Mie từ từ mở mắt.Người cô nhìn thấy đầu tiên là Abi.
- Em tỉnh rồi à,em thấy trong người sao rồi ?
- Em không sao,mà sao anh lại ở đây ?
- Anh đang làm việc thì nhận được điện thoại từ bệnh viện báo em bị ngất nên anh đến đây ngay.
Mie không nói gì,đôi mắt cô thoáng buồn.Cô cũng biết lí do mình ngất nên chẳng hỏi thêm gì nữa.
- Em...có thai...! - Giọng Abi nhỏ nhẹ vang lên
Dù anh nói rất nhỏ.Nhưng cũng đủ làm Mie nghe rõ từng chữ.Cô sững người,nhìn anh đầy kinh ngạc
- Anh biết rồi ư?
- Ừ.Lúc vào đây với em bác sĩ nói cho anh.Bác sĩ còn vui vẻ chúc mừng vì anh làm bố chứ ? - Abi cười nhạt
Mie không nói được gì.Lặng lẽ nhìn anh.Cô biết cảm giác của anh lúc này,chắc anh đau khổ lắm !
- Là con của em với chồng cũ sao ?
Abi cố ngăn nước mắt hỏi cô.Giọng anh nghẹn ngào.
- Em xin lỗi...Em muốn yên tĩnh một lát ! - Mie quay người vào trong.
Abi lặng lẽ nhìn cô,rồi anh cũng miễn cưỡng ra ngoài.
Nước mắt lại chảy xuống trên gò má của Mie.Cô khóc một cách im lặng.Ngay từ buổi tối ấy,tại nhà hàng ấy..cô đã thấy mình không xứng với anh.Nhưng con tim cô không làm theo những gì cô nói.Vẫn một mực nhận lời anh.Bây giờ cô lại có thai,mà lại là của chồng cũ...Mie thấy mình thật đúng là một người phụ nữ xấu xa ! Cô muốn phá bỏ cái thai này vì nó là con của chồng cũ,nhưng lại không nỡ giết hại một thiên thần nhỏ bé.Nhưng nếu không phá thai thì cô sẽ phải rời xa Abi !
Mie chống tay ngồi dậy,rút mũi kim truyền nước ra khỏi tay mình.Với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn rồi ra khỏi phòng.
_1 tiếng sau _
Abi đứng ngồi không yên tại công viên bệnh viện.Anh lúc này thực sự không biết làm sao nữa.Người anh yêu đang mang giọt máu của một người đàn ông khác,điều này quá sốc và ác đối với Abi.Anh không muốn chấp nhận đứa bé ấy,nhưng anh lại không muốn mất Mie...
Abi quay lại phòng bệnh của Mie.Nhưng căn phòng chống trơn.Abi vội chạy quanh đó tìm nhưng cũng chẳng thấy Mie đâu.Mấy cô y tá nói Mie đã xuất viện được một lúc lâu rồi.
........
Tối,trên bờ sông Hudson,Mie tự chuốc cho mình những lon bia mạn chát vị nước mắt.
Điện thoại lại reo lên,trên màn hình hiển thị số điện thoại của Abi.Mie liếc nhìn chiếc điện thoại rồi cũng mặc kệ.Đây cũng là cuộc gọi nhỡ thứ 54 của Abi từ chiều đến giờ rồi.
Abi đã đi tìm cô suốt từ chiều tới giờ.Lòng anh dạo dực không yên,anh rất sợ sẽ có chuyện không tốt xảy đến với Mie.Hơn nữa cô còn đang mang thai,dù không phải con của anh nhưng anh vẫn lo lắng.
_ Gần 11h,Abi đã mệt mỏi lắm rồi,bây giờ anh đang ở khuôn viên cây xanh gần sông Hudson.Chợt,anh bắt gặp hình bóng quen thuộc,hình như cô có vẻ đang cô đơn lắm? Abi vội chạy đến chỗ Mie,cười áo khoác mình ra khoác lên người Mie.
Mie giật mình,quay người lại .Cô nhìn thấy đôi mắt xanh khói quen thuộc ấy,lập tức Mie hỏi :
- Anh...anh...làm gì ở đây ? - Mie đứng luôn người dậy
- Ngốc ! - Anh ôm chầm lấy Mie - Anh hỏi em câu ấy mới đúng đấy.Em biết mấy giờ rồi không mà còn ở đây ? Có biết anh lo lắng cho em như thế nào không ?
Mie lại muốn khóc,nhưng cô lại nén nước mắt lại,cố đẩy anh ra.Cô thậm chí chẳng còn dám nhìn anh,chẳng dám đối diện với đôi mắt manh khói ấy...
Abi nhìn cô có chút ngạc nhiên,nhưng rồi anh lại mỉm cười,cốc nhẹ lên trán Mie.
- Em đừng suy nghĩ với vẩn.Anh sẽ không vì đứa bé mà mất em đâu ! Anh có thể làm bố đứa bé !
Mie sững người ngạc nhiên.Anh vừa nói gì chứ ? Anh muốn làm bố đứa bé ư?? Cô ngước nhìn Abi,miệng ấp úng.
- N...Nhưng..a...nh...
- Anh làm sao ? Đây là anh tình nguyện vì em mà ! Đừng lo.
Mie lại mềm lòng.Cô lại không thể hành động theo ý mình nữa rồi,đôi tay cô ôm chầm lấy anh.
- Em xin lỗi...Thiệt thòi cho anh rồi ...
- Ngốc !
.....
- Mai em sẽ về Việt Nam !
Abi ngạc nhiên quay sang nhìn cô
- Em về Việt Nam làm gì chứ ? Anh đi cùng em !
- Không cần đâu.Em về thăm một người bạn của em lần cuối.Bạn ấy mới mất vì mọt căn bệnh....- Mie nói dối.Cô không muốn nói cho Abi biết về đám tang của Quốc Anh
- Em đặt vé chưa ?
- Lúc chiều em đặt rồi.Sáng mai em sẽ bay chuyến sớm nhất.
Abi vẫn nhìn cô,mỉm cười không nói gì.Anh lại ôm cô,và hôn lên môi cô....
Những ngôi sao trên trời tỏa sáng lấp lánh cũng đang mỉm cười ngắm nhìn họ.Từng ngôi sao khẽ thì thầm với nhau chúc cho họ có thể sống thật hanh phúc bên nhau.
_ Hôm sau ( 5 rưỡi chiều tại Việt Nam ) _
- Vâng con vừa xuống máy bay.- Mie với cặp kính dâm thời trang,áo sơ mi đen và quần bò đen.Mái tóc dài vẫn được buông xõa xuống.Một tay cô nghe điện thoại tay kia khẽ vẫy vẫy taxi.
Ngay lập tức một chiếc taxi dừng lại.Mie bước vào trong xe,nói địa điểm cần đến rồi lại tiếp túc nghe điện thoại.
- Mẹ đừng lo ! Con đang đi taxi rồi.Con cúp máy đây ! - Nói xong,Mie tắt luôn điện thoại.Vừa rồi là mẹ nuôi của cô.
Mie từ từ mở mắt.Người cô nhìn thấy đầu tiên là Abi.
- Em tỉnh rồi à,em thấy trong người sao rồi ?
- Em không sao,mà sao anh lại ở đây ?
- Anh đang làm việc thì nhận được điện thoại từ bệnh viện báo em bị ngất nên anh đến đây ngay.
Mie không nói gì,đôi mắt cô thoáng buồn.Cô cũng biết lí do mình ngất nên chẳng hỏi thêm gì nữa.
- Em...có thai...! - Giọng Abi nhỏ nhẹ vang lên
Dù anh nói rất nhỏ.Nhưng cũng đủ làm Mie nghe rõ từng chữ.Cô sững người,nhìn anh đầy kinh ngạc
- Anh biết rồi ư?
- Ừ.Lúc vào đây với em bác sĩ nói cho anh.Bác sĩ còn vui vẻ chúc mừng vì anh làm bố chứ ? - Abi cười nhạt
Mie không nói được gì.Lặng lẽ nhìn anh.Cô biết cảm giác của anh lúc này,chắc anh đau khổ lắm !
- Là con của em với chồng cũ sao ?
Abi cố ngăn nước mắt hỏi cô.Giọng anh nghẹn ngào.
- Em xin lỗi...Em muốn yên tĩnh một lát ! - Mie quay người vào trong.
Abi lặng lẽ nhìn cô,rồi anh cũng miễn cưỡng ra ngoài.
Nước mắt lại chảy xuống trên gò má của Mie.Cô khóc một cách im lặng.Ngay từ buổi tối ấy,tại nhà hàng ấy..cô đã thấy mình không xứng với anh.Nhưng con tim cô không làm theo những gì cô nói.Vẫn một mực nhận lời anh.Bây giờ cô lại có thai,mà lại là của chồng cũ...Mie thấy mình thật đúng là một người phụ nữ xấu xa ! Cô muốn phá bỏ cái thai này vì nó là con của chồng cũ,nhưng lại không nỡ giết hại một thiên thần nhỏ bé.Nhưng nếu không phá thai thì cô sẽ phải rời xa Abi !
Mie chống tay ngồi dậy,rút mũi kim truyền nước ra khỏi tay mình.Với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn rồi ra khỏi phòng.
_ tiếng sau _
Abi đứng ngồi không yên tại công viên bệnh viện.Anh lúc này thực sự không biết làm sao nữa.Người anh yêu đang mang giọt máu của một người đàn ông khác,điều này quá sốc và ác đối với Abi.Anh không muốn chấp nhận đứa bé ấy,nhưng anh lại không muốn mất Mie...
Abi quay lại phòng bệnh của Mie.Nhưng căn phòng chống trơn.Abi vội chạy quanh đó tìm nhưng cũng chẳng thấy Mie đâu.Mấy cô y tá nói Mie đã xuất viện được một lúc lâu rồi.
........
Tối,trên bờ sông Hudson,Mie tự chuốc cho mình những lon bia mạn chát vị nước mắt.
Điện thoại lại reo lên,trên màn hình hiển thị số điện thoại của Abi.Mie liếc nhìn chiếc điện thoại rồi cũng mặc kệ.Đây cũng là cuộc gọi nhỡ thứ của Abi từ chiều đến giờ rồi.
Abi đã đi tìm cô suốt từ chiều tới giờ.Lòng anh dạo dực không yên,anh rất sợ sẽ có chuyện không tốt xảy đến với Mie.Hơn nữa cô còn đang mang thai,dù không phải con của anh nhưng anh vẫn lo lắng.
_ Gần h,Abi đã mệt mỏi lắm rồi,bây giờ anh đang ở khuôn viên cây xanh gần sông Hudson.Chợt,anh bắt gặp hình bóng quen thuộc,hình như cô có vẻ đang cô đơn lắm? Abi vội chạy đến chỗ Mie,cười áo khoác mình ra khoác lên người Mie.
Mie giật mình,quay người lại .Cô nhìn thấy đôi mắt xanh khói quen thuộc ấy,lập tức Mie hỏi :
- Anh...anh...làm gì ở đây ? - Mie đứng luôn người dậy
- Ngốc ! - Anh ôm chầm lấy Mie - Anh hỏi em câu ấy mới đúng đấy.Em biết mấy giờ rồi không mà còn ở đây ? Có biết anh lo lắng cho em như thế nào không ?
Mie lại muốn khóc,nhưng cô lại nén nước mắt lại,cố đẩy anh ra.Cô thậm chí chẳng còn dám nhìn anh,chẳng dám đối diện với đôi mắt manh khói ấy...
Abi nhìn cô có chút ngạc nhiên,nhưng rồi anh lại mỉm cười,cốc nhẹ lên trán Mie.
- Em đừng suy nghĩ với vẩn.Anh sẽ không vì đứa bé mà mất em đâu ! Anh có thể làm bố đứa bé !
Mie sững người ngạc nhiên.Anh vừa nói gì chứ ? Anh muốn làm bố đứa bé ư?? Cô ngước nhìn Abi,miệng ấp úng.
- N...Nhưng..a...nh...
- Anh làm sao ? Đây là anh tình nguyện vì em mà ! Đừng lo.
Mie lại mềm lòng.Cô lại không thể hành động theo ý mình nữa rồi,đôi tay cô ôm chầm lấy anh.
- Em xin lỗi...Thiệt thòi cho anh rồi ...
- Ngốc !
.....
- Mai em sẽ về Việt Nam !
Abi ngạc nhiên quay sang nhìn cô
- Em về Việt Nam làm gì chứ ? Anh đi cùng em !
- Không cần đâu.Em về thăm một người bạn của em lần cuối.Bạn ấy mới mất vì mọt căn bệnh....- Mie nói dối.Cô không muốn nói cho Abi biết về đám tang của Quốc Anh
- Em đặt vé chưa ?
- Lúc chiều em đặt rồi.Sáng mai em sẽ bay chuyến sớm nhất.
Abi vẫn nhìn cô,mỉm cười không nói gì.Anh lại ôm cô,và hôn lên môi cô....
Những ngôi sao trên trời tỏa sáng lấp lánh cũng đang mỉm cười ngắm nhìn họ.Từng ngôi sao khẽ thì thầm với nhau chúc cho họ có thể sống thật hanh phúc bên nhau.
_ Hôm sau ( rưỡi chiều tại Việt Nam ) _
- Vâng con vừa xuống máy bay.- Mie với cặp kính dâm thời trang,áo sơ mi đen và quần bò đen.Mái tóc dài vẫn được buông xõa xuống.Một tay cô nghe điện thoại tay kia khẽ vẫy vẫy taxi.
Ngay lập tức một chiếc taxi dừng lại.Mie bước vào trong xe,nói địa điểm cần đến rồi lại tiếp túc nghe điện thoại.
- Mẹ đừng lo ! Con đang đi taxi rồi.Con cúp máy đây ! - Nói xong,Mie tắt luôn điện thoại.Vừa rồi là mẹ nuôi của cô.