“Anh cả, không lẽ cứ bỏ qua cho anh ta như vậy sao?” Diêm Phàm Cụ cảm thấy lần này Diêm Dục Nghiêu có chút kì quái, anh cả của anh không lẽ lại dễ dàng bỏ qua cho loại người này à! Không những vậy mà còn… chẳng lẽ là bắt đầu chân chính muốn trả thù sao?
“Dĩ nhiên là không.” Diêm Dục Nghiêu nở nụ cười làm co người ta cảm thấy không rét mà run. “Xem anh ta lấy tiền công ty nhiều như vậy, sao lại không động não nghĩ cách lấy chút tiền đó trở về. Tiếp theo, lấy tài liệu của công ty đối địch không cần tỏ thái độ cự tuyệt với bọn họ, cứ đưa bọn họ tất cả cổ phần môi giới cho khách hàng thân thiết.” Tất nhiên người phản bội sẽ không có con đường tốt đẹp như vậy, về phần những thứ trên không cần phải làm quá tốt, chỉ cần tạo một món quà bất ngờ “nho nhỏ” cho bọn họ xem như là sự trừng phạt là được.
Theo lời của Diêm Dục Nghiêu thì sự trừng phạt nho nhỏ này chính là đưa công ty vào con đường nửa sống nửa chết, khiến cho cổ phiếu của bọn họ rớt giá trầm trọng, sau đó lại lấy giá rẻ để mua lại cổ phần, khiến cho họ phải trực thuộc vào công ty. Bây giờ trong lòng Phàm Cụ cũng đã hiểu, không để Diêm Dục Nghiêu phải giải thích nhiều lời.
“Em đã hiểu hết cả rồi.” Cười hai tiếng, chuyện này quả thật không có gì khó khăn hoàn toàn nằm trong khả năng, huống chi còn có một “Quân sư” đang giúp anh, cỏ thể nối là dễ như trở bàn tay!
Vị quân sư kia không biết như thế nào — — là u hồn hay thiên sứ có ngoan ngoãn ở nhà hay không? Anh muốn về nhà ngay lập tức để xem tình hình thế nào. Diêm Phàm Cụ chuẩn bị xoay người rời đi thì Diêm Dục Nghiêu gọi lại.
“Phàm Cụ, mấy ngày nay anh không ở công ty, chuyện trong liền tất cả giao cho chú rồi, nếu có việc gì khó khăn cần anh giải quyết sổ sách văn kiện thì cứ gửi qua email, anh sẽ xem xét gửi kết quả cho chú.”
Diêm Phàm Cụ kinh ngạc nhìn anh, “Anh cả, vì sao anh lại muốn làm như vậy?” Kì lạ, anh cả chưa bao giờ có hành động như vậy, danh hiệu phát cuồng vì công việc của anh cả đâu mất rồi, không hiểu lần này vì chuyện gì mà anh lại bỏ anh vào thời điểm quan trọng nhất của công ty?
“Ừ, anh muốn theo đuổi một người để làm chị dâu tương lai cho chú.” Diêm Dục Nghiêu đến cạnh giường ngủ Phàm Cụ thấy rõ không mặt, rất rõ ràng là một nụ cười ôn hòa.
“Khụ ..... Anh muốn theo đuổi chị dâu?” Anh cả lại có thể đi theo lý tưởng theo đuổi người khác, làm có thể? Diêm Phàm Cụ vỗ vỗ vào lồng ngực tự trấn an, dùng ánh mắt như thấy quái vật nhìn anh.
“Không hề sai, cho nên tất cả mọi việc lớn nhỏ ở công ty đều giao hết tất cả cho chú phụ trách.”
“À? !” Diêm Phàm Cụ kêu một tiếng rồi tỏ ra vẻ mặt đau khổ, liền nhớ đến việc phải đối mặt với một đống văn kiện chồng chất đầy bàn như núi liền cảm thấy đầu óc choáng váng.
“Có vấn đề gì sao?”
“Không có......” Mới là lạ, thật không biết anh làm thể nào để đối diện với khoảng thời gian dầu sôi lửa bỏng thể này chứ? Diêm Phàm Cụ lắc đầu cười khổ.
Diêm Dục Nghiêu nghe được câu trả lời của em trai thì rất hài lòng rời khỏi công ty, Diêm Phàm Cụ vẫn ở lại đứng tại chỗ oán than cho những ngày tháng sau này.
$③③
Trong phòng không lấy một tiếng động yên tĩnh, người nằm trên giường chậm rãi mà thanh tỉnh, cô chớp chớp đôi mắt, liếc mắt nhìn rõ cảnh vật bốn phía, không rõ là mình đang ở nơi nào. Một hồi sau cô thực sự đã tỉnh dậy, ánh sáng vốn mờ mịt đã trở nên rõ ràng.
Trời ạ! Cô thật đã làm chuyện đó, cô còn cho rằng đây là nằm mơ thôi, thân thể di chuyển vì đau đớn mà có chút khó khăn đã nhắc nhở cô đây là thật, không phải là giấc mơ.
Cô cảm thấy mình quả thật lớn mật, lại có thể dám trêu đùa, dù sao cũng không phải cô cố ý, nhưng sự thật chính là sự thật, không thể làm gì hơn là phải chấp nhận.
Chỉ Dung nhìn đi nhìn lại bốn phía rõ lần nữa, cô phát hiện ra xung quanh trừ cô ra không có một bóng dáng nào, dĩ nhiên là không thấy người đã hành hung cô tối hôm qua, cô mới cảm giác lòng mình thả lỏng, một cảm giác khó chịu ê ẩm trong lòng như mất một thứ gì đó làm rối loạn đầu cô, giống như không thấy anh, cô cảm thấy không vui rất khổ sở.
Chỉ Dung đưa tay sờ soạng vị trí bên cạnh, còn vương lại một chút ấm áp, xem ra là anh rời đi không lâu. Cô nằm lên vị trí của Diêm Dục Nghiêu, trên gối còn vương lại hơi thở, cảm giác thật giống như được anh ôm trọn trong lòng, cô biết dù sao thì cô và anh sẽ không gặp lại nhau, dù sao bọn họ cũng chỉ là người xa lạ.
Chỉ Dung không nhìn anh lần cuối thì có chút buồn bã, nhưng cô vực lại tinh thần ngay sau đó.
Không thấy được anh, tâm trạng Chỉ Dung như bong bóng vỡ có chút phiền muồn, sau đó cô cũng không muốn suy nghĩ tiếp nữa.
Thôi, anh rời đi cũng tốt, thật sự cô cũng không biết phải dùng vẻ mặt nào để đối diện với anh khi xảy ra loại tình một đêm với anh? Còn nữa, tình hình như thế cô cũng đã sớm đoán trước được, cho nên coi như là không có gì.......
Không được sao? Đúng, cô thừa nhận cô có chút không bỏ được anh, thậm chí là cô còn cảm thấy có chút thích anh, thích một người có vóc dáng tốt gương mặt tuấn tú đầy sức quyến rũ cũng không phải chuyện gì lạ, chỉ là không biết anh có nhớ đến cô nhớ đến một người con gái xuất hiện trong cuộc đời của anh hay không? Chắc là không thể nào đâu!
Anh đã không còn ở đây thì cô cũng không nên ở nơi này, lỡ hai người lại chạm mặt nhau đến lúc đó chỉ sợ là còn lúng túng hơn, tốt nhất là cô mau chóng rời khỏi đây.
Chỉ Dung nhanh nhẹn lấy quần áo mặc chỉnh tề vào người, lưu luyến nhìn lại một lần cuối rồi mới rời đi.
③③③
Diêm Dục Nghiêu lòng như lửa đốt trở về nhà trọ, trong đầu toàn thấy hình ảnh của cô, muốn nhanh gặp mặt cô, anh cảm thấy mới rời xa cô mà đã thấy lâu, anh nghĩ về cô, thực sự không thể không nhớ đến cô. Anh vừa vào phòng thì phát hiện phòng trống trơn một không gian vắng lặng, trên giường ngay ngắn, Dung nhi đã rời đi, trên bàn cũng không có mảnh giấy ghi chữ của cô, bỗng dưng khuôn mặt anh trầm xuống.
“Đáng chết!” Không ngờ anh lại không nghĩ đến việc cô có thể rời đi trước, bây giờ không thấy thì biết khi nào mới tìm được cô? Diêm Dục Nghiêu chán nản khẽ nguyền rủa.
Đột nhiên, anh nhớ tới, cầm điện thoại di động lên, gọi cho một người.
“Diêm Phàm Cụ.” Diêm Phàm Cụ vất vả một tay cầm nghe điện thoại, anh đang mệt mỏi sứt đầu mẻ trán với một đống văn kiện không ít cần xử lí trên bàn.
“Phàm Cụ, anh muốn chú điều tra giúp tôi về một người.”
“Anh cả?” Diêm Phàm Cụ nghe được câu nói của anh. Kì quái, không phải anh hắn là đang theo đuổi vợ tương lai sao? “Thế nào?”
“Anh muốn chú hãy giúp tôi điều tra về một người.”
“Người nào?” Diêm Phàm Cụ bắt đầu cảm thấy tò mò.
“Bạch Chỉ Dung.”
“Bạch Chỉ Dung? Là chị dâu tương lai sao?”
“Ừ” Tất nhiên Diêm Phàm Cụ có rất nhiều câu muốn hỏi anh cuẩnh, nhưng nghĩ tới đây là chuyện riêng của anh, không phải anh muốn hỏi rõ là được. “Tốt, cho em mười phút sẽ có thông tin gửi qua cho anh.” Coi như việc này không thể không mau chóng dù không khó khăn bằng một đống văn kiện quan trọng đặt trên bàn nhưng là một sự kiện quan trọng. Diêm Phàm Cụ đặt tất cả công văn sang một bên, lấy máy tính xách tay của mình ra.
“Cảm ơn.”
“Đều là anh em, cảm ơn làm cái gì?” Tuy là nói như thế, bình thường anh muốn nghe từ cảm ơn của anh cả còn không được, trong lòng có một chút vui sướng.
Anh không còn gì mãn nguyện hơn khi được nghe câu cảm ơn của anh cả, suy đi nghĩ lại hiện tại đã có công việc để giúp cho anh cả, dĩ nhiên không cần nói cũng biết là vui mừng khôn xiết
Sau khi cúp điện thoại, Diêm Phàm Cụ liền chuyên tâm tìm tại liệu về chị dâu tương lai cho anh cả.
“Nói nhảm, nếu không phải tớ đánh thì quỷ đánh cậu à? Nếu để người ngoài nghe được lời này của cậu còn tưởng rằng chúng ta có bí mật gì không thể cho ai biết, cậu không cần thanh danh nhưng tớ cần, nếu như cậu phá hủy thanh danh của tớ, xem cậu muốn bồi thường thế nào?!” Chỉ Dung hùng hồn, không hề cắn rứt một chút nào
”Cậu còn có thanh danh để nói sao? Tên tao nhã, mà tính tình nóng nảy như thế, không phải thanh danh của cậu đã sớm bị cậu phá sạch hết sao. Còn nói thanh danh nữa! Chỉ sợ rằng một giọt cũng không có?” Úc Mẫn nhỏ giọng nói ra lời trong lòng.
”Cậu nói cái gì?” Chỉ Dung cười ngọt ngào, mắt lộ ra uy hiếp xoay người nhìn cô, biểu lộ cậu dám nói thì tớ cho cậu thử xem mùi vị của đắc ý.
”Không có, tớ nói là tớ sẽ không nói quan hệ của chúng ta trước mặt người ngoài...... Không phải, tớ nói là, tớ tuyệt sẽ không nói bậy ở trước mặt người ngoài.” Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, huống hồ cô rất yêu quý tính mạng của mình.
”Cái này cũng tạm được.” Chỉ Dung hài lòng gật đàu rồi ngồi vào vị trí của mình, cầm lên trà hoa nhiệt đó lên uống một chút. “Đúng rồi, làm sao cậu có thể để cho người ta tra được địa chỉ của mình? Dựa vào kinh nghiệm qua lại trong giới mạng nhiều năm của cậu như vậy, lại bị tra ra, chẳng lẽ đầu trở nên trì trệ rồi? Đáng thương, tuổi còn trẻ mà mắc chứng si ngốc tuổi trẻ.” Vừa hỏi đồng thời cũng không quên châm chọc một chút.
Theo lý mà nói, người ở Đài Loan có năng lực ngang sức ngang tài với Úc Mẫn cũng không nhiều, đều có thể kể ra được, nếu là so với toàn thế giới mà tính thì cũng không vượt quá một trăm người, dù sao cô bạn đã “đi dạo qua” nhiều địa phương không kể hết, chính phủ các nước cũng còn không tra được tên hacker thường xuyên xâm nhập vào hệ thống mạng lưới của bọn họ, thậm chí một vài quốc gia còn không biết được bí mật của bọn họ đã bị nhìn thấy hết từ lâu. Mà tài liệu cô muốn Úc Mẫn tra chỉ giới hạn ở Đài Loan, hơn nữa hoàn toàn không thể gặp phải đối thủ, vậy rốt cuộc là ai có khả năng như thế?
Chỉ Dung có chút nghi ngờ.
”Ai, đều tại tớ tự làm tự chịu, sau khi tìm tài liệu cậu nhờ tớ tra, nghĩ rằng còn nhiều thời gian, nên mới đi dạo lung tung, vừa lúc thấy một chương trình khóa mã rất đặc biệt, nên muốn thử năng lực của mình một chút, vì quá mức vui mừng nên cuối cùng không biết mình dạo nơi nào. Tốn mất nhiều giờ, từ nửa đêm tới hơn mười giờ sáng, vốn muốn từ bỏ, nhưng mà lại không cam lòng, tớ đã giải ra chỉ còn cửa cuối cùng, kết quả rốt cuộc sau khi mở khóa thì bị người ta phát hiện tớxâm nhập hệ thống máy tính của bọn họ, lúc này tớ mới biết mình đi đến nơi nào, sợ đến mức mau chóng rời đi.
Không nghĩ tới người đó lại theo sát không nghỉ, tớ thoát ra không xong mới biết gặp phải cao thủ, hiện tại chỉ sợ bọn họ tra được chính xác chỗ ở của tớ, cái này chỉ có thể trách tài nghệ không bằng người.” Bộ dạng Úc Mẫn biết vậy chẳng làm.
”Ha.. .... Không nghĩ tới hacker trên mạng lẫy lừng của chúng ta——U Hồn Thiên Sứ, lại bị người ta tra ra dấu vết, ha ha..... Tớ phải vào mạng tuyên dương các bạn tốt bốn phía trong thời gian gần đây mới được! Thật là hả lòng hả dạ.”
Dáng vẻ Chỉ Dung vui sướng khi người khác gặp họa, còn bất chợt lộ ra nụ cười hi vọng lại trông mong.
Thấy dáng vẻ cô bạn như vậy, Úc Mẫn có chút tức giận, “Cậu có phải là bạn bè không? Không ngờ tớ gặp cậu còn không lo lắng, trái lại có vẻ hết sức phấn khởi, thật không biết cậu là bạn xấu hay bạn tốt?”
Chỉ Dung trả lời không chút chậm trễ: “Bạn xấu.”
Úc Mẫn nghe được, cảm thấy đã sơ suất chọn nhầm bạn… “Tại sao tớ xui xẻo như vậy, chọn loại người như cậu làm bạn bè.”
Chỉ Dung lắc đầu nói: “Không, cậu chẳng những xui xẻo, mà còn gặp xui tám đời mới có thể chọn người như tớ đây làm 'bạn tốt'.”
”Phải, là do đời trước tớ không thắp hương. mới phải làm bạn bè với cậu.”
Chỉ Dung suy nghĩ một chút, quay đầu lại nhìn Úc Mẫn chăm chú, “Được rồi, vậy...... Cậu nói đi, có người nào là bạn tốt trong những người bạn bè của cậu?”
”Ừ......” Úc Mẫn cau mày suy nghĩ một chút, ”Hình như không có nha.” Cô lắc đầu với Chỉ Dung, “Tớ toàn kết bạn với những bạn bè bỏ đá xuống giếng.”
”Cái này đúng rồi, cậu nói xem, cậu là một người bạn tốt sao?” Bộ dạng Chỉ Dung như đang dạy bảo đứa trẻ.
”A. .....” Úc Mẫn cười, “Hình như chưa có người nào nói tớ là bạn tốt, cũng không ít nói tớ là bạn xấu, vậy đại khái chính là ‘vật họp theo loài’ mà họ nói đi!” Nếu không làm sao cô và Chỉ Dung có thể trở thành bạn thân?
”Nói cho đúng là, nếu như cậu là bạn tốt thì không nên lấy tiền công từ tớ, mỗi lần tớ nhân được tiền thù lao cậu đều lấy đi ba phần, không có công bằng mà.”Chỉ Dung vừa nghĩ đến Úc Mẫn lấy tiền công là cực kỳ bất mãn.
Tuy nói Chỉ Dung và Úc Mẫn là bạn tốt, nhưng trong đó cũng có quan hệ lợi ích. Chỉ Dung là chuyên môn lên mạng giúp người khác tìm này đồ, trên mạng cũng nổi danh “Thần trộm”, người bình thường tìm cô hỗ trợ là vì chính mình tìm không thấy vật muốn tìm mới nhờ cô giúp đỡ, tất nhiên độ khó khăn khỏi phải bàn, cho nên cô thu thù lao không hề vừa phải. Trong đó không hề thiếu trộm vật phẩm quý giá, nhưng mà cô cũng sẽ xác định xem vật phẩm có phải của đối phương hay không, nếu không phải cô chắc chắn sẽ không nhân. Cho nên vì vậy cô chọc phải không ít nhân vật hắc đạo, nhưng bọn họ lại bị ngăn cản không điều tra được tung tích của cô nên buông tha.
Những người trên mạng biết tung tích của “thần trộm” cũng không dám nói ra, bọn họ cũng sẽ không vì một chút lợi ích nho nhỏ mà chọc giận cô, nếu không đến lúc đó còn chưa kịp đã bị thả virut, quan trọng nhất là ở chỗ giao thiệp của cô rất rộng, ngay cả “U hồn thiên sứ” tiếng tăm lừng lẫy cũng có quan hệ với cô, nếu người bán đứng bị cô tra ra, chết thế nào cũng không biết. Vẫn nên thức thời hiểu được mới là thượng sách.
Trên thực tế, người ở trên mạng thật sự biết được thân phận thật của cô không nhiều lắm, chỉ biết cô là người được U hồn thiên sứ giúp đỡ, cho nên có lòng muốn tiết lộ cũng không có biện pháp biết, mà người biết rõ sẽ không đi nói ra, cho nên thân phận thần trộm ở trên mạng cũng coi như là bí mật.
”Không thể nói như vậy được, tớ tìm tài liệu thay cậu không ngủ không nghỉ như vậy, cậu chỉ cần vào thăm bày biện bên trong nơi tớ tra được một chút là có thể thu vào gần trăm vạn, nếu như tớ không lấy thù lao từ cậu, thì tớ phải sinh sống như thế nào?” Úc Mẫn phản bác.
Úc Mẫn dựa vào đầu óc thông minh và giao thiệp rộng, lợi dụng các nhân tài trên mạng tới giúp cô, dĩ nhiên, chuyện đợn giản thì được, nếu quá khó khăn tự cô sẽ làm. Đối với cô mà nói chỉ cần có một chút dấu vết, bất cứ chuyện gì cô cũng có thể tra ra, huống chi lần này đã biết mục tiêu ở tại nơi nào rồi, chỉ cần điều tra thêm một chút, là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Cho nên......Cô giao công việc này cho “em trai nhỏ” mới thu nhận cách đây không lâu, mặc dù người em trai nhỏ này là cô sử dụng gian kếmới thu nhận được, nhưng mà làm sao? Chỉ cần có thêm một người bán mạng thì cô sẽ thu thêm một người, cũng không cần khổ cực thường xuyên mang đôi mắt thâm quầng đi gặp người như vậy.
Đợi đến khi em trai nhỏ kia tìm được tài liệu gửi cho cô thì cô làm lại lần nữa rồi đưa cho Chỉ Dung, để cho cô ấy đi lấy đồ cô ấy, muốn tìm ra, chờ Chỉ Dung tìm được rồi thông báo cho chủ thuê, đồng thời tiền trao cháo múc, lấy tiền xong lại thuận tiện chuyển tiền cho cô, đây là ăn ý giữa hai người bọn họ.
Tất nhiên Úc Mẫn không thể nói với Chỉ Dung rằng cô bảo người khác làm, nếu không cô sợ rằng mình không lấy được tiền.
”Nhưng mà tớ cũng phải rất liều mạng bỏ qua nguy hiểm khi bị phát hiện, hơn nữa......
Cậu chỉ cần nhúc nhích ngón tay thì lấy luôn ba phần của tớ, ôi,...
Rất đau lòng đó. Nếu không phải thời gian của tài liệu đã hơi lâu, mà tớ vội vàng muốn có, thì tớ không bao giờ để cho quỷ hút máu như cậu giúp tớ!” Chỉ Dung ôm ngực, cực kỳ đau lòng.
Ý chí ăn bám, bóc lột.
”Tớphải chịu hết “trăm cay nghìn đắng” mới tìm được tài liệu, cậu cũng nên cho tớ chút tiền trà đấy, huống chi tớ thu tiền công của cậu đã rất rẻ rồi, người khác muốn tớ giúp một tay thì không chỉ ở cái giá này đâu.” Úc Mẫn lên án Chỉ Dung không chút mềm lòng. Cô thu tiền công như thế đã là lợi nhất rồi, lợi ở đây là lợi cho Chỉ Dung, nếu không phải là nể tình các cô, sống chung hơn gần mười năm, thì cô không chỉ lấy một ít như thế đâu, như vậy mà Chỉ Dung vẫn kêu, thật là khó làm người ta mà!
”Ai. ..... Uống trà cần mấy chục vạn sao? Làm gì có nơi đắt tiền như vậy? Nếu có như trong lời nói thì tớ cũng muốn đi nếm thử một chút.”
”Yên tâm đi, có cơ hội cậu sẽ được đi.” Úc Mẫn an ủi vỗ bả vai của cô bạn.
Chỉ Dung chỉ coi là cô bạn nói đùa, “Nghiêm túc mà nói, rốt cuộc cậu vào nơi nào, tại sao có người lợi hại như vậy truy tìm cậu?” Lúc này Chỉ Dung mới chính thức hỏi, mặc dù giọng nói của cô nghiêm chỉnh hơn một chút, nhưng động tác không nghiêm chỉnh một chút nào, ngược lại rất nhàn nhã cầm trà hoa một bên lên uống.
”Tập đoàn Diêm Thị.” Lúc này Úc Mẫn mới nghĩ đến trọng điểm, buồn bã “khạc ra” bốn chữ này.
”Khụ. .....Cậu nói cái gì?” Cô có nghe lầm hay không? Chỉ Dung không cẩn thận bị trà hoa trong miêng cô làm cho sặc, không chịu đượcho liên tục, vội vàng đặt ly trà lên giường, tránh cho không cẩn thận làm dơ ghế salon đắt tiền mà mình thường ngồi.
”Cậu không có nghe lầm, đúng là tập đoàn Diêm Thị.” Úc Mẫn trả lời, thuận tiện vỗ lưng giúp Chỉ Dung, giúp cô bạn thuận khí.