Bởi vì ngày đó Minh Hạ không chịu đến gặp Tần Kiều theo kế hoạch nên Lâm Hạnh Dung chỉ đành giả dạng thành cô để đi gặp Tần Kiều.
Lâm Hạnh Dung vốn là diễn viên nhiều năm nên ban đầu Tần Kiều không hề nghi ngờ mà cảm ơn cô ta đã chi trả toàn bộ viện phí cho em trai mình, sau đó lại đưa tư liệu đen mà cô ta thu thập được từ chỗ Lâm Đình Vũ cho Hạnh Dung nhờ cô giúp mình giửi đến đài truyền hình.
Lúc đó Hạnh Dung mới biết cô ta chính là gián mà anh họ cô truy tìm bấy lâu nay nên muốn bắt cô ta giao cho anh họ mình xử lý, không ngờ lại bị Tần Kiều giật mất điện thoại và bản tư liệu kia rồi bỏ chạy, vết thương trên cổ tay cô ta cũng từ vụ va chạm đó mà thành.
Cũng may vệ sĩ của cô ta ở bên ngoài nghe tiếng động nên kịp thời chặn cô lại, nhưng vì Tần Kiều sống chết muốn chạy ra ngoài nên trong lúc giằng co, cô đã bị vệ sĩ của cô ta đánh chết.
Lúc đó Hạnh Dung quá hoảng sợ nên bỏ trốn khỏi hiện trường và bị camera ở khu nhà trọ quay được, cô ta cũng không nói với vệ sĩ về việc mình bị Tần Kiều cào trúng tay nên mới để cảnh sát tra được đến chỗ mình.
- Ba, con xin lỗi.
Sợ ba có thể vì lợi ích mà bán đứng mình, Hạnh Dung lập tức cúi đầu nhận lỗi.
Lâm Triều vẫn chưa nguôi giận, ông nói thẳng.
- Con và mẹ con liệu mà giải quyết chuyện này đi, nếu không ba cũng khó lòng mà bảo vệ hai mẹ con con được.
Vì muốn kéo dài thêm thời gian cho mình mà ông ta nhịn đau bỏ đi % cổ phần, kết quả lại bị chính người của mình tát muốn cú trời giáng đến không gượng dậy nổi.
Lâm Triều càng nghĩ càng thấy tức, ông vớ lấy bộ ấm chén trên bàn quăng về phía Chu Diệu Hoa.
- Bà đúng là đồ vô tích sự!
Trút giận xong Lâm Triều mặt hầm hầm đi thẳng về công ty, sau khi ông ta rời đi, Chu Diệu Hoa bực bội mắng theo.
- Tôi mà vô tích sự thì ông đã không có ngày hôm nay rồi!
Nếu không nhờ có bà ta, ông sẽ có được công ty nhà họ Chu dễ dàng thế sao? Bây giờ lại trách bà ta vô tích sự? Nếu ông ta có năng lực bảo vệ con gái mình bà đã không phải tự mình ra tay rồi.
Hạnh Dung nhỏ giọng khuyên bà.
- Mẹ bớt nói vài câu đi!
Chu Diệu Hoa ôm một bụng lửa giận không có chỗ xả, Hạnh Dung vừa lên tiếng, bà ta lập tức trút giận lên đầu cô ta.
- Sao? Ngay cả con cũng cho rằng mẹ làm sai à? Mẹ không phải vì con hay sao?
- Con không có ý trách mẹ, nhưng nếu Hoàng Đông biết được là do mẹ làm...!
Hạnh Dung chưa nói xong đã bị bà Hoa ngắt lời.
- Sợ gì? Chẳng lẽ nó bịt miệng được tất cả mọi người à? Hay nó lại định đập bàn thờ nhà họ Lâm như mười năm trước?
Trong mắt bà ta, Mạc Hoàng Đông là một thằng ngu chỉ biết dùng bạo lực giải quyết vấn đề, nhưng lần này bà có một lượng lớn cư dân mạng chống lưng, cho dù nó có một tay che trời cũng không thể xử lý hết tất cả mọi người được.
Hạnh Dung ở bên cạnh không tiếp lời nhưng trong lòng cũng dần trấn định trở lại.
Nhưng hai người không biết Mạc Hoàng Đông sớm đã không còn là một tên điên chỉ biết dùng bạo lực để giải quyết vấn đề như cô ta và mọi người nghĩ nữa rồi.
...!
Công ty giải trí Hằng Vũ.
Rầm.
Việt Phong đột ngột đập mạnh tay lên bàn làm mấy vị lãnh đạo ngồi ở đối diện giật mình, cẩn thận hỏi:
- Tổng giám đốc Phong, kế hoạch có vấn đề gì sao?
Việt Phong không trả lời anh ta mà vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại, sau đó anh ngẩng đầu lên nói.
- Dập tất cả tin tức về Lâm Nguyệt Hà xuống cho tôi, đồng thời mời luật sư đến làm việc đi.
- Vâng.
Tuy mọi người không hiểu vì sao ông chủ lại quan tâm đến cô gái này như vậy nhưng lệnh vua đã ban ai dám kháng chỉ? Thay vì ở đây thắc mắc chi bằng đi xử lý nguyên nhân vì sao ông chủ không vui để được yên bình vẫn thực tế hơn nhiều.
Nhà họ Mạc.
- Rảnh không, giúp tôi một chuyện.
Hoàng Đông đang gọi cho cộng sự của mình nhờ giúp đỡ.
Minh Hạ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh anh, điện thoại của cô đã bị anh tịch thu nên chỉ có thể cầm sách đọc để giết thời gian, nghe anh muốn làm chuyện xấu, cô gập sách lại vểnh tai lên nghe ngóng.
Người cộng sự của Hoàng Đông tên Triệu Kiệt, năm nay hai mươi bảy tuổi, dáng người cao gầy, bởi vì hay thức đêm mà quầng thâm ở mắt rất đậm, khuôn mặt bơ phờ lại thích ru rú ở nhà, nhìn cực kỳ giống mấy thằng nghiện trong lời mấy bà hàng xóm.
Lúc Hoàng Đông gọi đến anh ta mới ngủ dậy, trên miệng ngậm túi sữa chưa kịp uống, vừa nghe tới việc anh muốn làm, anh ta cau chặt mày lại.
- Việc này một mình tôi không tự làm được, cần trợ thủ.
Hoàng Đông cũng biết vụ này không đơn giản, anh nói ngắn gọn.
- Lần này tôi tham gia, cậu trợ giúp tôi.
Có thể bởi vì bình thường Hoàng Đông quá thích dùng bạo lực nên không nhiều người biết thực ra anh còn là một cao thủ công nghệ thông tin, Triệu Kiệt là tài năng được anh phát hiện và đưa đến cục tình báo Đông Nam Á để làm việc.
Cho nên nếu anh ra tay, Triệu Kiệt thật sự chỉ có thể làm trợ thủ.
Bình thường anh ta huênh hoang thế nào cũng không dám huênh hoang trước mặt Hoàng Đông.
Triệu Kiệt buồn cười hỏi lại.
- Không ở ẩn nữa à?
Hoàng Đông không trả lời anh ta, anh vừa mở máy tính lên vừa nói tiếp.
- Cậu tìm cho tôi thêm một người nữa đi.
- Được.
Triệu Kiệt mới nói xong, màn hình máy tính trước mặt hiện lên một cái đầu lâu, sau đó là một dòng chữ ngắn gọn.
[Tôi giúp anh.]
Triệu Kiệt:???
Người này hack vào máy tính của anh ta từ lúc nào vậy?
Trên màn hình lại hiện thêm một tin nữa.
[Tôi là Cổ Đóa, cộng sự của Lâm Minh Hạ.]
Triệu Kiệt biết tên thật của Minh Hạ từ lâu, lúc này mới dần bình tĩnh lại.
Anh ta nói với Hoàng Đông.
- Có rồi.
- Ai vậy?
- Cộng sự của bạn gái cậu.
Triệu Kiệt nói xong thì vứt điện thoại lên bàn, sau khỉ khởi động khớp tay xong xuôi, hai tay anh ta đặt lên bàn phím, bên kia Hoàng Đông cũng đã khởi động máy tính xong, anh nói.
- Bắt đầu thôi.
- Ừm.
Hai người còn lại đồng thời gật đầu, Triệu Kiệt dùng giọng thật còn Cổ Đoá trả lời bằng chức năng tổng hợp giọng nói, nhưng anh ta nghe ra người này là nữ.
Nếu cô ta là nam chỉ e Mạc Hoàng Đông đã sớm xới ba tấc đất lên chỉ để tìm được người cộng sự này rồi.
...!
Tin tức về Minh Hạ bùng nổ vào mười hai giờ rưỡi trưa.
Ba tiếng sau đó cô đều bị cư dân mạng mắng xối xả, nói cô không biết xấu hổ khi cướp chồng, cướp tài nguyên của chị gái mình, còn đi dụ dỗ ngôi sao nổi tiếng cùng vô vàn lời nói khó nghe khác.
Nhưng từ bốn giờ rưỡi trở đi mọi người phát hiện ra tên cô trên thanh tìm kiếm liên tục nhảy số, từ số một xuống đến số mười, số hai mươi, sau đó mất hút hẳn khỏi tốp tìm kiếm.
Sau đó nữa nhưng trang báo, tài khoản đưa tin xấu về cô đều đồng loạt nhận được thư mời của luật sư.
Cư dân mạng lúc này đã mơ hồ cảm nhận được thế lực đứng sau cô gái nàu không đơn giản, có người sợ tai bay vạ gió nên rút lui, có người vẫn kiên trì vì chính nghĩa, quyết cùng bàn phím tử chiến đến cùng với thế lực hắc ám.
Đến năm giờ ba mươi phút, mạng xã hội GF đột nhiên bị sập, không một ai truy cập hay đăng nhập được vào tài khoản của mình, mãi tới mười lăm phút sau mới khôi phục lại bình thường.
Ban đầu mọi người đều cho rằng hệ thống quá tải do quá nhiều người dùng cùng truy cập, nhưng sau đó bọn họ chợt phát hiện ra tất cả từ khoá và tin tức liên quan đến Lâm Nguyệt Hà đều bốc hơi, một số tài khoản chính cũng không đăng nhập được mà phải dùng tài khoản phụ, nhưng chỉ cần bài đăng hay bình luận của bọn họ xuất hiện ba chữ Lâm Nguyệt Hà đều sẽ bị xoá sổ ngay lập tức.
Lần này mạng xã hội yên ắng đến lạ kỳ, không còn một ai dám nói về chuyện này nữa.
Lại qua mười lăm phút nữa, trên mạng lan truyền đoạn tin nhắn giữa Lâm Hạnh Dung và quản lý về những lần chơi xấu đồng nghiệp để giành vai diễn, trong những nạn nhân xấu số có cả Phạm Tú Anh, người "chị em" thân thiết trên mạng của mình.
Cô ta cũng tiếp nhận những hợp đồng mà nghệ sĩ dưới trướng cậu mình lấy về một cách thoải mái chứ không phải là giả vờ không biết như lời cô ta bao biện trên mạng vào mấy ngày trước.
Nhưng cú chốt hạ khiến mạng xã hội dậy sóng chính là đoạn ghi âm cô ta gọi cho cậu mình bàn bạc kế hoạch giết Tần Kiều diệt khẩu.
Lần này không phải là tin đồn như Lâm Nguyệt Hà mà vụ nào vụ nấy đều có video, ảnh và bản ghi âm xác thực khiến Lâm Hạnh Dung hết đường chối cãi, phòng làm việc của cô ta hiện tại căng như dây đàn, bất kể khống chế bình luận hay dập tin hot đều không khả quan.
Giãy giụa được mười mấy phút thì mất luôn quyền kiểm soát máy tính, cứ thế trơ mắt nhìn các tin tức tiêu cực về tràn ngập trên các trang tin tức mà không thể làm gì.
Lần này Lâm Hạnh Dung triệt để hết đường quay lại làng giải trí, những bộ phim cô ta từng đóng cũng lần lượt bị gỡ khỏi nền tảng, hơn nửa người hâm mộ chuyển thành antifan, chỉ còn số ít vẫn cố chấp bênh vực thần tượng mình đến cùng.
Nhưng số lượng này không nhiều, đã vậy chỉ cần bọn họ nhắc đến ba chữ Lâm Nguyệt Hà đều sẽ bị văng ra khỏi tài khoản hoặc tài khoản bị khoá.
Điều đáng sợ hơn nữa là dù lần này lượt truy cập cao đến cỡ nào cũng không thấy hệ thống có dấu hiệu nghẽn mạng hay sập hệ thống.
Tiêu chuẩn kép thế này mọi người dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được là thế lực nào làm.
Thế là tất cả mọi người đều truyền tai nhau một câu: Sau này đắc tội ai cũng không được đắc tội với Lâm Nguyệt Hà.
Nhà họ Lâm.
Chu Diệu Hoa nhìn thấy mục tiêu chuyển sang bản thân và con gái mình mới biết lần này mình gây ra hoạ lớn, nhưng bà có hối hận cũng không kịp, chỉ có thể nắm tay con gái mình cầu xin.
- Hạnh Dung, con đi tìm Đình Khôi nhờ nó giúp đỡ đi, không phải nó yêu thương con nhất à?
Chỉ mới cách đây ít phút, cả hai mẹ con nhà họ Lâm đều nhận được thư mời của luật sư.
Một người bị kiện vì tội tung tin đồn bịa đặt vu khống người khác, một người bị kiện vì là đồng phạm trong vụ giết người bịt đầu mối.
Hạnh Dung đẩy bà ta ra, sắc mặt khó chịu.
- Anh ấy đang nghi ngờ con nên luôn tránh mặt không chịu gặp mặt, giờ con cũng hết cách rồi.
Tất cả là tại mẹ đấy! Đang yên đang lành chọc vào tổ kiến lửa làm gì?
Tuy Đình Khôi không trực tiếp tỏ thái độ với cô ta, khi cô ta bị cảnh sát bắt cũng mời luật sư đến giúp cô ta, nhưng sự giúp đỡ này chỉ mang tính tượng trưng chứ không có tác dụng thực tế gì.
Giờ thân cô ta còn khó giữ nói gì đến giúp người khác.
- Vậy phải làm sao đây?
Chu Diệu Hoa nghe vậy tuyệt vọng ngồi bệt xuống đất, sắc mặt tái nhợt, ngồi quỳ xuống đất..