CHƯƠNG
Cố Thanh Chiêu hưng phấn mà chạy tới, đặt rượu vang lên bàn, gào to nói: “Các anh em, hôm nay nhờ phúc của chị dâu mà mọi người có lộc uống rồi, rượu vang mà lão đại cất giấu đó!”
Lăng Cẩm vừa nghe, lập tức có hứng: “Đây là mấy cái mà anh ấy còn không chịu lấy ra vào sinh nhật tôi lúc trước đúng không?”
Cố Thanh Chiêu cười híp mắt nói: “Đáp đúng rồi!”
“Xem ra, tối nay cậu phải ra nhiều máu rồi.”
Thẩm Thanh Thu và Sở Ngạn Lâm cũng có hứng thú mà cười nói, rõ ràng là cũng thèm thuồng số rượu này rất lâu rồi.
Cố Mặc Đình lười biếng mà vén mí mắt lên, không có quan tâm gì cho lắm, chỉ là nhàn nhạt mà nói: “Muốn uống thì uống đi.”
“Cậu nói đó nha, không được nuốt lời.”
Mấy người này nhân lúc rèn sắt khi còn nóng, bắt đầu mở rượu ra, Sở Ngạn Lâm vẫy vẫy tay với Tiêu Diệp Nhiên: “Em dâu, nào, lần đầu gặp mặt, tối nay bất luận thế nào, em cũng phải uống với mọi người một ly đó.”
“Không sai không sai, chị dâu, em kính chị.”
Ba bốn người đàn ông, bưng ly rượu lên lũ lượt kêu gọi.
Tiêu Diệp Nhiên gật gật đầu, cũng không có từ chối.
Tửu lượng của cô không ổn, nhưng uống một ly thì cũng không tới nỗi say xỉn, cho nên cũng sảng khoái mà nâng ly rượu lên đáp lại.
Chẳng mấy chốc, một ly rượu vào bụng, tất cả mọi người đều đang cao hứng, lại kéo Cố Mặc Đình uống rượu, bầu không khí trong nháy mắt đã trở nên nóng lên.
Giữa chừng, Cố Thanh Chiêu đột nhiên đề nghị: “Chúng ta cứ uống như vậy chẳng vui gì hết, chơi trò chơi đi thấy sao? Thua thì phạt ba ly!”
“Được đó, lắc xúc xắc? Hay là đoán tài xỉu?”
“Đoán số đi, chị dâu cũng tham gia nha!”
Cố Thanh Chiêu cười híp mắt nói với Tiêu Diệp Nhiên, dưới đáy mắt lập loè ánh sáng không mang ý tốt, nhìn bộ dạng đó, hiển nhiên là định chuốc say Tiêu Diệp Nhiên rồi.
Anh ta cũng biết, tửu lượng của Tiêu Diệp Nhiên không tốt, một khi say rồi, sẽ thần trí bất minh, đến lúc đó nói không chừng sẽ mượn rượu ý loạn tình mê gì gì đó, gạo nấu thành cơm với lão đại bọn họ a.
Cố Thanh Chiêu tính toán sâu xa, những người khác lòng đã hiểu nhau, cũng dùng quạt thổi lửa ở bên cạnh: “Chị dâu cũng tham gia rồi, Mặc Đình không có đạo lý nào không tham gia đó a?”
Tiêu Diệp Nhiên vừa nhìn là biết bọn họ không mang ý tốt rồi, bất giác cười nói: “Tôi thì sao cũng được, dù sao tôi uống không được thì còn có Mặc Đình thay tôi uống mà.”
“Được a, dù sao tửu lượng của Mặc Đình rất tốt.”
Mấy người đàn ông càng lúc càng hưng phấn, đối với bọn họ mà nói, vào những năm còn sống mà có thể chuốc say Cố Mặc Đình, bọn họ cũng đã hài lòng lắm rồi.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn hết biểu cảm của bọn họ vào trong mắt, cũng không có vạch trần, đôi con ngươi linh động chớp chớp, sau đó đột nhiên cười nói: “Nhưng mà chỉ đoán điểm số không thôi cũng rất là chán, hay là tăng chút đồ cược đi?”
“Tăng đồ cược?” Đám người sững sờ.
Tiêu Diệp Nhiên cười híp mắt mà gật đầu: “Ừm, người thua nhiều nhất, thì ra ngoài cửa tỏ tình với người đàn ông đầu tiên gặp mặt thì sao??”
“…”
Lời của Tiêu Diệp Nhiên vừa thốt ra, khoé miệng của bốn người đàn ông đồng thời giật giật.