Đúng như lời Phong Diệc Thần nói. Một lúc sau có một cô thư kí xinh đẹp mang cái thứ đó vào cho nàng. Đương nhiên Phong Diệc Thần sẽ ko hạ mình mà mở miệng bảo người khác đi mua cái thứ đấy. Hắn đã uy hiếp bắt Hàn Trạc ( nếu ai ko nhớ có thể đọc lại chap 1 nhé. Đây là trợ lý của hắn. Vì là nhân vật phụ nên Ly ko hay nhắc đến nhiều) đi mua.
" Cảm ơn chị " Mạc Nhu Nhi cười ngọt ngào.
" Em gái nhỏ thật đáng yêu. Ko cần cảm ơn, đây là việc chị nên làm " Y Nguyệt từ tốn đáp rồi sau đó bược đi
Chị ấy thật xinh đẹp. Đến cơ thể cũng chuẩn hình chữ S nha. Phong Thị chẳng lẽ ko chỉ cần tài năng mà cần cả nhan sắc sao? Ko biết ở trong công ty có phải toàn trai tài gái sắc ko? Mạc Nhu Nhi liền tò mò đi ra bên ngoài mà quên luôn mất lời Phong Diệc Thần đã dặn.
Phong Thị thực sự quá rộng a! Có lẽ còn rộng hơn Mạc Thị của cha! Mạc Nhu Nhi ngầm ngưỡng mộ trong lòng. Nếu mai này nàng làm tổng giám đốc ở đây có phải rất khiến người ta ngưỡng mộ ko
Mạc Nhu Nhi đã trở thành chủ đề tài bàn tán cho tất mọi người trong công ty bởi tổng tài mệnh dênh ko gần nữ sắc nay lại nang theo một tiểu mỹ nữ.
Trên đường đi Mac Nhu Nhi vẫn vô ưu đi thăm quan hết bên này đến bên nọ, nhiều người muốn lấy lòng tổng tài nên luôn vuốt đuôi nàng. Mà Mạc Nhu Nhi lại thanh thuần ko biết gì nên mỗi khi có người nịnh nàng luôn vui vẻ cười đến ngọt ngào.
Đang đi thì bỗng có tiếng gọi khiến nàng quay đầu lại
" Nhu Nhi..."
Nàng ngơ ngác đứng suy nghĩ một lúc xem mình đã gặp mặt người này chưa rồi như chợt nhớ ra điều gì. Nàng thét lên " Là tên biến thái ở nhà vệ sinh "
Cố Phong cũng ko phản bác lời nàng chỉ ung dung đi tới. Mà chính tiếng thét của Mạc Nhu Nhi đã thu hút rất nhiều người.
Khi đến gần nàng, chỉ còn cách nhau 2 bước chân, Cố Phong cúi đầu xuống bên tai nàng tà mị nói " Em vẫn thật đáng yêu như trước "
Mạc Nhu Nhi đỏ mặt vội vàng đẩy hắn ra "Anh... vô sỉ "
" Chỉ vô sỉ với mình em "
" Tôi ko thèm. Anh vô sỉ với người khác đi "
Nói rồi nàng quay người bước đi. Ở đây mọi người bắt đầu chú ý còn chỉ trỏ này nọ khiến nàng ko quen. Nhưng Cố Phong mãi mới có dịp được gặp nàng, sao dễ dàng bỏ mặc cho nàng đi?
Hắn kéo tay nàng lại, vì lỡ dùng chút lực nên Mạc Nhu Nhi đau đớn rên lên " A.. anh.."
" Buông vợ sắp cưới của tôi ra " Đúng lúc đó Phong Diệc Thần đi tới, giọng nói cảnh cáo đến mức đáng sợ. Chết tiệt, hắn chỉ ko chú ý một lúc liền có cả một đoàn ong bướm vây quanh nàng rồi.
" Nếu ko...? " Cố Phong cố tình khiêu khích
" Đừng khiêu chiến với sự nhẫn nại của tôi."
" Thần.. tôi đau " Mạc Nhu Nhi đáng thương nói. Lúc này Cố Phong mới chú ý là cổ tay nàng có đỏ lên, vội thả lỏng tay
Phong Diệc Thần nghe thấy liền đi tới đấm vào mặt Cố Phong một cái, sau đó liền ôm Mạc Nhu Nhi vào lòng " Ngoan.. để tôi xem "
Nói rồi liền quay ra nhìn về phía mấy tên vệ sĩ " Lôi hắn ta ra ngoài "
" Vâng "
Sau khi dẹp xong mớ hỗn loạn. Phong Diệc Thần ôm Mac Nhu Nhi vào lại phòng.
" Tay còn đau ko? "
Mạc Nhu Nhi lắc đầu.
" Sao ko chịu nghe lời?"
" Tại tôi tò mò..."
" Tò mò gì?"
Mạc Nhu Nhi ko dám nói thật rằng nàng muốn biết có phải toàn công ty đều là trai thanh gái tú ko nên đã biện một cái cớ
" Tôi muốn biết công ty anh rộng bao nhiêu a."
Phong Diệc Thần nhíu mày lại nhưng cũng ko nói gì. Ôm nàng vào phòng ngủ ở bên trong
" Nghỉ ngơi đi. Bao giờ đến giờ ăn tôi sẽ gọi em dậy"
" Nhưng tôi còn chưa có làm việc a "
" Em làm được việc gì?" Phong Diệc Thần cười lạnh
Mạc Nhu Nhi hiểu rõ ý hắn chính là đang chê cười nàng ngu ngốc nên im lặng ko nói gì
Phong Diệc Thần cúi đầu hôn nhẹ vào chán nàng rồi nói " Ngoan ngoãn nghỉ ngơi trong đây. Trưa cho ăn lẩu kem"
" Được."
Phong Diêc Thần cười nhẹ rồi đi ra khỏi phòng. Quả nhiên chỉ cần có đồ ăn thì dụ nàng liền trở nên rất dễ
Sau khi hắn ra ngoài. Mạc Nhu Nhi đi xung quanh xem phòng còn có gì chới được ko thì phát hiện trong phòng ko chỉ có những vật dụng cơ bản mà còn có cả một chiếc laptop và tủ lạnh.
Mạc Nhu Nhi vui vẻ mở nó ra. A, rất nhiều bánh kem cùng với đồ ăn ngọt. Thần quả thật rất chu đáo. Nàng rất thích a
" Cảm ơn chị " Mạc Nhu Nhi cười ngọt ngào.
" Em gái nhỏ thật đáng yêu. Ko cần cảm ơn, đây là việc chị nên làm " Y Nguyệt từ tốn đáp rồi sau đó bược đi
Chị ấy thật xinh đẹp. Đến cơ thể cũng chuẩn hình chữ S nha. Phong Thị chẳng lẽ ko chỉ cần tài năng mà cần cả nhan sắc sao? Ko biết ở trong công ty có phải toàn trai tài gái sắc ko? Mạc Nhu Nhi liền tò mò đi ra bên ngoài mà quên luôn mất lời Phong Diệc Thần đã dặn.
Phong Thị thực sự quá rộng a! Có lẽ còn rộng hơn Mạc Thị của cha! Mạc Nhu Nhi ngầm ngưỡng mộ trong lòng. Nếu mai này nàng làm tổng giám đốc ở đây có phải rất khiến người ta ngưỡng mộ ko
Mạc Nhu Nhi đã trở thành chủ đề tài bàn tán cho tất mọi người trong công ty bởi tổng tài mệnh dênh ko gần nữ sắc nay lại nang theo một tiểu mỹ nữ.
Trên đường đi Mac Nhu Nhi vẫn vô ưu đi thăm quan hết bên này đến bên nọ, nhiều người muốn lấy lòng tổng tài nên luôn vuốt đuôi nàng. Mà Mạc Nhu Nhi lại thanh thuần ko biết gì nên mỗi khi có người nịnh nàng luôn vui vẻ cười đến ngọt ngào.
Đang đi thì bỗng có tiếng gọi khiến nàng quay đầu lại
" Nhu Nhi..."
Nàng ngơ ngác đứng suy nghĩ một lúc xem mình đã gặp mặt người này chưa rồi như chợt nhớ ra điều gì. Nàng thét lên " Là tên biến thái ở nhà vệ sinh "
Cố Phong cũng ko phản bác lời nàng chỉ ung dung đi tới. Mà chính tiếng thét của Mạc Nhu Nhi đã thu hút rất nhiều người.
Khi đến gần nàng, chỉ còn cách nhau 2 bước chân, Cố Phong cúi đầu xuống bên tai nàng tà mị nói " Em vẫn thật đáng yêu như trước "
Mạc Nhu Nhi đỏ mặt vội vàng đẩy hắn ra "Anh... vô sỉ "
" Chỉ vô sỉ với mình em "
" Tôi ko thèm. Anh vô sỉ với người khác đi "
Nói rồi nàng quay người bước đi. Ở đây mọi người bắt đầu chú ý còn chỉ trỏ này nọ khiến nàng ko quen. Nhưng Cố Phong mãi mới có dịp được gặp nàng, sao dễ dàng bỏ mặc cho nàng đi?
Hắn kéo tay nàng lại, vì lỡ dùng chút lực nên Mạc Nhu Nhi đau đớn rên lên " A.. anh.."
" Buông vợ sắp cưới của tôi ra " Đúng lúc đó Phong Diệc Thần đi tới, giọng nói cảnh cáo đến mức đáng sợ. Chết tiệt, hắn chỉ ko chú ý một lúc liền có cả một đoàn ong bướm vây quanh nàng rồi.
" Nếu ko...? " Cố Phong cố tình khiêu khích
" Đừng khiêu chiến với sự nhẫn nại của tôi."
" Thần.. tôi đau " Mạc Nhu Nhi đáng thương nói. Lúc này Cố Phong mới chú ý là cổ tay nàng có đỏ lên, vội thả lỏng tay
Phong Diệc Thần nghe thấy liền đi tới đấm vào mặt Cố Phong một cái, sau đó liền ôm Mạc Nhu Nhi vào lòng " Ngoan.. để tôi xem "
Nói rồi liền quay ra nhìn về phía mấy tên vệ sĩ " Lôi hắn ta ra ngoài "
" Vâng "
Sau khi dẹp xong mớ hỗn loạn. Phong Diệc Thần ôm Mac Nhu Nhi vào lại phòng.
" Tay còn đau ko? "
Mạc Nhu Nhi lắc đầu.
" Sao ko chịu nghe lời?"
" Tại tôi tò mò..."
" Tò mò gì?"
Mạc Nhu Nhi ko dám nói thật rằng nàng muốn biết có phải toàn công ty đều là trai thanh gái tú ko nên đã biện một cái cớ
" Tôi muốn biết công ty anh rộng bao nhiêu a."
Phong Diệc Thần nhíu mày lại nhưng cũng ko nói gì. Ôm nàng vào phòng ngủ ở bên trong
" Nghỉ ngơi đi. Bao giờ đến giờ ăn tôi sẽ gọi em dậy"
" Nhưng tôi còn chưa có làm việc a "
" Em làm được việc gì?" Phong Diệc Thần cười lạnh
Mạc Nhu Nhi hiểu rõ ý hắn chính là đang chê cười nàng ngu ngốc nên im lặng ko nói gì
Phong Diệc Thần cúi đầu hôn nhẹ vào chán nàng rồi nói " Ngoan ngoãn nghỉ ngơi trong đây. Trưa cho ăn lẩu kem"
" Được."
Phong Diêc Thần cười nhẹ rồi đi ra khỏi phòng. Quả nhiên chỉ cần có đồ ăn thì dụ nàng liền trở nên rất dễ
Sau khi hắn ra ngoài. Mạc Nhu Nhi đi xung quanh xem phòng còn có gì chới được ko thì phát hiện trong phòng ko chỉ có những vật dụng cơ bản mà còn có cả một chiếc laptop và tủ lạnh.
Mạc Nhu Nhi vui vẻ mở nó ra. A, rất nhiều bánh kem cùng với đồ ăn ngọt. Thần quả thật rất chu đáo. Nàng rất thích a