Chương
Sự nổi tiếng của Tần Mạn Ny ở trong ngành giải trí hoàn toàn khác nhau một trời một vực so với Cố Tống Vy trước đó, bởi vậy một khi scandal bùng nổ, trình độ ảnh hưởng dữ dội cũng đạt đến mức độ trước nay chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, hình ảnh thân mật của Tần Mạn Ny cùng với tổng giám đốc bất động sản đó được lan truyền ở trên mạng một cách điên cuồng, mà hình ảnh thanh thuần thật vất vả mới tạo dựng được cũng hoàn toàn bị hạ xuống mức thấp nhất.
Lúc nhìn thấy tin tức này, Tiêu Diệp Nhiên cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Cô cẩn thận nhìn ảnh chụp ở trên bài đưa tin, phát hiện có không ít ảnh chụp ở Club Mị Âm vào tối ngày hôm qua, ngoài ra còn có vài bức ảnh được chụp ở nơi khác và lúc đi mướn phòng với nhau.
Tổng cộng lại có ít nhất hai mươi tấm ảnh trở lên, hiển nhiên Tần Mạn Ny đã bị truyền không theo dõi đã sớm không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Tiêu Diệp Nhiên không khỏi thở dài.
Ngành giải trí quả nhiên là một vũng nước sâu, ngôi sao nhỏ thì cũng thôi đi, loại giống như là Tần Mạn Ny căn bản cũng không có cuộc sống riêng tư thì không nói, một khi bị người khác tóm được điểm yếu thì đó chính là từ thiên đường ngã xuống địa ngục.
Quan trọng nhất là cô ta muốn trở mình thì thật sự rất khó khăn.
Đương nhiên, mặc kệ người ở bên ngoài bởi vì tin tức của Tần Mạn Ny mà ầm ĩ đến bao nhiêu, chuyện này cũng không hề liên quan gì đến cô.
Có điều Tiêu Diệp Nhiên không xem việc này ra cái gì, nhưng không có nghĩa là Tần Mạn Ny cũng không coi việc này ra cái gì.
Lúc này ở trong một phòng nghỉ độc lập trong đoàn làm phim, Tần Mạn Ny đang tức giận ném đồ, bình thường luôn luôn mang một gương mặt tươi cười mê hoặc người khác, giờ phút này lại mang theo vẻ bất mãn, độc ác và dữ tợn.
“Đáng chết, đáng chết, Tiêu Diệp Nhiên đáng chết! Cô lại dám đối xử với tôi như vậy.”
Ở dưới đất có đầy đồ trang điểm, thủy tinh, quần áo… nói chung là những đồ có thể ném được gần như đều bị ném xuống mặt đất, mấy người trợ lý và mấy thợ trang điểm ở bên cạnh thấy thế cũng không dám lên tiếng, rõ ràng không muốn đụng vào Tần Mạn Ny đang tức giận.
Cứ như vậy trôi qua thật lâu, lửa giận của Tần Mạn Ny cuối cùng cũng tiêu tan được một chút, nhưng mà sắc mặt vẫn âm trầm vô cùng như cũ.
Giọng nói của cô ta lạnh lẽo, lạnh lùng hỏi trợ lý: “Bên phía công ty như thế nào?”
“Chuyện lần này quá mức nghiêm trọng, bởi vì những thông tin mà phóng viên đưa ra đều có đầy đủ bằng chứng, công ty cũng chỉ có thể kêu bên phía quan hệ công chúng xử lý đơn giản và gửi một vài bản xin lỗi, nhưng mà hiệu quả cũng không lớn lắm. Hơn nữa, bây giờ bên ngoài công ty và đoàn làm phim, đều bị truyền thông bao vây, chúng ta có muốn rời khỏi, có lẽ cũng không quá dễ dàng.”
Sắc mặt của trợ lý cứng nhắc cẩn thận báo cáo tất cả các tình huống hiện tại cho Tần Mạn Ny nghe
Tần Mạn Ny nghe thấy như vậy, hai tay không khỏi nắm chặt lại: “Chờ một lát nữa một người trong các cô giả trang thành tôi, đi ra ngoài trước để dẫn đám phóng viên kia đi khỏi, mặt khác sắp xếp một chiếc xe, tôi sẽ âm thầm rời khỏi từ phía sau.”
“Tôi lập tức đi làm ngay.”
Trợ lý nhận mệnh vội vàng xoay người đi khỏi.
Trợ lý vừa đi, người đại diện cũng lo lắng nói với Tần Mạn Ny: “Mạn Ny, chuyện lần này chỉ sợ là không có cách nào làm dịu được, buổi sáng ngày hôm nay các kịch bản điện ảnh và truyền hình mà chúng ta đã bàn xong xuôi đều đã bị thông báo đổi vai. Bên cạnh đó, số ít thông cáo và quảng cáo đại ngôn cũng đã bị yêu cầu hủy hợp đồng, lần này công ty tổn thất cho phí bồi thường vi phạm hợp đồng rất lớn, đã làm cho các cấp lãnh đạo tức giận, kết quả xấu nhất chỉ sợ là công ty sẽ trực tiếp loại bỏ cô.”