Vốn dĩ ả tính toán chịu đựng một thời gian, biết đâu sẽ gặp được chuyển cơ, nhưng đến khi Hà Thanh cảm thấy một vật to lớn nóng hổi cọ quẹt giữa hai đùi của mình, trong lòng lập tức cảm thấy ghê tởm vô cùng. Ả cũng bất chấp tất cả hậu quả, không ngừng đọc lên chứ ngữ để để trở về Địa Cầu thì đã bị đôi môi của gã đàn ông chặn lại, lưỡi gã đùa thật sâu vào cổ họng ả, Hà Thanh ú ớ muốn khép miệng cắn đứt cái lưỡi ghê tởm liền bị bàn tay to lớn mạnh mẽ của gã trêu chọc đến mềm nhũn rên rỉ.
Đã quá thuần thục để chế phục một con sủng vật không nghe lời, bàn tay ma quái của gã dịu dàng ve vuốt từng lượn cong tuyệt mỹ của cơ thể ả, toàn thân Hà Thanh đều nổi da gà, một nửa là ghét ghét bỏ bài xích, một nửa lại cảm thấy tê dại hưởng thụ, núm vú ả mau chóng căng cứng, bụng dưới ngứa ngáy hư không khiến suy nghĩ của ả có chút dao động.
"Không!" Thứ đỡ bẩn thấp thấp hèn như gã làm sao có thể chạm vào ả. Hung Hung ác cắn nát cái lưỡi của gã, Hà Thanh không kịp thở đọc tiếp chú ngữ.
Ánh sáng từ từ bao trùm lấy ả, khi các Ma cà rồng cấp thấp chỉ cho rằng đây là điểm độc đáo của màn biểu diễn thì hàng ghế dành cho Ma cà rồng cao cấp đã nháy mắt đứng dậy. Vô số ánh sáng công kích hướng về phía Hà Thanh, ý đồ đánh gãy chú ngữ, rất tiếc cũng không kịp ngăn cản, giữa trung tâm đại sảnh chỉ còn chiếc giường sắt nát vụn và thi thể của bốn gã đàn ông.
Giá chủ tộc Lust quay đầu thân sĩ cười với nam nhân vẫn ngồi yên bất động nảy giờ:
"Bá tước Hikas (bá tước lâu đài Thời Gian), chú ngữ mà nữ nhân loại vừa sử sử dụng chính là..."
Hikas khép hai tay đặt lên bụng, ánh mắt màu đỏ không chút gợn sóng nhìn quét quanh một lượt rồi mới chậm rãi nói:
"Là cổ ngữ dịch chuyển Không Gian Tức Thời của Ma cà rồng đời thứ hai."
Ai nấy vừa nghe xong đều hít một hơi khí lạnh, thực lực Ma cà rồng đều phân rõ từng đời, qua hàng ngàn năm, từng đời đều gặp phải thời kỳ suy yếu rồi thoái nhượng cho đời kế tiếp, đến thời điểm này cũng đã là đời thứ tư.
Một nhân loại thấp hèn lại biết cổ ngữ của đời thứ hai?
Ánh mắt của đám Ma cà rồng lập tức loé loé. Nhưng ai nấy đều là lão lão thành tinh, không một chút thất lễ ngồi xuống tiếp tục thưởng thức buổi biểu diễn khác.
Lâu đài Bóng Tối.
Nankas cười tà nói với Niệm Nô:
"Cô biết nữ nhân loại này?"
Dục Niệm Nô không dấu vết mở ra đa quét từ đầu đến chân cô gái nằm xỉu trước mặt, số liệu cơ thể rõ rằng là người bình thường, nhưng trên người cô ta vẫn còn sót lại một chút đảo động tỉnh thần quen thuộc. Trong lòng cô âm thầm tính toán, có lẽ cô gái sẽ giúp cô vượt thời không một lần nữa.
"Tôi không biết."
Nankas 'à' một tiếng,"Nếu cô đã không biết thì kéo cô ta ném vào lồng sắt cho đám sủng vật của ta thưởng thức."
Dứt lời, Nankas trần đầy thâm ý cười với Niệm Nô, giống như đang nói hắn biết ý đồ chạy trốn của cô.
Chuyện cổ ngữ này tuy đã được cao tầng Ma cà rồng giấu kín như bưng, nhưng thân là một trong ba bá tước cái trị một tòa lâu đài Ánh sáng, Jarikas tự nhiên cũng được.
"Chỉ là một cổ ngữ cấp thấp mà xôn xào cả lên. Đúng là sống lâu quá nên đầu óc cũng không dùng được."
Đã quá thuần thục để chế phục một con sủng vật không nghe lời, bàn tay ma quái của gã dịu dàng ve vuốt từng lượn cong tuyệt mỹ của cơ thể ả, toàn thân Hà Thanh đều nổi da gà, một nửa là ghét ghét bỏ bài xích, một nửa lại cảm thấy tê dại hưởng thụ, núm vú ả mau chóng căng cứng, bụng dưới ngứa ngáy hư không khiến suy nghĩ của ả có chút dao động.
"Không!" Thứ đỡ bẩn thấp thấp hèn như gã làm sao có thể chạm vào ả. Hung Hung ác cắn nát cái lưỡi của gã, Hà Thanh không kịp thở đọc tiếp chú ngữ.
Ánh sáng từ từ bao trùm lấy ả, khi các Ma cà rồng cấp thấp chỉ cho rằng đây là điểm độc đáo của màn biểu diễn thì hàng ghế dành cho Ma cà rồng cao cấp đã nháy mắt đứng dậy. Vô số ánh sáng công kích hướng về phía Hà Thanh, ý đồ đánh gãy chú ngữ, rất tiếc cũng không kịp ngăn cản, giữa trung tâm đại sảnh chỉ còn chiếc giường sắt nát vụn và thi thể của bốn gã đàn ông.
Giá chủ tộc Lust quay đầu thân sĩ cười với nam nhân vẫn ngồi yên bất động nảy giờ:
"Bá tước Hikas (bá tước lâu đài Thời Gian), chú ngữ mà nữ nhân loại vừa sử sử dụng chính là..."
Hikas khép hai tay đặt lên bụng, ánh mắt màu đỏ không chút gợn sóng nhìn quét quanh một lượt rồi mới chậm rãi nói:
"Là cổ ngữ dịch chuyển Không Gian Tức Thời của Ma cà rồng đời thứ hai."
Ai nấy vừa nghe xong đều hít một hơi khí lạnh, thực lực Ma cà rồng đều phân rõ từng đời, qua hàng ngàn năm, từng đời đều gặp phải thời kỳ suy yếu rồi thoái nhượng cho đời kế tiếp, đến thời điểm này cũng đã là đời thứ tư.
Một nhân loại thấp hèn lại biết cổ ngữ của đời thứ hai?
Ánh mắt của đám Ma cà rồng lập tức loé loé. Nhưng ai nấy đều là lão lão thành tinh, không một chút thất lễ ngồi xuống tiếp tục thưởng thức buổi biểu diễn khác.
Lâu đài Bóng Tối.
Nankas cười tà nói với Niệm Nô:
"Cô biết nữ nhân loại này?"
Dục Niệm Nô không dấu vết mở ra đa quét từ đầu đến chân cô gái nằm xỉu trước mặt, số liệu cơ thể rõ rằng là người bình thường, nhưng trên người cô ta vẫn còn sót lại một chút đảo động tỉnh thần quen thuộc. Trong lòng cô âm thầm tính toán, có lẽ cô gái sẽ giúp cô vượt thời không một lần nữa.
"Tôi không biết."
Nankas 'à' một tiếng,"Nếu cô đã không biết thì kéo cô ta ném vào lồng sắt cho đám sủng vật của ta thưởng thức."
Dứt lời, Nankas trần đầy thâm ý cười với Niệm Nô, giống như đang nói hắn biết ý đồ chạy trốn của cô.
Chuyện cổ ngữ này tuy đã được cao tầng Ma cà rồng giấu kín như bưng, nhưng thân là một trong ba bá tước cái trị một tòa lâu đài Ánh sáng, Jarikas tự nhiên cũng được.
"Chỉ là một cổ ngữ cấp thấp mà xôn xào cả lên. Đúng là sống lâu quá nên đầu óc cũng không dùng được."