-" Sak-chan... Dat-chan..."-" Ha... Cuối cùng cậu cũng chịu gọi bọn tớ bằng biệt danh rồi nhé... Tớ biết mà... Yuu-chan!"
Sakura cười trong lời nói có thể cảm nhận được nhỏ đang vui.
-" Sao tớ lại thêm chan chứ? Bát công a! Thế thì Yuu-kun nhá"
-" Im lặng đi DAT-CHAN, coi Yuu kìa.."
Cả hai tại sao cứ mãi cải nhau vậy nhỉ, nó vừa vui lại vừa buồn mà chẳng biết tại vì sao.
-" Yuu-chan... Đừng mít ướt thế chứ, cậu đâu thế bao giờ..."
-" Cậu thấy không, bọn tớ đã thay đổi rồi nè... Vì cậu. Cậu làm sao vậy chứ? Trả Yuu lại cho bọn tớ đi!"
Nghe cả hai nói mà nó phì cười, lên giọng lấy lại phong độ, nó lạnh lùng nói
-" Hai cậu không thể ngưng cãi nhau được à?"
-" Ahaha.. Xin lỗi..."
........
Không gian lại lần nữa chìm vào im lặng
-" Kì vậy ta, lâu lắm mới có thể được trò chuyện cùng cậu mà lại... Mà cậu có thấy đoạn thu âm của bọn tớ không Yuu-..chan?"
-" Dan... Đừng nói nữa! Dẹp chuyện đó đi Yuu ha! Cậu... Bộ dạng này là sao hả? Yuuki Niran lạnh lùng tàn nhẫn đối với người khác mà ấm áp dễ thương của bọn tớ đâu rồi? Tại sao giờ là con trai hả????!"
Nó điếng người.... Họ thấy nó?!
-" C..Các cậu nhìn thấy tớ? "
-" Đương nhiên, chỉ có cậu là không nhìn thấy bọn tớ thôi! Người mà làm sao thấy được ma... Ha ha ha"
Lời nói của Dan thốt ra sao lại buồn thế kia?
-" Một trò chơi từ quá khứ... Cùng các cậu. Nhớ chứ?"
Nó nhẹ nhàng trả lời
-" Aaaa, nhớ chứ! Lần đó cậu hại bọn tớ thảm quá trời!! Aaaa Yuu-chan, sao giờ cậu mới thay đổi??? Không công bằng"
Nhỏ và cậu cùng đồng thanh hét lên, trong màn đêm tối, đối với người nghe lại cảm thấy thật rùng rợn. Nhưng nó thì khác, nó còn cười thật tươi lại cơ, vì đấy là tiếng cười của bạn nó mà!
-" Ừ thì thay đổi!"
Lời nó nói ra, lập tức cả hai im lặng. Đường đường là nói thay đổi nhưng sao.. Cảm thấy vẫn vậy!
-" Ngày kia là sinh nhật cậu nhỉ Yuu-chan"
-"......."
-" Thứ lỗi cho bọn tớ không thể dự sinh nhật được.... Mãi về sau cũng vậy"
-"......."
Nói đến đây hai hàng nước mắt nó bỗng lăn dài không có dấu hiệu dừng lại.
-" Yuu-chan..."
-" TẠI CÁC CẬU HẾT! Tất cả là tại các cậu... Sao lại xuất hiện rồi làm bạn với tớ chứ... Sai lầm lớn nhất của tớ là để trái tim chiến thắng lí trí...tạo cơ hội cho các cậu đến bên tớ... Và rồi...và rồi.... Chính tớ lại đẩy các cậu ra! Tớ hận... Tất cả... Hận các cậu...hận chính bản thân tớ...!"
-" Tớ xin lỗi, Yuu....-chan.... Bọn tớ thật sự xin lỗi... Mong cậu tha thứ!"
Cả nhỏ và cậu... Cũng khóc mất rồi!
-"....."
-" Yuu-chan...!?"
Nó lau nước mắt, trở về bộ dạng khó gần
-" Các cậu sẽ mãi thích màu đen chứ?"
-" Màu..đen... Bọn tớ sẽ mãi thích nó..."
-"....vì nó tượng trưng cho bộ tam cá biệt chúng ta mà!"
-" Ừm...mãi thích nó!"
Không biết thời gian đã qua bao lâu mà nó và họ lại nói chuyện mãi thế, lôi hết chuyện trên trời dưới đất, chuyện xưa ơi là xưa mà ôn lại. Nhưng có điều, trong cuộc Hàn thuyên của họ không hề nhắc đến nhân vật thứ tư của bộ tứ thiên tài.
-" Yuu... Cậu ấy gọi cậu mãi kìa..."
-" Hở...!?"
Nó lập tức đứng phắt dậy mà lắng nghe.
Tất cả chìm vào im lặng để nhường cho tiếng gọi kia..
"Shouta... Này Shouta à... Cậu tỉnh dậy đi chứ... Giúp tôi với mà.... Shouta Yun... Xin cậu đấy... Dậy đi.... Tôi...chưa kịp nói là tôi muốn làm bạn với cậu mà.... Shouta Yun"
Đó là tiếng của Isora!?
-" Có lẽ... Xuât hiện người muốn cướp Yuu-chan của bọn mình rồi nhỉ... Dan"
-" Ờ.. Vậy cũng tốt... Bọn tớ muốn cậu mở lòng mình hơn và tìm thật nhiều bạn mới ngoài bọn tớ, Yuu nhé!"
Nó lắc đầu nguầy nguậy khi nghe họ nhắc đến hai từ "Bạn Mới". Nó sợ lắm rồi!
-" Không... Tớ không cần bạn mới đâu... Tớ chỉ cần các cậu thôi... Tớ chỉ có các cậu là bạn thôi!"
-" Đồ Ngốc!"- Sakura hét lên làm nó giật bắn mình-" Cậu đừng như thế nữa có được không? Đừng cứ mãi xem bọn tớ là nhất nữa sẽ khó lắm khi từ bỏ Yuu à...!"
-" Tớ biết là rất khó nhưng cậu hãy quên bọn tớ đi...Yuu!"
-" KHÔNG! Các cậu đang nói gì thế! Làm sao tớ có thể quên được các cậu... Các cậu mãi là bạn của tớ..."
-" Thế thì nghe lời tớ, xếp những kí ức tươi đẹp ấy vào một chiếc hộp đen cất thật sâu vào một góc trong trái tim cậu Yuu nhé!"
Sakura nhẹ nhàng nói với nó rồi đến Dan, những lúc cần thiết, họ luôn là nơi dạy bảo nó, họ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để cho nó hiểu được nó quan trọng như thế nào với họ...
-" Hãy xem bọn tớ là một giấc mơ đẹp, để mỗi khi nhớ về cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc chưa đừng đau lòng rồi tự dằn vặt cậu nhé! "
"Rầm... Rầm.."
-" Bọn tớ sắp phải đi rồi Yuu-chan"
-" Các cậu đi đâu?"-Nó chạy xung quanh khắp nơi mong tìm được hình bóng của nhỏ và cậu-" Tớ muốn gặp lại các cậu"
-" Bọn tớ đã đánh đổi mọi thứ để được nói chuyện và nhìn thấy cậu lần cuối... Yuu-chan! Đã 49 ngày trôi qua rồi, suốt thời gian qua bọn tớ xin lỗi vì không thể nói chuyện với cậu sớm hơn. Nhưng bọn tớ thấy được cậu đã rất tốt khi không có bọn tớ!"
-" Không vui chút nào đâu các cậu à..."
-" Tớ muốn nói rằng... Tớ thích cậu không... Tớ yêu cậu... Yuu à... Tớ yêu con người lạnh lùng nhưng lại ấm áp của cậu.... Xin lỗi vì đã không thể ở cạnh cậu mãi... Nhưng tớ vẫn muốn thổ lộ trước khi ra đi.... Tớ Yêu Cậu! Mãi yêu cậu....!"
Là giọng của Dan... Nhưng sao.... Ngày càng nhỏ dần thế!?
-" TADASHI DAN..."
-" Tớ cũng yêu cậu... nhưng với tư cách là bạn bè nhé..... Mong cậu chuyển lời với anh ấy-Zen Akashi rằng... Tớ yêu anh ấy! Yuu-chan nhé... Xin cậu..."
-" GEN SAKURA...."
-" Những gì cần nói bọn tớ đã nói hết. Mong cậu sống tốt và tìm thật nhiều người bạn tốt, hãy làm bạn với cậu ấy-Isora Shion,Yuu-chan nhé.... Nếu có kiếp sau, bọn tớ vẫn sẽ tìm và làm bạn với cậu.... Mạnh mẽ lên bạn của tôi! Bọn tớ sẽ mãi dõi theo cậu.... YÊU CẬU.... ARIGATOU TO SAYONARA..... Niran Yuuki.... Shouta Yun..."
-" Sak-chan.... Dat-chan.... Sayonara..."
-----------
Nó gục xuống nhưng lại tiếp tục bị làm phiền bởi tên nào đấy cứ gọi tên nó mãi.
Mở mắt ra, một ánh đèn màu vàng bao phủ xung quanh.
-" Shouta... Shouta Yun..."
(Còn tiếp)
~~~~~~~
-Xin thứ lỗi vì chương này hơi nhiều thoại *cúi đầu*. Xin hứa chương sau sẽ không như thế nữa *lại cúi đầu*
- Hôm nay 3 chương bù dòi nhá, Y.N xin ngưng No.4 một vài à không, có lẽ là 1 tuần vì Y.N còn phải viết tiếp truyện "Tam bảo bối của Lâm Gia" sau khi thời gian ổn đinh Y.N hứa sẽ up tiếp. Biết là không được tốt nhưng đừng bỏ No.4 nha mina!!! Arigatou...! *cúi đầu chào*
-" Sak-chan... Dat-chan..."-" Ha... Cuối cùng cậu cũng chịu gọi bọn tớ bằng biệt danh rồi nhé... Tớ biết mà... Yuu-chan!"
Sakura cười trong lời nói có thể cảm nhận được nhỏ đang vui.
-" Sao tớ lại thêm chan chứ? Bát công a! Thế thì Yuu-kun nhá"
-" Im lặng đi DAT-CHAN, coi Yuu kìa.."
Cả hai tại sao cứ mãi cải nhau vậy nhỉ, nó vừa vui lại vừa buồn mà chẳng biết tại vì sao.
-" Yuu-chan... Đừng mít ướt thế chứ, cậu đâu thế bao giờ..."
-" Cậu thấy không, bọn tớ đã thay đổi rồi nè... Vì cậu. Cậu làm sao vậy chứ? Trả Yuu lại cho bọn tớ đi!"
Nghe cả hai nói mà nó phì cười, lên giọng lấy lại phong độ, nó lạnh lùng nói
-" Hai cậu không thể ngưng cãi nhau được à?"
-" Ahaha.. Xin lỗi..."
........
Không gian lại lần nữa chìm vào im lặng
-" Kì vậy ta, lâu lắm mới có thể được trò chuyện cùng cậu mà lại... Mà cậu có thấy đoạn thu âm của bọn tớ không Yuu-..chan?"
-" Dan... Đừng nói nữa! Dẹp chuyện đó đi Yuu ha! Cậu... Bộ dạng này là sao hả? Yuuki Niran lạnh lùng tàn nhẫn đối với người khác mà ấm áp dễ thương của bọn tớ đâu rồi? Tại sao giờ là con trai hả????!"
Nó điếng người.... Họ thấy nó?!
-" C..Các cậu nhìn thấy tớ? "
-" Đương nhiên, chỉ có cậu là không nhìn thấy bọn tớ thôi! Người mà làm sao thấy được ma... Ha ha ha"
Lời nói của Dan thốt ra sao lại buồn thế kia?
-" Một trò chơi từ quá khứ... Cùng các cậu. Nhớ chứ?"
Nó nhẹ nhàng trả lời
-" Aaaa, nhớ chứ! Lần đó cậu hại bọn tớ thảm quá trời!! Aaaa Yuu-chan, sao giờ cậu mới thay đổi??? Không công bằng"
Nhỏ và cậu cùng đồng thanh hét lên, trong màn đêm tối, đối với người nghe lại cảm thấy thật rùng rợn. Nhưng nó thì khác, nó còn cười thật tươi lại cơ, vì đấy là tiếng cười của bạn nó mà!
-" Ừ thì thay đổi!"
Lời nó nói ra, lập tức cả hai im lặng. Đường đường là nói thay đổi nhưng sao.. Cảm thấy vẫn vậy!
-" Ngày kia là sinh nhật cậu nhỉ Yuu-chan"
-"......."
-" Thứ lỗi cho bọn tớ không thể dự sinh nhật được.... Mãi về sau cũng vậy"
-"......."
Nói đến đây hai hàng nước mắt nó bỗng lăn dài không có dấu hiệu dừng lại.
-" Yuu-chan..."
-" TẠI CÁC CẬU HẾT! Tất cả là tại các cậu... Sao lại xuất hiện rồi làm bạn với tớ chứ... Sai lầm lớn nhất của tớ là để trái tim chiến thắng lí trí...tạo cơ hội cho các cậu đến bên tớ... Và rồi...và rồi.... Chính tớ lại đẩy các cậu ra! Tớ hận... Tất cả... Hận các cậu...hận chính bản thân tớ...!"
-" Tớ xin lỗi, Yuu....-chan.... Bọn tớ thật sự xin lỗi... Mong cậu tha thứ!"
Cả nhỏ và cậu... Cũng khóc mất rồi!
-"....."
-" Yuu-chan...!?"
Nó lau nước mắt, trở về bộ dạng khó gần
-" Các cậu sẽ mãi thích màu đen chứ?"
-" Màu..đen... Bọn tớ sẽ mãi thích nó..."
-"....vì nó tượng trưng cho bộ tam cá biệt chúng ta mà!"
-" Ừm...mãi thích nó!"
Không biết thời gian đã qua bao lâu mà nó và họ lại nói chuyện mãi thế, lôi hết chuyện trên trời dưới đất, chuyện xưa ơi là xưa mà ôn lại. Nhưng có điều, trong cuộc Hàn thuyên của họ không hề nhắc đến nhân vật thứ tư của bộ tứ thiên tài.
-" Yuu... Cậu ấy gọi cậu mãi kìa..."
-" Hở...!?"
Nó lập tức đứng phắt dậy mà lắng nghe.
Tất cả chìm vào im lặng để nhường cho tiếng gọi kia..
"Shouta... Này Shouta à... Cậu tỉnh dậy đi chứ... Giúp tôi với mà.... Shouta Yun... Xin cậu đấy... Dậy đi.... Tôi...chưa kịp nói là tôi muốn làm bạn với cậu mà.... Shouta Yun"
Đó là tiếng của Isora!?
-" Có lẽ... Xuât hiện người muốn cướp Yuu-chan của bọn mình rồi nhỉ... Dan"
-" Ờ.. Vậy cũng tốt... Bọn tớ muốn cậu mở lòng mình hơn và tìm thật nhiều bạn mới ngoài bọn tớ, Yuu nhé!"
Nó lắc đầu nguầy nguậy khi nghe họ nhắc đến hai từ "Bạn Mới". Nó sợ lắm rồi!
-" Không... Tớ không cần bạn mới đâu... Tớ chỉ cần các cậu thôi... Tớ chỉ có các cậu là bạn thôi!"
-" Đồ Ngốc!"- Sakura hét lên làm nó giật bắn mình-" Cậu đừng như thế nữa có được không? Đừng cứ mãi xem bọn tớ là nhất nữa sẽ khó lắm khi từ bỏ Yuu à...!"
-" Tớ biết là rất khó nhưng cậu hãy quên bọn tớ đi...Yuu!"
-" KHÔNG! Các cậu đang nói gì thế! Làm sao tớ có thể quên được các cậu... Các cậu mãi là bạn của tớ..."
-" Thế thì nghe lời tớ, xếp những kí ức tươi đẹp ấy vào một chiếc hộp đen cất thật sâu vào một góc trong trái tim cậu Yuu nhé!"
Sakura nhẹ nhàng nói với nó rồi đến Dan, những lúc cần thiết, họ luôn là nơi dạy bảo nó, họ sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để cho nó hiểu được nó quan trọng như thế nào với họ...
-" Hãy xem bọn tớ là một giấc mơ đẹp, để mỗi khi nhớ về cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc chưa đừng đau lòng rồi tự dằn vặt cậu nhé! "
"Rầm... Rầm.."
-" Bọn tớ sắp phải đi rồi Yuu-chan"
-" Các cậu đi đâu?"-Nó chạy xung quanh khắp nơi mong tìm được hình bóng của nhỏ và cậu-" Tớ muốn gặp lại các cậu"
-" Bọn tớ đã đánh đổi mọi thứ để được nói chuyện và nhìn thấy cậu lần cuối... Yuu-chan! Đã ngày trôi qua rồi, suốt thời gian qua bọn tớ xin lỗi vì không thể nói chuyện với cậu sớm hơn. Nhưng bọn tớ thấy được cậu đã rất tốt khi không có bọn tớ!"
-" Không vui chút nào đâu các cậu à..."
-" Tớ muốn nói rằng... Tớ thích cậu không... Tớ yêu cậu... Yuu à... Tớ yêu con người lạnh lùng nhưng lại ấm áp của cậu.... Xin lỗi vì đã không thể ở cạnh cậu mãi... Nhưng tớ vẫn muốn thổ lộ trước khi ra đi.... Tớ Yêu Cậu! Mãi yêu cậu....!"
Là giọng của Dan... Nhưng sao.... Ngày càng nhỏ dần thế!?
-" TADASHI DAN..."
-" Tớ cũng yêu cậu... nhưng với tư cách là bạn bè nhé..... Mong cậu chuyển lời với anh ấy-Zen Akashi rằng... Tớ yêu anh ấy! Yuu-chan nhé... Xin cậu..."
-" GEN SAKURA...."
-" Những gì cần nói bọn tớ đã nói hết. Mong cậu sống tốt và tìm thật nhiều người bạn tốt, hãy làm bạn với cậu ấy-Isora Shion,Yuu-chan nhé.... Nếu có kiếp sau, bọn tớ vẫn sẽ tìm và làm bạn với cậu.... Mạnh mẽ lên bạn của tôi! Bọn tớ sẽ mãi dõi theo cậu.... YÊU CẬU.... ARIGATOU TO SAYONARA..... Niran Yuuki.... Shouta Yun..."
-" Sak-chan.... Dat-chan.... Sayonara..."
-----------
Nó gục xuống nhưng lại tiếp tục bị làm phiền bởi tên nào đấy cứ gọi tên nó mãi.
Mở mắt ra, một ánh đèn màu vàng bao phủ xung quanh.
-" Shouta... Shouta Yun..."
(Còn tiếp)
~~~~~~~
-Xin thứ lỗi vì chương này hơi nhiều thoại cúi đầu. Xin hứa chương sau sẽ không như thế nữa lại cúi đầu
- Hôm nay chương bù dòi nhá, Y.N xin ngưng No. một vài à không, có lẽ là tuần vì Y.N còn phải viết tiếp truyện "Tam bảo bối của Lâm Gia" sau khi thời gian ổn đinh Y.N hứa sẽ up tiếp. Biết là không được tốt nhưng đừng bỏ No. nha mina!!! Arigatou...! cúi đầu chào