Beta: Meimoko
__________
Lại hồi Kinh đô, đường đi sớm đã quá quen thuộc, Kinh Đô có vẻ như vẫn chẳng thay đổi gì, người dân vẫn náo nhiệt như lúc trước. Nhốn nha nhốn nháo, không biết người ta lại đang bàn luận chuyện gì.
“Haiz? Các ngươi đã nghe nói chưa? Tư Không gia hình như gần đây có thêm mấy người hết sức lợi hại.” Trong đám người, lại có người bàn tán. Nhưng mà, đối tượng mà bọn họ đang bàn đến chính là…….
Tư Không Thu Trạm cùng Bùi Mạch Ninh đột nhiên ngừng cước bộ,chậm rãi đến gần đám người đang nói chuyện kia.
“Đúng vậy! Đúng vậy, chuyện này ta cũng nghe nói. Hình như đều là tu chân sĩ đấy nhé! Không phải quá rõ ràng rồi sao?Chưởng môn của Thự Lưu phái nghe nói cũng đến! Lợi hại thật đấy!”
“Nói đúng, sự việc này hình như còn kinh động đến tai Hoàng Thượng. Hiện tại, Hoàng Thượng đối với Tư Không gia vẫn còn kiêng kị nhiều.”
“Chậc chậc, lời ngươi nói thật đáng sợ! Lúc trước, Hoàng Hậu là tiểu thư của Tư Không gia, hiện tại ngôi vị Hoàng Hậu đã đổi chủ mà Hoàng Thượng vẫn còn phải phải kiêng kị thế lực của Tư Không gia hay sao? Haiz, Tư Không gia bây giờ quả là có quá nhiều kẻ muốn nhắm đến………….!”
Những lời bàn tán tiếp theo hai người cũng chẳng còn tâm tình mà nghe tiếp, Bùi Mạch Ninh và Tư Không Thu Trạm đều nhíu mày. Một thời gian không trở về, chẳng lẽ Tư Không gia xảy ra chuyện gì sao?
Còn nữa, kia Hoàng Phủ Kỳ chẳng lẽ lúc trước không hiểu những gì nàng đã nói hay sao?~ Bùi Mạch Ninh nheo mắt lại. Nếu như tên Hoàng Thượng này lại hành động thiếu suy nghĩ thì chưa đợi đến phiên nàng ra tay, Tư Không Thu Trạm nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn ta. Tư Không Thu Trạm bây giờ vẫn còn đang canh cánh chuyện của Tư Không Thu Nguyệt trong lòng. Xem ra, đến lúc đó nàng phải nói cho hắn biết tung tích của Tư Không Thu Nguyệt, miễn cho hắn lại lo lắng vẩn vơ.
Hai người một đường vội vàng trở lại Tư Không gia. Đại môn trước phủ đệ của Tư Không gia khép thật chặt, ngay cả một gia đinh trông giữ cũng không có. Hai người kinh hãi, rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì? Vì sao Tư Không gia giữa ban ngày ban mặt lại đóng cửa đại môn?
Mặc dù đại môn đóng chặt, không thể từ cửa chính đi vào thì đi bằng cửa phụ. Đây là Tư Không gia, là nhà của Tư Không Thu Trạm, đương nhiên hắn biết rõ ràng hơn bất cứ ai.
Cửa sau tuy rằng cũng đóng chặt, nhưng thấy chung quanh không ai, hai người nhẹ nhàng phi thân lên. Một vách tường cao đâu có thể cản bước chân của bọn họ được!
Phủ nội Tư Không gia hết sức yên tĩnh. Sự yên tĩnh này cùng với cả sự rộng lớn của phủ đệ là người ta thấy sợ hãi.
Hai người kỳ quái đi tới bên trong đại sảnh. Đột nhiên, Bùi Mạch Ninh dừng bước, ánh mắt lóe lên tia sáng, kinh ngạc nhướn mày hỏi: “Chàng cảm thấy chưa? Cỗ hơi thở này là…….”
Hai người đồng thời kinh hãi nhìn nhau, cau chặt mày, trăm miệng một lời kêu: “Nguy rồi! Là Thiên Giới!”
Đúng vậy, hơi thở như có như không, thuần triệt sạch sẽ, nếu không phải mùi hương của Thượng tiên Thiên Giới thì là gì? Không thể nào ngờ, chuyện mà hai người bọn họ lo lắng nhất lại đến vào lúc này. Nhất là khi bọn họ không bao giờ nghĩ rằng thượng tiên kia lại ở Tư Không gia, ôm cây đợi thỏ.
“Làm thế nào đây?” Bùi Mạch Ninh cau chặt mày. Nàng có tiên tịch, không thể cùng người của Thiên giới xung đột chính diện, tin tưởng Thượng tiên kia cũng biết rất rõ điều này. Lúc này chạm mặt, thật sự không phải là lựa chọn sáng suốt.
Tư Không Thu Trạm nhìn Bùi Mạch Ninh thật sâu, nhấp nhanh môi mỏng, thật lâu sau mới ra tiếng: “Tuy bọn họ không động thủ, nhưng ta vẫn lo lắng cho cha cùng nương. Thân phận của nàng không thích hợp xung đột với bọn họ. Chi bằng, nàng trở về Địa phủ trước đi, chờ ta giải quyết xong sự tình, lại đi tìm nàng.”
Bùi Mạch Ninh nghe vậy, đột mở to mắt phượng, nhíu mày lắc đầu, đương nhiên là không chịu.
“Làm sao ta có thể yên tâm rời đi? Chàng cùng nếu lời qua tiếng lại không hợp, sẽ ngay lập tức có chuyện phát sinh. Một mình chàng làm sao mà đối phó được với bọn họ. Không được! Không được! Dù chàng có nói thế nào ta cũng không để chàng lại một mình đâu!” Bùi Mạch Ninh nhíu mày suy xét. Tuy rằng thân phận của nàng không cho phép, nhưng so với Tư Không Thu Trạm, địa vị Diêm Vương kia đối với nàng chẳng là gì, thậm chí nàng cũng chẳng mấy coi trọng vị trí đó.
Nếu vì chuyện phát sinh lần này mà, bọn họ muốn vị trí Diêm Vương đổi chủ, nàng cũng không tiếc. Hơn nữa, điều này cũng phải xem Quỷ đế cùng lão gia tử kia có chịu hay không đã.
Nghĩ như vậy, Bùi Mạch Ninh liền bình ổn lại tâm tình. Thượng tiên thì sao? Nàng không muốn xen vào, cũng không muốn quản, nhưng người trước mắt là trượng phu của nàng, người nàng thích, đương nhiên không thể để cho hắn gặp chuyện không may.
“Đi thôi, chúng ta cùng nhau vào xem! Nhưng mà, chàng phải đáp ứng ta, không được nóng nảy mà nảy sinh xung đột với họ.” Tính tình Tư Không Thu Trạm như thế nào, nàng biết, đó mới chính là điều nàng lo lắng nhất.
Tư Không Thu Trạm gật đầu đáp ứng, nhưng mà……
“Thật sự không có chuyện gì sao? Hay là để một mình ta vào thôi.” Chỉ khi chuyện tình có liên quan đến Bùi Mạch Ninh, hắn mới thận trọng lo lắng nhiều như thế.
Bùi Mạch Ninh vừa định mở miệng nói gì đó, đột nhiên có một thanh âm trong đại sảnh truyền đến.
“Hai vị như đã đến đây, sao không tiến vào? Ở bên ngoài làm gì?” Thanh âm lạnh lùng thản nhiên, có vẻ cao ngạo quen thuộc của tiên nhân. Nhưng nghe thanh âm này hình như không phải là Thượng Kiều Tiên Nhân.
Hai người đồng thời nhíu mày. Đối mặt với người chưa từng nhìn thấy mới khiến người ta thập phần lo lắng
Nhưng nơi này là Tư Không phủ, y tự cho mình là chủ nhân ở đây sao?
“Các hạ chẳng lẽ cũng họ Tư Không? Ta thật không biết Tư Không gia vẫn còn người lưu lạc bên ngoài.” Vừa bước gần vào trong đại sảnh, Bùi Mạch Ninh vừa lạnh giọng nói.
Vừa vào cửa, nàng đã ngay lập tức nhìn thấy một đôi mắt cao ngạo lạnh lùng như nhìn thấu vạn vật thế gian. Quả nhiên, đây là một kẻ luôn đứng trên người khác mà nhìn xuống.
Y có một gương mặt thanh tú, thoạt nhìn tuổi tác cũng xấp xỉ Thượng Kiều Tiên. Nhưng mà, thượng tiên của Thiên Giới thoạt nhìn ai nấy cũng cùng bộ dạng như vậy, ai mà biết y đã mấy ngàn tuổi, đủ tiêu chuẩn làm lão lão tiền bồi.
Trừ vị thượng tiên không biết tên này, ở phía sau y, còn có mấy đồng tử. Người nào người nấy mặt mày thập phần nghiêm túc.
Vị thượng tiên kia ngồi ngay ở vị trí chủ vị phía trên, giờ phút này đang lạnh lùng nhìn hai người.
Y như cười như không, ngắm nhìn Bùi Mạch Ninh, sau đó thong dong mở miệng: “Ta còn tưởng ai, nguyên lai là Diêm Vương mới nhậm chức của Địa Phủ. Ta nghĩ mãi cũng không hiểu một Diêm Vương sao lại gả cho một phàm nhân? Mà này phàm nhân này còn sa vào Ma đạo, trở thành Ma Vương mới của Ma giới.”
Bùi Mạch Ninh bình tâm lại, hơi hơi nheo mắt. Quả nhiên, bên trên đã biết việc Tư Không Thu Trạm trở thành Ma Vương.
Từ lúc trước, nàng đã đoán được ngày này rồi cũng sẽ phải đến. Thật không ngờ tới, nó lại đến quá nhanh. Xem ra, nhất định là do đám Ma tộc kia vui mừng thái quá khi có tân vương cho nên đi khắp nới lan truyền tin tức. Như vậy, người của Thiên Giới cũng sẽ biết. Thật không biết nên khen bọn chúng có lòng hay mắng bọn chúng quá ngu dốt?
Sự tình nếu đã thành như thế này, bọn họ cũng nên đối mặt. Bùi Mạch Ninh cùng Tư Không Thu Trạm không còn cách nào mà lui về phía sau. Khi bọn họ tiến vào Tư Không phủ cũng đã phát hiện ra nơi này có một tầng kết giới mỏng. Kết giới này mang theo hơi thở của Thiên Giới.