“Trợ lý Lại, đến giám sát công việc sao?” Khi cô ta đến gần, Tiêu Diệp Nhiên tươi cười hỏi.
Lại Tiểu Lan hất cằm, nhìn cô với ánh mắt tràn đầy sự khinh thường.
Cô ta cười khẩy nói: “Có người chắc chắn không ngờ đến †ôi sẽ ngày hôm nay”
Tiêu Diệp Nhiên nhướng mày, rất chân thành hùa theo: “Đúng vậy, quả thật là không ngờ được”
Lại Tiểu Lan không ngờ cô lại nói như vậy, đột nhiên có chút sững sờ, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường. “Tiêu Diệp Nhiên, nếu như tôi là cô, tôi sẽ lựa chọn một cách thông minh hơn đó chính là tự mình rời khỏi Thời Thụy. Nếu không một ngày nào đó bị sa thải thì đúng là rất mất mặt”
Tiêu Diệp Nhiên vẫn nở một nụ cười rất ngọt ngào: “Cô đang uy hiếp sao? Trợ lý Lại”
“Phó giám đốc Đường thông minh như vậy, cảm thấy là cái gì thì chính là cái đó” Lại Tiểu Lan đắc ý cười.
Tiểu nhân đắc chí! Nhìn dáng vẻ này của Lại Tiểu Lan, trong lòng Tiêu Diệp Nhiên hiện lên chữ này.
Nhưng cô cũng không dễ chọc.
Tiêu Diệp Nhiên đừng lên, mặc dù trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng đôi mắt hiện lên sự nghiêm nghị: “Trợ lý Lại, có chuyện nếu như vui mừng quá sớm, cẩn thận vui quá
hóa buồn. Hơn nữa...:
Liếc qua mấy người Lại Tiểu Lan, vẻ mặt cao ngạo và lạnh lùng hất cằm lên: “Tô Nhã An tôi còn không coi ra gì, cô cảm thấy tôi sẽ sợ sự uy hiếp của cô sao?”
“Gô..” Sắc mặt Lại Tiểu Lan đột nhiên tái nhợt, cô ta tức lêu Diệp.
giận trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi hét lê) Nhiên!”
“Tiêu Diệp Nhiên, cô thật sự rất coi trọng bản thân mình, nhưng cô cũng chỉ là là một nhân tình được bao nuôi, một ngày nào đó Thẩm tổng chơi chán rồi sẽ lập tức đá cô, xem cô còn kiêu ngạo được như này không."
“Một người phụ nữ ỷ vào việc mình có chút nhan sắc để đi quyến rũ đàn ông mà cũng dám ngạo mạn như vậy, sống lâu như vậy tôi thật sự vẫn chưa gặp qua!”
“Vì vậy, người ta mới không sợ chúng ta. Chỉ cần mở rộng hai chân, sẽ có đàn ông nâng đỡ cô ta.”
Nghe thấy những lời giễu cợt của bọn họ, vẻ mặt Tiêu Diệp Nhiên vẫn không thay đổi, nhưng lại nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh lùng.
Cái miệng của họ cái mở cái đóng, giống như một con vịt, ồn ào đến mức khiến người khác khó chịu.
Tống An Kỳ ở bên kia không nghe được nữa, trực tiếp lao đến, chỉ vào mũi của bọn họ mắng: “Quả nhiên là tâm sinh tướng, suy nghĩ xấu xa như vậy, chả trách người cũng xấu đến mức khiến người khác buồn nôn”
Nói xong cô còn che miệng lại nôn khan mấy tiếng.
ống An Kỳ!” Mấy người phụ nữ kia sao có thể chịu đựng được khi bị người khác chê xấu chứ, làm ra tư thế muốn xông lên xé xác tống an kì.
Thấy vậy, Tiêu Diệp Nhiên tiến lên một bước, che chắn Tống An Kỳ ở sau lưng mình: “Các người dám ra tay, tôi sẽ khiến các người hôm nay không thể rời khỏi bộ phận truyền thông”
Cô lạnh lùng trừng mắt nhìn bọn họ, cả người toát ra một khí thế bức người, đôi mắt xinh đẹp kia lúc này tràn ngập sự lạnh lẽo, giống như sương giá của mùa đông, khiến người khác cảm thấy có một sự lạnh lẽo từ dưới chân truyền lên, dọa đám người Lại Tiểu Lan sợ đến mức không dám nói gì.