CHƯƠNG
“Diệp Nhiên, em có thể tới lễ đính hôn của chị khiến chị thấy vui lắm.”
Cố Tống Vy kéo tay Bùi Hạo Tuấn đi tới trước mặt Tiêu Diệp Nhiên, giả mù sa mưa nói, nhưng ở trong mắt cô ta lại đầy vẻ đắc ý.
Sắc mặt của Bùi Hạo Tuấn thì lại hơi thay đổi.
Từ khi Tiêu Diệp Nhiên phát hiện ra anh ta ngoại tình đến nay, đây là lần đầu tiên hai người họ gặp lại nhau.
Vừa nãy ở trên sân khấu, anh ta không chú ý đến nhóm phóng viên bên dưới, cho nên cũng không nhìn thấy Tiêu Diệp Nhiên.
Bùi Hạo Tuấn không khỏi nhíu mày, hỏi Cố Tống Vy: “Em mời cô ta tới à?”
“Diệp Nhiên là em gái em, đương nhiên em mong có thể được cô ấy chúc phúc trong lễ đính hôn của chúng ta.”
Mặt ngoài thì Cố Tống Vy cười đến dịu dàng, nhưng trong mắt không hề che giấu vẻ thắng lợi.
Tiêu Diệp Nhiên vừa nghe đã hiểu, người phụ nữ này muốn ra oai với cô.
Cô tỉnh rụi nhìn hai người, cười lạnh liên tục: “Nồi nào úp vung nấy, chắc cũng không cần tôi chúc phúc nữa chứ? So với cái này thì tôi lại thấy hứng thú với chuyện của anh Bùi và cô Cố hơn kìa!”
“Không biết hai vị có thể tiết lộ một chút cho tôi không, sao hai người gian díu với nhau vậy, cuối cùng còn quyến rũ nhau đến mức có cả con? Hai người cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ nghĩ cho hai người một tiêu đề tin tức hay ho, bảo đảm đặc sắc!”
Kẻ ngốc cũng có thể nghe ra được Tiêu Diệp Nhiên đang trào phúng, Bùi Hạo Tuấn và Cố Tống Vy đều biến sắc ngay tại chỗ: “Tiêu Diệp Nhiên, cô….”
“Sao vậy? Thẹn quá hóa giận à? Không muốn nói thì thôi. Nhưng mà tôi khuyên hai người tốt nhất là nên an phận một chút, nếu không tôi cũng không dám hứa mình sẽ gây ra chuyện gì đâu.”
Tiêu Diệp Nhiên lạnh lùng cảnh cáo xong thì lười để ý đến hai người họ, cứ thế xoay người rời đi.
“Tiêu Diệp Nhiên!”
Ở phía sau, Cố Tống Vy căm hận cắn răng nói.
Cố Tống Vy bị khiêu khích chỉ là một đoạn nhạc dạo ngắn trong buổi tiệc cưới này, nhưng mà vẫn khiến không ít người chú ý.
“Không phải ông nói Diệp Nhiên không tới à? Hay là nó cố ý tới quấy rối?”
Triệu Uyển Nhan nhíu mày, hỏi Tiêu Tùng bên cạnh với vẻ không vui.
Đương nhiên Tiêu Tùng cũng nghi ngờ: “Nếu tới thì cứ tới thôi, không chừng nó đã nghĩ thông suốt rồi.”
“Tốt nhất là vậy, tôi không mong nó phá hủy hạnh phúc của Tống Vy.”
Nếu Tiêu Diệp Nhiên nghe được câu nói của Triệu Uyển Nhan, chắc cô sẽ thấy rất buồn cười.
Cho phép con gái mình phá hủy hạnh phúc của người khác, nhưng lại không cho người khác phá hủy hạnh phúc của con mình, đúng là có mẹ phải có con, vô liêm sỉ giống nhau như đúc.
Cố Tống Vy khoe khoang thật ra là để Tiêu Diệp Nhiên phải cảm thấy khó chịu.
Trong chuyện này cô đã nhận thất bại thảm hại rồi, nhưng Cố Tống Vy lại nhiều lần tìm đến khiêu khích cô.
Tượng đất cũng có ba phần lửa, huống chi trong lòng Tiêu Diệp Nhiên cũng nín nhịn nhiều uất ức.
Nhưng mà cô chỉ không muốn thể hiện vẻ yếu thế để cho họ chế giễu mà thôi.
Chớp mắt, buổi tiệc đã được một nửa, giữa buổi, Cố Tống Vy thay mấy bộ lễ phục khiến cho khách mời liên tục bất ngờ.