Sau khi xác định bọn thợ săn bán yêu đang gần đây phòng bị trong khu biệt thự đã tăng lên đáng kể. Mặc dù mấy ngày nay không thấy động tĩnh của chúng nhưng bọn họ đều biết không thể chủ quan. Yêu khí trong người bọn họ cũng được cẩn thận dùng ma thuật dấu đi khi ra khỏi biệt thự đặc biệt là Hà Nhan Nhan còn có người thân bên cạnh không biết gì về mấy chuyện yêu ma này. Dương Lại Viên nói để có thể bảo đảm an toàn thì không cần đón hai bán yêu kia vội mà làm người giám hộ xin Trịnh Lang Dư vào học ở trường bọn họ do cậu ta hơn Hà Nhan Nhan 1 tuổi nên annh định xin cho cậu ta vào lớp 11. Điểm may mắn là trường của bọn họ học là ngôi trường không cần có bằng tốt nghiệp cấp II mà yêu cầu làm một bài kiểm tra nếu đạt đủ điểm thì có thể vào lớp 10 nếu điểm đạt tuyệt đối thì sẽ được phép nhảy lớp còn việc bằng cấp gì đó có thể từ từ lấy cũng không có vấn đề. Chính vì thế, Trịnh Lang Dư vốn đã bỏ nhà từ khi 14 tuổi nên không có bằng cấp II cộng với việc chỉ số thông minh có sẵn nên chỉ cần học một lầ là không thể quên nên cậu đạt được điểm tuyệt đối trong bài kiểm tra cũng không phải khó khăn gì. Nhưng để tránh phiền phức Dương Lại Viên đút lót cho ông hiệu trưởng tham lam một số tiền không nhỏ cộng với cái lưỡi sắc xảo của bản thân nên Trịnh Lang Dư vào trường với danh nghĩa em trai của Dương Lại Viên kèm với học sinh mới chuyển trường. Điều này đối với phái nữ trong trường bất luận già trẻ, xấu đẹp đều vô cùng hưng phấn bởi trong trường bỗng dưng lại có một anh chàng đẹp trai xuất hiện. Vốn trong trường này hầu như toàn nam thanh nữ tú bỗng dưng xuất hiện ba anh chàng điển trai siêu cấp và hai mỹ nhân là: Dương Lại Viên, Phương Mạnh Khải, Trịnh Lang Dư, Trần Nhu và Hà Nhan Nhan đúng là khiến cho đám học sinh cùng cô giáo có thêm động lực đến trường. Hơn nữa số học sinh xin vào cũng nhờ thế mà tăng lên. Khiến cho hiệu trưởng phải nể nang họ vài phần. Nhưng quả thực là năm bọn họ đã che giấu đi một chút nhan sắc nên nếu so với bộ dạng thực sự thì còn kém mười phần. Trịnh Lang Dư sau khi phát hiện ra điều này thì không ngừng tự mãn lẩm bẩm:
- Thiên a~ sao người lại ban cho con một nhan sắc hoàn mỹ đến như thế thật khiến con dù cố ý che bớt đi làn da rám nắng một chút, cơ thể cơ bắp hoàn mỹ mà con tự hào bấy lâu cũng phải dấu đi nhưng sao con vẫn đẹp như vầy nga~
Trần Nhu nhìn nhìn Trịnh Lang Dư đang ngồi trên ghế đá trong trường tự sướng một mình liền bĩu môi:
- Ngậm cái mõm của ông lại cho tôi!!! Tôi nói cho ông biết rõ ràng hôm trước một mực không chịu che dấu bớt đi bây giờ còn nói “cố ý” gì đó thật không biết ngượng mồm.
Trịnh Lang Dư không thèm để ý Trần Nhu chỉ biết liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đi qua khiến họ phải ngượng ngùng liếc lại cậu ta vài cái kèm theo tiếng cười khe khẽ. Thật khiến Trần Nhu ngứa mắt không thôi. Hừm quả thực nhìn lại Dương Lại Viên nhà cô đúng là thêm vừa mắt. Hà Nhan Nhan cùng Phương Mạnh Khải nhìn cảnh tượng vừa rồi liền xuất hiện ý cười trong mắt. Dương Lại Viên vì là bác sĩ nên không thể tùy tiện ra khỏi phòng y tế được nên Trần Nhu mới miễn cưỡng nói truyện với Trịnh sắc lang này. Hà Nhan Nhan bỗng nhớ ra một chuyện liền lên tiếng:
- Đã qua 4 ngày rồi em nghĩ nên đi đón Du Ngọc và Hải Y thôi.
Hải Y là bán yêu mèo còn Du Ngọc là bán yêu thỏ Hà Nhan Nhan biết được tên họ do Dương Lại Viên còn nhớ và nói cho biết. Phương Mạnh Khải cũng gật đầu tán thành:
- Em nói cũng đúng chúng ta nên đón họ vào chiều nay sau khi tan học.
- Vậy em xin bố mẹ ở qua đêm ở biệt thự.- Hà Nhan Nhan nói. Dù sao bốn ngày qua để tránh bố mẹ nghi ngờ cô đều về nhà ở bình thường chỉ đến nửa đêm lại lén bay tới biệt thự bàn chuyện rồi quay về nhà ngủ. Nên hôm nay xin sang ngủ nhà bạn hẳn không sao. Trịnh Sắc Lang nghe thấy đối thoại của hai người thì hưng phấn:
- Thật sao? Có thể đi đón họ rồi sao? Thật là tốt quá.
Trần Nhu thấy biểu tình của Trịnh Lang Dư liền bật cười:
- Không ngờ một kẻ phong lưu như anh mà cũng coi trọng bằng hữu ghê nhỉ?
Trịnh sắc lang hứ một tiếng rồi nói:
- Đương nhiên, bọn họ không những là bằng hữu tốt của tôi mà còn là hai mỹ nhân dễ thương có vẻ ngoài của một loli đó nha~
Trần Nhu cùng Hà Nhan Nhan và Phương Mạnh Khải cơ hồ nghe được tiếng vỡ tan trong đáy lòng bọn họ. Nếu có hỏi là cái gì thì bọn họ sẽ trực tiếp nói niềm hy vọng về lòng tử tế của tên Trịnh sắc lang này vừa nhú lên trong lòng họ đã bị tên này lập tức đập vỡ tan nát. Thì ra tên này rõ ràng là vì vẻ đẹp loli của hai cô gái kia nên mới giúp đỡ. Thật là muốn trùm bao tải kéo tên Trịnh Sắc lang này kéo vào chỗ khuất đánh cho một trận mà…
Qủa thực sau giờ học chiều nhờ sự chỉ dẫn của Trịnh Lang Dư mà bọn họ đã tới được căn hộ nhỏ trong miệng cậu ta nói mà Hải Y và Du Ngọc trú ẩn. Khi đến nơi bọn họ không thể không muốn đem tên họ Trịnh ra hỏi rốt cuộc trong mắt hắn cái từ “nhỏ” mà hắn định nghĩa như thế nào? Bởi cái nơi mà Hải Y và Du Ngọc ở rõ ràng là một căn hộ giàu có. Qủa thực khiến cho người ta còn tưởng hai bọn họ là đi du lịch chứ không phải trú ẩn. Căn hộ này có cái cổng lớn làm từ ghỗ quý được trạm khắc hình dải hoa bìm bìm sắc xảo mà giản dị. Nhìn bên trong là cái sân không tính là lớn nhưng so với căn hộ khác là quá rộng rãi rồi. Tận cùng là căn nhà hai tầng được tạo theo tòa nhà pháp theo kiểu mini rất sang trọng. Đối với người tinh ý có xu hướng làm nhà tâm lý học của Hà Nhan Nhan thì có thể đoán mấy cô gái này căn bản thuộc kiểu người thích ỷ lại, không chịu được khổ do được Vương quản gia đình bao bọc quá mức.
Trịnh Lang Dư không chần chừ đẩy cửa đi vào. Bốn người còn lại cũng bám theo sau. Vào nhà, chào đón bọn họ là hai cô gái có vẻ ngoài của loli đáng yêu như lời Trịnh Sắc Lang nói. Quan sát hai người họ thì thấy Ngọc Du- bán yêu thỏ có làn da trắng nõn, mắt màu hồng đặc trưng, đôi môi nhỏ chúm chím, tóc màu hồng xoăn ở đuôi ngắn đến vai; Hải y có làn da hơi ngăm nhưng lại không hề giảm độ xinh đẹp của cô mà tạo nên một vẻ đẹp khác biệt, đôi mắt đen láy, mái tóc đen dài xoăn tít được buộc sang hai bên khi nhìn sẽ tạo ra thoải mái cho mắt người nhìn hai cô gái này nhìn thế nào cũng thấy có chút nhu nhược, yếu đuối. Cảnh này nếu để đàn ông bình thường nhìn thấy hai cô nàng chắc chắn sẽ sẵn lòng yêu chiều và bảo hộ huống chi là tên Trịnh Sắc Lang này. Cũng may hai cô gái này cũng không phải thuộc kiểu quá tiểu thư ương ngạch này nọ, họ mời bọn họ ngồi xuống, nội thất bên trong nhà hầu hết làm từ ghỗ trông khá mộc mạc. Sau khi nói chuyện hỏi han thì mới thấy hai cô gái này rất tốt bụng, không quá nhu nhược, chẳng qua do được quá bao bọc nên mới có chút yếu đuối. Dương Lại Viên nói đối với Hà Nhan Nhan họ cũng không phải thân thiết chỉ mấy kiếp trước do thi thoảng gặp nhau ở trong khu tập kết bán yêu này nên chỉ biết qua loa nên họ mới biết cô mà thôi. Cuối cùng họ được đưa về biệt thự.
Hiện tại số lượng bán yêu trong biệt thự là 8 người….
- Thiên a~ sao người lại ban cho con một nhan sắc hoàn mỹ đến như thế thật khiến con dù cố ý che bớt đi làn da rám nắng một chút, cơ thể cơ bắp hoàn mỹ mà con tự hào bấy lâu cũng phải dấu đi nhưng sao con vẫn đẹp như vầy nga~
Trần Nhu nhìn nhìn Trịnh Lang Dư đang ngồi trên ghế đá trong trường tự sướng một mình liền bĩu môi:
- Ngậm cái mõm của ông lại cho tôi!!! Tôi nói cho ông biết rõ ràng hôm trước một mực không chịu che dấu bớt đi bây giờ còn nói “cố ý” gì đó thật không biết ngượng mồm.
Trịnh Lang Dư không thèm để ý Trần Nhu chỉ biết liếc mắt đưa tình với mấy nữ sinh đi qua khiến họ phải ngượng ngùng liếc lại cậu ta vài cái kèm theo tiếng cười khe khẽ. Thật khiến Trần Nhu ngứa mắt không thôi. Hừm quả thực nhìn lại Dương Lại Viên nhà cô đúng là thêm vừa mắt. Hà Nhan Nhan cùng Phương Mạnh Khải nhìn cảnh tượng vừa rồi liền xuất hiện ý cười trong mắt. Dương Lại Viên vì là bác sĩ nên không thể tùy tiện ra khỏi phòng y tế được nên Trần Nhu mới miễn cưỡng nói truyện với Trịnh sắc lang này. Hà Nhan Nhan bỗng nhớ ra một chuyện liền lên tiếng:
- Đã qua 4 ngày rồi em nghĩ nên đi đón Du Ngọc và Hải Y thôi.
Hải Y là bán yêu mèo còn Du Ngọc là bán yêu thỏ Hà Nhan Nhan biết được tên họ do Dương Lại Viên còn nhớ và nói cho biết. Phương Mạnh Khải cũng gật đầu tán thành:
- Em nói cũng đúng chúng ta nên đón họ vào chiều nay sau khi tan học.
- Vậy em xin bố mẹ ở qua đêm ở biệt thự.- Hà Nhan Nhan nói. Dù sao bốn ngày qua để tránh bố mẹ nghi ngờ cô đều về nhà ở bình thường chỉ đến nửa đêm lại lén bay tới biệt thự bàn chuyện rồi quay về nhà ngủ. Nên hôm nay xin sang ngủ nhà bạn hẳn không sao. Trịnh Sắc Lang nghe thấy đối thoại của hai người thì hưng phấn:
- Thật sao? Có thể đi đón họ rồi sao? Thật là tốt quá.
Trần Nhu thấy biểu tình của Trịnh Lang Dư liền bật cười:
- Không ngờ một kẻ phong lưu như anh mà cũng coi trọng bằng hữu ghê nhỉ?
Trịnh sắc lang hứ một tiếng rồi nói:
- Đương nhiên, bọn họ không những là bằng hữu tốt của tôi mà còn là hai mỹ nhân dễ thương có vẻ ngoài của một loli đó nha~
Trần Nhu cùng Hà Nhan Nhan và Phương Mạnh Khải cơ hồ nghe được tiếng vỡ tan trong đáy lòng bọn họ. Nếu có hỏi là cái gì thì bọn họ sẽ trực tiếp nói niềm hy vọng về lòng tử tế của tên Trịnh sắc lang này vừa nhú lên trong lòng họ đã bị tên này lập tức đập vỡ tan nát. Thì ra tên này rõ ràng là vì vẻ đẹp loli của hai cô gái kia nên mới giúp đỡ. Thật là muốn trùm bao tải kéo tên Trịnh Sắc lang này kéo vào chỗ khuất đánh cho một trận mà…
Qủa thực sau giờ học chiều nhờ sự chỉ dẫn của Trịnh Lang Dư mà bọn họ đã tới được căn hộ nhỏ trong miệng cậu ta nói mà Hải Y và Du Ngọc trú ẩn. Khi đến nơi bọn họ không thể không muốn đem tên họ Trịnh ra hỏi rốt cuộc trong mắt hắn cái từ “nhỏ” mà hắn định nghĩa như thế nào? Bởi cái nơi mà Hải Y và Du Ngọc ở rõ ràng là một căn hộ giàu có. Qủa thực khiến cho người ta còn tưởng hai bọn họ là đi du lịch chứ không phải trú ẩn. Căn hộ này có cái cổng lớn làm từ ghỗ quý được trạm khắc hình dải hoa bìm bìm sắc xảo mà giản dị. Nhìn bên trong là cái sân không tính là lớn nhưng so với căn hộ khác là quá rộng rãi rồi. Tận cùng là căn nhà hai tầng được tạo theo tòa nhà pháp theo kiểu mini rất sang trọng. Đối với người tinh ý có xu hướng làm nhà tâm lý học của Hà Nhan Nhan thì có thể đoán mấy cô gái này căn bản thuộc kiểu người thích ỷ lại, không chịu được khổ do được Vương quản gia đình bao bọc quá mức.
Trịnh Lang Dư không chần chừ đẩy cửa đi vào. Bốn người còn lại cũng bám theo sau. Vào nhà, chào đón bọn họ là hai cô gái có vẻ ngoài của loli đáng yêu như lời Trịnh Sắc Lang nói. Quan sát hai người họ thì thấy Ngọc Du- bán yêu thỏ có làn da trắng nõn, mắt màu hồng đặc trưng, đôi môi nhỏ chúm chím, tóc màu hồng xoăn ở đuôi ngắn đến vai; Hải y có làn da hơi ngăm nhưng lại không hề giảm độ xinh đẹp của cô mà tạo nên một vẻ đẹp khác biệt, đôi mắt đen láy, mái tóc đen dài xoăn tít được buộc sang hai bên khi nhìn sẽ tạo ra thoải mái cho mắt người nhìn hai cô gái này nhìn thế nào cũng thấy có chút nhu nhược, yếu đuối. Cảnh này nếu để đàn ông bình thường nhìn thấy hai cô nàng chắc chắn sẽ sẵn lòng yêu chiều và bảo hộ huống chi là tên Trịnh Sắc Lang này. Cũng may hai cô gái này cũng không phải thuộc kiểu quá tiểu thư ương ngạch này nọ, họ mời bọn họ ngồi xuống, nội thất bên trong nhà hầu hết làm từ ghỗ trông khá mộc mạc. Sau khi nói chuyện hỏi han thì mới thấy hai cô gái này rất tốt bụng, không quá nhu nhược, chẳng qua do được quá bao bọc nên mới có chút yếu đuối. Dương Lại Viên nói đối với Hà Nhan Nhan họ cũng không phải thân thiết chỉ mấy kiếp trước do thi thoảng gặp nhau ở trong khu tập kết bán yêu này nên chỉ biết qua loa nên họ mới biết cô mà thôi. Cuối cùng họ được đưa về biệt thự.
Hiện tại số lượng bán yêu trong biệt thự là 8 người….