"Ninh Tây..."
Trần Nhất Tuấn từ khúc quanh đi tới, thấy Ninh Tây và đứa con ngoài giá thú của ba hắn đang đứng cùng một chỗ nói chuyện, sắc mặt lập tức tối đi.
"Cô và hắn ta sao lại quen biết nhau?"
Cuộc sống của Trần Nhất Tuấn bây giờ đã đủ loạn, nhưng cũng không nghĩ tới Ninh Tây và Trần Khải Nhiên lại có quen biết giao thiệp với nhau.
Ninh Tây mặt lạnh xuống nhìn về phía Trần NHất Tuấn, cảm thấy đúng là anh em một nhà một người tự cho là đúng, một người nghĩ mình là người am hiểu mọi chuyện, gio gs nhau như thế.
Lười phản ứng lại với hai người bọn họ, Ninh Tây xoay người ngồi vào trong xe, nói với Trương Thanh Vân:
"Chúng ta đi."
"Không được phép đi!"
Trần Nhất Tuấn cạnh cửa xe, trừng mắt nhìn Ninh Tây đầy phẫn nộ cùng thất vọng,
"Ninh Tây, tôi không nghĩ tới cô lại là người như vậy. Tôi thừa nhận, năm đó tôi không đúng, khiến Tư Kỳ lầm tưởng là cô thích tôi, nhưng những năm nay tôi vẫn muốn tìm cô, muốn bù đắp sai lầm năm đó,. Cho dù cô hận tôi, cũng không nên cấu kết với loại con ngoài giá thú này."
Ninh Tây thấy hắn như vậy, tức giận quá mà cười:
"ANh cuối cùng cũng nói thật, nhưng bây giờ nói ra thì làm được, hơn nữa anh không thấy buồn cười sao? Anh nghĩ anh là ai, anh đáng giá để tôi phải tạo quan hệ với người khác hại anh?"
"Anh của năm đó luôn đề cao bản thân mình, hiện tại trải qua nhiều năm như thế, tật xấu này cũng không bỏ được? "
Ninh Tây đẩy Trần Nhất Tuấn ra,:
"Buông tay!"
Trương Thanh Vân đạp cần ga, xe chạy ra ngoài. Xác định hai anh em cùng cha khác mẹ Trần gia không đuổi kịp, Trương Thanh Vân mới nói:
"Hôm nay là ngày gì mà hai người kia không có việc gì đều chạy đến đài truyền hình quốc gia như thế này chứ?"
Ninh Tây cười lạnh một tiếng:
"EM đâu quản được bọn họ."
Thấy sắc mặt cô không tốt lắm, Trương Thanh Vân biết cô không muốn nói tới hai người kia, dứt khoát nói:
"Buổi chiều có một cuộc hẹn đi chụp trang bìa tạp chí, buổi trưa có về nhà ăn cơm không?"
"Không, Thời Quy hôm nay phải về biệt thự bên kia, "
Ninh Tây từ trong túi móc ra cái gương, ngắm nghía mặt mình, xác định trang điểm còn tốt, tiếp tục nói,
"Hai ngày trước không phải là có phóng viên có chút quan hệ với anh muốn phỏng vấn sao, không bằng hẹn trưa hôm nay đi, chắc là thời gian vừa đủ."
"Cũng được, để anh gọi điện thoại cho cô ấy, "
Trương Thanh Vân dừng xe một bên đường, dùng di động gọi một cú điện thoại, gọi xong quay đầu nói với Ninh Tây,
"Anh hẹn cô ấy ở quán cà phê, đucợ chứ?"
"ừm, rất tốt, uống cà phê một lát rồi ăn cơm trưa, "
Ninh Tây gật đầu, "Thời gian vừa vặn."
"Em có thể đừng nhớ đến đồ ăn không?"
Trương Thanh Vân tiếp tục khởi động xe hơi,
"Cũng không biết Thường tiên sinh nuôi em thế nàoi, mới mấy tháng mà em lên ba cân ròi đấy. "
Ninh Tây khép gương trang điểm lại, nhướn mày nói,
"Chưa nghe nói qua con người sống rộng rãi sẽ dễ béo sao? "
"Trước kia chỉ nghe qua, nhưng giờ thấy được rồi."
Trương Thanh Vân từ trong kính chiếu hậu nhìn cô một cái,
"Nhưng mà trước kia em quá gầy, như bây giờ cũng tốt."
Ninh Tây cười cười không lên tiếng.
Triệu Hồng và Trương Thanh Vân là bạn học cao trung, năm đó ở trường ha ngườikhông thường xuyên lui tới, nhưng về sau khi làm việc mới bắt đầu qua lại.
Nghe Trương Thanh Vân nói Ninh Tây đồng ý phỏng vấn,cô không nói hai lời, ném cái bút trong tay xuống, Lập tức gọi quay phim đi đến quán cà phê đã hẹn.
"Hồng tỷ hẹn được nghệ sĩ nào phỏng vấn, cười sáng lạn như thế?"
Có đồng nghiệp thấy cô vội vội vàng vàng ra cửa, có chút tò mò.
Một gã đồng nghiệp khác lắc đầu, hạ giọng nói:
"Nghe nói gần đây chị ta không có được tin tức gì mới, phía trên cũng bất mãn hỏi tới rồi"
Vài người khác nghe vậy, đều rụt cổ, làm bộ như không nghe thấy. Không có việc gì nói xấu đồng nghiệp, đây là chuyện mà người không có đầu óc mới làm.
Tai vách mạch rừng, nếu muốn không tìm phiền toái, thì phải quản được miệng của mình.
Triệu Hồng đến quán cà phê đã là hơn nửa giờ sau. Vì trên đường kẹt xe, nên số với thời gian hẹn muộn chừng mười phút đồng hồ, đến nơi thấy Ninh Tây đã tới, cô liên tục nói xin lỗi đối phương.
"Không cần khách khí, "
Ninh Tây gọi bồi bàn lại đưa đồ uống cho Triệu Hồng và nhiếp ảnh gia, sau đó cười với Triệu Hồng nói,
"Thủ đô chúng ta giao thông có nhiều hỗn loạn, cái này em cũng biết."
Triệu Hồng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, Ninh Tây thân phận như hiện tại..., nếu như để ý chuyện cô đến muộn, cho dù cô có quan hệ tốt với Trương Thanh Vân cũng không kéo được cô ấy chờ đợi mình.
Cà phê cho hai người mới tới được đưa lên, nhiếp ảnh gia đem ống kính nhắm thẳng vào Ninh Tây, Trương Thanh Vân ngồi vào bàn bên cạnh.
"Cô không cần lo lắng, phỏng vấn bằng video, sau đó tôi sẽ cắt nối biên tập lại, sau khi hoàn thành sẽ gửi cho Trương Thanh Vân, nếu như cô cảm thấy không có vấn đề gì, tôi mới giáo lên cho cấp trên phát ra ngoài. "
Triệu Hồng hỏi các vấn đề đều hết sức mới mẻ và độc đáo, nhưng không xảo trá, nên không khí nói chuyện giữa hai người rất tốt.
"Phim điện ảnh ( vũ trụ vô địch 2) có doanh thu lớn, khiến khán giả trên nhiều quốc gia đều chú ý tới cô, vậy cô về sau có muốn diễn các nhân vật kiểu này nữa hay không?.
"Có cơ hội, tôi nhất định sẽ suy tính đến, "
Ninh Tây cười cười,
"Có lẽ bên sản xuất phim thấy tác phẩm được khán giả trong nước ủng hộ tôi, cũng sẽ có người tìm tôi hợp tác, dù sao thì không nể mặt thầy tu cũng phải nể mặt phật tổ."
Đây là một câu nói vừa khiêm tốn lại nịnh nọt khán giả trong nước, Triệu Hồng phối hợp cười cười,
"Nhắc tới sự nghiệp, chúng ta cũng không thể bỏ qua chuyện tình cảm của cô, gần đây có tin đồn cô và bạn trai sắp kết hôn, không biết tin này là thật hay giả?
Ninh Tây vừa định trả lời, đi động bên kia của Trương Thanh Vâng vang lên.
Trương Thanh Vân nhận điện thoại, sắc mặt khó coi, quay đầu nói với Triệu Hồng:
"Triệu Hồng, tạm dừng một chút."
Triệu Hồng nghe thế, rất phối hợp nói ngườ quay phim tạm dừng.
Chờ sau khi tắt camera, Trương Thanh Vân mới nói:
"Vừa mới có người nói là trưởng bối của em đã tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, nói em xuất ngoại nhiều năm, chưa bao giờ quan tâm bằng hữu thân thích, đối với em cảm thấy hết sức thất vọng."
"Vậy hãy để cho bọn họ tiếp tục thất vọng, "
Ninh Tây mặc kệ loại tin tức này,
"Ông bà nội, ông bà ngoại đã qua đời, những thân thích khác nếu như ra vẻ trưởng bối nói em không hiếu thuận, nhưng mà bọn họ đâu có tư cách nhắc đến hai chữ người thân với em."
"Ánh sợ sẽ làm ảnh hưởng tới hình ảnh ảnh của em. "
Trương Thanh Vân thở một tiếng dài.
"Tùy bọn họ làm loạn, chẳng qua là thấy em có chút danh tiếng, còn có bạn trai có tiền, nên muốn kéo quần hệ kiếm chút tiền hay sao?".
Ninh Tây cười ra tiếng,
"Cho rằng em là nghệ sĩ, sẽ không muốn làm lớn chuyện? Thói quen của bọn họ thôi, không cần để ý đến!"
Trương Thanh Vân nghe giọng điệu này của Ninh Tây cũng biết Ninh Tây quyết tâm sẽ không nhận lại mấy thân thích kia, vì vậy sửa lời:
"Vậy em định làm thế nào?"
"Em cái gì cũng không cần làm, "
Ninh Tây quay đầu nhìn về phía Triệu Hồng,
"Vừa vặn có phóng viên Triệu ở chỗ này, em đưa cho chị một tin tức như thế này?"
Trần Nhất Tuấn từ khúc quanh đi tới, thấy Ninh Tây và đứa con ngoài giá thú của ba hắn đang đứng cùng một chỗ nói chuyện, sắc mặt lập tức tối đi.
"Cô và hắn ta sao lại quen biết nhau?"
Cuộc sống của Trần Nhất Tuấn bây giờ đã đủ loạn, nhưng cũng không nghĩ tới Ninh Tây và Trần Khải Nhiên lại có quen biết giao thiệp với nhau.
Ninh Tây mặt lạnh xuống nhìn về phía Trần NHất Tuấn, cảm thấy đúng là anh em một nhà một người tự cho là đúng, một người nghĩ mình là người am hiểu mọi chuyện, gio gs nhau như thế.
Lười phản ứng lại với hai người bọn họ, Ninh Tây xoay người ngồi vào trong xe, nói với Trương Thanh Vân:
"Chúng ta đi."
"Không được phép đi!"
Trần Nhất Tuấn cạnh cửa xe, trừng mắt nhìn Ninh Tây đầy phẫn nộ cùng thất vọng,
"Ninh Tây, tôi không nghĩ tới cô lại là người như vậy. Tôi thừa nhận, năm đó tôi không đúng, khiến Tư Kỳ lầm tưởng là cô thích tôi, nhưng những năm nay tôi vẫn muốn tìm cô, muốn bù đắp sai lầm năm đó,. Cho dù cô hận tôi, cũng không nên cấu kết với loại con ngoài giá thú này."
Ninh Tây thấy hắn như vậy, tức giận quá mà cười:
"ANh cuối cùng cũng nói thật, nhưng bây giờ nói ra thì làm được, hơn nữa anh không thấy buồn cười sao? Anh nghĩ anh là ai, anh đáng giá để tôi phải tạo quan hệ với người khác hại anh?"
"Anh của năm đó luôn đề cao bản thân mình, hiện tại trải qua nhiều năm như thế, tật xấu này cũng không bỏ được? "
Ninh Tây đẩy Trần Nhất Tuấn ra,:
"Buông tay!"
Trương Thanh Vân đạp cần ga, xe chạy ra ngoài. Xác định hai anh em cùng cha khác mẹ Trần gia không đuổi kịp, Trương Thanh Vân mới nói:
"Hôm nay là ngày gì mà hai người kia không có việc gì đều chạy đến đài truyền hình quốc gia như thế này chứ?"
Ninh Tây cười lạnh một tiếng:
"EM đâu quản được bọn họ."
Thấy sắc mặt cô không tốt lắm, Trương Thanh Vân biết cô không muốn nói tới hai người kia, dứt khoát nói:
"Buổi chiều có một cuộc hẹn đi chụp trang bìa tạp chí, buổi trưa có về nhà ăn cơm không?"
"Không, Thời Quy hôm nay phải về biệt thự bên kia, "
Ninh Tây từ trong túi móc ra cái gương, ngắm nghía mặt mình, xác định trang điểm còn tốt, tiếp tục nói,
"Hai ngày trước không phải là có phóng viên có chút quan hệ với anh muốn phỏng vấn sao, không bằng hẹn trưa hôm nay đi, chắc là thời gian vừa đủ."
"Cũng được, để anh gọi điện thoại cho cô ấy, "
Trương Thanh Vân dừng xe một bên đường, dùng di động gọi một cú điện thoại, gọi xong quay đầu nói với Ninh Tây,
"Anh hẹn cô ấy ở quán cà phê, đucợ chứ?"
"ừm, rất tốt, uống cà phê một lát rồi ăn cơm trưa, "
Ninh Tây gật đầu, "Thời gian vừa vặn."
"Em có thể đừng nhớ đến đồ ăn không?"
Trương Thanh Vân tiếp tục khởi động xe hơi,
"Cũng không biết Thường tiên sinh nuôi em thế nàoi, mới mấy tháng mà em lên ba cân ròi đấy. "
Ninh Tây khép gương trang điểm lại, nhướn mày nói,
"Chưa nghe nói qua con người sống rộng rãi sẽ dễ béo sao? "
"Trước kia chỉ nghe qua, nhưng giờ thấy được rồi."
Trương Thanh Vân từ trong kính chiếu hậu nhìn cô một cái,
"Nhưng mà trước kia em quá gầy, như bây giờ cũng tốt."
Ninh Tây cười cười không lên tiếng.
Triệu Hồng và Trương Thanh Vân là bạn học cao trung, năm đó ở trường ha ngườikhông thường xuyên lui tới, nhưng về sau khi làm việc mới bắt đầu qua lại.
Nghe Trương Thanh Vân nói Ninh Tây đồng ý phỏng vấn,cô không nói hai lời, ném cái bút trong tay xuống, Lập tức gọi quay phim đi đến quán cà phê đã hẹn.
"Hồng tỷ hẹn được nghệ sĩ nào phỏng vấn, cười sáng lạn như thế?"
Có đồng nghiệp thấy cô vội vội vàng vàng ra cửa, có chút tò mò.
Một gã đồng nghiệp khác lắc đầu, hạ giọng nói:
"Nghe nói gần đây chị ta không có được tin tức gì mới, phía trên cũng bất mãn hỏi tới rồi"
Vài người khác nghe vậy, đều rụt cổ, làm bộ như không nghe thấy. Không có việc gì nói xấu đồng nghiệp, đây là chuyện mà người không có đầu óc mới làm.
Tai vách mạch rừng, nếu muốn không tìm phiền toái, thì phải quản được miệng của mình.
Triệu Hồng đến quán cà phê đã là hơn nửa giờ sau. Vì trên đường kẹt xe, nên số với thời gian hẹn muộn chừng mười phút đồng hồ, đến nơi thấy Ninh Tây đã tới, cô liên tục nói xin lỗi đối phương.
"Không cần khách khí, "
Ninh Tây gọi bồi bàn lại đưa đồ uống cho Triệu Hồng và nhiếp ảnh gia, sau đó cười với Triệu Hồng nói,
"Thủ đô chúng ta giao thông có nhiều hỗn loạn, cái này em cũng biết."
Triệu Hồng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, Ninh Tây thân phận như hiện tại..., nếu như để ý chuyện cô đến muộn, cho dù cô có quan hệ tốt với Trương Thanh Vân cũng không kéo được cô ấy chờ đợi mình.
Cà phê cho hai người mới tới được đưa lên, nhiếp ảnh gia đem ống kính nhắm thẳng vào Ninh Tây, Trương Thanh Vân ngồi vào bàn bên cạnh.
"Cô không cần lo lắng, phỏng vấn bằng video, sau đó tôi sẽ cắt nối biên tập lại, sau khi hoàn thành sẽ gửi cho Trương Thanh Vân, nếu như cô cảm thấy không có vấn đề gì, tôi mới giáo lên cho cấp trên phát ra ngoài. "
Triệu Hồng hỏi các vấn đề đều hết sức mới mẻ và độc đáo, nhưng không xảo trá, nên không khí nói chuyện giữa hai người rất tốt.
"Phim điện ảnh ( vũ trụ vô địch 2) có doanh thu lớn, khiến khán giả trên nhiều quốc gia đều chú ý tới cô, vậy cô về sau có muốn diễn các nhân vật kiểu này nữa hay không?.
"Có cơ hội, tôi nhất định sẽ suy tính đến, "
Ninh Tây cười cười,
"Có lẽ bên sản xuất phim thấy tác phẩm được khán giả trong nước ủng hộ tôi, cũng sẽ có người tìm tôi hợp tác, dù sao thì không nể mặt thầy tu cũng phải nể mặt phật tổ."
Đây là một câu nói vừa khiêm tốn lại nịnh nọt khán giả trong nước, Triệu Hồng phối hợp cười cười,
"Nhắc tới sự nghiệp, chúng ta cũng không thể bỏ qua chuyện tình cảm của cô, gần đây có tin đồn cô và bạn trai sắp kết hôn, không biết tin này là thật hay giả?
Ninh Tây vừa định trả lời, đi động bên kia của Trương Thanh Vâng vang lên.
Trương Thanh Vân nhận điện thoại, sắc mặt khó coi, quay đầu nói với Triệu Hồng:
"Triệu Hồng, tạm dừng một chút."
Triệu Hồng nghe thế, rất phối hợp nói ngườ quay phim tạm dừng.
Chờ sau khi tắt camera, Trương Thanh Vân mới nói:
"Vừa mới có người nói là trưởng bối của em đã tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, nói em xuất ngoại nhiều năm, chưa bao giờ quan tâm bằng hữu thân thích, đối với em cảm thấy hết sức thất vọng."
"Vậy hãy để cho bọn họ tiếp tục thất vọng, "
Ninh Tây mặc kệ loại tin tức này,
"Ông bà nội, ông bà ngoại đã qua đời, những thân thích khác nếu như ra vẻ trưởng bối nói em không hiếu thuận, nhưng mà bọn họ đâu có tư cách nhắc đến hai chữ người thân với em."
"Ánh sợ sẽ làm ảnh hưởng tới hình ảnh ảnh của em. "
Trương Thanh Vân thở một tiếng dài.
"Tùy bọn họ làm loạn, chẳng qua là thấy em có chút danh tiếng, còn có bạn trai có tiền, nên muốn kéo quần hệ kiếm chút tiền hay sao?".
Ninh Tây cười ra tiếng,
"Cho rằng em là nghệ sĩ, sẽ không muốn làm lớn chuyện? Thói quen của bọn họ thôi, không cần để ý đến!"
Trương Thanh Vân nghe giọng điệu này của Ninh Tây cũng biết Ninh Tây quyết tâm sẽ không nhận lại mấy thân thích kia, vì vậy sửa lời:
"Vậy em định làm thế nào?"
"Em cái gì cũng không cần làm, "
Ninh Tây quay đầu nhìn về phía Triệu Hồng,
"Vừa vặn có phóng viên Triệu ở chỗ này, em đưa cho chị một tin tức như thế này?"