Nam nhân mê hoặc nhất chính là lúc chú tâm làm việc, Đinh Gia Hòa rất muốn dùng tay xoa vuốt mấy cái nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, chỉ lấy ống trúc đựng nước đưa cho soái ca:
"Đây, Tiểu Ngư nhi uống miếng nước rồi nghỉ ngơi một lát đi." Bờ môi hắn đã có chút khô, phỏng chừng đang rất khát.
Đúng là Trương Tiểu Ngư đang rất khát, nhận lấy ống trúc nàng đưa liền uống một hơi cạn sạch, trong lòng thầm nghĩ ngày mai nhất định cũng phải lấy nước đun sôi ở nhà mang theo để uống.
Thấy Tiểu Ngư nhi uống nước xong, Đinh Gia Hòa nhận lại ống trúc, sau đó liền đưa giỏ tre cho hắn:
"Này cho Tiểu Ngư nhi."
"Là gì vậy?" Trương Tiểu Ngư mở nắp đậy giỏ tre kia ra nhìn nhìn, bên trong có rất nhiều cá tôm đã làm xong.
"Tiểu Ngư nhi cầm về nấu ăn đi. Cho dù mùi vị có không ngon lắm, cũng phải ráng ăn nhiều một chút."
Đinh Gia Hòa lại nói thêm:
"Đừng từ chối, nhiều như vậy một mình ta cũng ăn không hết."
"... được." Nghĩ đến chuyện dưỡng thân thể, Trương Tiểu Ngư lập tức gật gật đầu, lại hỏi:
"Buổi tối Gia Hòa lại đến chứ?"
"Đến!" Ánh mắt Đinh Gia Hòa lập tức sáng lên, vô cùng vui sướng nhìn Trương Tiểu Ngư, nàng không ngờ soái ca vậy mà sẽ chủ động hẹn mình.
"Chờ ta nấu xong, lưu lại cho Gia Hòa một phần." Trương Tiểu Ngư bối rối né tránh ánh mắt của nàng.
"Được, chúng ta sẽ cùng nhau ăn." Tâm trạng của Đinh Gia Hòa càng thêm vui vẻ, thật sự nhịn không được muốn hôn phu lang tương lai một cái, đáng tiếc nơi này rất dễ có người đi ngang qua, cho nên ai đó chỉ có thể tiếc nuối buông tha tính toán của mình.
Trương Tiểu Ngư khẽ cười, lại nhìn đồ trong giỏ trúc, có chút khó hiểu hỏi:
"Sao lại bắt cả cua vậy? Thứ này lại ăn không được, chỉ có thể cho vịt ăn."
"Ăn cái này rất tốt cho thân thể." Đinh Gia Hòa cười nói, trong lòng lại đang tưởng tượng cơ thể quang loã của soái ca.
Nếu nàng đã nói ăn cái này có lợi, Trương Tiểu Ngư liền âm thầm nhủ, chờ một hồi mình nhất định phải ăn thật nhiều mới được.
Nghĩ đến lần trước nhà Trương Đại Hộ muốn lấy cá chạch của mình, cho nên làm xong việc, Trương Tiểu Ngư cũng không xách giỏ tre theo đi trả lại nông cụ.
Chờ trả nông cụ xong, lại giúp nhà Trương Đại Hộ làm chút chuyện, lúc này hắn mới cầm giỏ tre mình giấu kỹ ra, đeo trên lưng đi về nhà.
"Mẫu phụ, con đã về." Bước vào nhà, Trương Tiểu Ngư liền đưa giỏ tre cho Lưu lão.
"Ngư nhi đi bắt cá sao?" Lưu lão nhìn thoáng qua giỏ tre, có chút kinh ngạc hỏi, theo lý, nhi tử làm sao có thời gian rảnh đi bắt cá được.
"Không phải con bắt, là Đinh Gia Hòa bắt cho con." Trương Tiểu Ngư có chút ngượng ngùng cúi đầu nói.
Mỗi khi nhắc tới nàng, trong lòng hắn liền dâng lên loại cảm giác thỏa mãn, ngóng trông mẫu phụ có thể hỏi nhiều vài câu, nhưng mà Lưu lão lại không nghĩ nhiều:
"Đinh nữ đại chắc vì muốn cảm tạ con lần trước cứu mạng. Đúng là phải như vậy."
Lưu lão lải nhải một câu, lại nói:
"Bất quá gần đây phụ thân Đinh nữ đại mỗi ngày đều ở trong thôn mắng đứa trẻ này… Con nếu nhìn thấy Đinh nữ đại, thì khuyên nó vài câu đi, kia đến cùng cũng là mẫu phụ của nó."
Trước kia khi Đinh nữ đại bị ngược đãi, người trong Hà Tây thôn đều rất đồng tình nàng, nhưng Đinh nữ đại đột nhiên lợi hại lên, người bị khi dễ biến thành Đinh lão, thế là đối tượng được mọi người đồng tình tự nhiên cũng đổi người.
Nghe vậy, Trương Tiểu Ngư lại cảm thấy kết quả Đinh lão nhận được hoàn toàn xứng đáng, nhịn không được ở trong lòng bất bình cho Đinh Gia Hòa, chỉ là hắn không biết nói gì, cũng không thể phản bác lời của phụ thân mình.
"Nhà chúng ta không có mỡ, nếu không nấu cá cũng ăn ngon hơn nhiều…" Lưu lão thở dài, cá mà nấu một chút sẽ nát, chỉ có thể chưng, còn cua thì Trương Tiểu Ngư kiên trì muốn để lại, Lưu lão đành nấu chung với dưa chua.
Không có nhiều gia vị, thậm chí nửa giọt mỡ cũng không có để cho vào, cá nấu như vậy sẽ có chút mùi tanh, bất quá người ở đây ăn cá đã nhiều năm, đối với mùi tanh của cá đã quen rồi, cho nên cũng không để ý nhiều lắm.
Hàm răng Trương Tiểu Ngư rất chắc, mấy con cá hấp chín kia đều không cần lấy xương ra, mà nhai nát toàn bộ nuốt vào bụng, lại gắp một đũa dưa muối ăn kèm, tối nay hắn ăn được ba bát cháo lớn, còn ăn thêm rất nhiều cua.
Hai thê phu Trương bà cũng ăn được một bữa no, để lại riêng một phần cá nấu dưa muối cho Trương Tiểu Ngư bưng đi cho Đinh nữ đại.
"Đây, Tiểu Ngư nhi uống miếng nước rồi nghỉ ngơi một lát đi." Bờ môi hắn đã có chút khô, phỏng chừng đang rất khát.
Đúng là Trương Tiểu Ngư đang rất khát, nhận lấy ống trúc nàng đưa liền uống một hơi cạn sạch, trong lòng thầm nghĩ ngày mai nhất định cũng phải lấy nước đun sôi ở nhà mang theo để uống.
Thấy Tiểu Ngư nhi uống nước xong, Đinh Gia Hòa nhận lại ống trúc, sau đó liền đưa giỏ tre cho hắn:
"Này cho Tiểu Ngư nhi."
"Là gì vậy?" Trương Tiểu Ngư mở nắp đậy giỏ tre kia ra nhìn nhìn, bên trong có rất nhiều cá tôm đã làm xong.
"Tiểu Ngư nhi cầm về nấu ăn đi. Cho dù mùi vị có không ngon lắm, cũng phải ráng ăn nhiều một chút."
Đinh Gia Hòa lại nói thêm:
"Đừng từ chối, nhiều như vậy một mình ta cũng ăn không hết."
"... được." Nghĩ đến chuyện dưỡng thân thể, Trương Tiểu Ngư lập tức gật gật đầu, lại hỏi:
"Buổi tối Gia Hòa lại đến chứ?"
"Đến!" Ánh mắt Đinh Gia Hòa lập tức sáng lên, vô cùng vui sướng nhìn Trương Tiểu Ngư, nàng không ngờ soái ca vậy mà sẽ chủ động hẹn mình.
"Chờ ta nấu xong, lưu lại cho Gia Hòa một phần." Trương Tiểu Ngư bối rối né tránh ánh mắt của nàng.
"Được, chúng ta sẽ cùng nhau ăn." Tâm trạng của Đinh Gia Hòa càng thêm vui vẻ, thật sự nhịn không được muốn hôn phu lang tương lai một cái, đáng tiếc nơi này rất dễ có người đi ngang qua, cho nên ai đó chỉ có thể tiếc nuối buông tha tính toán của mình.
Trương Tiểu Ngư khẽ cười, lại nhìn đồ trong giỏ trúc, có chút khó hiểu hỏi:
"Sao lại bắt cả cua vậy? Thứ này lại ăn không được, chỉ có thể cho vịt ăn."
"Ăn cái này rất tốt cho thân thể." Đinh Gia Hòa cười nói, trong lòng lại đang tưởng tượng cơ thể quang loã của soái ca.
Nếu nàng đã nói ăn cái này có lợi, Trương Tiểu Ngư liền âm thầm nhủ, chờ một hồi mình nhất định phải ăn thật nhiều mới được.
Nghĩ đến lần trước nhà Trương Đại Hộ muốn lấy cá chạch của mình, cho nên làm xong việc, Trương Tiểu Ngư cũng không xách giỏ tre theo đi trả lại nông cụ.
Chờ trả nông cụ xong, lại giúp nhà Trương Đại Hộ làm chút chuyện, lúc này hắn mới cầm giỏ tre mình giấu kỹ ra, đeo trên lưng đi về nhà.
"Mẫu phụ, con đã về." Bước vào nhà, Trương Tiểu Ngư liền đưa giỏ tre cho Lưu lão.
"Ngư nhi đi bắt cá sao?" Lưu lão nhìn thoáng qua giỏ tre, có chút kinh ngạc hỏi, theo lý, nhi tử làm sao có thời gian rảnh đi bắt cá được.
"Không phải con bắt, là Đinh Gia Hòa bắt cho con." Trương Tiểu Ngư có chút ngượng ngùng cúi đầu nói.
Mỗi khi nhắc tới nàng, trong lòng hắn liền dâng lên loại cảm giác thỏa mãn, ngóng trông mẫu phụ có thể hỏi nhiều vài câu, nhưng mà Lưu lão lại không nghĩ nhiều:
"Đinh nữ đại chắc vì muốn cảm tạ con lần trước cứu mạng. Đúng là phải như vậy."
Lưu lão lải nhải một câu, lại nói:
"Bất quá gần đây phụ thân Đinh nữ đại mỗi ngày đều ở trong thôn mắng đứa trẻ này… Con nếu nhìn thấy Đinh nữ đại, thì khuyên nó vài câu đi, kia đến cùng cũng là mẫu phụ của nó."
Trước kia khi Đinh nữ đại bị ngược đãi, người trong Hà Tây thôn đều rất đồng tình nàng, nhưng Đinh nữ đại đột nhiên lợi hại lên, người bị khi dễ biến thành Đinh lão, thế là đối tượng được mọi người đồng tình tự nhiên cũng đổi người.
Nghe vậy, Trương Tiểu Ngư lại cảm thấy kết quả Đinh lão nhận được hoàn toàn xứng đáng, nhịn không được ở trong lòng bất bình cho Đinh Gia Hòa, chỉ là hắn không biết nói gì, cũng không thể phản bác lời của phụ thân mình.
"Nhà chúng ta không có mỡ, nếu không nấu cá cũng ăn ngon hơn nhiều…" Lưu lão thở dài, cá mà nấu một chút sẽ nát, chỉ có thể chưng, còn cua thì Trương Tiểu Ngư kiên trì muốn để lại, Lưu lão đành nấu chung với dưa chua.
Không có nhiều gia vị, thậm chí nửa giọt mỡ cũng không có để cho vào, cá nấu như vậy sẽ có chút mùi tanh, bất quá người ở đây ăn cá đã nhiều năm, đối với mùi tanh của cá đã quen rồi, cho nên cũng không để ý nhiều lắm.
Hàm răng Trương Tiểu Ngư rất chắc, mấy con cá hấp chín kia đều không cần lấy xương ra, mà nhai nát toàn bộ nuốt vào bụng, lại gắp một đũa dưa muối ăn kèm, tối nay hắn ăn được ba bát cháo lớn, còn ăn thêm rất nhiều cua.
Hai thê phu Trương bà cũng ăn được một bữa no, để lại riêng một phần cá nấu dưa muối cho Trương Tiểu Ngư bưng đi cho Đinh nữ đại.