“ Uhm, Nhụy Nhụy, em cảm thấy Lam Ninh sẽ thích chiếc nhẫn này chứ?” Dạ Thiên Kỳ bảo phục vụ cầm chiếc nhẫn có mặt nhẫn tròn kim cương giống hình chim bồ câu, viên đá to, sáng lấp lánh long lanh, viên kim cương được mài kỳ công khéo léo nhẵn bóng đủ khiến mắt tất cả những người nhìn thấy phải hoa lên.
Nhụy Tử nhìn chiếc nhẫn đính kim cương đó, cảm thấy trước mắt sáng lạn, có thể nhìn ra, Dạ Thiên Kỳ thật sự rất yêu Lam Ninh, vì Lam Ninh, anh ấy có thể không do dự mà chi tiền mua chiếc nhẫn này.
Chiếc nhẫn kim cương này, cũng phải đến mấy trăm vạn nhân dân tệ đấy! Đủ để có thể mua được một cửa hàng có vị trí đẹp.
“ Anh Thiên Kỳ, mấy ngày này em cùng Lam Ninh đi đặt quần áo, em phát hiện, Lam Ninh là một người con gái rất giản dị, Lam Ninh không hề thích những thứ xa xỉ và phô trương thế này, cô ấy đã từng nói với em, cô ấy thích chiếc nhẫn nhỏ nhắn tinh tế, dù cho chỉ gắn một viên đá nhỏ, đeo trên tay là đã vui rồi, nếu như chiếc nhẫn to thế này, cô ấy sẽ cảm thấy không phải là mình, không hợp với mình. Hơn nữa, cô ấy không phải người con gái nhìn thấy kim cương là thích cuồng dại. Em luôn cảm thấy, chiếc nhẫn này, cô ấy sẽ không thích đâu?” Nhụy Tử khẽ nói.
Nhụy Tử là nói thật, Lam Ninh thực sự không thích những thứ xa xỉ, những thứ nhìn cực kỳ sang trọng đẳng cấp đó, chỉ là nhất thời thoáng qua, cho người ta một cảm giác không chân thực. ( Là tiểu sói đố kỵ sao? Tiểu sói thích, hay là cho Tiểu só những thứ đồ xa xỉ này đi ^^)
Vàng ngọc vô giá, trong mắt cô ấy, cũng chỉ như cặn bã mà thôi.
Đặc biệt là tên trộm Lam Ninh, trộm những thứ vàng bạc châu báu vô giá còn ít sao?
“ Có lý.” Dạ Thiên Kỳ yên tĩnh nghĩ ngợi, Lam Ninh đúng là người như thế.
“ Thế thì chọn chiếc nào đây?” Dạ Thiên Kỳ cau mày suy nghĩ.
“ Anh Thiên Kỳ, chiếc này thì thế nào?” Nhụy Tử cầm một chiếc nhẫn trơn rất đẹp. Sáng lấp lánh, rất thu hút ánh nhìn người khác.
“ Nhưng kim cương ở đâu? Không thể không có kim cương được? Nhẫn cưới sao mà không có kim cương được chứ? Đơn giản quá thì phải?” Dạ Thiên Kỳ cau mày nói.
“ Ở đây. Anh xem,” Nhụy Tử xoay lật chiếc nhẫn kim cương đó, Dạ Thiên Kỳ lập tức nhìn thấy bên trong chiếc nhẫn trơn đó có một viên kim cương màu hồng rất tinh tế.
Anh ấy không kìm được sững sờ một lát, kim cương tại sao lại làm ở bên trong chứ?
“ Vị tiểu thư này thật sự quả có con mắt nhìn, chiếc nhẫn này số lượng có hạn, đây là loại kim cương hồng giếm có, khảm nạm ở bên trong nhẫn, mà không lộ ra bên ngoài, cực kỳ hợp với những người con gái xinh đẹp cao quý mà không phô trương, chiếc nhẫn này còn có tên gọi, đó là “ Yêu ở trong lòng,” Mặc dù kim cương khảm nạm ở bên trong, nhưng chiếc nhẫn này là loại cao cấp hiếm có, giá trị cũng rất cao.” Ông chủ cửa hàng vàng bạc vội giải thích.
“ Ra là thế?” Dạ Thiên Kỳ chăm chú ngắm nhìn chiếc nhẫn “ Yêu ở trong lòng” đó, càng nhìn càng thấy thích, uhm, chiếc nhẫn này đúng là rất độc đáo, lại tinh tế.
Nghĩ đến đây, anh ấy cười nói với Nhụy Tử: “ Đưa em đi cùng đúng là không sai, chiếc nhẫn này, Lam Ninh nhất định sẽ thích. Chọn chiếc này đi.”
“ Hì hì, em cực kỳ thích những kiểu nhẫn như thế này.” Nhụy Tử cười nói.
“ Em thử giúp anh xem?” Dạ Thiên Kỳ nghiêm túc nói, “ Không biết lên tay có đẹp hay không?”
“ Chắc chắn đẹp, em làm người mẫu cho anh.” Nhụy Tử hóm hỉnh đưa tay ra.
Dạ Thiên Kỳ nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn “ Yêu ở trong lòng” vào tay của Nhụy Tử.
Trong khoảnh khắc đó, anh ấy có cảm giác ảo tưởng, thực ra, mình đưa Nhụy Tử đến chọn nhẫn cưới, nếu như chiếc nhẫn này thật sự đeo lên ngón tay của Nhụy Tử, tốt biết bao nhiêu.
Anh ấy im lặng nhìn Nhụy Tử cúi đầu khẽ cười, dường như đờ đẫn ra rồi.
“ Đấy, đẹp quá, anh xem, anh Thiên Kỳ.” Nhụy Tử nói, cô phát hiện Dạ Thiên Kỳ lại thất thần rồi, người đàn ông này, tại sao gần đây lại hay suy tư thế chứ.
Anh ấy hình như không phải là bộ dạng phấn khởi như thế, không có sự hào hứng của người sắp làm chú rể.
“ A......ngại quá, vừa nãy không để ý, thật sự là rất đẹp.” Dạ Thiên Kỳ bị Nhụy Tử đẩy người một cái mới giật mình định thần lại.
Anh ấy vui vẻ quẹt thẻ thanh toán, cô nhân viên phục vụ cẩn thận gói chiếc nhẫn đó lại.
“ Chiếc nhẫn đó, Lam Ninh nhất định sẽ thích.” Nhụy Tử vui vẻ nói.
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đó của Nhụy Nhụy, khóe miệng của Dạ Thiên Kỳ cũng nở ra nụ cười mê người.
Có cảm giác giống như mình đi mua nhẫn cho Nhụy Tử vậy!
Anh ấy nhìn Nhụy Tử đầy tình cảm, nhẹ nhàng nói: “ Nhụy Nhụy. Cảm ơn em.”
Nhụy Tử thoải mái cười: “ Ha ha, anh cảm ơn gì chứ? Em đây không phải chỉ giúp được anh những chuyện nhỏ này thôi sao?”
Cô nhân viên phục vụ vội mang đến chiếc túi đựng chiếc nhẫn tinh xảo đó, Dạ Thiên Kỳ xách trên tay: “ Nhụy Nhụy, công việc anh bận, Lam Ninh lại không có người thân nào, cô ấy là người con gái đơn giản, cũng không biết phải chuẩn bị gì khi kết hôn, em giúp anh với nhé?”
“ Đương nhiên rồi,” Nhụy Tử lập tức vỗ ngực tự tin mà nói, “ Anh yên tâm, em đã từng nói em coi Lam Ninh như em gái ruột của mình, em nhất định sẽ giúp cô ấy chuẩn bị đầy đủ.”
.......
Một buổi tối của ba ngày sau.
“ Tiểu Dạ, anh xem tôi mua quà gì cho anh này. Buổi sáng khi chị Nhụy Nhụy đi cùng tôi thử váy cưới, chúng tôi cùng đi mua sắm, tôi mua rất nhiều thứ.” Lam Ninh ngồi trên đất, lấy ra những thứ mình mua cho Dạ Thiên Kỳ trong túi đồ.
“ Đây là áo sơmi tôi mua cho anh, anh thấy thế nào, thích màu này không? Chị Nhụy Nhụy cũng nói chiếc áo sơmi này rất hợp với anh, tôi cảm thấy chị ấy rất có con mắt thẩm mỹ.” Lam Ninh giơ chiếc áo sơmi sang trọng đó ra ướm thử trước ngực Dạ Thiên Kỳ.
“ Rất đẹp, tại sao cô biết số đo của tôi? Tôi nói với cô rồi à?” Dạ Thiên Kỳ thư thả ngồi trên ghế sopha, hứng thú nhìn chiếc áo sơmi đẹp đó.
Đặc biệt là Lam Ninh nói cũng là Nhụy Tử chọn cho anh ấy, trong lòng anh ấy rất vui.
“ Đâu cí, nhưng anh quên tôi lợi hại thế nào sao? Mắt tôi tinh đến từng cm, tôi vừa nhìn là biết anh số đo bao nhiêu rồi.....” Lam Ninh cười nói, vẻ rất tự tin.
Dạ Thiên Kỳ mỉm cười, thấy rất thú vị,
“ Còn nữa, đây là chiếc dây chuyền ngọc phỉ thúy tôi mua cho anh, nghe nói cực kỳ linh nghiệm, có thể che chở bình an cho anh. Là tôi tự dùng tiền của mình để mua. Đừng cảm ơn tôi, tôi thật sự cảm thấy hợp với anh mới mua đấy.” Lam Ninh cẩn thận lấy chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy đó từ trong hộp trang sức ra, “ Tôi đeo cho anh nhé, nào.”
Khi đi mua sắm, Nhụy Tử nói mua cho cô một chiếc vòng ngọc phỉ thúy, còn cô lại nhìn thấy chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy này, được chạm khắc rất tinh tế, dùng dây da đen xuyên qua, hết sức trang nhã, đàn ông đeo vừa khỏe vừa đẹp, đặc biệt là đàn ông thanh lịch như Dạ Thiên Kỳ.
Cho nên, cô lập tức dùng tiền của mình ra để mua cho anh.
Rất đắt, khoảng mấy vạn tệ, nhưng cô mua mà không hề do dự chút nào.
Lúc đó, cô chỉ là nghĩ, Dạ Thiên Kỳ đeo nhất định sẽ đẹp.
Nhụy Tử nhìn chiếc nhẫn đính kim cương đó, cảm thấy trước mắt sáng lạn, có thể nhìn ra, Dạ Thiên Kỳ thật sự rất yêu Lam Ninh, vì Lam Ninh, anh ấy có thể không do dự mà chi tiền mua chiếc nhẫn này.
Chiếc nhẫn kim cương này, cũng phải đến mấy trăm vạn nhân dân tệ đấy! Đủ để có thể mua được một cửa hàng có vị trí đẹp.
“ Anh Thiên Kỳ, mấy ngày này em cùng Lam Ninh đi đặt quần áo, em phát hiện, Lam Ninh là một người con gái rất giản dị, Lam Ninh không hề thích những thứ xa xỉ và phô trương thế này, cô ấy đã từng nói với em, cô ấy thích chiếc nhẫn nhỏ nhắn tinh tế, dù cho chỉ gắn một viên đá nhỏ, đeo trên tay là đã vui rồi, nếu như chiếc nhẫn to thế này, cô ấy sẽ cảm thấy không phải là mình, không hợp với mình. Hơn nữa, cô ấy không phải người con gái nhìn thấy kim cương là thích cuồng dại. Em luôn cảm thấy, chiếc nhẫn này, cô ấy sẽ không thích đâu?” Nhụy Tử khẽ nói.
Nhụy Tử là nói thật, Lam Ninh thực sự không thích những thứ xa xỉ, những thứ nhìn cực kỳ sang trọng đẳng cấp đó, chỉ là nhất thời thoáng qua, cho người ta một cảm giác không chân thực. ( Là tiểu sói đố kỵ sao? Tiểu sói thích, hay là cho Tiểu só những thứ đồ xa xỉ này đi ^^)
Vàng ngọc vô giá, trong mắt cô ấy, cũng chỉ như cặn bã mà thôi.
Đặc biệt là tên trộm Lam Ninh, trộm những thứ vàng bạc châu báu vô giá còn ít sao?
“ Có lý.” Dạ Thiên Kỳ yên tĩnh nghĩ ngợi, Lam Ninh đúng là người như thế.
“ Thế thì chọn chiếc nào đây?” Dạ Thiên Kỳ cau mày suy nghĩ.
“ Anh Thiên Kỳ, chiếc này thì thế nào?” Nhụy Tử cầm một chiếc nhẫn trơn rất đẹp. Sáng lấp lánh, rất thu hút ánh nhìn người khác.
“ Nhưng kim cương ở đâu? Không thể không có kim cương được? Nhẫn cưới sao mà không có kim cương được chứ? Đơn giản quá thì phải?” Dạ Thiên Kỳ cau mày nói.
“ Ở đây. Anh xem,” Nhụy Tử xoay lật chiếc nhẫn kim cương đó, Dạ Thiên Kỳ lập tức nhìn thấy bên trong chiếc nhẫn trơn đó có một viên kim cương màu hồng rất tinh tế.
Anh ấy không kìm được sững sờ một lát, kim cương tại sao lại làm ở bên trong chứ?
“ Vị tiểu thư này thật sự quả có con mắt nhìn, chiếc nhẫn này số lượng có hạn, đây là loại kim cương hồng giếm có, khảm nạm ở bên trong nhẫn, mà không lộ ra bên ngoài, cực kỳ hợp với những người con gái xinh đẹp cao quý mà không phô trương, chiếc nhẫn này còn có tên gọi, đó là “ Yêu ở trong lòng,” Mặc dù kim cương khảm nạm ở bên trong, nhưng chiếc nhẫn này là loại cao cấp hiếm có, giá trị cũng rất cao.” Ông chủ cửa hàng vàng bạc vội giải thích.
“ Ra là thế?” Dạ Thiên Kỳ chăm chú ngắm nhìn chiếc nhẫn “ Yêu ở trong lòng” đó, càng nhìn càng thấy thích, uhm, chiếc nhẫn này đúng là rất độc đáo, lại tinh tế.
Nghĩ đến đây, anh ấy cười nói với Nhụy Tử: “ Đưa em đi cùng đúng là không sai, chiếc nhẫn này, Lam Ninh nhất định sẽ thích. Chọn chiếc này đi.”
“ Hì hì, em cực kỳ thích những kiểu nhẫn như thế này.” Nhụy Tử cười nói.
“ Em thử giúp anh xem?” Dạ Thiên Kỳ nghiêm túc nói, “ Không biết lên tay có đẹp hay không?”
“ Chắc chắn đẹp, em làm người mẫu cho anh.” Nhụy Tử hóm hỉnh đưa tay ra.
Dạ Thiên Kỳ nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn “ Yêu ở trong lòng” vào tay của Nhụy Tử.
Trong khoảnh khắc đó, anh ấy có cảm giác ảo tưởng, thực ra, mình đưa Nhụy Tử đến chọn nhẫn cưới, nếu như chiếc nhẫn này thật sự đeo lên ngón tay của Nhụy Tử, tốt biết bao nhiêu.
Anh ấy im lặng nhìn Nhụy Tử cúi đầu khẽ cười, dường như đờ đẫn ra rồi.
“ Đấy, đẹp quá, anh xem, anh Thiên Kỳ.” Nhụy Tử nói, cô phát hiện Dạ Thiên Kỳ lại thất thần rồi, người đàn ông này, tại sao gần đây lại hay suy tư thế chứ.
Anh ấy hình như không phải là bộ dạng phấn khởi như thế, không có sự hào hứng của người sắp làm chú rể.
“ A......ngại quá, vừa nãy không để ý, thật sự là rất đẹp.” Dạ Thiên Kỳ bị Nhụy Tử đẩy người một cái mới giật mình định thần lại.
Anh ấy vui vẻ quẹt thẻ thanh toán, cô nhân viên phục vụ cẩn thận gói chiếc nhẫn đó lại.
“ Chiếc nhẫn đó, Lam Ninh nhất định sẽ thích.” Nhụy Tử vui vẻ nói.
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đó của Nhụy Nhụy, khóe miệng của Dạ Thiên Kỳ cũng nở ra nụ cười mê người.
Có cảm giác giống như mình đi mua nhẫn cho Nhụy Tử vậy!
Anh ấy nhìn Nhụy Tử đầy tình cảm, nhẹ nhàng nói: “ Nhụy Nhụy. Cảm ơn em.”
Nhụy Tử thoải mái cười: “ Ha ha, anh cảm ơn gì chứ? Em đây không phải chỉ giúp được anh những chuyện nhỏ này thôi sao?”
Cô nhân viên phục vụ vội mang đến chiếc túi đựng chiếc nhẫn tinh xảo đó, Dạ Thiên Kỳ xách trên tay: “ Nhụy Nhụy, công việc anh bận, Lam Ninh lại không có người thân nào, cô ấy là người con gái đơn giản, cũng không biết phải chuẩn bị gì khi kết hôn, em giúp anh với nhé?”
“ Đương nhiên rồi,” Nhụy Tử lập tức vỗ ngực tự tin mà nói, “ Anh yên tâm, em đã từng nói em coi Lam Ninh như em gái ruột của mình, em nhất định sẽ giúp cô ấy chuẩn bị đầy đủ.”
.......
Một buổi tối của ba ngày sau.
“ Tiểu Dạ, anh xem tôi mua quà gì cho anh này. Buổi sáng khi chị Nhụy Nhụy đi cùng tôi thử váy cưới, chúng tôi cùng đi mua sắm, tôi mua rất nhiều thứ.” Lam Ninh ngồi trên đất, lấy ra những thứ mình mua cho Dạ Thiên Kỳ trong túi đồ.
“ Đây là áo sơmi tôi mua cho anh, anh thấy thế nào, thích màu này không? Chị Nhụy Nhụy cũng nói chiếc áo sơmi này rất hợp với anh, tôi cảm thấy chị ấy rất có con mắt thẩm mỹ.” Lam Ninh giơ chiếc áo sơmi sang trọng đó ra ướm thử trước ngực Dạ Thiên Kỳ.
“ Rất đẹp, tại sao cô biết số đo của tôi? Tôi nói với cô rồi à?” Dạ Thiên Kỳ thư thả ngồi trên ghế sopha, hứng thú nhìn chiếc áo sơmi đẹp đó.
Đặc biệt là Lam Ninh nói cũng là Nhụy Tử chọn cho anh ấy, trong lòng anh ấy rất vui.
“ Đâu cí, nhưng anh quên tôi lợi hại thế nào sao? Mắt tôi tinh đến từng cm, tôi vừa nhìn là biết anh số đo bao nhiêu rồi.....” Lam Ninh cười nói, vẻ rất tự tin.
Dạ Thiên Kỳ mỉm cười, thấy rất thú vị,
“ Còn nữa, đây là chiếc dây chuyền ngọc phỉ thúy tôi mua cho anh, nghe nói cực kỳ linh nghiệm, có thể che chở bình an cho anh. Là tôi tự dùng tiền của mình để mua. Đừng cảm ơn tôi, tôi thật sự cảm thấy hợp với anh mới mua đấy.” Lam Ninh cẩn thận lấy chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy đó từ trong hộp trang sức ra, “ Tôi đeo cho anh nhé, nào.”
Khi đi mua sắm, Nhụy Tử nói mua cho cô một chiếc vòng ngọc phỉ thúy, còn cô lại nhìn thấy chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy này, được chạm khắc rất tinh tế, dùng dây da đen xuyên qua, hết sức trang nhã, đàn ông đeo vừa khỏe vừa đẹp, đặc biệt là đàn ông thanh lịch như Dạ Thiên Kỳ.
Cho nên, cô lập tức dùng tiền của mình ra để mua cho anh.
Rất đắt, khoảng mấy vạn tệ, nhưng cô mua mà không hề do dự chút nào.
Lúc đó, cô chỉ là nghĩ, Dạ Thiên Kỳ đeo nhất định sẽ đẹp.