Chương
Từ lúc nào mà Cố Mặc Đình… lại dễ nói chuyện như vậy chứ?
Bọn họ đều nhớ rất kỹ, mấy năm trước có một tòa soạn không cẩn thận đưa tin liên quan đến Cố Mặc Đình, kết quả là ngày hôm sau tòa soạn đó liền bị đóng cửa, cũng biến mất bị tâm biệt tích trong giới kể từ khi đó.
Có không ít người đã nhìn ra được một vài manh mối từ chuyện này.
Xem ra là mối quan hệ giữa Tiêu Diệp Nhiên và Hoàng Đình có chút không đơn giản nha!
“Có chỗ dựa quả nhiên rất tốt!”
Nhìn sóng gió mà ai cũng tưởng là kinh thiên động địa, cuối cùng lại được giải quyết yên ổn như vậy, Tống An Kỳ cũng không nhịn được mà chậc lưỡi cảm thán nói.
Tiêu Diệp Nhiên trêu ghẹo nhìn cô ấy: “Cậu cũng có thể tìm một chỗ dựa mà.”
“Tớ cũng muốn lắm chứ bộ, nhưng mà tớ đi đâu để tìm thấy một chỗ dựa lớn giống như tổng giám đốc Cố nhà cậu đây?”
Tống An Kỳ trợn mắt nhìn Tiêu Diệp Nhiên một chút, trong lòng tự nói thầm: Cậu cho rằng cậu đi tìm củ cải trắng hả, tùy tiện nói là có thể tìm được.
“Cũng đúng nhỉ, nhưng mà thật ra thì cậu cũng không cần tìm đâu, chờ sau này tớ phát tài rồi thì tớ sẽ làm chỗ dựa cho cậu.”
“Lấy thân phận bây giờ của cậu cũng đủ để làm chỗ dựa cho tớ rồi.”
Tống An Kỳ cười hì hì một tiếng, chợt nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên nói: “À đúng rồi, cậu có thể nghĩ được bài đăng trên Facebook của cậu là do ai đăng không? May mắn bây giờ cậu là bà Lục, nếu không thì tớ nhìn sự cố gắng mấy năm nay của cậu cũng sắp bị tin Facebook này phá hủy, cho nên chuyện này có làm như thế nào cũng không thể bỏ qua như vậy.”
“Tớ cũng đã cẩn thận suy nghĩ rồi, có thể hãm hại tới như thế, ngoại trừ Cố Tống Vy thì cũng không còn người nào khác. Nhưng mà bây giờ Cố Tống Vy xuất hiện ở công ty cực kỳ ít, cho nên chắc chắn là cô ta không có cơ hội để ra tay, mà người duy nhất có khả năng…”
Lời nói phía sau của Tiêu Diệp Nhiên mất hút, ánh mắt như có như không liếc nhìn về phía vị trí của Lại Tiểu Lan, trong đôi mắt của cô ẩn chứa sự lạnh lẽo.
“Hình như là cậu nói như vậy cũng có khả năng, cái con nhỏ đê tiện kia cùng một bộ phận với chúng ta, cô ta có thể mở máy vi tính của cậu lên, hơn nữa bình thường trang web Facebook của cậu lại được đăng nhập mật khẩu tự động.”
Sau một lời nhắc nhở của Tiêu Diệp Nhiên, Tống An Kỳ rất nhanh cũng nghĩ đến điểm mấu chốt trong đó.
“Chính là cô ta, chạy không thoát rồi!”
Tiêu Diệp Nhiên híp mắt lại, trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sự nguy hiểm.
Trên mặt của Tống An Kỳ cũng mang theo tức giận: “Cái con nhỏ đê tiện kia sống quá yên ổn rồi, nên tìm chút phiền phức cho cô ta rồi đó.”
“Thật ra so với chuyện này thì tớ càng tò mò hơn là vào đêm hôm trước, ai đã thừa dịp tớ chưa chuẩn bị xong mà nhốt tớ ở trong nhà vệ sinh.”
Nói đến đây, trên gương mặt của Tiêu Diệp Nhiên bao phủ sự lạnh lẽo.
Tống An Kỳ ngẩn người: “Cậu nghi ngờ chuyện này cũng có liên quan đến Lại Tiểu Lan hả?”
Tiêu Diệp Nhiên im lặng trong chốc lát, hơi không xác định mà lắc đầu: “Tớ cũng không chắc nữa, nhưng mà cho dù không phải là cô ta thì chắc chắn cũng không thoát khỏi liên quan với Cố Tống Vy, tớ nghi ngờ là tối ngày hôm đó nhốt tớ ở trong đó cũng chỉ có thể Cố Tống Vy, cùng với Ninh Uyên Uyên và Tần Mạn Ny cùng nhau hợp sức ra tay.”
“Cậu nói như vậy, đột nhiên tớ lại nhớ đến một chuyện.”