[Lầu trên đừng nói như vậy, họ thực sự chưa đến với nhau.]
[Nếu có thể nhấc lên quan hệ là cũng thực rồi.. Nếu không phải vì những gì Giản Nhất Lăng đã làm, người thanh niên này làm sao có thể theo đuổi cô ấy đến cổng trường chúng ta? Thật sự là.. không biết diễn tả thế nào nữa, chỉ hai từ thôi cũng đủ diễn tả cảm xúc của mình: Ha ha.]
[Lãnh đạo trường đâu? Họ mặc kệ sao? Kiểu này ảnh hưởng quá nhiều đến hình ảnh của trường mình, người không biết thì cho rằng trường mình là loại trường cao trung không đứng đắn.]
Số lượng phản hồi cho bài đăng đột nhiên tăng lên hơn một trăm.
Thấy hơi nóng từ từ tăng lên, Khâu Di Trân nhìn vào điện thoại và quay qua mỉm cười.
Đặc biệt là nhìn thấy những bài trả lời lần lượt trên diễn đàn, tâm trạng của cô ta trở nên đặc biệt tốt.
Đúng là Khâu Di Trân không thể làm khó Giản Nhất Lăng, nhưng có một số điều có thể khiến Giản Nhất Lăng phát cáu!
Bên cạnh Khâu Di Trân, hai tùy tùng của cô cùng chung vui, "Khâu tỷ, Giản Nhất Lăng lần này chắc rất khó chịu. Minh ca tìm ra tên lưu manh này, có tiếng là tồi tệ! Giản Nhất Lăng và hắn ta nếu có liên quan, danh tiếng kia chẳng phải là.."
Nụ cười trên mặt dần dần nở ra, vẻ hưng phấn đều hiện lên trên mặt.
"A, làm như cô ta là ghê gớm lắm."
Khâu Di Trân chế nhạo, khi nghĩ đến vẻ ngoài tự cao tự đại của Giản Nhất Lăng, cô ta liền hết muốn ăn.
"Hơn nữa, cô ta thế này. Lãnh đạo trường chắc phải nói chuyện với cô ta. Trường chúng ta rất chú trọng đến hình ảnh của trường." Một tùy tùng khác cười khẩy.
Tuổi này yêu sớm, lại cùng một tên lưu manh, mà còn gây rối trước cổng trường, chậc chậc chậc.
Khâu Di Trân lại nghĩ tới điều gì đó, "Nhân tiện, hai người đi đăng ảnh lên Internet. Chẳng phải Giản Nhất Lăng đã đưa video của tôi lên Internet để làm to chuyện sao? Lần này chúng ta cũng sẽ đưa bản gốc và lợi tức trả lại cho cô ta để khiến nhà trường chú ý đến vấn đề này!"
"Khâu tỷ, chúng tôi sẽ đăng nó ngay lập tức."
Bài viết trên diễn đàn của trường cũng do chính họ đăng.
Vì Giản Nhất Lăng bận ôn thi và không có thói quen chú ý đến diễn đàn nên đến khi cô ấy sắp tan học, Hồ Kiều Kiều nói cô ấy mới biết.
"Giản Nhất Lăng, Giản Nhất Lăng, đã xảy ra chuyện rồi!" Hồ Kiều Kiều vội vàng kéo Giản Nhất Lăng khi nhìn thấy cô.
Mọi người đều bị gián đoạn trong kỳ thi, vì vậy Hồ Kiều Kiều không có cơ hội gặp Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng nhìn Hồ Kiều Kiều đầy nghi ngờ.
"Nhìn cái này trước đi." Hồ Kiều Kiều nhanh chóng đưa điện thoại di động cho Giản Nhất Lăng.
Tất nhiên, Giản Nhất Lăng không hề biết người đàn ông đang cầm hoa hồng trong bức ảnh để tỏ tình.
Nhưng nhìn tình huống này, Giản Nhất Lăng cũng biết rằng đây có thể là do ai đó đã thiết kê.
Muốn qua phương thức này làm cho xấu hổ.
Ở cái này tuổi yêu sớm, lại cùng người bên ngoài không đứng đắn, được truyền đi là một việc phi thường khó nghe.
"Giản Nhất Lăng?" Hồ Kiều Kiều cẩn thận hỏi, trong giọng điệu có chút lo lắng.
"Tôi không biết anh ta." Giản Nhất Lăng trả lời với một giọng điệu bình tĩnh.
"Mình cũng không nghĩ là cậu sẽ quen người như hắn, nhưng là.."
Hồ Kiều Kiều cảm thấy Giản Nhất Lăng có chút kiêu ngạo, nhưng chính bởi vì cô là một người kiêu ngạo, không thể cùng một người như vậy kết giao.
Nhưng các học sinh khác trong trường lại không nghĩ như vậy, họ có ấn tượng không tốt về Giản Nhất Lăng.
Hồ Kiều Kiều rất là lo lắng, Giản Nhất Lăng hiện tại nếu là đi ra ngoài nói, tình huống nói không chừng sẽ càng tồi tệ hơn.