Cố Tống Vy nghiêng người qua lấy một phần tài liệu từ trong túi xách của mình đưa cho Tô Nhã An: “Chị họ, chị xem cái này một chút đi”
Tô Nhã An nhìn cô ta một cái, sau đó nhận lấy phần tài liệu lật ra xem, lúc nhìn thấy nội dung ở bên trong thì giương mắt kinh ngạc nhìn về phía Cố Tống Vy: “Giấy chuyển nhượng cổ phần?”
“Ừm” Bên môi của Cố Tống Vy lộ ra một nụ cười đắc ý: “Đây là % cổ phần của Tiêu Tùng ở Tiêu thị, bây giờ tất cả đều là của em, tuần sau hội đồng quản trị sẽ tổ chức một cuộc họp, em sẽ là chủ tịch của Tiêu thị”
“Cho nên?” Tô Nhã An vẫn không hiểu trọng điểm mà cô †a nói ở đâu.
“Thứ mà Tiêu Diệp Nhiên quan tâm nhất đó chính là Tiêu thị, chỉ cần Tiêu thị trở thành của em, vậy thì cô ta chắc chắn sẽ cảm thấy hỗn loạn trong lòng. Cộng với việc Tiêu Tùng đã rời khỏi thế giới này, đến lúc đó cô ta sẽ không chịu nổi một kích”
Nghĩ đến việc cô ta có thể hung hăng giẫm Tiêu Diệp Nhiên dưới chân, Cố Tống Vy liền thông nén được kích động, ngày mà cô ta chờ đợi đã sắp đến rồi.
Sau khi Tô Nhã An nghe xong thì chỉ trầm ngâm trong chốc lát, sau đó hỏi: “Hạo Tuấn, cậu cảm thấy như thế
nào?” “Tôi cảm thấy là có thể thực hiện được, dù sao thì chúng †a cũng chỉ có cơ hội này thôi, cho nên nhất định phải
năm chắc cơ hội lần này, quyết không thể thất bại”
Chỉ cần loại trừ Tiêu Diệp Nhiên, vậy thì thế giới của bọn họ liền có thể khôi phục lại hòa bình và hạnh phúc.
Bùi Hạo Tuấn suy nghĩ như vậy.
“Vậy được rồi” Tô Nhã An nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý cách làm của bọn họ.
Đã không thể thoát thân, vậy cũng chỉ có thể càng lún sâu hơn thôi.
Chỉ có thể cầu mong lần này có thể thuận lợi như là Cố Tống Vy đã nói như vậy. Thấy cô ta đã đồng ý, Bùi Hạo Tuấn và Cố Tống Vy âm thầm nhìn nhau cười một tiếng.
Lần này bọn họ nhất định sẽ giành phần thắng.
Thuốc mà Cố Tống Vy dùng để hại ba là được nhập từ nước ngoài, sau khi Mặc Đình cố gắng điều tra thì rốt cuộc cũng đã điều tra ra được một manh mối rất quan trọng. Thuốc đó là một loại thuốc mới được do trung tâm phát minh nghiên cứu tư nhân của mỹ điều chế ra, chỉ mới được thử nghiệm trên động vật, còn chưa từng thử nghiệm trên người.
Nhưng cho dù là thuốc vẫn chưa được thí nghiệm trên con người, nhưng mà nó vẫn được buôn bán ở chợ đen. Mà Cố Tống Vy thì mua được từ chợ đen, về phần tại sao Cố Tống Vy biết có sự tồn tại của loại thuốc này, cái này cũng chỉ có một mình Cố Tống Vy mới biết được rõ ràng. Tiêu Diệp Nhiên ngồi ở trên ghế sofa liếc nhìn tài liệu điều tra, lông mày nhíu chặt lại, vẻ mặt hơi ngưng trọng.
Sau khi xem xong, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía người đàn ông đang đứng ở trước cửa sổ sát đất: “Mặc Đình, vậy phải làm sao mới có thể cứu được ba của em đây?” Cố Mặc Đình xoay người lại, đôi môi mỏng khế mở: “Anh đã liên lạc với trung tâm phát minh nghiên cứu kia rồi, mà bọn họ cũng đã đồng ý sẽ chế tạo ra thuốc giải”