Sau khi giải quyết xong xuôi bữa ăn thì ba nguyên chủ có gọi lên thư phòng giải quyết chút chuyện .
" Chắc con cũng biết cậu Tần Tịch mới chuyển đến lớp con đúng không ? "
Nếu con bé thấy ưng ý thì đợi thời gian rảnh mình làm một chuyến qua bàn chuyện tiện thể thăm luôn ông bạn vậy .
Cũng phải hơn chục năm chưa gặp rồi .
" Ba muốn nói gì thì nói thẳng đi con còn có chuyện muốn nói vớ ba nữa ! " Cô nói bằng giọng điệu nghiêm túc lưng ngả vào ghế , hai chân đan chéo nhau hai tay đặt lên thành ghế . Tư thế cực kì giống như kẻ có tiền .
" Con thấy cậu ấy thế nào ? "
Ồ !
Thì ra là đang bàn chuyện hôn ước sao ?
Cô mà đồng ý thì lọ lem kia phải làm thế nào ?
" Con cũng chẳng thích lắm ! Không có hứng thú ! "
Vì điều kiện này mà con ông đã hại cái nhà này thành thế nào ?
Có nói chưa chắc ông đã tin .
Vậy thì nói làm gì cho khổ bản thân mình ra .
" Con chắc chứ ? "
Tuổi trẻ mà !
Ái mộ người nào thì cứ nói ra đi việc gì phải ngại .
" Chắc !
Mà ba ! Con muốn chuyển ra ở riêng "
Đừng tiếp tục cái đề tài ấu trĩ đó nữa !
Mệt với ông này ghê !
" Ở riêng ? Tại sao ? "
Con gái mới lớn có lẽ không giữ được rồi .
" Con thích ! "
Ở đây cũng không tệ nhưng cô thích ở một mình hơn .
Ở một mình thì làm cái gì cũng sẽ tiện hơn nhiều !
" ... Được rồi ! Về chuyện mẹ con ba sẽ lo hộ cho. Tiền không thành vấn đề ! Mà con muốn đi lúc nào ? "
Tùy hứng giống y như mẹ nó hồi còn trẻ .
" Bây giờ luôn ! Dù gì vẫn còn khá sớm !
Ba để lúc nào con đi hãng nói với mẹ nhé ! Rách việc lắm ! "
Đợi khi biết được tin thì cái chữ rách việc của cô cực kì phù hợp với Bạch phu nhân .
Bạch phu nhân lúc đó khi đã tiêu hoá hết lượng thông tin khổng lồ này thì một khóc hai náo đòi cô về bằng được nhưng dưới sự gan lì của ông Bạch thì mới nguôi đi không ít .
Nhưng đó lại là chuyện của sau này không phải bây giờ !
" Được rồi ! Nhớ giữ an toàn ! "
Nhóc con thối dám chê vợ ông đây rách việc .
Có điều nó nói cũng đúng .
" Thôi con đi đây ! Khi nào rảnh thì con sẽ về ! Giữ liên lạc đó ! "
Cô đứng dậy đi ra khỏi cửa hướng thẳng đến phòng mình mà đi .
Cô đã thu dọn quần áo sẵn rồi nên bây giờ chỉ việc thay cái bộ đồ ngủ này ra thôi .
Còn về việc vì sao mà ông Bạch lại đồng ý nhanh như vậy có lẽ là đã biết chuyện ông anh trai kia đã phái vệ sĩ đi theo rồi chăng !
Cô muốn thuê phòng ở gần trường với lại cô đã thông báo cho anh trai là sẽ đến đó ở và không cần phải chở cô đi học nữa và cũng đã đồng ý rồi !
Nói thật có lẽ ông anh này chỉ coi cô là một đống rắc rối thôi nên nghe tin này ống mừng như điên .
Khi cô kéo balo ra khỏi cửa thì vô tình bắt gặp được một hình ảnh quen thuộc .
Giường như chủ nhân của thân ảnh đó cũng cảm thấy khá bất ngờ nên đứng im như tượng mà quên mất bây giờ hắn nên chạy ngay đi khi bị phát hiện là mình đang quan sát nhà người ta .
Gần đây mỗi khi hắn cảm thấy mệt là hắn lại đến nhà cô đứng một lúc lâu rồi mới về ngủ .
Chuyện đó hầu như ngày nào cũng xảy ra nhưng mỗi tội là cô không biết .
" Anh đứng đây làm gì đấy ? "
Nhà hắn cũng ở gần đây sao ?
" À ! Tôi ... tôi chỉ đi ngang qua thôi !
Cô muốn đi đâu sao ? " Hắn lơ đãng nói làm bộ thật trấn tĩnh không để lộ ra bất cứ biểu cảm dư thừa nào !
Nhìn thấy cô rồi !
" Đi chung với tôi đi ! "
Đi một mình có chút chán với lại đàn anh này khá là dễ thương .
" Được ! " Hắn vô thức nói giường như là theo bản năng .
Ánh đèn đường vàng hắt xuống hai dáng người làm in lên cái bóng có chút khổng lồ .
Tuy cả hai không hề mở miệng nhưng lại có sự hoà hợp đến vô điều kiện .
Ở bên cô hắn cảm thấy rất thoải mái !
![]( )