Editor: trang bubble
Từ ngày đó sau khi xem phim trở về, Tĩnh Xu phát hiện mỗi ngày bạn trai vốn đều sẽ gọi cho cô một cú điện thoại vào lúc tối, gần đây thời gian gọi điện thoại càng lúc càng ngắn, mà bên kia thật giống có rất nhiều chuyện hệt như đang bận. Lúc đầu, Tĩnh Xu vẫn không để ở trong lòng, dù sao đối phương đã bắt đầu làm việc trong công ty, bận rộn công việc cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mấy ngày trôi qua, sau khi cắt đứt điện thoại hôm nay, Tĩnh Xu đã xác định chắc chắn là xảy ra chuyện gì rồi. Hơn nữa, chuyện này nghiêm trọng đến mức đã khiến đối phương suy tính khả năng chia tay với cô. Rốt cuộc là việc gì? Vốn dĩ mọi thứ đều tốt, biến hóa duy nhất chính là vào sau khi xem phim trở về, xem ra có thể chính là tin đồn kia. Nghĩ tới chính là tin đồn lưu truyền trong cả vòng tròn kia hai ngày nay, Tĩnh Xu trực tiếp ném bình hoa gần nhất bên cạnh xuống đất.
Lý Như Tuyết, Lý Như Tuyết kia thật là một ngôi sao chổi. Đầu tiên là chiếm giữ tài sản vốn thuộc về nhà họ Lý, sau đó lại đắm mình trong trụy lạc, phá hủy danh tiếng của nhà họ Lý bọn họ, hiện tại lại ảnh hưởng đến việc kết hôn của cô. Chuyện này tuyệt đối không thể cứ tính như vậy, vẫn là nên bàn bạc với cha một chút sau này phải làm như thế nào.
Lý Kiến Nghiệp nghe được lời con gái nói cũng nhíu mày, nếu như gây ra chuyện này không phải là người nhà họ Lý, ông cũng sẽ xem câu chuyện cười này. Chỉ là hiện tại những thứ này lại ảnh hưởng đến nhà bọn họ, tuy nói không người nào dám nhắc tới cái gì ở trước mặt ông, thế nhưng ánh mắt quái dị của những người này vẫn khiến Lý Kiến Nghiệp tức giận hơn một ngày. Đặc biệt là hôm nay nghe được lời Tĩnh Xu nói, phải biết việc kết hôn của Tĩnh Xu là một tay Lý Kiến Nghiệp ở phía sau màn sắp xếp ra.
Hiện tại, nhà họ Lâm kết thông gia với nhà họ Lý có chỗ tốt rất lớn đối với nhà họ Lý. Lại nói ở trên chuyện công ty, Lý Kiến Nghiệp vẫn luôn không thuận lợi, mà nếu có thể mượn được thế lực của nhà họ Lâm, hai nhà hỗ trợ lẫn nhau, cũng không có ai có thể dao động địa vị của Lý Kiến Nghiệp.
"Cha, con rất hiểu cá tính của anh ấy, trước đó con có thể vừa thấy đã yêu với anh ấy cũng là bởi vì biết người biết ta. Nhưng bây giờ cũng là phần hiểu rõ này, con hiểu rõ người này một khi anh ấy thay đổi ý nghĩ, thì tuyệt đối không có cơ hội quay về. Con không dám trực tiếp đến nói với anh ấy về sự thay đổi của anh ấy. Hiện tại, anh ấy còn đang suy nghĩ, cho nên mới bằng lòng qua loa với con, nếu như chúng ta đâm thủng chuyện này, có thể chuyện giữa chúng con sẽ thật sự cắt đứt hoàn toàn."
Biểu cảm trên mặt Tĩnh Xu có mấy phần khó xử, "Cha, bây giờ con phải làm sao? Bên kia liên tục muốn lời giải thích của chúng ta, cho dù lần này con giải thích rõ, nếu như lời đồn kia tiếp tục nữa, lời người đáng sợ, chúng ta chính là mất tất cả, danh tiếng của nhà họ Lý cũng hoàn toàn không còn."
"Chuyện này tổn hại chính là danh tiếng của nhà họ Lý chúng ta, không phải chuyện của một cá nhân chúng ta. Hôm nào không bằng hôm nay, mọi người đều đến nhà họ Lý chúng ta tụ tập chung một chỗ, cũng là lúc nói rõ ràng những chuyện này." Lý Kiến Nghiệp suy ngẫm thật lâu, mới mở miệng nói.
"Vậy thì tốt! Cha, chúng ta hãy chọn ở chỗ nhà cũ, lần này cứ gọi mọi người nhà họ Lý, bao gồm tất cả đám con cháu chúng con vào một chỗ, cũng để cho những người khác xem chuyện hai người bọn họ làm rùm beng lên."
"Anh cả, hôm nay tất cả mọi người chúng tôi tới, những lời nói bên ngoài kia đã càng ngày càng khó nghe. Chị cả, chị cũng vậy, bây giờ đã ầm ĩ thành như vậy, còn đón con bé đến trong nhà các người, đây không phải là xác nhận cái cớ của những người đó. Phải biết mấy ngày nay tôi không thiếu bị những người đó cười nhạo."
Vừa đến nhà cũ của nhà họ Lý, Lý Thủ Thành làm khó dễ nói với những người khác. Địa vị của ông ở nhà họ Lý so ra kém Lý Kiến Nghiệp, đương nhiên người kiêng dè mặt mũi ông sẽ ít hơn nhiều, lần này những kẻ gia thế tương đương gọi là bạn nhậu kia mới sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có nói móc ông. Phải biết, con trai con gái trong nhà ông cũng còn chưa kết hôn, chuyện như vậy truyền tới, còn có gia đình dòng dõi tương đương nào sẽ coi trọng con cái nhà họ Lý bọn họ.
"Chị cả, lần này không phải là em thiên vị, chúng ta đều là thân làm cha mẹ, em trai cũng là quan tâm sẽ bị rối, không chỉ là em trai, chỗ chúng ta cũng vậy. Chuyện lần này, chị thật sự phải cho tôi một lời giải thích, đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Em hiểu rõ với con bé Như Tuyết này, tuyệt đối không gây ra chuyện như vậy, nhất định là có hiểu lầm gì đó. Sự thật là đứa bé Kính Đào kia làm ra chuyện khác người gì?"
Lý Ngọc Lam tức giận không chỉ là Lý Thủ Thành nói những thứ kia, càng thêm tức giận trước khi bà đón Lý Như Tuyết đến trong nhà mình thì Lý Ngọc Nhu lại nhanh chân đến trước. Nếu như lời đồn đãi này không phải là giả. Nếu Lý Như Tuyết vò đã mẻ lại sứt, ở chung một chỗ với Lý Kính Đào, như vậy di sản dưới danh nghĩa của Lý Như Tuyết lại sẽ tiện nghi cho Lý Ngọc Nhu, vậy trước kia bà làm nhiều chuyện như thế lại là may áo cưới cho người khác không công à.
"Như Tuyết, đến chỗ cô út này, đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Hiện tại có cô út ở bên cạnh con, Như Tuyết, con không cần phải sợ, cô út sẽ làm chủ cho con." Sau khi Lý Ngọc Lam nói xong, lại đi vài bước kéo tay Như Tuyết bên cạnh, kéo đối phương đến bên cạnh mình.
"Cô út, cô phải làm chủ cho Như Tuyết. Con cũng không biết tại sao chuyện sẽ như vậy, rõ ràng con và anh họ không có gì cả, tại sao những người đó có thể nói ra lời như vậy? Rốt cuộc là ai muốn phá hủy thanh danh của con? Cô út, con thật sự vô cùng sợ, thật đáng sợ." Như Tuyết nghe được lời Lý Ngọc Lam nói, oa một tiếng khóc lên, nhào tới trong ngực Lý Ngọc Lam.
"Bé ngoan, con chịu uất ức, cô sẽ làm chủ cho con. Kính Đào, bây giờ con giải thích một chút cho chúng ta, tại sao lại dây dưa với Như Tuyết, còn nữa, có phải là con đã từng nói gì đó với bên ngoài, mới làm chuyện thành ra ngày hôm nay hay không?" Sau khi Lý Ngọc Lam an ủi Lý Như Tuyết trong ngực, trực tiếp nhắm ngay mũi nhọn đến trên người Lý Kính Đào.
"Lý Ngọc Nhu, cô đang nói gì đó? Chuyện này không có quan hệ gì với Kính Đào của chúng tôi. Không phải là cô muốn truy cứu thủ phạm sao? Được, hôm nay tất cả đều ở trong nhà này, mẹ cũng ở nơi đây, tôi sẽ nói ra hết những thứ này ngay trước mặt các người." Lý Ngọc Nhu đương nhiên sẽ không để con trai nhà mình bị những người khác làm khó dễ, cho dù trong lòng cũng oán hận Lý Kính Đào làm mất mặt của bà như nhau, cũng không thể để người khác thẩm vấn con trai của bà vào lúc này.
"Được, chúng ta sẽ nghe thử chị cả nói cái gì."
"Được, vậy tôi sẽ nói, vốn là tôi băn khoăn đến tình thân giữa chúng ta, muốn cho nó giữ chút mặt mũi, dù sao chúng ta là người một nhà, nhưng hôm nay tôi cũng phải nói ra những chuyện này."
Mắt Lý Ngọc Nhu trực tiếp trừng mắt về phía Lý Tĩnh Xu đứng ở bên cạnh, "Chị cả, chị không cần vòng vo, nói nhanh một chút rốt cuộc là ai?"
"Được, vậy thì tôi nói, người này chính là Tĩnh Xu. Chính là Tĩnh Xu tiết lộ tin tức này cho người bên ngoài nghe, cô đừng phủ nhận, chính miệng Kính Đào nói với tôi, chuyện của nó và Như Tuyết chỉ nói cho một mình cô nghe, hết thảy những người khác đều không biết. Hai người Kính Đào và Như Tuyết ở trong cuộc đương nhiên sẽ không tự mình đột ngột nói ra những chuyện riêng tư này, mà còn lại người duy nhất biết việc này chính là Lý Tĩnh Xu cô."
Trong nháy mắt khi mọi người nghe được lời Lý Ngọc Nhu nói kia, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn tới trên người của Tĩnh Xu.
"Tĩnh Xu, đây đều là sự thật, những việc này thật sự là con nói?" Từ đầu chí cuối lão phu nhân của nhà họ Lý đều luôn giữ yên lặng, lúc nghe lời này, trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc. Phải biết, lòng bàn tay cánh tay đều là thịt, lão phu nhân vốn không muốn phát biểu ý kiến, có điều Tĩnh Xu khác với những người khác. Tĩnh Xu là đứa cháu bà yêu chiều nhất, bà hoàn toàn không muốn tin tưởng sự thật này.
"Cô, sao cô có thể ngậm máu phun người? Con cũng là người nhà họ Lý, con chính là ngu nữa cũng sẽ không để cho người nhà họ Lý hổ thẹn. Phải biết vì chuyện này, bạn trai con đã muốn chia tay với con. Nếu như con thật sự làm như vậy, 0di33xn0dafnl330fys0doon không phải mua dây buộc mình ư. Bà nội, bà nói con sẽ ngu như vậy sao!?" Tĩnh Xu không ngờ chuyện dây dưa tới đây, sẽ rơi vào trên người mình, trong nhà cô vì đẩy trách nhiệm, làm việc thật là quá đáng, cũng không nghĩ lời nói dối như vậy hoàn toàn khó mà cân nhắc được.
Vốn còn có chút nghi ngờ, nghe được lời giải thích của Tĩnh Xu, mọi người lại chuyển ánh mắt về trên người của Lý Ngọc Nhu. Dù sao Tĩnh Xu nói rất có lý, chuyện này cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào đối với Tĩnh Xu, nhà họ Lý hẳn không có người sẽ hồ đồ như vậy, như thế suy ngẫm lại, vẫn là lời Lý Ngọc Nhu nói càng có nghi ngờ.
"Cái cả, con đừng xử oan Tĩnh Xu. Tĩnh Xu sẽ không làm những chuyện này. Kính Đào, con chắc chắn những chuyện này chỉ nói với một mình Tĩnh Xu, có thể là lúc con uống say rượu từng nói với những người khác, mà con quên rồi hay không?" Lão phu nhân thiên vị, khiến Lý Ngọc Nhu trợn to hai mắt, từ nhỏ đã biết mẹ thiên vị những người khác, không thích bà, nhưng hôm nay cũng đều là máu mủ của mẹ, mẹ lại tin tưởng Tĩnh Xu như vậy, không do dự chút nào đứng ở một bên đối lập bọn họ.
Vừa nghĩ tới oan ức mà mình đã bị nhiều năm qua, tức giận mà Lý Ngọc Nhu đã tích góp từng tí một nhiều năm như vậy đều bùng nổ ra tất cả, nhìn mọi người nhà họ Lý ở đây, bởi vì nguyên nhân tính tình khó chịu tích lũy từ xưa tới nay và gặp phải liên tục sau đó, khiến Lý Ngọc Nhu trực tiếp rống giận thẳng tại chỗ, "Mẹ, đã như thế này mà mẹ còn thiên vị, tất cả các người đều liên hợp lại bắt nạt chúng tôi, chúng tôi ít người không đấu lại các người. Kính Đào, còn không đi theo mẹ, thứ mất mặt xấu hổ còn ở lại chỗ này để cho người ta chế giễu, bị người xử oan. Đồ không có chí tiến thủ, nếu không phải là con bị đồ đê tiện kia mê hoặc, chúng ta cũng sẽ không trúng bẫy của người ta, bị người ta nhục nhã ở chỗ này. Đi, không nghe thấy à, lỗ tai điếc rồi."
Lý Ngọc Nhu càng nói càng tức, đi lên bèn hung hăng tát một cái tới Lý Kính Đào cứ nhìn Lý Như Tuyết không dời nổi mắt từ lúc đi vào. "Mẹ, mẹ?"
"Kính Dân, nếu như con là cn trai của mẹ, đi cùng với chúng ta. Từ hôm nay trở đi, chúng ta không có thân thích như vậy, những người này không nhớ tình máu mủ, không phân tốt xấu, không phải người thân của chúng ta."
Lý Ngọc Nhu nhìn Lý Kính Dân còn muốn mở miệng nói gì đó, đôi mắt lạnh trợn mắt nhìn sang. Đối mặt Lý Ngọc Nhu đã mất lý trí, người một nhà Lý Ngọc Nhu đương nhiên không dám làm gì. Lý Kính Dân nhìn Lý Kính Đào còn dừng lại ở nơi đó không nhúc nhích, đưa tay kéo anh rời khỏi nhà lớn họ Lý.
"Anh, bọn họ cứ đi như thế, vậy một màn xảy ra hôm nay rốt cuộc là ầm ĩ cái gì? Không nói gì lại đi, vậy lần họp này lại có chỗ ích lợi gì? Chị cả cũng thật là quá đáng. Chẳng qua có lẽ chị cả cũng chịu uất ức, tôi chưa từng thấy chị cả tức giận như vậy, có phải trong này thật sự có người nói lời bịa đặt hay không? Đứa bé Kính Đào này, chúng ta cũng là nhìn lớn lên, y theo sự sợ hãi của Kính Đào đối với chị cả chắc sẽ không nói láo đối với chuyện như thế này." Lý Thủ Thành vừa nói vừa nhìn Tĩnh Xu ở bên kia, trong giọng nói chỉ hộ những gì, ai cũng biết.
"Thủ Thành, ý cậu là Tĩnh Xu nhà chúng tôi nói lời bịa đặt. Kính Đào là cậu nhìn từ nhỏ lớn lên, Tĩnh Xu chúng tôi thì không phải sao? Chúng tôi cũng không yêu cầu người làm chú như cậu trước kia công bằng, nhưng không nên thiên vị như vậy. Tĩnh Xu là một cô gái, loại chuyện như vậy ảnh hưởng lớn nhất đối với con bé, lại nói ở đây không phải chỉ là hai người bọn họ, còn có một người trong cuộc khác quan trọng nhất ở đấy. Ai biết chuyện này có phải là chỗ chúng ta tiết lộ hay không?" Còn không đợi đến Lý Kiến Nghiệp mở miệng, mẹ Tĩnh Xu đã không nhịn được mở miệng ra mặt thay con gái.
"Chị dâu cả, lúc chuyện này chưa biết rõ, không nên nói lung tung. Như Tuyết là người bị hại, từ đầu tới cuối đều là Kính Đào tưởng bở dây dưa với Như Tuyết, Như Tuyết hiểu chuyện đã sớm cự tuyệt Kính Đào, chuyện sau đó con bé cũng không rõ ràng lắm. Chuyện này cũng đừng tổn thương một cô gái vô tội nữa." Đối với ba ngọn lửa chiến tranh nhà anh cả đốt tới trên người Như Tuyết, lúc này Lý Ngọc Lam lựa chọn ngăn ở trước mặt của Như Tuyết.
"Hay thật, tất cả các người cũng đừng cãi vả nữa, đều là người một nhà. Chuyện này mẹ không muốn tham dự, cái Cả đã tức giận đi rồi, chẳng lẽ các người còn muốn lại tức giận đi một đứa mới bằng lòng. Hiện tại truy cứu việc này còn có chỗ ích lợi gì, dù là người nào tiết lộ, đều là người của nhà họ Lý, hôm nay mục đích tới nơi này không phải chính là làm sao loại bỏ lời đồn này. Kiến Nghiệp, con là con trai cả, con nói một chút chuyện này phải làm thế nào."
Đầu tiên là bởi vì hai câu của mình, con gái lớn liền thở phì phò rời đi như vậy, hiện giờ còn con trai nhỏ và con gái nhỏ lại ầm ĩ với nhau, lại thêm con dâu cả quạt gió thổi lửa, lão phu nhân thật sự ngồi không yên, khụ khụ ho khan.
---
"Mẹ, bây giờ mẹ thật sự không nên tức giận, hiện tại chúng ta coi như là đã làm căng với tất cả mọi người bên ông ngoại, như vậy đã quá thiệt thòi đối với chúng ta rồi. Còn có Như Tuyết, cũng bị bên cô út giành đi." Ngồi ở trên xe về nhà, Lý Kính Dân thấy cơn tức giận của Lý Ngọc Nhu đã bình lặng lại, mới mở miệng khuyên nhủ.
"Chuyện còn lại trong lòng mẹ biết rõ, nếu bọn họ đối với mẹ như vậy, mẹ cũng không cần chú ý mặt mũi nữa. Hiện tại, mẹ muốn yên lặng một mình một chút. Tất cả đều là đồ không có chí tiến thủ, mới vừa rồi lúc mẹ chịu uất ức, các con đều ở nơi đó, đều là người câm rồi, hiện tại lúc chỉ còn dư lại một mình chúng ta ngược lại gia đình bạo ngược rồi."
Lý Ngọc Nhu trừng mắt liếc con trai cả của mình, bình thường đứa con trai cả này khiến cho mình rất hài lòng, nhưng hôm nay sự im lặng của đứa con trai cả này cũng khiến trong lòng Lý Ngọc Nhu chợt lạnh. Người trong nhà đã khiến bà đau lòng, so sánh với người chỉ có tiền mới là đáng tin cậy nhất, suy nghĩ một chút tiền bán cổ phần lần trước, có lẽ lúc này nên liên lạc lại với người kia một chút.
---
Trương Hạo Đình nhìn tài liệu trên bàn, tất cả tiến triển đều thuận lợi giống với trong tưởng tượng của mình. Lại nói có một số việc thật sự chỉ là một sự trùng hợp, ban đầu chính là muốn giải quyết vấn đề khó khăn kia cho Mạn Dao, nhưng chính là không biết trong tay được cứu người kia lại có cuộn phim đặc sắc như vậy. Lại nói mình cũng thật sự là tốn không ít tiền và thủ đoạn mới đưa toàn bộ hình ảnh âm bản từ chỗ đối phương đến tay, mà cái gọi là tin đồn, càng là lúc trước khi điều tra Dương Quang biết được trong lúc vô tình, về phần trung gian xảy ra chuyện gì, biên soạn loại câu chuyện như vậy thì chỉ có người làm hộ am hiểu nhất rồi.
Từ ngày đó sau khi xem phim trở về, Tĩnh Xu phát hiện mỗi ngày bạn trai vốn đều sẽ gọi cho cô một cú điện thoại vào lúc tối, gần đây thời gian gọi điện thoại càng lúc càng ngắn, mà bên kia thật giống có rất nhiều chuyện hệt như đang bận. Lúc đầu, Tĩnh Xu vẫn không để ở trong lòng, dù sao đối phương đã bắt đầu làm việc trong công ty, bận rộn công việc cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mấy ngày trôi qua, sau khi cắt đứt điện thoại hôm nay, Tĩnh Xu đã xác định chắc chắn là xảy ra chuyện gì rồi. Hơn nữa, chuyện này nghiêm trọng đến mức đã khiến đối phương suy tính khả năng chia tay với cô. Rốt cuộc là việc gì? Vốn dĩ mọi thứ đều tốt, biến hóa duy nhất chính là vào sau khi xem phim trở về, xem ra có thể chính là tin đồn kia. Nghĩ tới chính là tin đồn lưu truyền trong cả vòng tròn kia hai ngày nay, Tĩnh Xu trực tiếp ném bình hoa gần nhất bên cạnh xuống đất.
Lý Như Tuyết, Lý Như Tuyết kia thật là một ngôi sao chổi. Đầu tiên là chiếm giữ tài sản vốn thuộc về nhà họ Lý, sau đó lại đắm mình trong trụy lạc, phá hủy danh tiếng của nhà họ Lý bọn họ, hiện tại lại ảnh hưởng đến việc kết hôn của cô. Chuyện này tuyệt đối không thể cứ tính như vậy, vẫn là nên bàn bạc với cha một chút sau này phải làm như thế nào.
Lý Kiến Nghiệp nghe được lời con gái nói cũng nhíu mày, nếu như gây ra chuyện này không phải là người nhà họ Lý, ông cũng sẽ xem câu chuyện cười này. Chỉ là hiện tại những thứ này lại ảnh hưởng đến nhà bọn họ, tuy nói không người nào dám nhắc tới cái gì ở trước mặt ông, thế nhưng ánh mắt quái dị của những người này vẫn khiến Lý Kiến Nghiệp tức giận hơn một ngày. Đặc biệt là hôm nay nghe được lời Tĩnh Xu nói, phải biết việc kết hôn của Tĩnh Xu là một tay Lý Kiến Nghiệp ở phía sau màn sắp xếp ra.
Hiện tại, nhà họ Lâm kết thông gia với nhà họ Lý có chỗ tốt rất lớn đối với nhà họ Lý. Lại nói ở trên chuyện công ty, Lý Kiến Nghiệp vẫn luôn không thuận lợi, mà nếu có thể mượn được thế lực của nhà họ Lâm, hai nhà hỗ trợ lẫn nhau, cũng không có ai có thể dao động địa vị của Lý Kiến Nghiệp.
"Cha, con rất hiểu cá tính của anh ấy, trước đó con có thể vừa thấy đã yêu với anh ấy cũng là bởi vì biết người biết ta. Nhưng bây giờ cũng là phần hiểu rõ này, con hiểu rõ người này một khi anh ấy thay đổi ý nghĩ, thì tuyệt đối không có cơ hội quay về. Con không dám trực tiếp đến nói với anh ấy về sự thay đổi của anh ấy. Hiện tại, anh ấy còn đang suy nghĩ, cho nên mới bằng lòng qua loa với con, nếu như chúng ta đâm thủng chuyện này, có thể chuyện giữa chúng con sẽ thật sự cắt đứt hoàn toàn."
Biểu cảm trên mặt Tĩnh Xu có mấy phần khó xử, "Cha, bây giờ con phải làm sao? Bên kia liên tục muốn lời giải thích của chúng ta, cho dù lần này con giải thích rõ, nếu như lời đồn kia tiếp tục nữa, lời người đáng sợ, chúng ta chính là mất tất cả, danh tiếng của nhà họ Lý cũng hoàn toàn không còn."
"Chuyện này tổn hại chính là danh tiếng của nhà họ Lý chúng ta, không phải chuyện của một cá nhân chúng ta. Hôm nào không bằng hôm nay, mọi người đều đến nhà họ Lý chúng ta tụ tập chung một chỗ, cũng là lúc nói rõ ràng những chuyện này." Lý Kiến Nghiệp suy ngẫm thật lâu, mới mở miệng nói.
"Vậy thì tốt! Cha, chúng ta hãy chọn ở chỗ nhà cũ, lần này cứ gọi mọi người nhà họ Lý, bao gồm tất cả đám con cháu chúng con vào một chỗ, cũng để cho những người khác xem chuyện hai người bọn họ làm rùm beng lên."
"Anh cả, hôm nay tất cả mọi người chúng tôi tới, những lời nói bên ngoài kia đã càng ngày càng khó nghe. Chị cả, chị cũng vậy, bây giờ đã ầm ĩ thành như vậy, còn đón con bé đến trong nhà các người, đây không phải là xác nhận cái cớ của những người đó. Phải biết mấy ngày nay tôi không thiếu bị những người đó cười nhạo."
Vừa đến nhà cũ của nhà họ Lý, Lý Thủ Thành làm khó dễ nói với những người khác. Địa vị của ông ở nhà họ Lý so ra kém Lý Kiến Nghiệp, đương nhiên người kiêng dè mặt mũi ông sẽ ít hơn nhiều, lần này những kẻ gia thế tương đương gọi là bạn nhậu kia mới sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có nói móc ông. Phải biết, con trai con gái trong nhà ông cũng còn chưa kết hôn, chuyện như vậy truyền tới, còn có gia đình dòng dõi tương đương nào sẽ coi trọng con cái nhà họ Lý bọn họ.
"Chị cả, lần này không phải là em thiên vị, chúng ta đều là thân làm cha mẹ, em trai cũng là quan tâm sẽ bị rối, không chỉ là em trai, chỗ chúng ta cũng vậy. Chuyện lần này, chị thật sự phải cho tôi một lời giải thích, đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Em hiểu rõ với con bé Như Tuyết này, tuyệt đối không gây ra chuyện như vậy, nhất định là có hiểu lầm gì đó. Sự thật là đứa bé Kính Đào kia làm ra chuyện khác người gì?"
Lý Ngọc Lam tức giận không chỉ là Lý Thủ Thành nói những thứ kia, càng thêm tức giận trước khi bà đón Lý Như Tuyết đến trong nhà mình thì Lý Ngọc Nhu lại nhanh chân đến trước. Nếu như lời đồn đãi này không phải là giả. Nếu Lý Như Tuyết vò đã mẻ lại sứt, ở chung một chỗ với Lý Kính Đào, như vậy di sản dưới danh nghĩa của Lý Như Tuyết lại sẽ tiện nghi cho Lý Ngọc Nhu, vậy trước kia bà làm nhiều chuyện như thế lại là may áo cưới cho người khác không công à.
"Như Tuyết, đến chỗ cô út này, đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Hiện tại có cô út ở bên cạnh con, Như Tuyết, con không cần phải sợ, cô út sẽ làm chủ cho con." Sau khi Lý Ngọc Lam nói xong, lại đi vài bước kéo tay Như Tuyết bên cạnh, kéo đối phương đến bên cạnh mình.
"Cô út, cô phải làm chủ cho Như Tuyết. Con cũng không biết tại sao chuyện sẽ như vậy, rõ ràng con và anh họ không có gì cả, tại sao những người đó có thể nói ra lời như vậy? Rốt cuộc là ai muốn phá hủy thanh danh của con? Cô út, con thật sự vô cùng sợ, thật đáng sợ." Như Tuyết nghe được lời Lý Ngọc Lam nói, oa một tiếng khóc lên, nhào tới trong ngực Lý Ngọc Lam.
"Bé ngoan, con chịu uất ức, cô sẽ làm chủ cho con. Kính Đào, bây giờ con giải thích một chút cho chúng ta, tại sao lại dây dưa với Như Tuyết, còn nữa, có phải là con đã từng nói gì đó với bên ngoài, mới làm chuyện thành ra ngày hôm nay hay không?" Sau khi Lý Ngọc Lam an ủi Lý Như Tuyết trong ngực, trực tiếp nhắm ngay mũi nhọn đến trên người Lý Kính Đào.
"Lý Ngọc Nhu, cô đang nói gì đó? Chuyện này không có quan hệ gì với Kính Đào của chúng tôi. Không phải là cô muốn truy cứu thủ phạm sao? Được, hôm nay tất cả đều ở trong nhà này, mẹ cũng ở nơi đây, tôi sẽ nói ra hết những thứ này ngay trước mặt các người." Lý Ngọc Nhu đương nhiên sẽ không để con trai nhà mình bị những người khác làm khó dễ, cho dù trong lòng cũng oán hận Lý Kính Đào làm mất mặt của bà như nhau, cũng không thể để người khác thẩm vấn con trai của bà vào lúc này.
"Được, chúng ta sẽ nghe thử chị cả nói cái gì."
"Được, vậy tôi sẽ nói, vốn là tôi băn khoăn đến tình thân giữa chúng ta, muốn cho nó giữ chút mặt mũi, dù sao chúng ta là người một nhà, nhưng hôm nay tôi cũng phải nói ra những chuyện này."
Mắt Lý Ngọc Nhu trực tiếp trừng mắt về phía Lý Tĩnh Xu đứng ở bên cạnh, "Chị cả, chị không cần vòng vo, nói nhanh một chút rốt cuộc là ai?"
"Được, vậy thì tôi nói, người này chính là Tĩnh Xu. Chính là Tĩnh Xu tiết lộ tin tức này cho người bên ngoài nghe, cô đừng phủ nhận, chính miệng Kính Đào nói với tôi, chuyện của nó và Như Tuyết chỉ nói cho một mình cô nghe, hết thảy những người khác đều không biết. Hai người Kính Đào và Như Tuyết ở trong cuộc đương nhiên sẽ không tự mình đột ngột nói ra những chuyện riêng tư này, mà còn lại người duy nhất biết việc này chính là Lý Tĩnh Xu cô."
Trong nháy mắt khi mọi người nghe được lời Lý Ngọc Nhu nói kia, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn tới trên người của Tĩnh Xu.
"Tĩnh Xu, đây đều là sự thật, những việc này thật sự là con nói?" Từ đầu chí cuối lão phu nhân của nhà họ Lý đều luôn giữ yên lặng, lúc nghe lời này, trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc. Phải biết, lòng bàn tay cánh tay đều là thịt, lão phu nhân vốn không muốn phát biểu ý kiến, có điều Tĩnh Xu khác với những người khác. Tĩnh Xu là đứa cháu bà yêu chiều nhất, bà hoàn toàn không muốn tin tưởng sự thật này.
"Cô, sao cô có thể ngậm máu phun người? Con cũng là người nhà họ Lý, con chính là ngu nữa cũng sẽ không để cho người nhà họ Lý hổ thẹn. Phải biết vì chuyện này, bạn trai con đã muốn chia tay với con. Nếu như con thật sự làm như vậy, 0di33xn0dafnl330fys0doon không phải mua dây buộc mình ư. Bà nội, bà nói con sẽ ngu như vậy sao!?" Tĩnh Xu không ngờ chuyện dây dưa tới đây, sẽ rơi vào trên người mình, trong nhà cô vì đẩy trách nhiệm, làm việc thật là quá đáng, cũng không nghĩ lời nói dối như vậy hoàn toàn khó mà cân nhắc được.
Vốn còn có chút nghi ngờ, nghe được lời giải thích của Tĩnh Xu, mọi người lại chuyển ánh mắt về trên người của Lý Ngọc Nhu. Dù sao Tĩnh Xu nói rất có lý, chuyện này cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào đối với Tĩnh Xu, nhà họ Lý hẳn không có người sẽ hồ đồ như vậy, như thế suy ngẫm lại, vẫn là lời Lý Ngọc Nhu nói càng có nghi ngờ.
"Cái cả, con đừng xử oan Tĩnh Xu. Tĩnh Xu sẽ không làm những chuyện này. Kính Đào, con chắc chắn những chuyện này chỉ nói với một mình Tĩnh Xu, có thể là lúc con uống say rượu từng nói với những người khác, mà con quên rồi hay không?" Lão phu nhân thiên vị, khiến Lý Ngọc Nhu trợn to hai mắt, từ nhỏ đã biết mẹ thiên vị những người khác, không thích bà, nhưng hôm nay cũng đều là máu mủ của mẹ, mẹ lại tin tưởng Tĩnh Xu như vậy, không do dự chút nào đứng ở một bên đối lập bọn họ.
Vừa nghĩ tới oan ức mà mình đã bị nhiều năm qua, tức giận mà Lý Ngọc Nhu đã tích góp từng tí một nhiều năm như vậy đều bùng nổ ra tất cả, nhìn mọi người nhà họ Lý ở đây, bởi vì nguyên nhân tính tình khó chịu tích lũy từ xưa tới nay và gặp phải liên tục sau đó, khiến Lý Ngọc Nhu trực tiếp rống giận thẳng tại chỗ, "Mẹ, đã như thế này mà mẹ còn thiên vị, tất cả các người đều liên hợp lại bắt nạt chúng tôi, chúng tôi ít người không đấu lại các người. Kính Đào, còn không đi theo mẹ, thứ mất mặt xấu hổ còn ở lại chỗ này để cho người ta chế giễu, bị người xử oan. Đồ không có chí tiến thủ, nếu không phải là con bị đồ đê tiện kia mê hoặc, chúng ta cũng sẽ không trúng bẫy của người ta, bị người ta nhục nhã ở chỗ này. Đi, không nghe thấy à, lỗ tai điếc rồi."
Lý Ngọc Nhu càng nói càng tức, đi lên bèn hung hăng tát một cái tới Lý Kính Đào cứ nhìn Lý Như Tuyết không dời nổi mắt từ lúc đi vào. "Mẹ, mẹ?"
"Kính Dân, nếu như con là cn trai của mẹ, đi cùng với chúng ta. Từ hôm nay trở đi, chúng ta không có thân thích như vậy, những người này không nhớ tình máu mủ, không phân tốt xấu, không phải người thân của chúng ta."
Lý Ngọc Nhu nhìn Lý Kính Dân còn muốn mở miệng nói gì đó, đôi mắt lạnh trợn mắt nhìn sang. Đối mặt Lý Ngọc Nhu đã mất lý trí, người một nhà Lý Ngọc Nhu đương nhiên không dám làm gì. Lý Kính Dân nhìn Lý Kính Đào còn dừng lại ở nơi đó không nhúc nhích, đưa tay kéo anh rời khỏi nhà lớn họ Lý.
"Anh, bọn họ cứ đi như thế, vậy một màn xảy ra hôm nay rốt cuộc là ầm ĩ cái gì? Không nói gì lại đi, vậy lần họp này lại có chỗ ích lợi gì? Chị cả cũng thật là quá đáng. Chẳng qua có lẽ chị cả cũng chịu uất ức, tôi chưa từng thấy chị cả tức giận như vậy, có phải trong này thật sự có người nói lời bịa đặt hay không? Đứa bé Kính Đào này, chúng ta cũng là nhìn lớn lên, y theo sự sợ hãi của Kính Đào đối với chị cả chắc sẽ không nói láo đối với chuyện như thế này." Lý Thủ Thành vừa nói vừa nhìn Tĩnh Xu ở bên kia, trong giọng nói chỉ hộ những gì, ai cũng biết.
"Thủ Thành, ý cậu là Tĩnh Xu nhà chúng tôi nói lời bịa đặt. Kính Đào là cậu nhìn từ nhỏ lớn lên, Tĩnh Xu chúng tôi thì không phải sao? Chúng tôi cũng không yêu cầu người làm chú như cậu trước kia công bằng, nhưng không nên thiên vị như vậy. Tĩnh Xu là một cô gái, loại chuyện như vậy ảnh hưởng lớn nhất đối với con bé, lại nói ở đây không phải chỉ là hai người bọn họ, còn có một người trong cuộc khác quan trọng nhất ở đấy. Ai biết chuyện này có phải là chỗ chúng ta tiết lộ hay không?" Còn không đợi đến Lý Kiến Nghiệp mở miệng, mẹ Tĩnh Xu đã không nhịn được mở miệng ra mặt thay con gái.
"Chị dâu cả, lúc chuyện này chưa biết rõ, không nên nói lung tung. Như Tuyết là người bị hại, từ đầu tới cuối đều là Kính Đào tưởng bở dây dưa với Như Tuyết, Như Tuyết hiểu chuyện đã sớm cự tuyệt Kính Đào, chuyện sau đó con bé cũng không rõ ràng lắm. Chuyện này cũng đừng tổn thương một cô gái vô tội nữa." Đối với ba ngọn lửa chiến tranh nhà anh cả đốt tới trên người Như Tuyết, lúc này Lý Ngọc Lam lựa chọn ngăn ở trước mặt của Như Tuyết.
"Hay thật, tất cả các người cũng đừng cãi vả nữa, đều là người một nhà. Chuyện này mẹ không muốn tham dự, cái Cả đã tức giận đi rồi, chẳng lẽ các người còn muốn lại tức giận đi một đứa mới bằng lòng. Hiện tại truy cứu việc này còn có chỗ ích lợi gì, dù là người nào tiết lộ, đều là người của nhà họ Lý, hôm nay mục đích tới nơi này không phải chính là làm sao loại bỏ lời đồn này. Kiến Nghiệp, con là con trai cả, con nói một chút chuyện này phải làm thế nào."
Đầu tiên là bởi vì hai câu của mình, con gái lớn liền thở phì phò rời đi như vậy, hiện giờ còn con trai nhỏ và con gái nhỏ lại ầm ĩ với nhau, lại thêm con dâu cả quạt gió thổi lửa, lão phu nhân thật sự ngồi không yên, khụ khụ ho khan.
---
"Mẹ, bây giờ mẹ thật sự không nên tức giận, hiện tại chúng ta coi như là đã làm căng với tất cả mọi người bên ông ngoại, như vậy đã quá thiệt thòi đối với chúng ta rồi. Còn có Như Tuyết, cũng bị bên cô út giành đi." Ngồi ở trên xe về nhà, Lý Kính Dân thấy cơn tức giận của Lý Ngọc Nhu đã bình lặng lại, mới mở miệng khuyên nhủ.
"Chuyện còn lại trong lòng mẹ biết rõ, nếu bọn họ đối với mẹ như vậy, mẹ cũng không cần chú ý mặt mũi nữa. Hiện tại, mẹ muốn yên lặng một mình một chút. Tất cả đều là đồ không có chí tiến thủ, mới vừa rồi lúc mẹ chịu uất ức, các con đều ở nơi đó, đều là người câm rồi, hiện tại lúc chỉ còn dư lại một mình chúng ta ngược lại gia đình bạo ngược rồi."
Lý Ngọc Nhu trừng mắt liếc con trai cả của mình, bình thường đứa con trai cả này khiến cho mình rất hài lòng, nhưng hôm nay sự im lặng của đứa con trai cả này cũng khiến trong lòng Lý Ngọc Nhu chợt lạnh. Người trong nhà đã khiến bà đau lòng, so sánh với người chỉ có tiền mới là đáng tin cậy nhất, suy nghĩ một chút tiền bán cổ phần lần trước, có lẽ lúc này nên liên lạc lại với người kia một chút.
---
Trương Hạo Đình nhìn tài liệu trên bàn, tất cả tiến triển đều thuận lợi giống với trong tưởng tượng của mình. Lại nói có một số việc thật sự chỉ là một sự trùng hợp, ban đầu chính là muốn giải quyết vấn đề khó khăn kia cho Mạn Dao, nhưng chính là không biết trong tay được cứu người kia lại có cuộn phim đặc sắc như vậy. Lại nói mình cũng thật sự là tốn không ít tiền và thủ đoạn mới đưa toàn bộ hình ảnh âm bản từ chỗ đối phương đến tay, mà cái gọi là tin đồn, càng là lúc trước khi điều tra Dương Quang biết được trong lúc vô tình, về phần trung gian xảy ra chuyện gì, biên soạn loại câu chuyện như vậy thì chỉ có người làm hộ am hiểu nhất rồi.