Vậy là Chiaki đã reo rắc vào trong tất cả mọi người biết cả cô lẫn Ace một định luật chính là: Ace biết Chiaki, nhưng cô đã xóa sạch cậu ta ra khỏi trí nhớ rồi!
Kiểu gì Luffy cũng sẽ nói cho Ace biết điều này thôi...!Từ giờ đến lúc ấy, tất cả những gì Chiaki phải làm chỉ là chờ đợi!
"Cô định chờ đợi kiểu gì hả? Cô đã chờ năm rồi đấy!" Akira đang điên cuồng gầm thét...
"Phư phư phư, rồi cậu sẽ hiểu!" Nụ cười của ký chủ khiến cho hệ thống rùng mình...
Rất nhanh thì nó đã thực sự hiểu:
- Này, Choper.
Em xem thử cô ấy có bị làm sao không?_ Luffy, với việc Chiaki quên mất Ace, vô cùng luống cuống và vội nói với bác sĩ của thuyền...
Thế là con tuần lộc nào đó kiểm tra Chiaki một lượt từ trên xuống dưới! Và cuối cùng thì nhảy ra một kết luận:
- Trường hợp này rất lạ.
Chị ấy nhớ tất cả nhưng lại quên một người!
Đương nhiên, cô cố tình quên mà!
- Lý do của việc này, có thể bởi vì chị ấy đã chịu một cú sốc nào đó liên quan đến người kia...
Đúng vậy! Cứ não bổ đi, sau đó thì nói với Ace! Để cậu ta cảm thấy áy náy với cô, chú ý đến cô, giúp đỡ cô...
Và cuối cùng, cậu ta sẽ...
Yêu cô...
Trước hết là trách nhiệm muốn bù đắp, sau đó mới là yêu...
Bởi vì thế, cho nên Ace à...
Hãy mau mau...!yêu tôi đi...
Nếu không, tôi cũng không biết tôi sẽ làm thêm những gì nữa đâu...
Akira hơi rùng mình...
Ký chủ nhà nó sao giờ lại thế này?
Đây chính là cái "phúc hắc ẩn hình" phải không?
Đáng sợ quá đi mất!
"Thế này chưa là gì đâu!" Hệt như đọc được suy nghĩ của Akira, Chiaki nở một nụ cười cực kỳ "phúc hắc"...
"Tôi còn định diễn một vở kịch ngược luyến tình thâm với cậu ta nữa cơ!" Thế này đã là gì?
Hệ thống không kìm được mà run rẩy, âm thầm thắp cho mục tiêu nhiệm vụ một cây nến! À, thêm một phút mặc niệm nữa...
............................................
Chiaki, bằng khả năng thần thánh, thành công đột nhập được vào con thuyền của băng hải tặc Mũ Rơm.
Thậm chí cô còn được ở trên thuyền nữa!
Lý do của việc này là, cô sẽ gặp được Ace...
Độ hảo cảm của cậu ta với cô vẫn chỉ ở mức %...
Vẫn chưa thấm vào đâu...
Để cậu ta yêu cô, cần phải thêm vài yếu tố ngoại lực nữa...
Ví dụ như...!cậu em nhân vật chính này chẳng hạn!
Vậy nên, Luffy này...
Lần này, để tớ...!lợi dụng cậu một chút nhe!!!
...........................................
Thế là khi con thuyền đã cập bến một phần của vương quốc Vivi, trong khi tất cả mọi người đều rời thuyền để tìm quần áo ngụy trang thì Chiaki chủ động ở lại trông thuyền...
- Được không vậy Chiaki, cậu thật sự ở lại đây một mình được chứ?_ Luffy, tuy có hơi ngốc nhưng vẫn biết lo lắng cho người bạn của mình nên hỏi...
Đáp lại, Chiaki chỉ cười cười:
- Thực sự không cần đâu mà.
Tớ sẽ rời khỏi đây vài ngày tới! Nên cũng không cần ngụy trang mấy đâu.
Mọi người cứ đi đi, tớ sẽ trông thuyền cho...
Thậm chí còn canh thời gian mọi người khi nào trở về để chuẩn bị bộ dáng mê người nhất nữa cơ...
Tôi đã chuẩn bị mọi thứ tỉ mỉ nhất có thể rồi!
Đến đây, và sa vào cái lưới tôi đã giăng đi nào...!Ace!
.....................................................
Bởi vì thế, khi Ace trèo lên con thuyền của băng hải tặc Mũ Rơm và định đưa tờ giấy bảo mệnh kia cho em trai của mình thì lại bị cắt ngang...
- Luffy, cậu về rồi à? Vừa mới bị hải tặc truy đuổi phải không? Cậu đấy, lúc nào cũng để cái bụng lấn át hết mọi thứ, đúng là...!Sao lúc nào cũng khiến tớ phải lo...
Âm thanh trong veo và đầy quen thuộc đột ngột vang lên khiến người khác khựng lại...
Nhất là Ace, anh đình chỉ mọi hoạt động và nhìn chăm chăm vào bóng dáng nhỏ bé vừa bước ra từ sau thuyền....
Cô gái dường như vừa tắm xong, đang cầm khăn lau mái tóc đẫm nước...
Bộ quần áo mỏng cũng thấm chút nước, bó sát vào người...
Ngay khi Chiaki nhìn thấy người đang hiện diện kia cũng sững lại, sau đó cấp tốc nhào vào trong phòng...
Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, đã thấy Chiaki từ trong phòng chạy ra.
Cô vội vội vàng vàng mặc lại bộ quần áo thường ngày, sau đó vơ lấy chiếc túi khoác lên vai:
- Luffy, kế hoạch thay đổi.
Tớ sẽ rời đi ngay bây giờ, thế nhé!_ Lời chưa nói xong, thân ảnh đã nhảy vọt xuống biển...
Tuy nhiên cô chưa kịp chạy thì đã bị một người nắm lấy tay...
- Cậu định đi đâu hả?_ Ace nắm lấy bàn tay của cô gái nhỏ, cau mày hỏi...!Có trời mới biết anh đã vui đến mức nào khi thấy cô ở đây...
Suốt khoảng thời gian qua, cô gái nhỏ bặt vô âm tín...!Dù cho Ace có chú ý đến mức nào cũng không thể tìm thấy tin tức của Chiaki, dù chỉ là nhỏ nhất...!Cứ như thể, cô gái ấy hoàn toàn bốc hơi khỏi thế giới này vậy...
Chưa bao giờ Ace cảm thấy khủng hoảng như lúc ấy, khi phát hiện ra Chiaki lại biến mất...
Cô ấy hệt như một giấc mơ, và anh đã nghĩ rằng khoảng thời gian ở bên cạnh cô đều chỉ là ảo giác...
Anh không muốn thế, không muốn cô ấy biến mất nữa...
Chuyến đi lần này, ngoại trừ truy đuổi Râu Đen, anh còn muốn tìm cô ấy nữa...
......................................
Tuy nhiên, bàn tay đang nắm chặt đột ngột bị vung ra...
Chiaki bằng tốc độ nhanh nhất, hất tay Ace đang nắm tay mình ra.
Sau đó cảnh giác lùi lại, trốn sau lưng Luffy...
Ace trơ mắt nhìn cô gái mà anh luôn nghĩ tới lại đột ngột tránh né anh...
Thâm chí còn nấp sau lưng em trai mình nữa...
Vào khoảnh khắc ấy, đột ngột Ace bỗng khó chịu khi thấy Luffy thân cận với Chiaki đến vậy....
Anh ẩn ẩn có chút tức giận, nhất là khi Chiaki gắt gao bám chặt vào Luffy...
Sau đó, Chiaki nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống lâu lắm rồi mới cất lên:"Đinh! Độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ với ký chủ là %!"
Sao lại chỉ tăng lên có %, tên này quả nhiên là không ghen với em trai mình chút nào sao?
Chậc...!Bàn tay đang níu sau lưng Luffy lại siết chặt hơn một chút...
Thành công khiến tên ngốc ấy chú ý đến mình...