_ Long ca nếu anh đã hủy hôn thì cho em cơ hội phục vụ anh nha~- Cô ta cười dâm tà nói khiến cô sởn da gà.
_ H... Hoàn tổng nếu anh không rảnh để đi cùng tôi thì tôi sẽ không làm phiền anh- Cô đang nén cơn ói mửa xuống mà nói với anh nên hơi bị run.
_ A... Anh hẹn em mà! Không rảnh sao hẹn em được- Anh hấp tấp nói.
_ Tôi sợ làm phiền anh và bạn gái anh- Cô bụm miệng lại nói.
_ Đúng đó~ Chúng ta phải vào khách sạn mà
- Ả nở nụ cười dâm tà thân hình quấn lấy anh.
_ Ọe- Cô không nhịn nỗi nôn khan khiến mọi người hớt hải- Cô muốn làm chuyện đó xin mời ra khỏi đây đây là nơi công cộng.
_ C... Cô- Cô ả tức giận hét.
_ Cô muốn nói gì? Xin lỗi anh thật sự tôi không muốn ăn nữa- Cô quay sang nói với anh.
_ E... Em có sao không!?- Anh hối hả nói.
_ Xin lỗi tôi chịu không nổi mấy lời buồn nôn ấy- Cô thành thật nói khiến mọi người đầu chảy đầy hắc tuyến.
_ ...- Anh câm nín không nói được gì.
Cô ta điên tiết đứng lên giơ tay chuẩn bị tát thì bị cô nắm lại đẩy ả ra xa.
_ Đánh tôi? Cả Dạ Hạo Nhiên còn không dám làm gì chỉ một công ty nhỏ bé của bà cô!?! Thật nực cười!- Đôi mắt phượng màu đỏ thẳm loé lên tia sát khí.
_ C... Cô là H... Hàn Tuyết- Ả lắp bắp run rẩy nói. Cha ả đang muốn hợp tác với Hàn thị đây là một hợp đồng lớn của công ty nếu thất bại thật không thể tưởng tượng.
_ Vậy... Bản hợp đồng này bỏ nha~- Lục trong túi ra bản hợp đồng bìa xanh ra rồi dùng chất giọng ngọt ngào khiến họ run sợ- Không biết khuôn mặt của Hoàng Nhuận Đức sẽ như thế nào khi biết tin cô con gái cưng của mình khiến công ty phá sản?
Cô ta ôm đầu khóc thét lên khi nghe cô nói.
_ Tiểu bảo bối không cần phải ra tay a~- Vâng chỉ có một người dám gọi Tuyết tỷ như vậy đó là Mai lão sư a~
_Buôn tay ra!- Cô cựa quậy khi anh ôm lấy mình mà không biết cô sắp lâm nạn nếu còn tiếp tục cựa quậy.
_ Tiểu bảo bối em dám cựa quậy~- Anh nhỏ giọng đừa cợt rồi ác ý phà hơi vào lỗ tai non mềm của cô khiến nó đỏ ửng lên.
_ T... Tịch ca- Giọng nói của cô run rẩy đầy sợ hãi. Từ đó đến giờ cô không sợ trời không sợ đất chỉ sợ duy nhất Thiên Tịch anh.
_ Nhận ra cũng muộn a~- Anh nói nhỏ vào tai cô khiến mặt cô bất giác đỏ ửng lên nhìn rất dễ thương.
_ Xin lỗi Hoàng thiếu tôi sẽ đem tiểu bảo bối về “Dạy dỗ” lại đàng hoàng sẽ không khiến Hoàng tổng và Hoàng tiểu thư phải lo lắng- Anh cười nhẹ nhàng mị hoặc chúng sinh.
_ Hức... Mai thiếu... Hức hức... Xin ngài hãy... Hãy khuyên Hàn tiểu thư s... Hức... Suy nghĩ lại- Ả ra vẻ đáng thương bám lấy gấu quần của anh van xin “sẵn tiện” đung đưa bộ ngực to tròn chà xát với chân anh bộ dáng giống như đang cầu hoan, khiến anh kinh tởm không thôi xém chút nữa cô đang bị anh vác cũng muốn nôn thốc nôn tháo.
_ Xin lỗi lời của tiểu bảo bối sẽ không rút lại- Anh giả vờ khổ tâm nói nhưng ánh mắt không giấu nổi tia khinh bỉ. Anh vác cô đi trong ánh mắt ngơ ngác của Hoàng Thiên Long và tất cả mọi người tại đây.
Hỏi tại sao cô không giẫy giụa?
Hai tay bụm miệng rồi lấy tay đâu mà giẫy với chả giụa! :)))
Chương sau có H nên tg sẽ ngâm hơi lâu nha
Lại một ngày đến trường như mọi hôm. Không như sau khi cô gặp anh hôm nay tâm trạng cô thực tệ. Suy nghĩ đến việc bị bám đuôi thì ôi thôi cô thật muốn một cước đập chết cái đám ôn dịch đó.
Cốc, cốc
_ Vào đi- Chỉnh lại đồng phục cô lên tiếng.
_ Bảo bối~ Anh muốn máu của em a~- Anh vamp nũng nịu nói. Sẵn tiện nói luôn anh ý tên Lý Bạch Lam.
Cô với lấy cây dao nhỏ trên bàn thì bị anh nhanh tay chụp lại để cô xuống dưới đất ác ý phà hơi vào cổ trắng ngần của cô khiến nó hơi ửng hồng. Cắn mạnh một cái tà ý muốn cô kêu đau.
_Ưm- Cô rên đau.
Hút đủ thì anh thả ra. Chỉnh lại trang phục bước xuống gara lái chiếc xe chạy tới trường sớm để tránh bị chú ý. Sân trường chỉ lẻ tẻ vài học sinh đa số chắc là vào trường nhờ học bổng nên đến sớm ôn bài.
Bước trên hành lang dài dẫn tới lớp S dành cho các học sinh đặc biệt vừa có tiền vừa có tài.
Chẳng hạn như vị nữ chủ thánh mẫu kia: học lực giỏi trong top (Đút lót), giàu có (Nhờ việc lên giường với nhiều thằng hoa hoa công tử rồi nói là... Cưỡng hiếp) (=_=')
Còn có Mạc Tĩnh: Học giỏi, ngoại hình khỏi nói, chơi thể thao giỏi gia thế khỏi nói.
Vương Tuấn Hiên: Học giỏi hạng nhất trường, thế lực đầy đủ gia thế vững chắc.
......................
..............
.......
.
Nằm dài trên bàn học đeo tai nghe vào nhắm mắt lại.
Đùng đùng đùng
Tiếng trống trường vang lên các học sinh bắt đầu trở về chỗ ngồi thường ngày.
_ Chào các em! Tôi tên Mai Thiên Tịch là lão sư của các em rất mong chúng ta hợp tác ăn ý!- Mai Thiên Tịch dõng dạc nói rồi nở nụ cười ôn nhu. Nghe tên anh cô đang ngủ liền thức dậy ánh mắt ngơ ngác đầy lười biếng nhìn lên bục giảng.
_ A... Anh- Cô liền bật dậy ánh mắt hốt hoảng nhìn anh chỉ thấy anh vẩy tay mỉm cười tỏa nắng. Cả lớp nhìn nhau ngơ ngác chẳng hiểu mô tê gì mà đã thấy lạnh xương sống và mùi giấm chua nồng nặc tỏa ra từ hai mĩ nam và một mĩ nữ.
_ Chào tiểu bảo bối!- Anh cười híp mắt nhìn cô tay còn vẫy vẫy phụ họa thật khiến ba tên nào đó tức ọc máu.
_Ai c... Cho anh vào đây!- Cô kích động hỏi sao không kích động cho được!?! Thân thể đó!!! Anh mà giận lên thì... Ôi thôi! Cô chết chắc!!! Thật không thể tưởng tượng.
_ Tôi là lão sư của em? Sao không được đến đây?- Anh bước đến gần cô tay đưa lên vân vê tóc cô đưa lên hôn nhẹ. Bộ dáng phong tình vạn chủng khiến bao cô gái si ngốc kể cả nữ chủ.
_A... Anh- Gương mặt của cô đỏ bừng thật khiến người ta muốn phạm tội nhoa~. Thật ra đây không phải lần đầu tiên anh thấy bộ dạng này của cô thậm chí là nhiều lần mới khác!
Bước trở lại bục giảng phong thái ôn nhu như nước không đổi nhưng khiến người ta không dám tới gần.
_ Bây giờ chúng ta sẽ chọn lớp trưởng và lớp phó! Lớp trưởng là Vương Tuấn Hiên còn lớp phó là Hàn Tuyết các em có đề cử khác không?- anh nhẹ nhàng nói nhưng ánh mắt như muốn nói:“ Các em thử nói coi... Tốt nghiệp được không cũng khó a~”
_Em không đồng ý thưa lão sư!- Cô đừng như bị gọi hoàn hồn liền mở miệng phản bác.- Cán bộ lớp phải thường xuyên có mặt tại lớp lý do gì một đứa hay cúp học mà lại phải làm cán bộ lớp!?!
_Bởi vì học lực của hai đứng nhất nhì trường các em có thể hỗ trợ các bạn học tốt hơn- Anh tỉnh bơ đáp.
_ Trong lớp ai cũng biết em rất khó gần làm sao có ai dám tới- Cô lạnh nhạt nói khiến cả lớp rùng mình.
Sau đó một cuộc đấu khẩu xảy ra trong suốt hai tiết học anh dạy. Miệng hai người không ngừng phản bác và moi móc mọi lời nói của đối phương như cuộc tranh luận khiến cả lớp ngái ngủ.
Hết chương
Tg đang rất buồn về cuốn truyện v ta mới đăng hồi sáng chỉ có một like à!!! Huhuhu!!!
TTOTT
An ủi tg đi! Lần này thất bại quá!
Huhuhu