Đúng lúc này, chuông báo giờ ra chơi đến… anh vội vàng bước
lên nắm lấy tay Sany nói
-“tụi em..đi theo anh”
4 đứa cùng theo anh bước ra khỏi lớp. còn tụi hắn, lần đầu
tiên thấy Kin như vậy nên vội đi theo sau. Sau trường, tại vườn hoa hồng trắng,
Kin tụi nó và tụi hắn đang đứng tại gốc cây.
-“tụi em đều về cả…vậy Băng Nhi đâu? Băng Nhi đang ở đâu hả?
nói anh biết đi, còn người con trai này là ai?” Kin không giữ được bình tĩnh,
lay 2 vai Sany nói. Tụi hắn khá bất ngờ vì chưa bao giờ thấy Kin như vậy, trong
đầu bọn hắn cùng có chung suy nghỉ “Băng Nhi là ai?”
-“Kin, anh hãy bình tĩnh” Wind mỉm cười nhẹ nói với anh
-“Shyn cũng về mà” Myn tinh nghịch nói
-“Băng Nhi đang ở đâu? Nói anh biết đi” Kin vẫn không giữ được
bình tĩnh vì chưa nhìn thấy nó
-“Shyn, cậu thấy chưa, ra được rồi đó” Wind nói nhẹ nhàng
-“Băng Nhi à, em đang ở đâu? Ra đây đi, anh rất nhớ em” Kin
run rẩy nói
Bọn hắn thì lại thắc mắc vô cùng, nhưng cũng im lặng quan
sát. Đến lúc này, nó đã đứng dậy (nãy giờ nó ngồi ở gốc cây) bước đến gần Kin
-“đây” nó nói đúng một tiếng nhưng đủ để làm bọn hắn ngạc
nhiên, còn Kin thì nhìn nó khó hiểu
Hiểu ý Kin, nó tháo kính, để lộ đôi mắt màu hổ phách giống
Kin, bỏ nón…mái tóc dài màu bạch kim buông xoã tự nhiên… bọn hắn đứng hình vì
nó quá đẹp, vẻ đẹp băng giá. Còn Kin chết lặng khi nhìn thấy nó, rồi vội vàng
ôm nó thật chặc.
-“Băng Nhi, em đã ở đâu vậy hả? em hư lắm, em có biết là anh
rất lo, rất nhớ em không hả? sao em nỡ đối xử với anh như vậy? sao lại bỏ anh
mà đi?” Kin nói trong nước mắt, đây là lần thứ 2 anh khóc. Nó đau long, nhưng mặt
vẫn không cảm xúc. Đưa tay ôm nhẹ lấy anh, nó nói với chất giọng không còn lạnh
nữa
-“đã về với anh, sẽ không đi nữa, không bỏ anh”
Tụi nó thoáng giậc mình vì lần đầu tiên thấy nó như thế, nụ
cười hiện hữu trên mặt tụi nó. Kin bất ngờ, bỏ nó ra nhìn nó…anh cười hiền…nụ
cười đã lâu không thấy. 1 lần nữa lại làm bọn hắn ngạc nhiên.
-“anh…toàn nhớ Shyn, không nhớ em sao?” Sany giận dỗi nói
-“tụi em nữa” Wend và Myn hùa theo
-“hihi nhớ chứ, vợ tương lai và 2 tiểu yêu…anh cũng rất nhớ
tụi em” Kin cười nhẹ nói với tụi nó,và làm “ai kia” đỏ mặt
-“mà 7 năm nay anh sống ở đâu? Tốt chứ?” Wend hỏi anh. Anh im
lặng, không muốn nói…nhưng Wind đã xen vào nói
-“Kin và tụi này sống chung, ở biệt thự của Sun, không biết
lý do vì sao mà chủ tịch Hàn (papa Kin và nó) đuổi Kin, cắt hết tài khoản và cổ
phần tập đoàn Hàn Lâm, nên hiện giờ Kin đang làm trong công ty của Sun, nhưng…”
*Hàn Anh Tuấn (papa nó và Kin) chủ tịch tập đoàn Hàn Lâm
*Lâm Tử Y (mama nó và Kin) là nữ hoàng của Anh quốc
Đúng lúc này, chuông báo giờ ra chơi đến… anh vội vàng bước lên nắm lấy tay Sany nói
-“tụi em..đi theo anh”
đứa cùng theo anh bước ra khỏi lớp. còn tụi hắn, lần đầu tiên thấy Kin như vậy nên vội đi theo sau. Sau trường, tại vườn hoa hồng trắng, Kin tụi nó và tụi hắn đang đứng tại gốc cây.
-“tụi em đều về cả…vậy Băng Nhi đâu? Băng Nhi đang ở đâu hả? nói anh biết đi, còn người con trai này là ai?” Kin không giữ được bình tĩnh, lay vai Sany nói. Tụi hắn khá bất ngờ vì chưa bao giờ thấy Kin như vậy, trong đầu bọn hắn cùng có chung suy nghỉ “Băng Nhi là ai?”
-“Kin, anh hãy bình tĩnh” Wind mỉm cười nhẹ nói với anh
-“Shyn cũng về mà” Myn tinh nghịch nói
-“Băng Nhi đang ở đâu? Nói anh biết đi” Kin vẫn không giữ được bình tĩnh vì chưa nhìn thấy nó
-“Shyn, cậu thấy chưa, ra được rồi đó” Wind nói nhẹ nhàng
-“Băng Nhi à, em đang ở đâu? Ra đây đi, anh rất nhớ em” Kin run rẩy nói
Bọn hắn thì lại thắc mắc vô cùng, nhưng cũng im lặng quan sát. Đến lúc này, nó đã đứng dậy (nãy giờ nó ngồi ở gốc cây) bước đến gần Kin
-“đây” nó nói đúng một tiếng nhưng đủ để làm bọn hắn ngạc nhiên, còn Kin thì nhìn nó khó hiểu
Hiểu ý Kin, nó tháo kính, để lộ đôi mắt màu hổ phách giống Kin, bỏ nón…mái tóc dài màu bạch kim buông xoã tự nhiên… bọn hắn đứng hình vì nó quá đẹp, vẻ đẹp băng giá. Còn Kin chết lặng khi nhìn thấy nó, rồi vội vàng ôm nó thật chặc.
-“Băng Nhi, em đã ở đâu vậy hả? em hư lắm, em có biết là anh rất lo, rất nhớ em không hả? sao em nỡ đối xử với anh như vậy? sao lại bỏ anh mà đi?” Kin nói trong nước mắt, đây là lần thứ anh khóc. Nó đau long, nhưng mặt vẫn không cảm xúc. Đưa tay ôm nhẹ lấy anh, nó nói với chất giọng không còn lạnh nữa
-“đã về với anh, sẽ không đi nữa, không bỏ anh”
Tụi nó thoáng giậc mình vì lần đầu tiên thấy nó như thế, nụ cười hiện hữu trên mặt tụi nó. Kin bất ngờ, bỏ nó ra nhìn nó…anh cười hiền…nụ cười đã lâu không thấy. lần nữa lại làm bọn hắn ngạc nhiên.
-“anh…toàn nhớ Shyn, không nhớ em sao?” Sany giận dỗi nói
-“tụi em nữa” Wend và Myn hùa theo
-“hihi nhớ chứ, vợ tương lai và tiểu yêu…anh cũng rất nhớ tụi em” Kin cười nhẹ nói với tụi nó,và làm “ai kia” đỏ mặt
-“mà năm nay anh sống ở đâu? Tốt chứ?” Wend hỏi anh. Anh im lặng, không muốn nói…nhưng Wind đã xen vào nói
-“Kin và tụi này sống chung, ở biệt thự của Sun, không biết lý do vì sao mà chủ tịch Hàn (papa Kin và nó) đuổi Kin, cắt hết tài khoản và cổ phần tập đoàn Hàn Lâm, nên hiện giờ Kin đang làm trong công ty của Sun, nhưng…”
Hàn Anh Tuấn (papa nó và Kin) chủ tịch tập đoàn Hàn Lâm
Lâm Tử Y (mama nó và Kin) là nữ hoàng của Anh quốc