Có hai chuyện khiến La Tú Ân cao hứng.
Thứ nhất, thần tượng chủ động gọi điện thoại cho cô ấy! Cơm sinh viên đã mãn nguyện!
Thứ hai, có người muốn làm sáng tỏ việc Giản Nhất Lăng không có sao chép chính mình.
Sau đó La Tú Ân liền gọi điện thoại cho Giản Nhất Lăng chia sẻ cái sự cao hứng này.
"Sau đó thì sao?" Giản Nhất Lăng hỏi La Tú Ân.
Nghe được âm thanh Giản Nhất Lăng mềm mại dò hỏi, tiếng cười La Tú Ân đột nhiên im bặt, "Chị.. chị chưa nói.. chị vốn muốn nói với anh ấy để làm anh ấy yên tâm, Dr. F. S của chúng ta sẽ hỗ trợ làm sáng tỏ, nhưng mà chị lại khá khẩn trương khi nghe được giọng nói của anh ấy, sau đó chị cũng chưa kịp nói gì thì đã đem điện thoại cúp máy mất."
Cô ấy cúp máy.. cúp máy..
Giản Nhất Lăng cùng La Tú Ân nói một câu "Để em gọi điện thoại cho anh ấy" sau liền trước cúp điện thoại, sau đó gọi cho Giản Vũ Mân.
Giản Nhất Lăng sợ Giản Vũ Mân hiểu lầm cái gì, không muốn anh ấy tiếp tục lo lắng đi xuống.
Mới vừa kết nối được, Giản Nhất Lăng một câu còn chưa kịp nói, liền nghe được Giản Vũ Mân rất khổ sở mà cùng Giản Nhất Lăng nói.
"Tiểu sên em đừng vội a, đừng khóc a, hạt đậu vàng đừng nóng vội rớt xuống a! Tuy rằng vừa rồi anh mới tìm La Tú Ân bị thất bại, cô ấy không nói gì mà đã trực tiếp tắt điện thoại. Nhưng anh sẽ lại nỗ lực nỗ lực, cùng lắm thì kéo thêm mấy người Lạc Huân cùng nhau bán đứng một chút sắc tướng, cũng có thể giải quyết được." Giản Vũ Mân là cực kỳ sợ nghe thấy tiếng khóc của Giản Nhất Lăng trong điện thoại.
Chỉ cần không khóc mọi chuyện khác đều được hết.
Nếu một hạt đậu vàng rớt xuống, anh ấy hoàn toàn liền không có cách nào xử lý.
"Không cần."
"Cái gì không cần, tiểu sên, em yên tâm đi, tụi anh một lát liền chạy đến viện nghiên cứu y học Tuệ Linh." Giản Vũ Mân bên này đã chuẩn bị ổn thỏa.
"Đã giải quyết." Giản Nhất Lăng vội nói.
"Tiểu sên, em không được lừa anh nha, em nếu dám lừa anh, liền.. liền.. liền càng dài càng xấu!"
"Không lừa."
"Nhưng mà anh nhìn trên mạng còn không có làm sáng tỏ a?"
"Nhanh."
"Như vậy, vậy em thật sự không có khóc nhè?"
"Không có." Câu trả lời này tương đối kiên định.
"Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi."
Giản Vũ Mân rốt cuộc yên tâm xuống.
Bên này của Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, mọi người đối với chuyện này cũng rất là để bụng.
Việc này từ lý thuyết mà nói khẳng định không tính là đại sự, nó không gây nên sóng gió gì ở trong vòng học thuật của bọn họ.
Nhưng việc này đối với một học sinh cao trung, một người muốn thi đại học mà nói lại không nhỏ.
Việc này xử lý không tốt, tiền đồ của một đứa trẻ liền sẽ như vậy bị phá hủy.
Việc này chính là khi dễ đại bảo bối của viện nghiên cứu bọn họ nha!
Chuyện như thế này mà có thể làm ra, xem viện nghiên cứu bọn họ không tồn tại sao?
Viện nghiên cứu lập tức quyết định, liên hệ phóng viên, thông báo cho bọn họ, viện nghiên cứu sẽ trả lời bọn họ về sự kiện Dr. F. S bị sao chép.
"Làm sao không trực tiếp mở họp báo?" La Tú Ân có chút ghét bỏ.
Trình Dịch vừa thấy, vội giải thích với La Tú Ân, "Ân tỷ, đừng nóng vội, đừng nóng vội, việc này cần phải làm theo tuần tự, việc này ở trong vòng chúng ta không tính cái đại sự gì, chị mà lập tức mở cuộc họp báo, mọi người liền cảm thấy việc này có điểm kỳ quái."
"Chúng ta có thể không tổ chức họp báo đặc biệt cho vấn đề này, chúng ta chỉ mở một cuộc họp báo thôi, chẳng lẽ viện nghiên cứu chúng ta gần đây không có vấn đề gì có thể phát biểu sao? Tùy tiện cùng bên ngoài phát biểu một vài cái đều được a! Sau đó thuận tiện đem chuyện này ở họp báo nói một chút, không phải là được rồi sao?"
Trình Dịch cùng vài vị giáo sư bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra còn có thể chơi như vậy!
"Ân tỷ quá trâu!" Trình Dịch cam bái hạ phong.
"Này chỉ như một phết mực mà thôi? Còn không chạy nhanh đi! Đừng mỗi một bước đều phải để tỷ tỷ đây dạy cậu làm như thế nào đi?"
"Đúng đúng đúng, chúng em lập tức liền đi làm!"