Ngày hôm sau cũng như ngày thứ ba công việc phỏng vấn Liễu Du Đóa và Tô Đóa Đóa đều thuận lợi, Liễu Du Đóa là người mẫu quốc tế, con người hiền hoà dí dỏm; Tô Đóa Đóa là người mẫu nhỏ chưa có danh tiếng cũng rất khiêm tốn lễ phép.
Tần Cảnh không khỏi cảm thán: A, loại như Di Đóa, không trên không dưới, thực đáng sợ!
Thứ sáu buổi sáng lúc đến phòng làm việc, bốn người kia đều đã đến đủ, đang tranh thủ thảo luận buổi sáng để ngồi tám đủ các loại chuyện bát quái mới nhất của giới showbiz.
“Cho nên mới nói, ai mà tin tưởng minh tinh chính là quá đần quá ngây thơ!” Đó là giọng nói đạm mạc của Trâu Manh, “Đặc biệt là Diệu Khả cậu đó, làm việc trong cái ngành này, còn từ sáng đến tối bám theo mấy người nổi tiếng. Cậu còn không biết mấy người đó có tốt đẹp chẳng qua cũng là do hội bọn mình nhào nặn xây dựng cho sao?”
Diệu Khả thờ ơ như không, nói: “Nữ minh tinh đương nhiên tương đối loạn, nam tốt hơn một chút, tớ chỉ bám nam.”
Thái Vi cố ý dồn cô nàng: “Nam thì lại tiềm quy tắc nhân viên công tác nha, không ngủ không ngủ cái khỉ; hơn nữa, vạn nhất nam minh tinh vì muốn kiếm danh lợi, bán thịt bồi nữ đạo diễn hoặc là nữ quay phim, nghe ra càng ghê tởm hơn!”
Tần Cảnh đi vào, hỏi: “Sáng sớm, mọi người nói chuyện gì vậy?”
Đường Quả có chút kinh ngạc: “Hôm nay từ sớm đã có hai cái scandal nổi bật như vậy, Thư Miểu với Di Đóa, chị không biết sao?”
Tần Cảnh vỗ vỗ đầu: “Quên mất không bật máy. Hai người ấy làm sao?” Nghe đến cái tên Thư Miểu, Tần Cảnh vô thức nhìn thoáng qua Doãn Thiên Dã, người nọ đang lấy máy ảnh ra nghịch ngợm gì đó, như thể chuyện kia chẳng liên quan gì đến mình.
“Mấy ngày hôm trước, Thư Miểu không phải là công bố với truyền thông là muốn đi du học ở Mỹ sao? Sau đó hôm qua cô ta đi đặt vé, bà nhà đạo diễn Trương Thành kia mang theo người xuất hiện ở sân bay quốc tế ngăn cô ta, đánh ghen một hồi. Bị người ta chụp được ảnh, bấy giờ mới hay cô ta có thai, chuẩn bị sang Mỹ để bỏ.” Đường Quả nói, toàn thân run lên,
“Không nghĩ đến cô ta xinh đẹp như vậy, cư nhiên léng phéng với lão đại thúc Trương Thành thô tục! Điên!”
Trâu Manh chậm rãi thở dài: “Tôi bảo rồi, thảo nào nhiều lần cô ta đóng vai nữ chính trong phim của lão Trương đó thế! Nhưng kể cũng đáng tiếc, con mắt của cô ta cũng thật là tệ, lại tìm đến cái dạng đạo diễn không có thực lực như thế. Đã nghĩ phải tiềm quy tắc, cũng phải tìm người có thực lực chứ, nếu không, cũng chỉ là vô dụng đem thân cho người ta!”
Tần Cảnh:…
Thái Vi trầm mặc rất lâu, có chút chật vật nói: “Kỳ thật Thư Miểu rất đáng thương, tôi cách đây mấy năm phỏng vấn cô ấy, lúc ấy cô ấy vẫn còn rất trong sáng, là một diễn viên mới đầy hi vọng. Chỉ đáng tiếc, đến lúc sau, có những cơ hội tốt, đều bị những người khác cướp mất. Cô ấy không có người chống lưng, đương nhiên không thể so với đám người là kiều nữ của đại gia xyz. Những diễn viên quanh cô ấy đều là thông qua luật ngầm mà chiếm vai diễn, cô ấy bị bức ép không thể làm gì, sau cuối đành phải đi con đường này. Kỳ thật cô ấy cũng từng nghĩ đến bỏ Trương Thành, chính là Trương Thành uy hiếp đe dọa, kết quả cô ấy vẫn làm phải làm tình nhân bí mật cho lão ta.”
Đường Quả nghe cô nói như vậy, cũng nghĩ ra một chuyện: “Đúng rồi, em nhớ lúc em lên đại học, là lúc đạo diễn Thạch Tiểu Thương quay phim “Mai phi tịch”, hình như lúc đầu là chọn Thư Miểu đóng Mai Phi đó! Chỉ là không biết thế nào, mà mạc danh kì diệu đổi thành Liễu Phi Phi.”
Thái Vi than: “Đúng đó, Thư Miểu lúc ấy vừa mới vào nghề, đặc biệt thanh thuần đơn giản. Thạch Tiểu Thương đạo diễn vừa nhìn đã thấy ưng ý, chẳng qua, nhà đầu tư lớn nhất của phim cứ bắt buộc phải chọn cô tân sinh diễn viên Liễu Phi Phi làm diễn viên chính. Mà khi ấy, Thạch đạo diễn không có thành danh như bây giờ, nhiều việc không thể tự quyết định, đành triệt tiêu Thư Miểu. Nếu không, vị trí ngôi sao điện ảnh hạng A hôm nay của Liễu Phi Phi có lẽ đã là của Thư Miểu.”
Tần Cảnh bỗng nhiên cảm thấy có chút chật vật, hôm đó ở bãi đỗ xe, cô không nên nhục mạ cô ấy như vậy, chí ít, không nên lấy bối cảnh của cô ấy ra để khinh rẻ.
Chỉ là, Thư Miểu đã đáng thương, lại đáng giận, không nói ra những lời phũ phàng như vậy, chỉ sợ cô ta cũng không biết khó mà lui, có khi còn tiếp tục tìm Doãn gia mà làm phiền nhiều nữa!
Tần Cảnh cảm giác chính mình hiện tại khó chịu như nuốt phải ruồi bọ, quay đầu lại nhìn Doãn Thiên Dã, lại thấy hắn đã chuyển hết các video quay được hai ngày qua cho vào máy tính từ bao giờ, đang đeo tai nghe xem, có lẽ không có nghe mọi người nói chuyện đâu.
“Bất quá so với Thư Miểu đáng thương lại đáng hận, Di Đóa cô ta chính gọi là hạ tiện cũng xứng đáng!” Luôn luôn tỉnh táo Trâu Manh cũng nghiến răng nghiến lợi nói ra lời này, còn rất vui sướng cười ra tiếng,
“Ba năm trước lúc phỏng vấn trong chương trình lớn Tinh Quang, Giang Giang ở trong gian rửa tay không chú ý làm bắn vài giọt nước lên váy cô ta, còn chưa kịp nói xin lỗi thì đã bị cô ta cho một cái bạt tai! Cô ta còn mắng Giang Giang như tát nước, lời khó nghe thô bỉ, hoàn toàn không phải lời của nữ nhân nên nói!”
Tần Cảnh nghi ngờ, Giang Giang là ai?
“Khó trách Giang Giang mạc danh kỳ diệu từ chức!” Thái Vi kinh ngạc, “Tôi vẫn cảm thấy kỳ quái, làm tin tức giải trí không phải mơ ước của Giang Giang sao? Nó còn nói về sau muốn trở thành người đứng tối cao của giới truyền thông mà!”
Trâu Manh hừ cười một tiếng: “Giang Giang khi ấy rất thích Di Đóa, ngọc nữ chưởng môn nhân, bất kỳ thời điểm nào ở trước mặt công chúng đều là thanh thuần khả ái. Nhiệt tình làm từ thiện, làm đại sứ! Nó rất cuồng nhiệt sùng bái nàng ta, không nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy thần tượng, chính là cái dạng này.”
Trâu Manh nói tới đây, tựa hồ là hồi tưởng lại tình huống ngày ấy, yên lặng rũ mắt xuống, “Di Đóa xem như làm cho trong lòng Giang Giang tất cả những mơ mộng tốt đẹp về cái nghề này đều hủy!”
Tần Cảnh nghĩ một lát, hỏi: “Vậy Di Đóa là có chuyện gì?”
Trâu Manh nhún nhún vai: “Clip của nàng ta với ba bốn mươi đàn ông lên giường đang truyền như điên trên mạng kìa! Ngọc nữ biến dục nữ, thật hay quá mà!”
“Bi thảm nhất là, ” Thái Vi thấp giọng, “Trong những người đàn ông kia không chỉ có minh tinh đạo diễn, còn có quan chức tỉnh Z, lại còn một người, là bạn trai của mẹ cô ta, cha nuôi cô ta…”
Tần Cảnh giật mình há hốc mồm: “Sao lại có thể như vậy?”
“Nhóm fan trung thành của Di Đóa giờ đang phản chiến, mắng nàng làm kỹ nữ mà vẫn còn muốn lập đền thờ!” Trâu Manh nhếch nhếch khóe môi, “Bất quá, quan trọng nhất là, trong clip kia cũng có vài người thuộc dạng có uy tín danh dự đấy, sẽ không dễ dàng tha cho nàng ta đâu. Nàng còn muốn trở lại ngành giải trí, rất tiếc, không thể!”
Tần Cảnh nghe, không tự giác nhăn mày, cũng không phải bởi vì đồng tình chuyện đồi bại của Di Đóa kia, mà là bắt đầu khó tin, làm sao mà mấy nữ minh tinh gần đây tiếp xúc với cô đều đồng loạt gặp họa thế nhỉ?
Chẳng lẽ cô chính là sao chổi trong truyền thuyết?
Ý nghĩ này khiến Tần Cảnh không khỏi u ám một hồi lâu, cuối cùng, cô quyết định, cái chức vụ “sao chổi” này phải giá họa lên đầu Doãn Thiên Dã.
Cô đẩy đẩy Doãn Thiên Dã, chờ hắn tháo tai nghe, mới nhỏ giọng hỏi: “Này, có phải anh đã lên giường với Di Đóa rồi không?”
Doãn Thiên Dã mi tâm run rẩy: “Cô ta? Em lên cơn à!”
“Thế tức là không có à!” Tần Cảnh có chút thất vọng.
“Ê! Em làm cái mặt biểu cảm tiếc nuối vậy là sao?” Doãn Thiên Dã không thể hiểu làm sao cái người đứng trước hắn đây có thể dễ dàng làm hắn nổi điên như vậy.
Tần Cảnh nghiêng đầu cười, nhẹ nhàng nói: “Không sao! Chỉ là, anh đã từng nghĩ chưa, nữ minh tinh gần đây tiếp xúc với anh đều có chuyện. Có khi nào, anh chính là sao chổi nha!”
Doãn Thiên Dã:…
Em mới là sao chổi, cả họ nhà em là sao chổi!!! (nguyên văn là cả tiểu khu nhà em, chắc chuyển thế này không sai đi?)
Doãn Thiên Dã nhìn chằm chằm cô hồi lâu, cuối cùng “Nga!” một tiếng, thêm một cái biểu cảm “Em nhàm chán thật!”.
Tần Cảnh vẫn không bỏ qua: “Tức là, anh không vì chuyện Thư Miểu chân đạp N thuyền mà đi báo thù cô ta?”
Doãn Thiên Dã không có hiểu lời cô lắm, nhẹ nhàng súc mi: “Tôi đối với cô ta cũng đâu gọi là chung thủy được! Hơn nữa, dùng phương thức đó để hại người cũ, không phải là rất không ra sao à?”
Sau đó, lại thêm một câu kỳ quái: “Đương nhiên, ngoại trừ trường hợp, cô ta chọc đến tôi trước!”
Tần Cảnh càng hỏi càng mờ mịt, nghe hắn nói, thì chuyện Thư Miểu không có liên quan gì đến hắn; sự hòa hắn không quan hệ; nửa câu nói phía sau, là Thư Miểu không có chọc đến cái quan trọng nhất với hắn.
Nhưng Thư Miểu thậm chí đã mang con ra dọa hắn rồi, cư nhiên còn nói không chọc đến hắn sao?
Chẳng lẽ nào Doãn cặn bã anh trời sinh đã là thụ a!!! (không hiểu nổi cái logic của chị Hy và chị Cảnh?)
Doãn Thiên Dã không biết là thấy Tần Cảnh nghi ngờ, hay là cảm thán, than nhỏ một câu: “Thư Miểu này tính ra vẫn là rất đơn giản, chỉ là muốn tiền với chỗ đứng, không hơn!”
Tần Cảnh hơi hơi ngẩn ra, vừa muốn hỏi lại chuyện Di Đóa, thấy Trâu Manh Thái Vi bọn họ cũng đã bắt đầu xem lại các băng hình phỏng vấn, thế là tham gia cùng họ sàng lọc video luôn.
Trước hết là xem tổ Trâu Manh và Đường Quả, Trâu Manh còn đang điều chỉnh video, Tần Cảnh cầm một cốc nước vừa uống vừa xem.
Đoạn video đầu tiên là của nam diễn viên đang rất được yêu thích Long Kỳ; trong video, Long Kỳ mặc một bộ vét với quần bò vừa đẹp trai mà vừa có nét tùy tiện, ở trước màn hình làm mấy cái tư thế rất khốc, rất soái.
Thái Vi với Diệu Khả cũng chạy qua tới, thẳng thắn hoa si: “Long Kỳ đẹp trai quá!”
Đường Quả đứng ở một bên cười đến nghẹn cả thở, mọi người nhìn mà chả hiểu làm sao.
Long Kỳ làm mấy tư thế xong, nói: “Có rất nhiều người phát hiện, tôi rất thích cắm tay ở trong túi quần bởi vì làm thế này nhìn qua trong khá phong cách. Chẳng hạn như vậy…”
Vừa nói, vẻ mặt xán lạn như ánh mặt trời, lại bắt đầu tạo hình.
“Nhưng là, ” anh ngừng lại, chững chạc đàng hoàng bắt đầu cười trộm, “Hôm nay, tôi muốn nhân chuyên mục “Chuyện ngôi sao” công bố với mọi người một bí mật. Mọi người thường xuyên thấy tôi cho tay vào túi quần, không phải bởi vì bộ dạng này đẹp đẽ phong cách ra làm sao, mà là bởi vì…”
Anh dùng hết sức lại dừng một chút, tiện đà cười giảo hoạt:
“Bởi vì có rất nhiều lúc, quần lót ghìm chặt viên bi nhỏ!”
…
Tần Cảnh một ngụm nước phun ra không hối tiếc, Thái Vi với Diệu Khả cười nghiêng ngả muốn đập đầu vào bàn.
Mà trong video Long Kỳ còn nói tiếp: “Mọi người thấy có rất nhiều nam minh tinh làm động tác như vậy, trong nhiều thời điểm, cũng là vì cái nguyên nhân này.”
Trâu Manh một bên ôm eo cười ngặt nghẽo ngả nghiêng, một bên còn mang video kia đi dán nhãn, viết luôn “Đại minh tinh Long Kỳ và sự kiện mò viên bi nhỏ!”
Tần Cảnh trở về đặt ly nước cho tư tế, lại rút khăn tay lau miệng, thoáng nhìn Doãn Thiên Dã ngồi ở một bên, bỗng nhiên hứng lên, vẻ mặt cười xấu xa hỏi: “Doãn Thiên Dã, tôi thấy anh hình như cũng hay cho tay vào túi quần nhỉ, không phải cũng là bơi vì như vậy chứ?”
Lời vừa dứt, đồng loạt bốn đôi mắt từ các góc trong phòng làm việc hướng về phía Doãn Thiên Dã, không những vậy còn lấp lánh lấp lánh, chan chứa chờ đợi, giống như sắc nữ giở trò chòng ghẹo, nhìn hắn chằm chằm.
Doãn Thiên Dã:…
Này này, mấy cô nhìn vậy là muốn làm gì tôi?
Tuy rằng hắn ngay từ đầu không nói chuyện, nhưng hắn vẫn là rất thản nhiên, dù sao, người đã lăn lộn phong nguyệt nhiều, mà lại dễ dàng chịu khuất phục Tần Cảnh mà bối rối đỏ mặt sao?
Hắn liếc mắt là nhìn thấu Tần Cảnh có mục đích, cho nên lạnh lùng nhìn cô một cái, khiêu khích hơi hơi nhướn mày: “Vậy em có muốn lại đây mò mò chút?”
…
Tần Cảnh mặt lập tức nóng rực lên…
Dù sao, ở phương diện này, cô không phải có định lực mạnh mẽ như hắn, mà mặt dày như thế…
Cả phòng làm việc giật mình, sau một lúc lâu, đồng thanh phát ra một tiếng “Nga ~~~” cực kỳ dài, cực kỳ ái muội, ý tứ chính là “Này hai người này có quỷ nga ~~~ “
Tần Cảnh hận không thể một bàn tay chụp chết chính mình, ai bảo miệng thối tha nhà ngươi đi trêu chọc hắn cơ, còn định đùa giỡn hắn một chút cơ, kết quả bị đùa giỡn như vậy!!!
(“tác giả có chuyện muốn nói” là 1300 chữ của chương này bị thiếu chỗ viết)
Tác giả có chuyện muốn nói: Vài ngày sau Tần Cảnh đi làm thì nghe được tin tốt, media buying (bán chương trình) của “Chuyện ngôi sao” tăng lên 30%, mà vẫn còn tăng tiếp. Hơn nữa trên mạng, mức quan tâm của fan với chương trình còn tốt hơn rất nhiều so với Tần Cảnh có thể tưởng tượng.
Rất nhiều người để lại lời nhắn trên trang web, nói chương trình thật sự rất thú vị, không thể tin được các ngôi sao thần tượng lại có một mặt không ai biết như vậy, mà cứ căn cứ vào số liệu bình chọn của người xem trên web, danh hiệu cho clip khó tin nhất 囧 nhất, vẫn là sự kiện “Long Kỳ mò bi nhỏ”.
Một là vì cái này thực sự quá buồn cười, hai là vì khả năng kêu gọi fan của anh chàng quả thật rất mạnh mẽ.
Nhưng còn có một cái khác ngoài ý muốn.
Trâu Manh rất kích động thông báo với Tần Cảnh, “Chuyện ngôi sao” của họ đã vô tình lăng xê cho một người, diễn viên hạng 3 Toàn Mộ.
Nguyên lai, khi Trâu Manh và Đường Quả đi tìm đến phỏng vấn Toàn Mộ, cô ấy không hề kể một câu chuyện hài hước hay 囧, mà lại nói một chuyện đối với cô ấy là nhục nhã nhất cả đời.
Toàn Mộ khi học trung học cơ sở cũng từng có một thời nổi loạn, tụ tập với một hội côn đồ, cứ nghĩ rằng như vậy là rất ngầu, nhưng rồi sau đó cô phát hiện không phải như vậy, mới hoàn toàn tỉnh ngộ muốn tách ra.
Nhưng tên bạn trai hờ của cô không đồng ý, kết quả là một vết dao ngay trước trán cô…
Sau này, cô vẫn giữ lại vết sẹo kia, chính là để nhắc nhở sai lầm của mình, cũng là tự nhủ với chính mình, cho dù hoàn cảnh có khó khăn ra sao, cô cũng sẽ không khuất phục mà lựa chọn con đường sai trái.
Giống như hiện tại, cho dù cô còn đi trên con đường nghệ thuật bao lâu chăng nữa, sẽ không bao giờ cô chấp nhận chuyện tiềm quy tắc!
Khi Tần Cảnh xem lại băng hình, đến đoạn Toàn Mộ hất tóc mái lên, để lộ ra vết sẹo trên trán, cô không khỏi chấn động. Suy xét thật lâu, cuối cùng cô vẫn quyết định giữ lại đoạn băng này chiếu cùng với những clip khác không khí vui vẻ, hài hước hoàn toàn bất đồng.
Hơn nữa, cô sợ người xem nói Toàn Mộ bịa chuyện, còn đặc biệt nói với Trâu Manh tìm một bức ảnh từ hồi học sinh tiểu học của Toàn Mộ khi vẫn còn buộc tóc đuôi ngựa trán còn trơn bóng, cùng với một bức ảnh hồ sơ khi học trung học lộ vết sẹo màu đen do dao chém trước trán vô cùng đáng sợ,
Không nghĩ đến, cư nhiên cho ra hiệu quả kinh hỉ như vậy.
Đường Quả cười đến mức miệng không khép lại được: “Dân mạng đều khen ngợi Toàn Mộ, nói cô ấy nhìn qua tưởng rằng yếu đuối, không nghĩ lại là một người có dũng khí như thế! Dám khiêu chiến, dám đối mặt! Còn có rất nhiều người cổ vũ cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ, càng nhiều người nói cô ấy có chí, dám nói không với tiềm quy tắc!”
Thái Vi cũng mỉm cười: “Nghe nói Thạch Tiểu Thương đạo diễn dự định làm một bộ phim nói về chuyện tiềm quy tắc trong giới giải trí, hình như định mời Toàn Mộ vào vai chính!”
So với chuyện này, Trâu Manh quan tâm hơn đến những nguồn lợi từ tiết mục đó: “Kết quả, lần này phát chương trình xong, chúng ta đã nhận được mười mấy cuộc điện thoại của người đại diện, muốn chúng ta cho ngôi sao nhà họ lên chương trình của chúng ta!”
“Nhiều như vậy cơ à?” Tần Cảnh cũng không nghĩ đến lần này hiệu quả cư nhiên tốt đến mức này, vậy thì kì cuối tháng này, tình thế bắt buộc, “Đã như thế, kỳ tới chúng ta làm toàn về đại minh tinh!”
Bởi vì kì vừa rồi thời gian chuẩn bị tương đối gấp gáp, theo dõi rồi phỏng vấn cũng cần thời gian, cho nên Tần Cảnh cũng để cho chương trình thú vị sinh động ra sao hoàn toàn dựa vào những ngôi sao đó thoải mái triển khai.
Nhưng lần này, có cơ sở là kì vừa rồi, nhiều ngôi sao tự nguyện phối hợp như thế, Tần Cảnh quyết định, không ngừng cố gắng, phải gọt giũa cho chương trình “Chuyện ngôi sao” càng thêm hoàn thiện.
Cho nên lần này, nhóm bọn họ không phải ra ngoài theo dõi phỏng vấn nữa, mà là nhận câu chuyện ngôi sao muốn tâm sự được ghi âm lại từ chính người đại diện.
Mọi người nghe xong, từ định dạng ban đầu, tô vẽ thêm chút chút, làm thêm một vài kịch bản gốc rồi chỉ đạo về động tác ngôn ngữ cơ thể, khiến các câu chuyện được kia càng thêm tính hài hước, càng có sức biểu hiện, hoặc càng gây động lòng người.
Ngay sau đó, tổ chuyên mục bọn họ đem ý kiến sửa đổi trao đổi với người đại diện của các ngôi sao, đạt được ý kiến chung rồi, lại phân công người đi quay chụp.
Cứ như vậy, không những bảo đảm chắc chắn mỗi vị minh tinh đều có thể lên hình cùng với chuyện của mình không phải cắt bớt nữa, mà còn đảm bảo mỗi chuyện qua sửa chữa rồi càng được làm tăng hiệu quả với chương.
So sánh với kiểu phỏng vấn đơn giản trước đây, quy trình làm việc bây giờ yêu cầu về chất lượng công việc của mọi người càng hà khắc hơn. Một tuần tiếp theo, hầu như đầy đủ mọi người đều tập hợp ở phòng làm việc nghe lại đoạn ghi âm, sau đó phải phát huy hết các tế bào hài kịch từ toàn bộ cơ thể, trau chuốt lại câu chuyện đó.
Nhưng may mắn mọi người đều hoàn toàn ủng hộ, làm việc càng nhiệt tình, bình thường không phải lúc làm việc cũng có thể đột nhiên phát huy ý tưởng, mọi việc đều được thuận lợi.
Điều khiến Tần Cảnh vui vẻ yên tâm nhất là, một tổ ngày trước chia năm xẻ bảy đã bất tri bất giác đoàn kết hẳn lên.
Ngày hôm sau cũng như ngày thứ ba công việc phỏng vấn Liễu Du Đóa và Tô Đóa Đóa đều thuận lợi, Liễu Du Đóa là người mẫu quốc tế, con người hiền hoà dí dỏm; Tô Đóa Đóa là người mẫu nhỏ chưa có danh tiếng cũng rất khiêm tốn lễ phép.
Tần Cảnh không khỏi cảm thán: A, loại như Di Đóa, không trên không dưới, thực đáng sợ!
Thứ sáu buổi sáng lúc đến phòng làm việc, bốn người kia đều đã đến đủ, đang tranh thủ thảo luận buổi sáng để ngồi tám đủ các loại chuyện bát quái mới nhất của giới showbiz.
“Cho nên mới nói, ai mà tin tưởng minh tinh chính là quá đần quá ngây thơ!” Đó là giọng nói đạm mạc của Trâu Manh, “Đặc biệt là Diệu Khả cậu đó, làm việc trong cái ngành này, còn từ sáng đến tối bám theo mấy người nổi tiếng. Cậu còn không biết mấy người đó có tốt đẹp chẳng qua cũng là do hội bọn mình nhào nặn xây dựng cho sao?”
Diệu Khả thờ ơ như không, nói: “Nữ minh tinh đương nhiên tương đối loạn, nam tốt hơn một chút, tớ chỉ bám nam.”
Thái Vi cố ý dồn cô nàng: “Nam thì lại tiềm quy tắc nhân viên công tác nha, không ngủ không ngủ cái khỉ; hơn nữa, vạn nhất nam minh tinh vì muốn kiếm danh lợi, bán thịt bồi nữ đạo diễn hoặc là nữ quay phim, nghe ra càng ghê tởm hơn!”
Tần Cảnh đi vào, hỏi: “Sáng sớm, mọi người nói chuyện gì vậy?”
Đường Quả có chút kinh ngạc: “Hôm nay từ sớm đã có hai cái scandal nổi bật như vậy, Thư Miểu với Di Đóa, chị không biết sao?”
Tần Cảnh vỗ vỗ đầu: “Quên mất không bật máy. Hai người ấy làm sao?” Nghe đến cái tên Thư Miểu, Tần Cảnh vô thức nhìn thoáng qua Doãn Thiên Dã, người nọ đang lấy máy ảnh ra nghịch ngợm gì đó, như thể chuyện kia chẳng liên quan gì đến mình.
“Mấy ngày hôm trước, Thư Miểu không phải là công bố với truyền thông là muốn đi du học ở Mỹ sao? Sau đó hôm qua cô ta đi đặt vé, bà nhà đạo diễn Trương Thành kia mang theo người xuất hiện ở sân bay quốc tế ngăn cô ta, đánh ghen một hồi. Bị người ta chụp được ảnh, bấy giờ mới hay cô ta có thai, chuẩn bị sang Mỹ để bỏ.” Đường Quả nói, toàn thân run lên,
“Không nghĩ đến cô ta xinh đẹp như vậy, cư nhiên léng phéng với lão đại thúc Trương Thành thô tục! Điên!”
Trâu Manh chậm rãi thở dài: “Tôi bảo rồi, thảo nào nhiều lần cô ta đóng vai nữ chính trong phim của lão Trương đó thế! Nhưng kể cũng đáng tiếc, con mắt của cô ta cũng thật là tệ, lại tìm đến cái dạng đạo diễn không có thực lực như thế. Đã nghĩ phải tiềm quy tắc, cũng phải tìm người có thực lực chứ, nếu không, cũng chỉ là vô dụng đem thân cho người ta!”
Tần Cảnh:…
Thái Vi trầm mặc rất lâu, có chút chật vật nói: “Kỳ thật Thư Miểu rất đáng thương, tôi cách đây mấy năm phỏng vấn cô ấy, lúc ấy cô ấy vẫn còn rất trong sáng, là một diễn viên mới đầy hi vọng. Chỉ đáng tiếc, đến lúc sau, có những cơ hội tốt, đều bị những người khác cướp mất. Cô ấy không có người chống lưng, đương nhiên không thể so với đám người là kiều nữ của đại gia xyz. Những diễn viên quanh cô ấy đều là thông qua luật ngầm mà chiếm vai diễn, cô ấy bị bức ép không thể làm gì, sau cuối đành phải đi con đường này. Kỳ thật cô ấy cũng từng nghĩ đến bỏ Trương Thành, chính là Trương Thành uy hiếp đe dọa, kết quả cô ấy vẫn làm phải làm tình nhân bí mật cho lão ta.”
Đường Quả nghe cô nói như vậy, cũng nghĩ ra một chuyện: “Đúng rồi, em nhớ lúc em lên đại học, là lúc đạo diễn Thạch Tiểu Thương quay phim “Mai phi tịch”, hình như lúc đầu là chọn Thư Miểu đóng Mai Phi đó! Chỉ là không biết thế nào, mà mạc danh kì diệu đổi thành Liễu Phi Phi.”
Thái Vi than: “Đúng đó, Thư Miểu lúc ấy vừa mới vào nghề, đặc biệt thanh thuần đơn giản. Thạch Tiểu Thương đạo diễn vừa nhìn đã thấy ưng ý, chẳng qua, nhà đầu tư lớn nhất của phim cứ bắt buộc phải chọn cô tân sinh diễn viên Liễu Phi Phi làm diễn viên chính. Mà khi ấy, Thạch đạo diễn không có thành danh như bây giờ, nhiều việc không thể tự quyết định, đành triệt tiêu Thư Miểu. Nếu không, vị trí ngôi sao điện ảnh hạng A hôm nay của Liễu Phi Phi có lẽ đã là của Thư Miểu.”
Tần Cảnh bỗng nhiên cảm thấy có chút chật vật, hôm đó ở bãi đỗ xe, cô không nên nhục mạ cô ấy như vậy, chí ít, không nên lấy bối cảnh của cô ấy ra để khinh rẻ.
Chỉ là, Thư Miểu đã đáng thương, lại đáng giận, không nói ra những lời phũ phàng như vậy, chỉ sợ cô ta cũng không biết khó mà lui, có khi còn tiếp tục tìm Doãn gia mà làm phiền nhiều nữa!
Tần Cảnh cảm giác chính mình hiện tại khó chịu như nuốt phải ruồi bọ, quay đầu lại nhìn Doãn Thiên Dã, lại thấy hắn đã chuyển hết các video quay được hai ngày qua cho vào máy tính từ bao giờ, đang đeo tai nghe xem, có lẽ không có nghe mọi người nói chuyện đâu.
“Bất quá so với Thư Miểu đáng thương lại đáng hận, Di Đóa cô ta chính gọi là hạ tiện cũng xứng đáng!” Luôn luôn tỉnh táo Trâu Manh cũng nghiến răng nghiến lợi nói ra lời này, còn rất vui sướng cười ra tiếng,
“Ba năm trước lúc phỏng vấn trong chương trình lớn Tinh Quang, Giang Giang ở trong gian rửa tay không chú ý làm bắn vài giọt nước lên váy cô ta, còn chưa kịp nói xin lỗi thì đã bị cô ta cho một cái bạt tai! Cô ta còn mắng Giang Giang như tát nước, lời khó nghe thô bỉ, hoàn toàn không phải lời của nữ nhân nên nói!”
Tần Cảnh nghi ngờ, Giang Giang là ai?
“Khó trách Giang Giang mạc danh kỳ diệu từ chức!” Thái Vi kinh ngạc, “Tôi vẫn cảm thấy kỳ quái, làm tin tức giải trí không phải mơ ước của Giang Giang sao? Nó còn nói về sau muốn trở thành người đứng tối cao của giới truyền thông mà!”
Trâu Manh hừ cười một tiếng: “Giang Giang khi ấy rất thích Di Đóa, ngọc nữ chưởng môn nhân, bất kỳ thời điểm nào ở trước mặt công chúng đều là thanh thuần khả ái. Nhiệt tình làm từ thiện, làm đại sứ! Nó rất cuồng nhiệt sùng bái nàng ta, không nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy thần tượng, chính là cái dạng này.”
Trâu Manh nói tới đây, tựa hồ là hồi tưởng lại tình huống ngày ấy, yên lặng rũ mắt xuống, “Di Đóa xem như làm cho trong lòng Giang Giang tất cả những mơ mộng tốt đẹp về cái nghề này đều hủy!”
Tần Cảnh nghĩ một lát, hỏi: “Vậy Di Đóa là có chuyện gì?”
Trâu Manh nhún nhún vai: “Clip của nàng ta với ba bốn mươi đàn ông lên giường đang truyền như điên trên mạng kìa! Ngọc nữ biến dục nữ, thật hay quá mà!”
“Bi thảm nhất là, ” Thái Vi thấp giọng, “Trong những người đàn ông kia không chỉ có minh tinh đạo diễn, còn có quan chức tỉnh Z, lại còn một người, là bạn trai của mẹ cô ta, cha nuôi cô ta…”
Tần Cảnh giật mình há hốc mồm: “Sao lại có thể như vậy?”
“Nhóm fan trung thành của Di Đóa giờ đang phản chiến, mắng nàng làm kỹ nữ mà vẫn còn muốn lập đền thờ!” Trâu Manh nhếch nhếch khóe môi, “Bất quá, quan trọng nhất là, trong clip kia cũng có vài người thuộc dạng có uy tín danh dự đấy, sẽ không dễ dàng tha cho nàng ta đâu. Nàng còn muốn trở lại ngành giải trí, rất tiếc, không thể!”
Tần Cảnh nghe, không tự giác nhăn mày, cũng không phải bởi vì đồng tình chuyện đồi bại của Di Đóa kia, mà là bắt đầu khó tin, làm sao mà mấy nữ minh tinh gần đây tiếp xúc với cô đều đồng loạt gặp họa thế nhỉ?
Chẳng lẽ cô chính là sao chổi trong truyền thuyết?
Ý nghĩ này khiến Tần Cảnh không khỏi u ám một hồi lâu, cuối cùng, cô quyết định, cái chức vụ “sao chổi” này phải giá họa lên đầu Doãn Thiên Dã.
Cô đẩy đẩy Doãn Thiên Dã, chờ hắn tháo tai nghe, mới nhỏ giọng hỏi: “Này, có phải anh đã lên giường với Di Đóa rồi không?”
Doãn Thiên Dã mi tâm run rẩy: “Cô ta? Em lên cơn à!”
“Thế tức là không có à!” Tần Cảnh có chút thất vọng.
“Ê! Em làm cái mặt biểu cảm tiếc nuối vậy là sao?” Doãn Thiên Dã không thể hiểu làm sao cái người đứng trước hắn đây có thể dễ dàng làm hắn nổi điên như vậy.
Tần Cảnh nghiêng đầu cười, nhẹ nhàng nói: “Không sao! Chỉ là, anh đã từng nghĩ chưa, nữ minh tinh gần đây tiếp xúc với anh đều có chuyện. Có khi nào, anh chính là sao chổi nha!”
Doãn Thiên Dã:…
Em mới là sao chổi, cả họ nhà em là sao chổi!!! (nguyên văn là cả tiểu khu nhà em, chắc chuyển thế này không sai đi?)
Doãn Thiên Dã nhìn chằm chằm cô hồi lâu, cuối cùng “Nga!” một tiếng, thêm một cái biểu cảm “Em nhàm chán thật!”.
Tần Cảnh vẫn không bỏ qua: “Tức là, anh không vì chuyện Thư Miểu chân đạp N thuyền mà đi báo thù cô ta?”
Doãn Thiên Dã không có hiểu lời cô lắm, nhẹ nhàng súc mi: “Tôi đối với cô ta cũng đâu gọi là chung thủy được! Hơn nữa, dùng phương thức đó để hại người cũ, không phải là rất không ra sao à?”
Sau đó, lại thêm một câu kỳ quái: “Đương nhiên, ngoại trừ trường hợp, cô ta chọc đến tôi trước!”
Tần Cảnh càng hỏi càng mờ mịt, nghe hắn nói, thì chuyện Thư Miểu không có liên quan gì đến hắn; sự hòa hắn không quan hệ; nửa câu nói phía sau, là Thư Miểu không có chọc đến cái quan trọng nhất với hắn.
Nhưng Thư Miểu thậm chí đã mang con ra dọa hắn rồi, cư nhiên còn nói không chọc đến hắn sao?
Chẳng lẽ nào Doãn cặn bã anh trời sinh đã là thụ a!!! (không hiểu nổi cái logic của chị Hy và chị Cảnh?)
Doãn Thiên Dã không biết là thấy Tần Cảnh nghi ngờ, hay là cảm thán, than nhỏ một câu: “Thư Miểu này tính ra vẫn là rất đơn giản, chỉ là muốn tiền với chỗ đứng, không hơn!”
Tần Cảnh hơi hơi ngẩn ra, vừa muốn hỏi lại chuyện Di Đóa, thấy Trâu Manh Thái Vi bọn họ cũng đã bắt đầu xem lại các băng hình phỏng vấn, thế là tham gia cùng họ sàng lọc video luôn.
Trước hết là xem tổ Trâu Manh và Đường Quả, Trâu Manh còn đang điều chỉnh video, Tần Cảnh cầm một cốc nước vừa uống vừa xem.
Đoạn video đầu tiên là của nam diễn viên đang rất được yêu thích Long Kỳ; trong video, Long Kỳ mặc một bộ vét với quần bò vừa đẹp trai mà vừa có nét tùy tiện, ở trước màn hình làm mấy cái tư thế rất khốc, rất soái.
Thái Vi với Diệu Khả cũng chạy qua tới, thẳng thắn hoa si: “Long Kỳ đẹp trai quá!”
Đường Quả đứng ở một bên cười đến nghẹn cả thở, mọi người nhìn mà chả hiểu làm sao.
Long Kỳ làm mấy tư thế xong, nói: “Có rất nhiều người phát hiện, tôi rất thích cắm tay ở trong túi quần bởi vì làm thế này nhìn qua trong khá phong cách. Chẳng hạn như vậy…”
Vừa nói, vẻ mặt xán lạn như ánh mặt trời, lại bắt đầu tạo hình.
“Nhưng là, ” anh ngừng lại, chững chạc đàng hoàng bắt đầu cười trộm, “Hôm nay, tôi muốn nhân chuyên mục “Chuyện ngôi sao” công bố với mọi người một bí mật. Mọi người thường xuyên thấy tôi cho tay vào túi quần, không phải bởi vì bộ dạng này đẹp đẽ phong cách ra làm sao, mà là bởi vì…”
Anh dùng hết sức lại dừng một chút, tiện đà cười giảo hoạt:
“Bởi vì có rất nhiều lúc, quần lót ghìm chặt viên bi nhỏ!”
…
Tần Cảnh một ngụm nước phun ra không hối tiếc, Thái Vi với Diệu Khả cười nghiêng ngả muốn đập đầu vào bàn.
Mà trong video Long Kỳ còn nói tiếp: “Mọi người thấy có rất nhiều nam minh tinh làm động tác như vậy, trong nhiều thời điểm, cũng là vì cái nguyên nhân này.”
Trâu Manh một bên ôm eo cười ngặt nghẽo ngả nghiêng, một bên còn mang video kia đi dán nhãn, viết luôn “Đại minh tinh Long Kỳ và sự kiện mò viên bi nhỏ!”
Tần Cảnh trở về đặt ly nước cho tư tế, lại rút khăn tay lau miệng, thoáng nhìn Doãn Thiên Dã ngồi ở một bên, bỗng nhiên hứng lên, vẻ mặt cười xấu xa hỏi: “Doãn Thiên Dã, tôi thấy anh hình như cũng hay cho tay vào túi quần nhỉ, không phải cũng là bơi vì như vậy chứ?”
Lời vừa dứt, đồng loạt bốn đôi mắt từ các góc trong phòng làm việc hướng về phía Doãn Thiên Dã, không những vậy còn lấp lánh lấp lánh, chan chứa chờ đợi, giống như sắc nữ giở trò chòng ghẹo, nhìn hắn chằm chằm.
Doãn Thiên Dã:…
Này này, mấy cô nhìn vậy là muốn làm gì tôi?
Tuy rằng hắn ngay từ đầu không nói chuyện, nhưng hắn vẫn là rất thản nhiên, dù sao, người đã lăn lộn phong nguyệt nhiều, mà lại dễ dàng chịu khuất phục Tần Cảnh mà bối rối đỏ mặt sao?
Hắn liếc mắt là nhìn thấu Tần Cảnh có mục đích, cho nên lạnh lùng nhìn cô một cái, khiêu khích hơi hơi nhướn mày: “Vậy em có muốn lại đây mò mò chút?”
…
Tần Cảnh mặt lập tức nóng rực lên…
Dù sao, ở phương diện này, cô không phải có định lực mạnh mẽ như hắn, mà mặt dày như thế…
Cả phòng làm việc giật mình, sau một lúc lâu, đồng thanh phát ra một tiếng “Nga ~~~” cực kỳ dài, cực kỳ ái muội, ý tứ chính là “Này hai người này có quỷ nga ~~~ “
Tần Cảnh hận không thể một bàn tay chụp chết chính mình, ai bảo miệng thối tha nhà ngươi đi trêu chọc hắn cơ, còn định đùa giỡn hắn một chút cơ, kết quả bị đùa giỡn như vậy!!!
(“tác giả có chuyện muốn nói” là 1300 chữ của chương này bị thiếu chỗ viết)
Tác giả có chuyện muốn nói: Vài ngày sau Tần Cảnh đi làm thì nghe được tin tốt, media buying (bán chương trình) của “Chuyện ngôi sao” tăng lên 30%, mà vẫn còn tăng tiếp. Hơn nữa trên mạng, mức quan tâm của fan với chương trình còn tốt hơn rất nhiều so với Tần Cảnh có thể tưởng tượng.
Rất nhiều người để lại lời nhắn trên trang web, nói chương trình thật sự rất thú vị, không thể tin được các ngôi sao thần tượng lại có một mặt không ai biết như vậy, mà cứ căn cứ vào số liệu bình chọn của người xem trên web, danh hiệu cho clip khó tin nhất 囧 nhất, vẫn là sự kiện “Long Kỳ mò bi nhỏ”.
Một là vì cái này thực sự quá buồn cười, hai là vì khả năng kêu gọi fan của anh chàng quả thật rất mạnh mẽ.
Nhưng còn có một cái khác ngoài ý muốn.
Trâu Manh rất kích động thông báo với Tần Cảnh, “Chuyện ngôi sao” của họ đã vô tình lăng xê cho một người, diễn viên hạng 3 Toàn Mộ.
Nguyên lai, khi Trâu Manh và Đường Quả đi tìm đến phỏng vấn Toàn Mộ, cô ấy không hề kể một câu chuyện hài hước hay 囧, mà lại nói một chuyện đối với cô ấy là nhục nhã nhất cả đời.
Toàn Mộ khi học trung học cơ sở cũng từng có một thời nổi loạn, tụ tập với một hội côn đồ, cứ nghĩ rằng như vậy là rất ngầu, nhưng rồi sau đó cô phát hiện không phải như vậy, mới hoàn toàn tỉnh ngộ muốn tách ra.
Nhưng tên bạn trai hờ của cô không đồng ý, kết quả là một vết dao ngay trước trán cô…
Sau này, cô vẫn giữ lại vết sẹo kia, chính là để nhắc nhở sai lầm của mình, cũng là tự nhủ với chính mình, cho dù hoàn cảnh có khó khăn ra sao, cô cũng sẽ không khuất phục mà lựa chọn con đường sai trái.
Giống như hiện tại, cho dù cô còn đi trên con đường nghệ thuật bao lâu chăng nữa, sẽ không bao giờ cô chấp nhận chuyện tiềm quy tắc!
Khi Tần Cảnh xem lại băng hình, đến đoạn Toàn Mộ hất tóc mái lên, để lộ ra vết sẹo trên trán, cô không khỏi chấn động. Suy xét thật lâu, cuối cùng cô vẫn quyết định giữ lại đoạn băng này chiếu cùng với những clip khác không khí vui vẻ, hài hước hoàn toàn bất đồng.
Hơn nữa, cô sợ người xem nói Toàn Mộ bịa chuyện, còn đặc biệt nói với Trâu Manh tìm một bức ảnh từ hồi học sinh tiểu học của Toàn Mộ khi vẫn còn buộc tóc đuôi ngựa trán còn trơn bóng, cùng với một bức ảnh hồ sơ khi học trung học lộ vết sẹo màu đen do dao chém trước trán vô cùng đáng sợ,
Không nghĩ đến, cư nhiên cho ra hiệu quả kinh hỉ như vậy.
Đường Quả cười đến mức miệng không khép lại được: “Dân mạng đều khen ngợi Toàn Mộ, nói cô ấy nhìn qua tưởng rằng yếu đuối, không nghĩ lại là một người có dũng khí như thế! Dám khiêu chiến, dám đối mặt! Còn có rất nhiều người cổ vũ cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ, càng nhiều người nói cô ấy có chí, dám nói không với tiềm quy tắc!”
Thái Vi cũng mỉm cười: “Nghe nói Thạch Tiểu Thương đạo diễn dự định làm một bộ phim nói về chuyện tiềm quy tắc trong giới giải trí, hình như định mời Toàn Mộ vào vai chính!”
So với chuyện này, Trâu Manh quan tâm hơn đến những nguồn lợi từ tiết mục đó: “Kết quả, lần này phát chương trình xong, chúng ta đã nhận được mười mấy cuộc điện thoại của người đại diện, muốn chúng ta cho ngôi sao nhà họ lên chương trình của chúng ta!”
“Nhiều như vậy cơ à?” Tần Cảnh cũng không nghĩ đến lần này hiệu quả cư nhiên tốt đến mức này, vậy thì kì cuối tháng này, tình thế bắt buộc, “Đã như thế, kỳ tới chúng ta làm toàn về đại minh tinh!”
Bởi vì kì vừa rồi thời gian chuẩn bị tương đối gấp gáp, theo dõi rồi phỏng vấn cũng cần thời gian, cho nên Tần Cảnh cũng để cho chương trình thú vị sinh động ra sao hoàn toàn dựa vào những ngôi sao đó thoải mái triển khai.
Nhưng lần này, có cơ sở là kì vừa rồi, nhiều ngôi sao tự nguyện phối hợp như thế, Tần Cảnh quyết định, không ngừng cố gắng, phải gọt giũa cho chương trình “Chuyện ngôi sao” càng thêm hoàn thiện.
Cho nên lần này, nhóm bọn họ không phải ra ngoài theo dõi phỏng vấn nữa, mà là nhận câu chuyện ngôi sao muốn tâm sự được ghi âm lại từ chính người đại diện.
Mọi người nghe xong, từ định dạng ban đầu, tô vẽ thêm chút chút, làm thêm một vài kịch bản gốc rồi chỉ đạo về động tác ngôn ngữ cơ thể, khiến các câu chuyện được kia càng thêm tính hài hước, càng có sức biểu hiện, hoặc càng gây động lòng người.
Ngay sau đó, tổ chuyên mục bọn họ đem ý kiến sửa đổi trao đổi với người đại diện của các ngôi sao, đạt được ý kiến chung rồi, lại phân công người đi quay chụp.
Cứ như vậy, không những bảo đảm chắc chắn mỗi vị minh tinh đều có thể lên hình cùng với chuyện của mình không phải cắt bớt nữa, mà còn đảm bảo mỗi chuyện qua sửa chữa rồi càng được làm tăng hiệu quả với chương.
So sánh với kiểu phỏng vấn đơn giản trước đây, quy trình làm việc bây giờ yêu cầu về chất lượng công việc của mọi người càng hà khắc hơn. Một tuần tiếp theo, hầu như đầy đủ mọi người đều tập hợp ở phòng làm việc nghe lại đoạn ghi âm, sau đó phải phát huy hết các tế bào hài kịch từ toàn bộ cơ thể, trau chuốt lại câu chuyện đó.
Nhưng may mắn mọi người đều hoàn toàn ủng hộ, làm việc càng nhiệt tình, bình thường không phải lúc làm việc cũng có thể đột nhiên phát huy ý tưởng, mọi việc đều được thuận lợi.
Điều khiến Tần Cảnh vui vẻ yên tâm nhất là, một tổ ngày trước chia năm xẻ bảy đã bất tri bất giác đoàn kết hẳn lên.