Chương
“Kẻ tám lạng người nửa cân, em có tư cách gì nói lời này?”
Tiêu Diệp Nhiên liết anh ta một cái, thầm nói bản thân anh ta không phải cũng mới vừa trêu giẹo hai người phụ nữ đó sao!
Cố Thanh Chiêu coi như không có chuyện gì xảy ra, nói: “Tại sao không đủ tư cách? So với lão đại, em hiển nhiên được yêu thích hơn. Em không biết khẩu vị của phụ nữ bây giờ như thế nào nữa. Ông đây vừa đẹp trai vừa hài hước, lại còn dễ gần nữa, bọn họ không thích mà lại đi thích cái kiểu khó chung sống của lão đại, suốt ngày thì xụ mặt, một bộ dạng lạnh lùng người lạ chớ lại gần đó.”
Cậu ba Cố Thanh Chiêu cảm thấy khó hiểu với vấn đề này.
Tiêu Diệp Nhiên không khỏi cảm thấy có chút thích thú: “Chuyện này có gì lạ đâu, thứ mà em không có được thì luôn là thứ tốt nhất. Mặc Đình bình thường luôn mang đến cho người khác cảm giác khó có thể có được. Tính cách của anh ấy rất trầm tính nên rất dễ hấp dẫn sự tò mò của phụ nữ. Loại người như anh ấy, không có được thì chỉ có thể ngửa mặt trông lên. Một khi có được anh ấy, giống như đã có được cả thế giới. Đương nhiên càng hấp dẫn phụ nữ hơn một chút.”
“Cho nên chị mới nói suy nghĩ của phụ nữ rất khó hiểu.”
Cố Thanh Chiêu bĩu môi, trong lòng lại đột nhiên nảy ra một chút tò mò: “Chẳng lẽ chị dâu cũng có loại cảm giác này với lão đại?”
“Không thể nào, tình hình của chị và Mặc Đình có hơi đặc biệt.”
“Sao lại đặc biệt.” Cố Thanh Chiêu đột nhiên nổi lên hứng thú: “Rốt cuộc là tại sao lúc đầu chị dâu lại kết hôn với lão đại? Lúc đó anh ấy có cầu hôn chị không? Cầu hôn thế nào?”
“Cầu hôn?”
Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu, liếc nhìn Cố Thanh Chiêu: “Anh ấy không cầu hôn chị. Ngược lại là chị cầu hôn anh ấy.”
“Hả?” Cố Thanh Chiêu ngẩn người vài giây, sau đó trợn tròn mắt không thể tin được: “Chị cầu hôn? Làm sao có thể? Thật hay giả vậy?”
“Lừa em làm gì.”
“Sao lão đại có thể để chị cầu hôn chứ?” Cố Thanh Chiêu mặt đầy khó tin.
“Cái quỷ gì vậy …”
Nghĩ đến hành động lúc trước bản thân muốn tìm người để kết hôn, Tiêu Diệp Nhiên muốn bật cười: “Tình hình lúc đó tương đối kỳ lạ, cho nên chị đã đề cập đến chuyện kết hôn trước. Tình cờ là Mặc Đình cũng đang tìm người kết hôn nên anh ấy liền đồng ý.”
“Cho nên, hai người cứ như vậy mà kết hôn sao?” Cố Thanh Chiêu sửng sốt.
“Ừ.”
“…”
Cố Thanh Chiêu cứng họng, một lúc lâu mới định thần lại, lẩm bẩm nói: “lão đại, cái tên đó quá may mắn, hôm khác em cũng đi thử một chút, nói không chừng cũng có thể tìm được một người vợ tốt!”
Tiêu Diệp Nhiên lúc này không nói nên lời.
Sao Cố Thanh Chiêu có thể nghĩ ra một ý tưởng tồi tệ như vậy!
Lúc này, Tống An Kỳ đột nhiên chạy tới chỗ cô, thở hổn hển nói: “Tiêu Diệp Nhiên, sao cậu còn ở đây?”
“Tớ không ở đây thì nên ở đâu? Xảy ra chuyện gì sao?”
“Xảy ra chuyện lớn rồi, tớ vừa nhìn thấy Cố Tống Vy, Ninh Huyên Huyên bọn họ chạy đến bắt chuyện với tổng giám đốc Cố nhà cậu, cậu có muốn đến đó xem không?”