Cuộc sống hàng vạn năm khiến cho Ma cà rồng cảm thấy rất nhàm chán, bởi vậy có vô số gia tộc thành lập vô số tòa nhà sủng vật, bắt giữ con người làm nô lệ điều giáo để tìm vui.
Sủng Oa. Chỉ cần khách chơi thì không ai chưa từng tới nơi này, không chỉ vì dịch vụ ở đây tốt nhất, còn bởi vì nơi này có một sảnh biểu diễn đặc biệt Đêm nay, chưa tới 21 giờ mở màn buổi đấu giá mà hàng ngàn ghế dựa đã ngồi đầy.
Dekai là quản lý ở nơi này, gã đưa tay chỉnh sửa lại cổ áo đã thẳng thắn, bước chân chậm rãi đi ra sân đấu giá, khóe môi nở nụ cung kính gật đầu chào đón các vị khách quý, tuyên bố mở màn buổi đấu giá.
Dãy hàng ghế dành cho tầng lớp Ma cà rồng thấp kém lập tức kêu gào hứng khởi, sôi nổi muốn xem món vật phẩm thần bí. Tầng lớp Ma cà rồng cao cấp hơn luôn bày ra vẻ phong độ hơn, nhưng ánh mắt và sóng lưng thẳng tắp đã bán đứng tâm tình của họ.
Dekai cũng không để hàng ngàn khách quý phải chờ đợi lâu, gã đưa tay vỗ nhẹ hai cái, giữa trung tâm sảnh đài lập tức tách ra, một chiếc giường sắt lập tức xuất hiện, trên giường là một cô gái nhân loại bé nhỏ chỉ có hai mảnh vải rách chỉ đủ che khuất hai gò bồng đảo, bởi vì hai tay đang bị xích sau lưng, hai mảnh đảo trực tiếp kiêu ngạo sừng sững không hề đâm thẳng vào hàng ngàn con mắt, đỉnh nhủ sau lớp vải mỏng manh như đang khiêu khích bọn họ ngắt lấy vậy, xuống phía dưới là vùng tam giác màu mỡ được một mảnh vải bị lủng lỗ đắp vá che đậy, hai chân cô gái bị tách ra xích ở hai bên chân giường làm vô số ánh mắt vô thức căng ra hết cỡ để nhìn xuyên qua những lỗ thủng để thấy được cảnh đẹp tiềm ẩn ấy.
Quả thật vô cùng khiêu gợi.
Cảm nhận được vô số ánh mắt đang không ngừng thiêu đốt trên từng tấc da thịt của mình, Hà Thanh khẩn trương nắm chặt bàn tay, trong lòng vừa sợ vừa tức, tại sao bản thân lại xuyên qua một cô gái có thân phận sủng vật chứ! Đáng lẽ ra cô ta phải là...
Mặc cho Hà Thanh có không cam lòng cỡ nào thì sự việc cô ta không muốn đến nhất vẫn tiếp diễn, một người đàn ông cao to lực lưỡng bước tới giường sắt. Bàn tay thô to chai sáp lập tức bắt lấy một bên mềm mại mạnh mẽ xoa bóp. Hà Thanh xấu hổ và giận dữ muốn chết, ở thế giới cũ cô ta cũng là tiểu thư cao quý của Hà gia, thứ thấp kém như gã đàn ông trước mặt làm sao dám khiến cô ta không vui, vậy mà hôm nay cô ta lại bị người đàn ông như thế tùy ý đùa bỡn.
Hà Thanh muốn đưa tay tát cho gã một phát, nhưng lại chỉ có thể giãy dụa một cách vô ích, hai gò bồng đảo rung động càng giống như là cổ vũ gã đàn ông kia ngắt lấy hơn.
PS: Tác giả buồn ngủ quá. Tạm dừng lại khúc này vậy.:behe:
Sủng Oa. Chỉ cần khách chơi thì không ai chưa từng tới nơi này, không chỉ vì dịch vụ ở đây tốt nhất, còn bởi vì nơi này có một sảnh biểu diễn đặc biệt Đêm nay, chưa tới 21 giờ mở màn buổi đấu giá mà hàng ngàn ghế dựa đã ngồi đầy.
Dekai là quản lý ở nơi này, gã đưa tay chỉnh sửa lại cổ áo đã thẳng thắn, bước chân chậm rãi đi ra sân đấu giá, khóe môi nở nụ cung kính gật đầu chào đón các vị khách quý, tuyên bố mở màn buổi đấu giá.
Dãy hàng ghế dành cho tầng lớp Ma cà rồng thấp kém lập tức kêu gào hứng khởi, sôi nổi muốn xem món vật phẩm thần bí. Tầng lớp Ma cà rồng cao cấp hơn luôn bày ra vẻ phong độ hơn, nhưng ánh mắt và sóng lưng thẳng tắp đã bán đứng tâm tình của họ.
Dekai cũng không để hàng ngàn khách quý phải chờ đợi lâu, gã đưa tay vỗ nhẹ hai cái, giữa trung tâm sảnh đài lập tức tách ra, một chiếc giường sắt lập tức xuất hiện, trên giường là một cô gái nhân loại bé nhỏ chỉ có hai mảnh vải rách chỉ đủ che khuất hai gò bồng đảo, bởi vì hai tay đang bị xích sau lưng, hai mảnh đảo trực tiếp kiêu ngạo sừng sững không hề đâm thẳng vào hàng ngàn con mắt, đỉnh nhủ sau lớp vải mỏng manh như đang khiêu khích bọn họ ngắt lấy vậy, xuống phía dưới là vùng tam giác màu mỡ được một mảnh vải bị lủng lỗ đắp vá che đậy, hai chân cô gái bị tách ra xích ở hai bên chân giường làm vô số ánh mắt vô thức căng ra hết cỡ để nhìn xuyên qua những lỗ thủng để thấy được cảnh đẹp tiềm ẩn ấy.
Quả thật vô cùng khiêu gợi.
Cảm nhận được vô số ánh mắt đang không ngừng thiêu đốt trên từng tấc da thịt của mình, Hà Thanh khẩn trương nắm chặt bàn tay, trong lòng vừa sợ vừa tức, tại sao bản thân lại xuyên qua một cô gái có thân phận sủng vật chứ! Đáng lẽ ra cô ta phải là...
Mặc cho Hà Thanh có không cam lòng cỡ nào thì sự việc cô ta không muốn đến nhất vẫn tiếp diễn, một người đàn ông cao to lực lưỡng bước tới giường sắt. Bàn tay thô to chai sáp lập tức bắt lấy một bên mềm mại mạnh mẽ xoa bóp. Hà Thanh xấu hổ và giận dữ muốn chết, ở thế giới cũ cô ta cũng là tiểu thư cao quý của Hà gia, thứ thấp kém như gã đàn ông trước mặt làm sao dám khiến cô ta không vui, vậy mà hôm nay cô ta lại bị người đàn ông như thế tùy ý đùa bỡn.
Hà Thanh muốn đưa tay tát cho gã một phát, nhưng lại chỉ có thể giãy dụa một cách vô ích, hai gò bồng đảo rung động càng giống như là cổ vũ gã đàn ông kia ngắt lấy hơn.
PS: Tác giả buồn ngủ quá. Tạm dừng lại khúc này vậy.:behe: