"Tiểu Điệp, dạo này cậu hay có các triệu chứng lạ. Giống như phụ nữ đang mang thai lắm?"
"Tớ...tớ..."
"Thật à? Cậu thật sự mang thai?"
Lục Mai kinh hoảng lùi lại
Như Điệp hoảng sợ tới nắm tay Lục Mai
"Mai Mai, tớ phải làm sao bây giờ? Tớ...tớ sợ lắm "
Ánh mắt của Lục Mai hiện lên vẻ khinh bỉ
Như Điệp, cuối cùng mày cũng có kết cục này. Ai bảo mày trong suốt năm qua luôn trên tao. Ngay cả học lực, thể thao hay nhan sắc
Mọi người sẽ nghĩ sao nếu biết hoa khôi của khối mới tuổi mang thai
Nghĩ trong đầu như vậy nhưng bên ngoài cô ta tỏ vẻ rất quan tâm
"Điệp Điệp, cậu bình tĩnh lại đi. Bố của đứa bé là ai?"
Như Điệp bây giờ sợ đến mức không biết phải làm sao
"Tớ....tớ không nhớ được khuôn mặt của hắn. Nhưng Mai Mai cậu tin tớ, không phải tớ tự nguyện. Tớ là bị cưỡng bức"
"Tớ biết rồi. Tớ tin cậu" Đương nhiên là tao tin.
Vì người sai người cưỡng bức mày là tao
"Vậy tớ phải làm sao giờ? Hay....hay là tớ đi phá nha"
Như Điệp vừa đau lòng vừa sợ hãi nói ra lời đề nghị này
Lục Mai vội vàng nói
"Không được. Dù gì đứa bé cũng là cốt nhục của cậu. Cậu bây giờ cứ về nhà đi,mai chúng ta bàn tiếp"
"Vậy... vậy mình về đây"
Như Điệp lau nước mắt, ôm cặp về
[...]
"Bây giờ chúng ta bắt đầu tiết sinh hoạt"
Thầy chủ nhiệm đặt thước lên bàn
"Thưa thầy "
Một cánh tay giơ lên
Thầy chủ nhiệm ngạc nhiên
"Lục Mai, sao vậy em?"
"Em có chuyện muốn nói với thầy và cả lớp"
[...]
Sáng hôm sau
Như Điệp nhận được tin nhắn từ giáo viên chủ nhiệm yêu cầu đến lớp để bàn về kế hoạch đi cắm trại sắp tới của lớp
Vừa mới mở cửa lớp thì Như Điệp bị một bàn tay thô lỗ kéo vào
"Á"
Cả thân hình gầy gò của cô bị quăng mạnh vào chiếc bàn
Cơn đau đớn từ sau lưng khiến cho Như Điệp phải kêu lên
Ngẩng đầu lên thì cô thấy thành viên trong lớp bao gồm cả thầy chủ nhiệm đang nhìn mình với ánh mắt khinh bỉ
Lí do lớp này chỉ có thành viên vì đây là lớp toàn con em nhà giàu. Và Như Điệp học giỏi đứng toàn trường nên mới được vào lớp A "vàng" này
"Thầy...các cậu..."
Như Điệp ngạc nhiên nói
Một người bước đến túm lấy cổ áo của cô dậy
Cô nhận ra ngay đây là bạn trai cô- Tử Kỳ
"Tử...Tử Kỳ..."
Như Điệp vừa mở miệng nói đã bị ăn một cái tát trời giáng khiến cho cô ngã rạp xuống đất
Trong khoang miệng tràn đầy mùi tanh
"Đừng có dùng cái miệng dơ bẩn đó của mày gọi tên tao. Cũng may là tao biết chuyện sớm. Nếu không Tử Kỳ tao đã bị cả nước cười vào mặt vì mắt mù đi quen một con điếm "
Như Điệp kinh hoảng trong lòng
"Anh...anh đang nói gì vậy?"
Một bạn nữ tới đạp một phát vào lưng cô
"Con điếm này. Mày còn cãi cậu ấy. Mày mang thai tạp chủng của thằng già nào rồi định đến nha cậu ấy để moi tiền đúng không? Tao quá rõ loại dân thường bọn mày rồi"
Cô bị cú đạp kia khiến ho khù khụ, cố gượng đau đớn. Nghe thấy bạn nữ kia nói vậy thì hoảng sợ nhìn lên
"Sao...sao cậu biết?"
"Tao nói đấy"
Lục Mai từ đám người bước ra, nhìn bộ dạng thê thảm của Như Điệp thì vô cùng hả hê
"Mai Mai...cậu"
Cô thật sự không ngờ
Người mà cô luôn cho là người bạn thân nhất ám hại cô đến mức này
Thầy chủ nhiệm bước đến ngồi xổm nhìn cô
"Giờ cả lớp A này phải giải quyết vấn đề này. Nếu không thanh danh của các gia tộc sẽ bị ảnh hưởng và thanh danh của tôi cũng bị vậy. Như Điệp, em học giỏi như vậy cũng biết câu "Một người vì nhiều người "đúng không?"
Như Điệp hoảng sợ, tay vô thức ôm bụng, lùi về sau
"Các người....các người định làm gì?"
Lúc đó cô không nghe thấy gì nữa
Toàn thân đau đớn
Và quan trọng hơn
Máu....
Máu từ hạ thân chảy xuống không ngừng
Cô chỉ thấy con ác quỷ không ngừng cười và đánh đập cô
"Tôi làm quỷ cũng không bao giờ tha cho các người "
Đó là câu nói cuối cùng trước khi chết của nữ sinh tuổi đáng thương
[...]
Ngày hôm sau
Các trang mạng bùng nổ thông tin
Một nữ sinh tuổi bị thiêu chết trên rừng, không tìm thấy hung thủ
Còn.....