Tại sân trường một chiếc ô tô đen đậu ở trước mắt cô, cửa sổ kéo xuống là một người đàn ông trung niên
" Tiểu thư tôi đến rồi "
" Ừ " Cô lên xe " Đuổi theo chiếc xe xám phía trước "
" Được " Bác Tài gật đầu
Ông là tài xế riêng của cô, Ông thật ra đã quá quen với cách lạnh nhạt của cô, bình thường cô toàn tỏ ra vui vẻ với mọi người rất ít khi bộc lộ cảm xúc thật. Lúc đầu ông cũng khá bất ngờ với Lam Thiên Nguyệt, cô thường làm những chuyện kỳ lạ không bao giờ nói với ai nhiều lúc ông cũng có hỏi nhưng bị cô nói cho hai từ "Phiền Phức" lên chỉ biết cười trừ
" Tiểu thư đến rồi " - Chiếc xe dừng ở khu giải trí "Liễu Hào"
Liễu Hào là một vui chơi cược tiền, ở đây có rất nhiều trò chơi như đánh bài, bán súng, phi tiêu, con quay,...Nói chung là rất nhiều. Nhiều người vào đây bỗng trở lên giàu có nhưng có người lại mất rất nhiều tiền khi vào đây
Thiên Nguyệt: Thú vị thật, có vẻ như tên Nam công tử kia là trùm ở đây
Cô nghĩ lên hút tiền hắn ta trước đã
Trong Liễu Hào, quầy đánh bài có vẻ như tập chung nhiều nhất, trung tâm là tên Nam Trí đang đánh bài với tên xăm trổ nào đó
" Haha ta thắng rồi " Nam Trí vứt quân bài cuối cùng xuống kiêu ngạo nói
" hừ..." Tên xăm trổ tức giận đưa tiền rời đi
" Nào nào còn ai muốn chơi nữa "
" Tôi " - Tiếng nữ sinh vang lên không ai khác là Lam Thiên Nguyệt cô
" Cô ư... " - Nam Trí đánh giá Lam Thiên Nguyệt, mặt cô đã tranh bị thêm một chiếc khẩu trang đen, tóc búi lên, đeo kính cận, quần áo đã thay bằng bộ thể thao đen để hắn không nhận ra
Nam Trí: " Haha cô gái làm gì mà bịt kín mít như thế "
" Tất nhiên là không muốn ô nhiễm tầm nhìn của Nam thiếu gia " Cô ngồi xuống đối diện với Nam Trí nói
" Ha~ thú vị thật có vẻ cô rất tự ti với nhan sắc của mình nhưng không sao tôi sẽ chơi với cô "
" Cô muốn cược bao nhiêu? "
" triệu " Cô bình tĩnh gõ gõ vào mặt bàn
Tiếng cười "Ồ" vang lên mọi người xung quay cảm thấy cô thật ngu ngốc khi đặt cược một con số cao như thế
" Được, con số đó nhầm nhò gì với tôi. Bắt đầu đi chia bài "
Ván : Nam Trí thắng
" Haha quả nhiên là như lời đồn Nam thiếu gia quả là rất giòi đó tôi thua rồi " Cô thích thú nói
" Còn muốn chơi không? " Nam Trí nhếch mép
" Tất nhiên ván sau triệu thế nào "
" Được " Ha~ thật là một con cá không biết lượng sức
Ván : Lam Thiên Nguyệt thắng
Ván này cô thắng làm mọi người kinh ngạc
" Không..thể nào " Nam Trí lẩm bẩm rơi lá bài
" Có vẻ như ván này Nam thiếu nhường tôi rồi phải không " Cô híp mắt
" Đúng...đúng vậy " Nam Trí đổ mồ hôi hạt hắn không nên sơ suất như vậy
" Vậy ván tiếp triệu "
Ván : Lam Thiên Nguyệt thắng
" Ồ có vẻ như ván này tôi ăn may dành được nhiều là đỏ rồi " Cô bình thản nói
" Ha ha không ngờ cô may mắn như vậy " Nam Trí cười gượng gạo
" Chơi mãi trò này cũng chán hay chúng ta đổi trò khác đi " Cô đảo mắt
" Trò gì "
" Phi tiêu đi thế nào " Cô chống cằm nói
" Được, vậy nếu tôi thắng cô phải nói chi tôi biết là ai đấy " Nam Trí tự tin nói vì đây là trò tủ của anh ta
" Được thôi " Tưởng đây là trò tủ của mình anh chắc
Suy nghĩ của hai người nào đõ
Nam Trí: Cô ta có chút thú vị đó
Thiên Nguyệt: Con ruồi bọ ngu ngốc này haiz....Mình lại nhớ cừu nhỏ rồi