Khi tất cả mọi đều tập chung đến sân bóng, trong lớp học có một nam sinh mập mạp đang lục cặp của Đông Nhật Minh
" Lục đồ của người khác không tốt đâu" - Giọng nói vang lên sau, nam sinh mập mạp giật mình quay đầu lại
Ngoài cửa một nữ sinh dựa vào cửa, tay đút túi áo, dáng vẻ có chút thờ ơ trên miệng cười nhạt, ánh sáng bên ngoài chiếu vào nửa người nữ sinh trông rất quỷ dị
" Mày...mày là không liên quan đến mày đừng xen vào việc người khác " - Nam sinh mập mạp vênh váo chỉ vào cô
" Động vào đồ người của tôi mà nói không liên quan sao " - Cô kiêu ngạo hất cằm
" Hả " - Tên mập mạp đang ngơ ngác thì thấy cô đã khóa cửa phòng tiến lại gần mình
" Chúng ta cần bàn bạc một chút:) "
Trong phòng học phát ra âm thanh kêu thảm thiết
" A đừng đừng đánh nữa là Đông Kình Lâm sai tôi làm vậy tôi khẳng không biết gì hết.. aida " - Đầu của tên mập mạp bị cô ép xuống mặt bàn, taykia bị bẻ ngược
" Tôi biết " - Cô nhàn nhạt nói
" Vậy tại sao lại đánh tôi " - Tên mập mạp oan ức
" Anh học cùng lớp với Đình Đình " - Cô bỏ tay hắn ra ngồi lên mặt bàn bê cạnh vắt chéo chân như một nữ vương
" Ý cô là Lam Đình Đình? "
" Cô ta không họ Lam, họ Lam là họ nhà tôi cô ta chỉ là người ngoài " - Cô mặt không cảm xúc nói. Tên mập mạp " À" một tiếng
" Anh giúp tôi làm một việc này, Đông Kình Lâm trả anh bao nhiêu tôi trả gấp đôi "
Thật ra bây giờ cô có rất nhiều tiền vì khi ở thành phố N cô đã tham gia rất nhiều cuộc thi và giành được giải thưởng rất ít khi cô dùng tiền của Lam gia
" V...việc gì " - Tên mập mạp run rẩy có chút sợ nữ sinh này
" Đơn giản thôi...Vài ngày sao sẽ có đợt Kiểm tra thứ hạng tôi cần anh...." - Cô thì thầm gần tai tên mập mạp làm hắn có chút ớn lạnh
" Không được...tôi không làm được " - Tên mập mạp lùi lại phía sau
" Đừng tưởng tôi không biết mẹ anh là giáo viên ở đây...chuyện này đối với anh rất dễ dàng " - Cô lãnh đạm nói nếu có thêm phụ kiện điếu thì trông cực giống xã hội đen
"..." Cô tưởng dễ à
" Có làm không " - Thiên Nguyệt mode đáng sợ
Tên mập mạp " Làm...tôi làm "
" Tốt, giờ thì để lại số đt và Cút "
•
•
Tên mập mạp bước đến gần cửa thì chợt nhớ ra cái gì đó quay lại nói
" Tên Đông Nhật Minh gì gì đó của cô hình như bị nhóm người của Đông thiếu sai đến chặn lại đánh đó Cô không đi cứu sao? " - Mặc dù biết không liên quan tới mình nhưng hắn hơi tò mò không biêt phản ứng thế nào khi biết chuyện này
" Tôi chân yếu tay mềm sao đánh lại một nhóm người " Cô nhún vai lộ ra bốn chữ " Tôi không quan tâm "
Tên mập mạp: "..." Bốc phét sức lực của cô đánh thằng chết cả . Hắn cũng chẳng nói gì nữa nhanh chóng rời khỏi chứ ở đây ngột chết
"..."
Cô đương nhiên biết Nhật Minh sẽ bị chặn đánh nhưng không cứu giúp là vì cậu ta không đố máu thì sẽ không trưởng thành được, dù sao đây là đợt đánh đầu tiên họ sẽ nhẹ tay.