CHƯƠNG
“Đó là trước kia còn bây giờ em đã có một chỗ dựa rồi mà.”
“Hắc hắc, cũng bởi vì có chỗ dựa cho nên em làm việc mới có thể không có sợ hãi gì như thế.”
Nếu là lúc trước đa số Tiêu Diệp Nhiên sẽ dùng thái độ dàn xếp ổn thỏa mọi việc.
Nhưng sau một lần phải nhận về thiệt thòi lớn ở chỗ Bùi Hạo Tuấn cô đã hiểu ra một điều là có đôi khi ẩn nhẫn sẽ chỉ làm cho người khác cho rằng mình dễ bắt nạt, phản kích đúng lúc mới có thể khiến cho người khác kiêng kị mình.
Cô bây giờ, đã không dễ bị bắt nạt nữa rồi!
…
Bởi vì quảng cáo đã quay xong hoàn toàn nên mấy người Tiêu Diệp Nhiên cũng không cần phải ở lại thành phố H nữa mà dự định ngày hôm sau sẽ trực tiếp trở về Bắc Ninh.
Kết quả hôm sau trời vừa sáng, Tiêu Diệp Nhiên đi gõ cửa phòng Cố Tống Vy lại phát hiện ra cô ta đã mang theo người đại diện và trợ lý trả phòng xong đi ra sân bay rồi.
Hiển nhiên là vì chuyến đi lần này Cố Tống Vy không chiếm được tiện nghi gì từ phía cô nên đã hoàn toàn mất đi tính nhẫn nại.
Không có mấy người kia cô ở cùng với Cố Mặc Đình càng không cố kỵ, chờ đến lúc cô ung dung trở lại Bắc Ninh thì đã là chiều tối ngày hôm đó rồi.
Sau khi ra khỏi sân bay, Cố Mặc Đình liền đưa Tiêu Diệp Nhiên về công ty trước.
Lúc Tống An Kỳ nhìn thấy cô không nói hai lời liền nhào tới: “Tiêu Diệp Nhiên, mấy ngày không gặp giống như cách ba thu vậy, tôi nhớ cô sắp chết rồi đây.”
Tiêu Diệp Nhiên đẩy cô ta ra, xoa xoa bàn tay lên cánh tay đang nổi đầy da gà, ghê tởm nói: “Đừng làm tôi buồn nôn, không phải tới lấy quà à? Không có đâu!”
“Mất hứng.”
Tống An Kỳ nhếch miệng buông Tiêu Diệp Nhiên ra, sau đó cùng cô đi đến bàn làm việc: “Lần này ra ngoài thế nào?”
“Cả ngày phải nhìn thấy mấy gương mặt đáng ghét kia, cô nói xem thế nào?”
Tiêu Diệp Nhiên trợn trắng mắt, tức giận.
“Vậy đúng là không tốt lắm nhưng so với chuyện này thì chuyện tiếp theo mới thật sự là phiền phức lớn của cô.”
Vẻ mặt Tống An Kỳ hơi nghiêm túc nhìn về phía văn phòng của Lina một cái: “Sáng nay sau khi Cố Tống Vy trở lại công ty liền tìm Lina khiếu nại nói cô trong lúc đi ra ngoài đã không tuân thủ mệnh lệnh của công ty, từ chối phối hợp với mấy người bọn họ, vứt bỏ không để ý tới danh dự của công ty. Năng lực của người phụ nữ kia không nhỏ đâu, trước đó Lina đã bị gọi lên họp rồi, bây giờ có lẽ đang chờ cô đấy.”
“Hả, thật sao?”
Vẻ mặt Tiêu Diệp Nhiên tỏ ra không quá bất ngờ, hiển nhiên là đã sớm nghĩ tới Cố Tống Vy sẽ làm như vậy.
Cô mím môi lại, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh: “Vậy bây giờ tôi sẽ đi gặp Lina, quả thật tôi cũng rất muốn xem một chút xem lần này công ty sẽ làm thể nào để được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.”
Trò chuyện qua loa với Tống An Kỳ một chút sau đó Tiêu Diệp Nhiên liền đứng dậy đi tới văn phòng quản lý gặp Lina.
“Tới rồi à?”