"Ta và nam cặn bã kia là quan hệ gì, có một xu quan hệ với ngươi ư? Vì sao phải giải thích với ngươi?"
Đối với quan hệ của nàng và nam cặn bã Tiêu Dung Diệp kia, không phải Lệ Ảnh Yên không muốn giải thích với Tư Đồ Lan Cẩn, chỉ là nàng cũng không thể nói rõ loại quan hệ phức tạp này. Nói là quan hệ chủ tớ, nhưng đã xảy ra loại chuyện đó! Nói mình là nữ nhân của hắn, mình vẫn là một bộ dáng đánh chết cũng không chịu thừa nhận!
Cái loại quan hệ cắt không đứt này, nói rõ quan hệ này là gì thì thật đúng là buồn cười đến tự bạo.
"Chỉ bằng Tư Đồ Lan Cẩn ta là vương phi tương lai được chỉ định cho Tiêu Dung Diệp, nữ chủ nhân tương lai của Thần vương phủ, ta nhất định phải biết quan hệ của các ngươi!"
"Ngươi càng muốn biết, ta lại càng không nói, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?"
Tâm Lệ Ảnh Yên xác định vững chắc, đánh chết cũng không thừa nhận quan hệ giữa nàng và Tiêu Dung Diệp, tùy tiện Tư Đồ Lan Cẩn - bà điên kia nghĩ như thế nào!
"Không nói đúng không? Được, ta sẽ làm ngươi trả giá lớn!"
Tư Đồ Lan Cẩn vừa hung tợn nói qua, vừa tiếp nhận chậu nước không biết Bội Nhi đã bưng tới từ lúc nào, hắt về phía thân thể Lệ Ảnh Yên!
Tiếng nước "Rào rào!", chảy trên mặt Lệ Ảnh Yên.
"Ưm..."
Lệ Ảnh Yên tránh không kịp, bị nước đổ lên, quay mặt gò má đi, cái loại cảm giác thống khổ này thật giống như bị chìm.
Lúc Lệ Ảnh Yên lấy tay lau mặt lung tung, Bội Nhi thuận thế leo lên giường sạp, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn kéo lấy tóc của nàng.
"Xoạt!" Một tiếng, dây cột tóc Lệ Ảnh Yên dùng buộc lên 3000 sợi tóc rối tung bung ra.
Mái tóc mềm mại như thác nước trút xuống, khiến Tư Đồ Lan Cẩn ở một bên nhìn, không thể tin mà mở to hai mắt.
'Hắn' ... lại có thể là nữ!
Cho dù thấy bộ dáng tóc rối tung này của Lệ Ảnh Yên, nàng ta vẫn không thể tin dụi dụi mắt.
Phút chốc, bóng dáng nữ tử áo trắng ngày ấy lại lần nữa chui vào trong đầu Tư Đồ Lan Cẩn, bóng hình xinh đẹp thanh lệ đó chồng lên tiểu nô bộc trước mắt.
Bọn họ... lại có thể là cùng một người!
Không thể tưởng tượng nổi, mắt Tư Đồ Lan Cẩn đều là kinh ngạc!
Nếu nói tiểu nô bộc này là nữ, hơn nữa còn là nữ tử áo trắng kia, vậy tất cả đều có thể nói rõ ràng rồi!
Nếu Tư Đồ Lan Cẩn nàng đoán không sai, Tiêu Dung Diệp đã sớm biết nàng ta là thân nữ nhi, lại vẫn giữ nàng ta ở bên người, thậm chí vì che dấu tai mắt người khác mà để nàng nữ giả nam trang.
Mục đích rất đơn giản, cũng chỉ có một, đó là bảo vệ thân nữ nhi của nàng ta ở bên cạnh mình.
Nghĩ đến đây, trong mắt Tư Đồ Lan Cẩn lập tức bốc lên lửa giận.
Sự tồn tại của nữ tử này rõ ràng chính là đến cướp đoạt vị trí Thần vương phi với nàng, mà cũng có thể nói rõ ràng thái độ lạnh nhạt của Tiêu Dung Diệp với nàng- - đó chính là vì sự tồn tại của nữ nhân này!
Tất cả nguyên nhân mọi chuyện đều có thể tìm ra, toàn bộ đều là vì nữ tử này!
Trách không được nàng ta có thể không biết sợ nhục mạ hoàng phi, ấu đả công chúa, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m đều là Tiêu Dung Diệp dung túng, xem ra vị trí của nử tử này ở trong lòng Tiêu Dung Diệp thật đúng là cao đến vô pháp.
"Ngươi... Ngươi lại có thể, lại có thể là nữ?"
Tư Đồ Lan Cẩn chỉ vào Lệ Ảnh Yên ướt sũng, ngón tay run rẩy chất vấn.
Sự kinh ngạc đột nhiên đánh úp này khiến Tư Đồ Lan Cẩn có thể nuốt nguyên một quả táo rồi.
Nàng ta không thể tin, phân phó Bội Nhi nói - -
"Bội Nhi, cởi hết quần áo của nàng ta ra cho ta, ta....ta muốn đích thân xác nhận!"
"Vâng!"
Nhận được phân phó của tiểu thư nhà mình, Bội Nhi tiến lên, tay dùng sức, bá đạo mà mãnh liệt xé rách vạt áo Lệ Ảnh Yên.
Vốn là bị nước lạnh hắt, lạnh đến thấu tâm, lúc này Lệ Ảnh Yên hoàn toàn không phản ứng kịp. Thẳng đến khi bị Bội Nhi xé rách vạt áo, nàng mới từ trong trạng thái cứng ngắc, hơi hơi phản ứng lại được!
Dần dần cảm nhận được không khí lạnh lẽo đánh úp về phía mình, Lệ Ảnh Yên theo bản năng liền nâng chân lên.
Đạp một cước về phía bụng dưới của Bội Nhi.
"Á..." một tiếng hô đau, Bội Nhi bị Lệ Ảnh Yên đá đến tè ra quần, bổ nhào ngã xuống đất, nhe răng trợn mắt kêu to.
"Đau chết mất..."
Thấy bộ dáng ngã gục của Bội Nhi, Lệ Ảnh Yên cười lớn ra tiếng.
Nhưng giây lát nàng liền tỉnh táo lại, một đôi mắt đỏ như máu, xuống giường, đi về phía Tư Đồ Lan Cẩn - -
Ăn xong điểm tâm, Tiêu Dung Diệp và Lệ Ảnh Yên cưỡi ngựa mà về.
Dọc theo đường đi, hai người nói nói cười cười.
Dù sao, hiếm khi Lệ Ảnh Yên nói tên và cuộc sống đã trải qua với Tiêu Dung Diệp, khiến bây giờ Tiêu Dung Diệp càng thêm muốn giữ nàng ở bên người.
Mà Lệ Ảnh Yên tựa hồ cũng không chán ghét Tiêu Dung Diệp, cho dù hắn thối tha, không biết xấu hổ cướp đi lần đầu tiên của mình, nhưng mình cũng làm cho hắn rất thảm, bọn họ coi như là huề nhau. Huống chi, nam cặn bã kia khoan dung độ lượng với việc mình cố tình gây sự như vậy, đến nhục mạ mẫu phi, hoàng muội của hắn đều là mở một con mắt, nhắm một con mắt, bản thân còn nháo cái gì với hắn nữa chứ.
Còn thừa hai mươi ngày, mình vẫn là ở chung với hắn thật tốt, để lúc đi còn hung hăng bóc lột hắn một chút.
"Ta nói đời trước của nàng không phải là tiểu heo mập chuyển thế chứ? Ăn nhiều như vậy, không sợ no chết sao!"
Vừa vào cửa, Tiêu Dung Diệp liền nâng tay nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lệ Ảnh Yên, bộ dáng đùa giỡn này nghiễm nhiên giống một đôi phu thê mới cưới.
Nhìn thấy Tiêu Dung Diệp vừa nắm khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, vừa nói chuyện khiến mình nghẹn họng, Lệ Ảnh Yên theo bản năng kéo tay Tiêu Dung Diệp ra, mở miệng phản bác.
"Cắt, hất bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra. Ai là tiểu heo mập chuyển thế, ép buộc cả đêm với ngươi, không đói bụng mới là lạ. Huống chi, ăn cơm của Tiêu Dung Diệp ngươi chính là chiếm tiện nghi, giống như ngươi nói 'Có tiện nghi không chiếm chính là khốn khiếp' !"
"Chiếm tiện nghi của ta, ăn nhiều như vậy còn hùng hổ. Vậy giữa trưa và buổi tối nàng đều đừng nghĩ ăn cơm!"
"Dung Diệp!"
Đang lúc hai người Tiêu Dung Diệp và Lệ Ảnh Yên cãi nhau ầm ĩ, tiếng nói của Tư Đồ Lan Cẩn không đúng lúc chen vào.
Giọng nói dịu dàng của Tư Đồ Lan Cẩn khiến hai người đang lâm vào khẩu chiến ngẩn ra, tiếp đó cùng ngẩng đầu liếc nhìn chỗ phát ra tiếng nói.
"Lan Cẩn?"
Tiêu Dung Diệp còn chưa hiểu được tại sao Tư Đồ Lan Cẩn lại xuất hiện,
Nhưng đột nhiên Tiêu Dung Diệp giống như nhớ tới cái gì.
Hóa ra đây là mẫu phi an bày Tư Đồ Lan Cẩn ở cạnh hắn, chính là hắn không nghĩ tới, nàng ta thật đúng không để ý ánh mắt thế tục, cứ như vậy gióng trống khua chiêng đến Thần vương phủ. "Dung Diệp, chàng thật sự đã trở lại rồi? Thiếp rất nhớ chàng!"
Nói xong, Tư Đồ Lan Cẩn nhẹ nhàng tới, bỗng chốc liền nhào vào trong lòng Tiêu Dung Diệp.
"Dung Diệp, chàng biết không? Chàng thật sự dọa hỏng thiếp rồi, một đêm không về, thiếp không biết phải làm thế nào mới tốt!"
Hai tay yếu ớt dùng sức nhốt chặt thắt lưng Tiêu Dung Diệp, trên mặt là vẻ lo lắng nồng đậm, thậm chí khóe mắt đều đã trở nên ươn ướt.
Bộ dáng Tư Đồ Lan Cẩn ôm chặt Tiêu Dung Diệp nổi bật ở trong mắt Lệ Ảnh Yên, giống như là tiểu thê tử vội vàng đang chờ tướng công về trễ vậy.
Phút chốc, trái tim Lệ Ảnh Yên run lên, có chút cảm giác khiến nàng thật không thoải mái.
Nàng bị gì vậy? Sao trong lòng lại khó chịu như vậy?
"Được rồi, Lan Cẩn, không phải ta đã trở lại rồi sao!"
Tiêu Dung Diệp đưa tay vỗ về lưng của Tư Đồ Lan Cẩn, hạ giọng trấn an nàng ta.
Thấy một người nữ tử lo lắng cho mình, rơi lệ vì mình, Tiêu Dung Diệp thở dài. m Sao mình lại có thể để một người nữ tử cam tâm không để ý danh tiết, dứt khoát đi theo mình chứ. Aizz, thật đúng là sợ cô phụ một nữ tử thật tình đối đãi với mình mà!
Vừa nghĩ đến cô phụ một nữ tử thật tình đối đãi với mình, khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường của Lệ Ảnh Yên liền không báo trước hiện lên ở trong đầu của mình.
Theo bản năng ngước mắt liền thấy đôi mắt đen như hắc trân châu của Lệ Ảnh Yên đang mở to
Ánh mắt nói không rõ, bốn mắt nhìn nhau với mình.
Thấy khóe môi nàng gợi lên một độ cong đẹp mắt mà Tiêu Dung Diệp hắn chưa từng thấy qua.
Phút chốc, đáy lòng Tiêu Dung Diệp chợt lạnh.
Quả nhiên một giây sau, Lệ Ảnh Yên liền chạy đi.
Lệ Ảnh Yên không lưu luyến kiên quyết xoay người chắc chắn như vậy.
Nàng thừa nhận một khắc nhìn thấy bọn họ ôm nhau, nàng cảm thấy bản thân thật dư thừa, lấy một loại thân phận không rõ chen ngang giữa bọn họ, Lệ Ảnh Yên cảm thấy bản thân thật sự rất hạ tiện.
Biết rõ hắn lập tức cưới vợ, bọn họ là một đôi xứng với nhau, nhưng nàng vẫn muốn đáp ứng ở lại bên cạnh hắn một tháng. Lúc trước, rốt cuộc nàng đã dùng tâm tình gì để đáp ứng hắn? Hiện tại ngẫm lại, bộ dáng quỷ quái bất chấp hậu quả của mình, Lệ Ảnh Yên nàng khinh thường chính mình.