung chủ nhìn thấy chắc chắn sẽ si mê tiểu thư.” Lâm Nhi cười híp mắt nói với Yến Liễu.
“Ngươi chỉ biết nói ngọt!” hai má Yến Liễu thoáng hiện đỏ ửng.
Bên kia, Lục Tiêu luôn miệng hỏi người hầu, “Tiểu Giang, ngươi cảm thấy khúc này như thế nào?”
“Công tử, cho tới bây giờ, ta chưa nghe qua khúc tiêu nào tốt như vậy, chắc chắn cung chủ sẽ thích.” Tiểu Giang thành thật trả lời.
“Vậy là tốt rồi.” Lục Tiêu yên lặng nghĩ, chỉ cần người kia thích là tốt rồi.