Nhìn hai tên con trai đang chăm chú ngó mình, Chiaki mới nhận ra điều này...
Chết tiệt, cô vậy mà lại trở nên ủy mị đến thế...
- Em không sao!_ Cô gái nào đó lẳng lặng lắc đầu, tự tay lau đi những giọt nước mắt...
Sau đó là bước đến bên cạnh vị khách vừa mới đến kia...
Rồi vô cùng tự nhiên mà kiễng chân, vòng tay qua cổ Shisui, ôm anh ta một cái...
Hai cậu bé nhà quạt tròn trực tiếp ngốc lăng...
Cái gì đó? Nhóc đó vừa làm gì vậy?
- Cái này, cho anh đấy! Không được tháo ra, em cấm!
Tiểu loli nâng gương mặt nhỏ lên, nghiêm túc nói với Shisui...
Nó là tấm bùa cứu mạng anh đấy! Đừng có tháo...
- Ể, sao lại cho anh cái này?_ Shisui vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cô bé mới gặp lần đầu mà lại cho anh cả một cái dây chuyền.
Sao cô nhóc lại có thể làm mặt nghiêm túc đến vậy nhỉ?
- Cho anh thì chính là cho anh, không được phép tháo ra!_ Chiaki mím môi, bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để lừa gạt thiếu niên tươi sáng kia không tháo dây chuyền...
Chiếc dây chuyền hình cỏ bốn lá, ngự trị trên cần cổ của cậu bé chưa đến mười tuổi...
Shisui cúi đầu nhìn chiếc dây chuyền, đôi mắt bỗng nhiên thẫm lại...
Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời kia lại nở rộ...
- Cảm ơn nhóc nhiều nhé!_ Anh thản nhiên xoa đầu cô bé mặc váy bồng công chúa kia...
Bàn tay to, trùm hẳn lên mái đầu rực vàng...
Chiaki ngẩn ngơ nhìn nụ cười trước mặt...
Nụ cười ấy, rạng rỡ và ấm áp như ánh mặt trời vậy!
Khiến cô lại nhớ đến tiểu thiên sứ Tổng Tư thế giới trước...
Mắt Chiaki cay cay, cô vươn tay...
Chuẩn xác nắm được bàn tay đang xoa đầu cô của Shisui...
Sau đó, vô cùng thuần thục mà dùng cả gương mặt cọ cọ vào bàn tay kia...
Bàn tay của một thằng nhóc, nhưng lại có những vết chai do tập luyện cường độ cao...
Hơi ráp một chút, nhưng rất dễ chịu...
Chiaki mải mê dụi dụi vào bàn tay có chút thô ráp kia...
Rất thoải mái, muốn cọ cọ...
Thế là cô nhóc nào đó ôm cả cánh tay kia vào người, mĩ mãn cọ cọ...
Ta cọ, ta cọ, ta cọ cọ cọ...
................................................
Shisui ngẩn người nhìn cánh tay mình...
Hiện tại đang bị một cái đống màu hường ôm cứng...
Cô nhóc này, mới lần đầu gặp nhau nhưng sao lại thân với anh thế nhỉ?
Lại còn tóm lấy cánh tay anh như thế...
Cô nhóc đó dường như cọ bàn tay anh đến vô cùng thỏa mãn thì phải...
Cái gương mặt đó không được bầu bĩnh cho lắm, hình như do bị bỏ đói lâu ngày...
Thế nhưng vẫn mềm mềm mịn mịn, sờ rất tốt...
Muốn sờ mó xem xem...
Thế là cậu nhóc nào đó trở tay, nhéo nhéo cái má hơi hóp một chút...
Sờ thoải mái quá! Muốn nhéo nhéo nhéo!
Tình hình là chàng trai ánh dương nào đó sẽ hăng say sờ mó cô nhóc nhà người ta nếu...
Ờ, nếu không có mớ sát khí dày đặc kia...
Shisui cứng ngắc ngẩng đầu, nhìn thấy người bạn thân của mình đang đứng đó.
Và sát khí tràn ngập...
Ách, sao lại...
- Tên anh là Uchiha Shisui.
Đúng rồi, anh vẫn chưa biết tên của em?_ Shisui lập tức đánh trống lảng.
Sau đó không chút dấu vết mà rút cánh tay ra.
Quả nhiên sát khí giảm bớt một tẹo...
- Là Chiaki, không có họ._ Nghĩ nghĩ một lát, cuối cùng Chiaki cũng đáp lời...
- Ồ, ra là thế.
Bé con, mai anh đem em đi chơi, chịu không?_ Anh mỉm cười, vô cùng có hảo cảm với cô bé con này...
Chiaki gật gật, hình tượng bé con ngoan ngoãn tận lực được bày ra...
Sau đó là lưu luyến đưa mắt nhìn theo chàng thanh niên kia...
Cho đến khi bị người anh trai sắp phản tộc kéo vào phòng ăn...
........................................................
Đến tận tối, khi Itachi chuẩn bị đi ngủ...
Thấy vị thiếu gia quạt tròn này bước vào phòng ngủ, Chiaki mới rời đi...
Cô lần mò ra ngoài sân, ngồi trên sàn nhà...
Sau đó, ngơ ngẩn ngó lên mặt trăng tròn vành vạnh...
Mặt trăng nhìn từ chỗ này, đẹp thật đó...
Ánh trăng dịu dàng rót xuống, tắm cô gái nhỏ trong màu bạc dìu dịu...
- Chiaki!_ Âm thanh đột ngột vang lên phía sau khiến Chiaki giật mình...
Cô quay đầu, lại gặp phải cái người mà đáng lẽ đã đi ngủ...
Itachi đã đứng sau cô từ lúc nào rồi...
- Anh...
- Không ngủ sao?_ Itachi vô cùng tự nhiên mà ngồi xuống bên cạnh Chiaki...
- Không ngủ được._ Chiaki lắc đầu khe khẽ...
Mái tóc vàng xõa tung trên sàn gỗ, hơi di chuyển theo những cái lắc đầu rất khẽ...
- Chiaki, em đã từng gặp Shisui rồi à?
- Không có._ Chiaki ngẩn người một lát rồi phủ nhận.
Con mắt nào của anh thấy cô thân quen với hắn hả?
- Vậy tại sao em lại thân thiết với anh ta vậy? Còn cho anh ta cả chiếc dây chuyền nữa?_ Itachi chính thức bạo phát...
Anh không thể hiểu được.
Cô bé luôn bám dính anh cả tuần, vậy mà ngay khi nhìn thấy bạn thân anh liền khóc...
Khóc đó, còn là cái loại khóc như nhìn thấy người thân thất lạc không bằng...
Mới lần đầu gặp mặt mà đã trực tiếp tặng tín vật định tình cho người ta rồi hả?
Trong mắt Itachi, củ cái trắng nhỏ đeo dây chuyền cho người ta...
Chính là trao cho tín vật đính ước...
Chiaki nhạy cảm phát hiện...
Hình như cảm xúc của mục tiêu nhiệm vụ đang dao động thì phải?
- Anh ghen tỵ?_ Cô nghiêng đầu, tò mò hỏi...
Mái tóc vàng rực mềm mại tràn trên cánh tay đang khoanh trên đầu gối...
Dường như bao luôn cả cô bé con kia...
Chồn Itachi như bị dẫm phải đuôi, giật nảy...
Anh quay đầu không nhìn Chiaki...
Thế nhưng cô lại tinh mắt nhìn thấy vành tai đỏ rực.
À ha, Uchiha đúng là thuộc tính ngạo kiều mà...
Chiaki cười khẽ, lục trong túi không gian ra một chiếc dây chuyền nữa...
Sau đó, lén lút đeo lên cho mục tiêu nhiệm vụ của mình...
- Đây là..._ Itachi nhìn chiếc dây chuyền hình trăng và sao trên cổ mình, ngơ ngẩn...
- Là của anh đấy.
Em đã định đưa cho anh từ đầu rồi.
Chẳng qua là sợ anh không nhận!_ Chiaki thuận thế ôm cổ luôn mục tiêu nhiệm vụ...
Ý đồ cọ điểm hảo cảm hết sức rõ ràng...
"Định! Độ hảo cảm tăng thêm %! Hiện tại tổng độ hảo cả là %." Quả nhiên, thông báo của hệ thống chứng thực suy nghĩ của Chiaki...
Ha hả, cô đã đúng khi lấy Shisui để kích thích mục tiêu nhiệm vụ rồi...