Edit by:Kimin
"Luật sư biện hộ cho cậu ta chính là tôi — Harry James Potter".
Draco Malfoy đột nhiên ngẩng đầu, con người màu xám xanh che không được nỗi khiếp sợ. Chúa Cứu Thế biện hộ vì hắn, cái trò đùa chết tiệt gì hả?!
Cậu như bỏ ngoài tai những lời nói xung quanh mình, cậu ta có lập trường gì để biện hộ cho một tên Tử Thần Thực Tử chứ! Harry từ trên ghế cao bước xuống, biểu tình của cậu cực kì bình tĩnh. Mái tóc cậu vẫn lộn xộn như cũ, che khuất đi đôi mắt. Khi cậu ngẩng đầu, cặp mắt xanh lục bảo thẳng tắp nhìn về phía hắn, đầy kiên định. Cậu dừng lại bên cạnh Draco
"Tôi là luật sư biện hộ của cậu".
Các thành viên trong bồi thẩm đoàn bắt đầu châu đầu ghé tai nói nhỏ. Những đôi mắt xung quanh bây giờ đều tập trung lên người Potter. Những người đó đều mang sắc mặt buồn rầu, Scrimgeour thoạt nhìn đã hoàn toàn đơ người luôn rồi "Ngài Potter, đây là một Tử Thần Thực Tử".
"Tôi biết, nhưng theo nguyên tắc cơ bản của: Pháp luật sẽ không bỏ qua cho người ác, cũng càng không oan uổng người thiện. Nghĩa vụ của tôi là cung cấp một ít lời làm chứng, tất nhiên", Harry dừng một chút, con ngươi từng trải qua chiến tranh trở nên bén nhọn quét mắt về phía đài thẩm phán " sẽ không ảnh hưởng đến quá trình thẩm phán rồi, ngài bộ trưởng, xin đáp ứng yêu cầu đơn giản này của tôi". Scrimgeuor ngẩn ra một lúc, mặt ông bây giờ ánh lên sự thất vọng
"Có thể!". Draco lúc này đã đơ người. Muốn cứu tôi sao? Potter,chỉ dựa vào cậu? Một luồng cảm xúc mạnh từ trong ngực hắn dâng lên, loại cảm giác tràn ngập hi vọng này không thua kém việc nghe được tiếng ca của phượng hoàng cả. Scrimgeuor rút một tấm da dê trong đống văn kiện trước mặt mình, hít một hơi, sau đó bắt đầu đọc những tuyên án của bị cáo. Draco không cảm xúc nghe những sự thật mà bọn họ cung cấp — những cái "sự thật" đó dư sức đẩy nhà hắn rơi vào địa ngục u ám. Nếu vậy thì Potter sẽ vì hắn biện hộ như thế nào nhỉ? Rõ ràng bằng chứng cao như núi, không cách nào thay đổi. Không ai nghĩ bọn họ cũng có ngày trở thành những người bị hiếp bức, một bước đi sai đổi lại mất đi ngàn năm vinh quang của gia tộc, bọn họ gánh không nổi tội lỗi lớn lao này. Draco cứ để suy nghĩ mình lang thang không một đích đến như thế.
"Vậy đối với những lời cáo buộc này, cậu có gì để nói không, ngài Malfoy?".
Scrimgeour chuyển ánh mắt từ tấm da dê qua nhìn chằm chằm Draco, giọng nói khinh miệt như tùy ý dẫm đạp lên tôn nghiêm của hắn.
"Không, những gì ngài đọc đều là sự thật, thưa ngài bộ trưởng!". Draco lạnh giọng mang theo ý châm chọc, các người trong lòng sớm đã định tội cho tôi rồi, giải thích thì được gì chứ?
"Nếu vậy", Scrimgeour hài lòng cười
"Tôi tuyên–"
"Từ từ đã".
"Scrimgeour có chút bực bội "Ngài Potter, bị cáo cũng đã nhận tội, ngài định nói gì nữa?".
"Dĩ nhiên, tôi là luật sư biện hộ của cậu ta mà, đúng không?"
"Được rồi, mời cậu!". Giọng nói Scrimgeour mang theo một tia ảo não.
"Tôi thừa nhận những đều đã nêu trên đêu là sự thật, tôi cũng sẽ không đối với những điều này mà nghi ngờ. Nhưng Merlin cũng từng nói qua, muốn bình phán một người thì cần phải cẩn thận quan sát một cách toàn diện. Và có vài điều, mọi người cần phải suy sét sâu vào những điều bên trong đó. Lúc tháng ba năm nay, tôi bị Bellatrix bắt được trong trang viên Malfoy, là quý ngài Malfoy nhỏ đây đã nói dối bảo vệ tôi, nhờ đó tôi mới không bị trực tiếp đưa đến trước mặt Voldemort mà chỉ bị tống vào nhà tù thôi. Thế nên tôi mới có thêm thời gian, tránh khỏi số mệnh bị Voldemort quẳng cho một quả Avada".
Harry dừng một lúc, ánh mắt màu xanh lá lúc này ngập tràn kí ức. Hơn một nửa thành viên bồi thẩm đoàn ngây dại, không ai biết giữa bọn họ còn có một đoạn kí ức như thế. Draco cũng giật mình, trong lòng phức tạp vô cùng, cậu ấy thế nhưng còn nhớ rõ!
"Quý ngài Malfoy nhỏ đây cũng không phải là một Tử Thần Thực Tử trung thành, khi lúc đó bọn họ nói ta đã chết, là một kết quả tốt nhất. Hơn nữa ngài Malfoy nhỏ cũng chưa gϊếŧ qua bất cứ người nào, linh hồn của hắn vẫn thuần khiết. Điều này tin tưởng các vị cũng có thể kiểm tra đo lường cả rồi".
Các thành viên trong bồi thẩm đoàn bắt đầu trao đổi ý kiến với nhau.
"Ngài Potter, nếu những lời cậu nói là sự thật, căn cứ vào những cống hiến trọng đại cho thế giới phép thuật, chúng tôi có thể hủy bỏ án của ngài Draco Malfoy, nhưng cha cậu ta — Lucius Malfoy, ông ta không có khả năng thoát tội".
"Ngài Malfoy lớn, tôi thừa nhận, ông ta đã gϊếŧ người, trên tay dính đầy máu. Nhưng có một điều, tôi cần nhắc nhở một chút. Lucius Malfoy biết giáo sư Snape là một gián điệp hai mặt, nhưng trước giờ không có suy nghĩ sẽ tố giác ông, thậm chí còn bảo vệ ông. Mặc kệ lí do của ông là gì đi nữa, ông ta cũng vì kết thúc chiến tranh mà cống hiến. Chỉ bằng điều này, cho dù ông ấy có là Tử Thần Thực Tử đi nữa, tôi cho rằng chúng ta cũng nên cho ông ta một cơ hội, giảm nhẹ mức hình phạt. Mặt khác vào tháng năm nay, cuộc chiến đấu trước, khi tôi một mình đi vào rừng Cấm đối mặt với Voldemort" giọng nói Harry tràn ngập cảm kích,"Phu nhân Malfoy lại cứu tôi một lần nữa".
"Snape"
Scrimgeour nghi ngờ "Severus Snape là tên Tử Thần Thực Tử Trung Thành nhất, hắn đã gϊếŧ chết Albus Dumbledore".
"Xin lỗi, là lỗi tôi". Harry ảo não gãi đầu tóc đen lộn xộn của mình, động tác trẻ con này chọc Draco phải cong khóe môi.
"Hiệu trưởng Dumbledore vì tiêu diệt trường sinh linh giá của Voldemort mà trúng phải nguyền rủa, mạng sống chỉ còn chưa đến một năm. Vì để giáo sư Snape hoàn toàn lấy được lòng tin của Voldemort, ngài ấy đã tính toán tốt cái chết của mình. Severus Snape", nỗi đau đớn kịch liệt chợt lóe qua trong mắt cậu
"Ông ấy là gián điệp của Hội Phương Hoàng, cung cấp rất nhiều tình báo cho chúng tôi. Ông ấy là một anh hùng chân chính, không nên chịu bất cứ loại bôi nhọ gì nữa".
Nhớ tới vị giáo sư già ngày thường hay phun nọc về phía cậu cuối cùng cũng vì cậu mà bị Nagini cắn chết, Harry đôi mắt đỏ ửng. "Ông ấy ngày thường hận không để tôi chết đi cho rồi, thế mà cuối cùng lại cứu tôi, bản thân tôi cũng chưa từng nghĩ đến..."
Thu lại cảm xúc của mình, giọng nói Harry trầm thấp mà vang vọng khắp tòa án "Hogwarts nghìn năm trôi qua dạy dỗ rất nhiều thế hệ phù thủy. Không phải tất cả người xấu đều xuất thân từ Slytherin, cũng phải những người ở Slytherin đều là người xấu. Giống như Regulus Black và giáo sư Snape, tôi hi vọng chúng ta có thể đánh giá họ một cách công bằng, đừng khiến những anh hùng đã hi sinh còn phải hứng chịu sự nghi ngờ từ chúng ta."
Cậu lớn giọng
"Tôi hi vọng các vị ở thời điểm phán quyết đừng đặt tình cảm chủ quan của bản thân vào đó".
"Ngài bộ trưởng, tôi nói xong. Tôi mong ngài lúc quyết định có thể suy xét những lời chứng của tôi. Những lời chứng này đều chân thật, tôi lấy danh dự bản thân để bảo đảm, cũng chấp nhận sử dụng Chân Dược. Tôi hiện tại chân thành chờ đợi quyết định của mọi người".
Mấy ngón tay Potter giao vào nhau, không nói một lời. Cậu ngẩn đầu nhìn một loạt ghế dài phía trên, toàn thể thành viên bồi thẩm đoàn đang nhỏ giọng tiến hành bàn bạc khân cấp. Draco không thể kìm nén trái tim đang nhảy lên dữ dội của mình, như thể nó chưa bao giờ thuộc về mình cả cả.
Potter? Potter! Potter!
Âm thanh thì thầm ngưng lại. Draco muốn ngước đầu nhìn bồi thẩm đoàn, nhưng hắn phát hiện cúi đầu ngắm nhìn dây giày so với ngẩng đầu dễ dàng hơn nhiều.
"Bồi thẩm viên nào đồng ý triệt tiêu bản án của Lucius Malfoy xin giơ tay? "Phu nhân Susan Bone nhanh chóng nói. Draco đột nhiên ngẩng lên, phía trên có rất nhiều cánh tay giơ lên.... Vượt hơn phân nửa! Hô hấp của hắn trở nên dồn dập, hắn muốn dùng hết sức mà đếm, nhưng khi hắn đếm xong phía trước thì cô Susan Bone đã nói
"Bồi thẩm viên bên dưới ai cho rằng bị cáo có tội thì xin giơ tay lên?". Scrimgeour giơ tay, theo ông có chừng năm người trong bồi thẩm đoàn. Scrimgeour nhìn xung quanh, phảng phát như có thì gì nghẹt ở cổ họng, tiếp theo hai tay ông ta buông xuống. Ông ta hít sâu hai lần, cố gắng đền nén nổi phẩn nộ đang muốn bùng lên của mình, âm thanh trở nên vặn vẹo
"Tốt lắm, tốt lắm... triệt tiêu bản án của Lucius Malfoy, nhưng mà–" ánh mắt sắt bén của ông ta đảo qua Harry và Draco, "Lucius Malfoy sẽ bị giam lỏng ở trang viên Malfoy, không được rời khỏi trang viên một bước. Một nửa gia sản của gia tộc Malfoy sẽ bị Bộ Phép Thuật tịch thu, dùng để trợ cấp những gia đình có người thân đã hi sinh".