Hắn ta quay sang thuộc hạ của mình gật gật đầu: “Tôi biết rồi, dựa vào kế hoạch tôi đã nói, sau đó nghiêm túc canh chừng.”
Thằng cha này lại chỉ định chiến lược gì đây?
Có lẽ hắn ta đang ủ mưu tính toán gì đó?
Lam Ninh khẽ nheo mắt lại nhìn.
Tên thuộc hạ đó cúi người lễ phép với Lam Ninh, sau đó lui ra ngoài, nữ thuộc hạ đó cũng nhanh chóng lùi ra ngoài.
Trong căn phòng tổng thống cực kỳ rộng, đẹp đẽ sang trạng chỉ còn lại Lam Ninh và Ân Phi Trường hai người.
“ Ninh Ninh, nào, ngồi xuống đây.” Ân Phi Trường đưa bàn tay mềm mại về phía Lam Ninh.
Lam Ninh dửng dưng quay người, ngồi trên ghế sopha đối diện với Ân Phi Trường. Cô ngoảnh mặt làm lơ trước vẻ nhiệt tình của Ân Phi Trường.
“ Nói đi, bảo tôi mặc thành thế này, làm gì?” Lam Ninh lạnh lùng nói, “ Muốn bảo tôi mượn sắc giúp anh làm gì là? Quan chức cấp cao hay là xã hội đen? Lại muốn bảo tôi trộm cho anh cái gì?”
Ân Phi Trường nhẹ nhàng nói: “Ninh Ninh, em hiểu lầm anh rồi, bây giờ, em quay về rồi, anh đã nói rồi, anh sẽ dùng cả đời để bù đắp cho em, chỉ là buổi tối có dạ tiệc của xã hội thượng lưu mà thôi, anh muốn em đi cùng anh.”
Lam Ninh cười khẩy một tiếng, ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trên bầu trời xanh ngoài cửa sổ, một đàn chim bồ câu trắng bay qua.
“ Không có ý gì khác. Chỉ là muốn dẫn em ra ngoài giải tỏa tâm trạng mà thôi.” Ân Phi Trường nhẹ nhàng nói, “ Đương nhiên, em không muốn đi, cũng không sao.”
“ Đi, tại sao lại không đi? Anh bây giờ không phải muốn ám thị Lam Ninh tôi đã là người phụ nữ của Ân Phi Trường anh hay sao? Không phải ý đó sao?” Lam Ninh khinh khỉnh nói, “ Tại sao tôi không phối hợp tốt với anh, làm hài lòng trái tim hư vinh không biết xấu hổ của anh chứ? Thật đáng cười, Ân Phi Trường, anh bây giờ vẫn chẳng khá lên chút nào, anh nói anh dẫn theo một người phụ nữ, là thiên kim gì đó của bộ trung ương, hoặc là con gái của chùm đánh bạc Ma Cao, hoặc là công chúa của hoàng gia Châu Âu, còn có thể cho anh thêm chút sĩ diện, tôi là một kẻ trộm, người của hai mặt đen trắng, đều biết Lam Ninh tôi là một mặt hàng gì? Anh có thể mang lại cho anh chút sĩ diện gì chứ?”
Giọng nói của cô, cay độc như thế, giống như từng chiếc đinh đâm thẳng vào tim Ân Phi Trường.
Nhưng Ân Phi Trường, vẫn giữ nét mặt tươi cười ấm áp đó, hắn nhìn vào mắt Lam Ninh, dịu dàng nói: “ Tục ngữ nói rất hay, mất đi rồi mới biết cái gì quý giá nhất, trong lòng anh, thần trộm Lam Ninh còn quan trọng hơn cả thiên kim cao quý, con gái chùm đánh bạc, công chúa Hoàng gia gì đó.”
Lam Ninh cười khẩy nói: “ Ân Phi Trường, lời anh nói tại sao tôi không thấy chút cảm động nào thế nhỉ?”
“ Thế sao?” Ân Phi Trường chăm chú nhìn vào đôi mắt sâu như đáy hồ của Lam Ninh, hắn ta dịu giọng nói: “ Thế thì sau này sẽ khiến em thấy cảm động.”
“ Hừ.” Lam Ninh đứng dậy, lạnh nhạt nói: “Nếu như Ân Tiên sinh có thời gian, thì cứ việc làm, tôi không vấn đề gì!”
Cô giống như một quý phụ vừa lạnh lùng vừa cao quý, hiện rõ vẻ lãnh đạm và phong tình trước mắt Ân Phi Trường.
Ân Phi Trường gật gật đầu: “ Lam Ninh, em yên tâm, anh đối với em, anh sẽ có cách. Anh sẽ khiến em can tâm tình nguyện đi theo anh, mãi mãi không rời xa.”
Lam Ninh bĩu môi nói: “ Đúng thế, Ân Tiên sinh mưu mô thủ đoạn, nham hiểm độc ác, Lam Ninh tôi đã hoàn toàn được thỉnh giáo, nếu không, tại sao bây giờ Lam Ninh lại ở đây chứ?”
Cô đĩnh đạc bước đến trước mặt Ân Phi Trường, Lam Ninh đi trên đôi giày cao gót cũng cao đến cằm của hắn ta.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Ân Phi Trường, Lam Ninh bình thản nói: “ Sớm muộn, anh cũng sẽ hối hận vì đã giữ tôi ở bên cạnh.”
Ân Phi Trường giơ tay ra nắm lấy cổ tay của cô, tay của hắn, giống như một chiếc kìm vậy: “ Lam Ninh, em sai rồi, giữ em lại bên cạnh anh, chính là thắng lợi của anh.”
Hai người với vẻ không chịu khuất phục, ánh mắt thù địch và ngang ngược chằm chằm nhìn đối phương.......
Lam Ninh hất tay của Ân Phi Trường ra, quay người đi vào phòng ngủ của mình, đóng cửa “ rầm” một tiếng.
Trong khoảng thời gian tiếp sau đó, Lam Ninh từ đầu đến cuối đều ở bên Ân Phi Trường.
Còn Ân Phi Trường dã tâm sôi sục vẫn tiếp tục mở rộng phạm vi kinh doanh của mình.
Tổ chức của hắn ta là xã hội đen hoàn toàn, bây giờ còn buôn bán chất ma túy nữa.
Ân Phi Trường, đã trở thành chùm sò xã hội đen lớn nhất rồi.
Còn Lam Ninh, cô lặng lẽ ở bên cạnh Ân Phi Trường, khoảng thời gian này, Ân Phi Trường quả nhiên đúng như lời hắn ta nói, đối với Lam Ninh cực kỳ tốt, chuyên tâm chăm sóc cô, tâm trạng của cô hình như tốt lên rất nhiều, cô không còn chống đối Ân Phi Trường nữa, giống như lại quay lại mối quan hệ thân thiết như trước kia với Ân Phi Trường rồi.
Cô bây giờ bắt đầu thích cười rồi, bắt đầu nũng nịu với Ân Phi Trường rồi.
Đúng rồi, cô còn giúp Ân Phi Trường trộm không ít đồ, đều là những bảo vật quý giá.
Ân Phi Trường rất vui, tiểu nha đầu, em đã nằm trong lòng bàn tay của anh, anh mới là người thích hợp nhất bao dung nhất với em, dù cho em là một kẻ trộm, vẫn phải ở bên cạnh anh.
.......
Trong nhà của Ân Phi Trường
Ân Phi Trường vừa xử lý việc xong, thì nhận được cuộc điện thoại của cấp dưới: “ Ân tiên sinh, không xong rồi.”
“ Uh? Có việc gì?” Ân Phi Trường bình tĩnh hỏi, trong lòng có một dự cảm không lành.
“ Ân tiên sinh, chúng ta chuyển ma túy đi, những ngừoi đó, đều bị cảnh sát tóm rồi, cảnh sát tiến hành soi x quang với bọn họ, kết quả, toàn bộ đều bị tra ra rồi.” Thuộc hạ của hắn ta có vẻ hoang mang hoảng loạn nói.
“ Kết quả ra sao?” Ân Phi Trường lạnh lùng nói.
“ Cũng chính là nói, lần này thất bại rồi.” Thuộc hạ mặt mày mếu máo nói.
“ Ăn hại, một lũ ăn hại!” Ân Phi Trường gần như gào lên trong điện thoại.
“ Ân tiên sinh, tôi nghi ngờ có người biết hành động của chúng ta, mật báo tin tức.” Tên thuộc hạ đó vội nói.
“ Có người mật báo tin tức?” Ân Phi Trường lạnh lùng cau mày nói.
“ Đúng thế, Ân tiên sinh.” Tên thuộc hạ đó cuống quýt tiếp tục, “ nếu không hành động của chúng ta chặt chẽ cẩn thận như thế, phía cảnh sát làm sao biết được, còn biết chúng ta dùng phương thức nào để mang hàng?”
“ Được, cho mày một cơ hội, đi điều tra cho tao, rốt cuộc là tên đáng chết nào dám mật báo cho bọn cảnh sát, sau đó, tao sẽ cắt xé hắn ra.” Ân Phi Trường gầm gừ nói, “ Còn nữa, xóa sạch tất cả dấu vết cho tao, tao không hy vọng bọn cảnh sát tra ra tao cầm đầu.”
“ Vâng.” Thuộc hạ vội vàng nói.
Ân Phi Trường lạnh lùng tắt điện thoại, hắn bực bội tháo cúc áo cổ ra, để hở ra bộ ngực rắn chắc gợi cảm, ngồi trên ghế sopha không ngừng thở dốc vì tức.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở đâu, tại sao lại có người mật báo tin tức cho cảnh sát chứ?
Trong tổ chức của mình có gián điệp sao?
Ân Phi Trường nhíu chặt mày lại, nhắm mắt, ngẩng cổ dựa vào ghế sopha.
Một đôi bàn tay mềm mại mát xoa thái dương của hắn ta, giống như làn gió mát rượi của mùa hè khiến người ta thoải mái, thật sự thoải mái.
Ân Phi Trường từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Lam Ninh đứng trước mặt mình, dùng đôi bàn tay nhỏ bé mát xoa thái dương cho mình.
Mối bận tâm trong lòng hắn lập tức xoa dịu đi rất nhiều.
Hắn đưa tay ra, kéo tay Lam Ninh lại, để cô ngồi lên đùi mình, cơ thể cô ấy, rất nhẹ rất nhẹ.
Thằng cha này lại chỉ định chiến lược gì đây?
Có lẽ hắn ta đang ủ mưu tính toán gì đó?
Lam Ninh khẽ nheo mắt lại nhìn.
Tên thuộc hạ đó cúi người lễ phép với Lam Ninh, sau đó lui ra ngoài, nữ thuộc hạ đó cũng nhanh chóng lùi ra ngoài.
Trong căn phòng tổng thống cực kỳ rộng, đẹp đẽ sang trạng chỉ còn lại Lam Ninh và Ân Phi Trường hai người.
“ Ninh Ninh, nào, ngồi xuống đây.” Ân Phi Trường đưa bàn tay mềm mại về phía Lam Ninh.
Lam Ninh dửng dưng quay người, ngồi trên ghế sopha đối diện với Ân Phi Trường. Cô ngoảnh mặt làm lơ trước vẻ nhiệt tình của Ân Phi Trường.
“ Nói đi, bảo tôi mặc thành thế này, làm gì?” Lam Ninh lạnh lùng nói, “ Muốn bảo tôi mượn sắc giúp anh làm gì là? Quan chức cấp cao hay là xã hội đen? Lại muốn bảo tôi trộm cho anh cái gì?”
Ân Phi Trường nhẹ nhàng nói: “Ninh Ninh, em hiểu lầm anh rồi, bây giờ, em quay về rồi, anh đã nói rồi, anh sẽ dùng cả đời để bù đắp cho em, chỉ là buổi tối có dạ tiệc của xã hội thượng lưu mà thôi, anh muốn em đi cùng anh.”
Lam Ninh cười khẩy một tiếng, ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trên bầu trời xanh ngoài cửa sổ, một đàn chim bồ câu trắng bay qua.
“ Không có ý gì khác. Chỉ là muốn dẫn em ra ngoài giải tỏa tâm trạng mà thôi.” Ân Phi Trường nhẹ nhàng nói, “ Đương nhiên, em không muốn đi, cũng không sao.”
“ Đi, tại sao lại không đi? Anh bây giờ không phải muốn ám thị Lam Ninh tôi đã là người phụ nữ của Ân Phi Trường anh hay sao? Không phải ý đó sao?” Lam Ninh khinh khỉnh nói, “ Tại sao tôi không phối hợp tốt với anh, làm hài lòng trái tim hư vinh không biết xấu hổ của anh chứ? Thật đáng cười, Ân Phi Trường, anh bây giờ vẫn chẳng khá lên chút nào, anh nói anh dẫn theo một người phụ nữ, là thiên kim gì đó của bộ trung ương, hoặc là con gái của chùm đánh bạc Ma Cao, hoặc là công chúa của hoàng gia Châu Âu, còn có thể cho anh thêm chút sĩ diện, tôi là một kẻ trộm, người của hai mặt đen trắng, đều biết Lam Ninh tôi là một mặt hàng gì? Anh có thể mang lại cho anh chút sĩ diện gì chứ?”
Giọng nói của cô, cay độc như thế, giống như từng chiếc đinh đâm thẳng vào tim Ân Phi Trường.
Nhưng Ân Phi Trường, vẫn giữ nét mặt tươi cười ấm áp đó, hắn nhìn vào mắt Lam Ninh, dịu dàng nói: “ Tục ngữ nói rất hay, mất đi rồi mới biết cái gì quý giá nhất, trong lòng anh, thần trộm Lam Ninh còn quan trọng hơn cả thiên kim cao quý, con gái chùm đánh bạc, công chúa Hoàng gia gì đó.”
Lam Ninh cười khẩy nói: “ Ân Phi Trường, lời anh nói tại sao tôi không thấy chút cảm động nào thế nhỉ?”
“ Thế sao?” Ân Phi Trường chăm chú nhìn vào đôi mắt sâu như đáy hồ của Lam Ninh, hắn ta dịu giọng nói: “ Thế thì sau này sẽ khiến em thấy cảm động.”
“ Hừ.” Lam Ninh đứng dậy, lạnh nhạt nói: “Nếu như Ân Tiên sinh có thời gian, thì cứ việc làm, tôi không vấn đề gì!”
Cô giống như một quý phụ vừa lạnh lùng vừa cao quý, hiện rõ vẻ lãnh đạm và phong tình trước mắt Ân Phi Trường.
Ân Phi Trường gật gật đầu: “ Lam Ninh, em yên tâm, anh đối với em, anh sẽ có cách. Anh sẽ khiến em can tâm tình nguyện đi theo anh, mãi mãi không rời xa.”
Lam Ninh bĩu môi nói: “ Đúng thế, Ân Tiên sinh mưu mô thủ đoạn, nham hiểm độc ác, Lam Ninh tôi đã hoàn toàn được thỉnh giáo, nếu không, tại sao bây giờ Lam Ninh lại ở đây chứ?”
Cô đĩnh đạc bước đến trước mặt Ân Phi Trường, Lam Ninh đi trên đôi giày cao gót cũng cao đến cằm của hắn ta.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Ân Phi Trường, Lam Ninh bình thản nói: “ Sớm muộn, anh cũng sẽ hối hận vì đã giữ tôi ở bên cạnh.”
Ân Phi Trường giơ tay ra nắm lấy cổ tay của cô, tay của hắn, giống như một chiếc kìm vậy: “ Lam Ninh, em sai rồi, giữ em lại bên cạnh anh, chính là thắng lợi của anh.”
Hai người với vẻ không chịu khuất phục, ánh mắt thù địch và ngang ngược chằm chằm nhìn đối phương.......
Lam Ninh hất tay của Ân Phi Trường ra, quay người đi vào phòng ngủ của mình, đóng cửa “ rầm” một tiếng.
Trong khoảng thời gian tiếp sau đó, Lam Ninh từ đầu đến cuối đều ở bên Ân Phi Trường.
Còn Ân Phi Trường dã tâm sôi sục vẫn tiếp tục mở rộng phạm vi kinh doanh của mình.
Tổ chức của hắn ta là xã hội đen hoàn toàn, bây giờ còn buôn bán chất ma túy nữa.
Ân Phi Trường, đã trở thành chùm sò xã hội đen lớn nhất rồi.
Còn Lam Ninh, cô lặng lẽ ở bên cạnh Ân Phi Trường, khoảng thời gian này, Ân Phi Trường quả nhiên đúng như lời hắn ta nói, đối với Lam Ninh cực kỳ tốt, chuyên tâm chăm sóc cô, tâm trạng của cô hình như tốt lên rất nhiều, cô không còn chống đối Ân Phi Trường nữa, giống như lại quay lại mối quan hệ thân thiết như trước kia với Ân Phi Trường rồi.
Cô bây giờ bắt đầu thích cười rồi, bắt đầu nũng nịu với Ân Phi Trường rồi.
Đúng rồi, cô còn giúp Ân Phi Trường trộm không ít đồ, đều là những bảo vật quý giá.
Ân Phi Trường rất vui, tiểu nha đầu, em đã nằm trong lòng bàn tay của anh, anh mới là người thích hợp nhất bao dung nhất với em, dù cho em là một kẻ trộm, vẫn phải ở bên cạnh anh.
.......
Trong nhà của Ân Phi Trường
Ân Phi Trường vừa xử lý việc xong, thì nhận được cuộc điện thoại của cấp dưới: “ Ân tiên sinh, không xong rồi.”
“ Uh? Có việc gì?” Ân Phi Trường bình tĩnh hỏi, trong lòng có một dự cảm không lành.
“ Ân tiên sinh, chúng ta chuyển ma túy đi, những ngừoi đó, đều bị cảnh sát tóm rồi, cảnh sát tiến hành soi x quang với bọn họ, kết quả, toàn bộ đều bị tra ra rồi.” Thuộc hạ của hắn ta có vẻ hoang mang hoảng loạn nói.
“ Kết quả ra sao?” Ân Phi Trường lạnh lùng nói.
“ Cũng chính là nói, lần này thất bại rồi.” Thuộc hạ mặt mày mếu máo nói.
“ Ăn hại, một lũ ăn hại!” Ân Phi Trường gần như gào lên trong điện thoại.
“ Ân tiên sinh, tôi nghi ngờ có người biết hành động của chúng ta, mật báo tin tức.” Tên thuộc hạ đó vội nói.
“ Có người mật báo tin tức?” Ân Phi Trường lạnh lùng cau mày nói.
“ Đúng thế, Ân tiên sinh.” Tên thuộc hạ đó cuống quýt tiếp tục, “ nếu không hành động của chúng ta chặt chẽ cẩn thận như thế, phía cảnh sát làm sao biết được, còn biết chúng ta dùng phương thức nào để mang hàng?”
“ Được, cho mày một cơ hội, đi điều tra cho tao, rốt cuộc là tên đáng chết nào dám mật báo cho bọn cảnh sát, sau đó, tao sẽ cắt xé hắn ra.” Ân Phi Trường gầm gừ nói, “ Còn nữa, xóa sạch tất cả dấu vết cho tao, tao không hy vọng bọn cảnh sát tra ra tao cầm đầu.”
“ Vâng.” Thuộc hạ vội vàng nói.
Ân Phi Trường lạnh lùng tắt điện thoại, hắn bực bội tháo cúc áo cổ ra, để hở ra bộ ngực rắn chắc gợi cảm, ngồi trên ghế sopha không ngừng thở dốc vì tức.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở đâu, tại sao lại có người mật báo tin tức cho cảnh sát chứ?
Trong tổ chức của mình có gián điệp sao?
Ân Phi Trường nhíu chặt mày lại, nhắm mắt, ngẩng cổ dựa vào ghế sopha.
Một đôi bàn tay mềm mại mát xoa thái dương của hắn ta, giống như làn gió mát rượi của mùa hè khiến người ta thoải mái, thật sự thoải mái.
Ân Phi Trường từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Lam Ninh đứng trước mặt mình, dùng đôi bàn tay nhỏ bé mát xoa thái dương cho mình.
Mối bận tâm trong lòng hắn lập tức xoa dịu đi rất nhiều.
Hắn đưa tay ra, kéo tay Lam Ninh lại, để cô ngồi lên đùi mình, cơ thể cô ấy, rất nhẹ rất nhẹ.