Lãnh Phong mạnh nẽ ôm Hàn Nguyệt Chi bước vào tân phòng, cánh cửa vừa được đóng lại, bản chất "sắc lang" của hắn liền hiện rõ.
Hắn vừa hôn nàng vừa thuận tay cởi từng kiện xiêm y, tranh sức của nàng. Hàn Nguyệt Chi nguyên bản vẫn chưa nhận ra hành động của ai kia, mãi cho đến khi nàng được đặt lên hỉ giường, nàng mới nhận ra mình đã không còn một mảnh vải che thân.
Lãnh Phong dùng cặp mắt nóng rực chăm chú nhìn cảnh đẹp trước mắt. Làn da trắng nõn, khuôn mặt ửng đỏ lúc này của nàng khiến nàng càng trở nên kiều diễm. Hắn liếc nhìn hai bên cao vút kia, thầm nghĩ, nhất định phải khiến cho nơi đó to hơn một chút. Nhận thấy ánh mắt nóng rực của ai kia, Hàn Nguyệt Chi xấu hổ dùng tay che lại nhưng hành động đó lại khiến hắn thêm nóng bức.
" Đừng che lại, nàng lúc này rất đẹp ". Hắn áp hai tay nàng lên đỉnh đầu.
" Vậy... vậy chàng đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó "
" Phu quân nhìn thê tử của mình có gì là sai!? Hay là... nàng xấu hổ sao? ". Hắn vừa nói vừa thổi khí bên tai nàng.
" Ai... ai xấu hổ chứ! ". Hàn Nguyệt Chi đỏ mặt nói.
" Vậy nương tử, chúng ta nên bắt đầu động phòng thôi "
" Không chịu! Chàng... chàng coi chàng vẫn còn mặc y phục, trong khi ta lại... "
" Thì ra nàng muốn nhìn thân thể của ta, nếu vậy ta không thể để nương tử của mình chờ đợi nữa "
Lãnh Phong dùng sức xé hỉ phục cùa mình, sau đó toàn thân xích lõa nhanh chóng áp lên trên người Hàn Nguyệt Chi. Dạ Minh Nguyệt -DĐLQĐ
" Tiểu Chi, nơi đây của ta không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa "
Lãnh Phong để một tay Hàn Nguyệt Chi chạm vào bên dưới hắn, chỉ thấy nơi đó vốn đã trướng to. Hàn Nguyệt Chi đỏ mặt rút tay lại, mắng một tiếng "sắc lang" sau đó đôi bàn tay nhỏ bắt đầu vuốt ve lồng ngực của hắn. Nhận được sự đồng ý của nàng, hắn mạnh mẽ tiến công.
Đầu tiên là cùng nàng môi lưỡi dây dưa, hắn chờ cho đến khi ý thức nàng trở nên mơ hồ, một bàn tay bắt lấy nơi đầy đặn cao vút kia.
" Rất vừa tay ta, chỉ có điều không đẫy đà cho lắm "
" Chàng không thích thì đừng chạm vào! "
" Ai nói ta không thích! Chỉ là vi phu thích nơi này của nàng có thêm chút thịt, vậy nên trách nhiệm của ta chính là giúp nàng "
Nói xong hắn dùng hai ngón tay bắt lấy khỏa hồng nho nhỏ kia, sau đó nhẹ nhàng xoa nắn. Một bên dùng tay xoa nắn, bên còn lại hắn dùng miệng giúp nàng.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh khỏa hồng, đôi lúc lại khẩy một cái, hai khỏa hồng rất nhanh mà cương cứng lên.
" Ưm... ". Nàng không nhịn được khẽ rên, hai tay không tự chủ muốn đẩy hắn ra.
Lãnh Phong bắt lấy hai tay của nàng, sau đó để lên trên đỉnh đầu, dùng một mảnh lụa trói vào đầu giường.
" Hai tay của nàng rất không ngoan "
Nói xong hắn lại tiếp tục trêu chọc hai khỏa hồng kia, một bên dùng tay xoa nắn, một bên dùng lưỡi trêu chọc. Lãnh Phong làm một lúc rồi lại đổi bên, hắn cứ liên tục chọc ghẹo khiến Hàn Nguyệt Chi cảm thấy khó chịu, nàng liên tục ưỡn ngực ra phía trước, hai chân không tự chủ được mở rộng ra.
Hai mắt Lãnh Phong vô tình nhìn xuống phía dưới của nàng, hai mắt tối xầm lại. Hắn lại tiếp tục hôn nàng, chờ cho đến khi ý thức của nàng trở nên mông lung, hắn chậm rãi trượt bàn tay từ cổ xuống bụng sau đó là nơi bí ẩn bên dưới. Hàn Nguyệt Chi hoảng sợ vội khép chân lại, vô tình khóa chặt bàn tay của Lãnh Phong giữa hai chân. Sức nóng nơi bàn tay khiến cho bên dưới của hắn thêm sưng to, nhưng làm giảm nỗi đau của nàng mới là quan trọng.
" Tiểu Chi, ngoan, mau thả lỏng cơ thể. Đây là lần đầu của nàng, của ta có chút lớn, ta giúp nàng làm quen trước, ngoan... ". Lãnh Phong vừa hôn khắp cơ thể nàng vừa dụ dỗ.
Một lúc sau, Hàn Nguyệt Chi một lần nữa bị Lãnh Phong hôn đến mơ nàng, hai chân của nàng cũng dần dần thả lỏng. Lãnh Phong nhẹ nhàng đưa bàn tay vào nơi thần bí kia, đưa một ngón tay vào nơi nhỏ hẹp không ngừng tiết chất dịch trắng. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
" A! ". Cảm thấy có dị vật tiến vào, Hàn Nguyệt Chi bất ngờ la lên.
" Đừng sợ, để ta giúp nàng khuyếch trương nơi đó trước. Nơi đây thật nhỏ hẹp, và một điều nữa... Tiểu Chi, nơi này của nàng thật ướt! "
" Chàng... chàng vô sỉ. A! Đừng... đừng động nữa "
Lãnh Phong nhân lúc nàng đang nói liền tiến nhập thêm một ngón tay nữa. Hắn không ngừng dùng tay miết chặt "cửa động", sau đó không ngừng ra vào ở dưới thân nàng.
" Ưm... Phong, chàng đừng làm... như vậy. Ta... ta cảm thấy khó chịu lắm, chàng... dừng lại đi. A! Đừng... dừng lại "
" Nàng muốn ta dừng lại, hay là tiếp tục hử ". Lãnh Phong xấu xa nói.
" Ưm... dừng... dừng lại. A! "
Lãnh Phong không ngừng trêu đùa bộ vị mẫn cảm của Hàn Nguyệt Chi, hắn rút hai ngón tay ra, đưa lưỡi thưởng thức hương vị ngọt ngào đang ở trên tay.
" Thật ngọt "
" Chàng đừng nói nữa "
" Không nói, vậy ta tiếp tục làm vậy "
Nói rồi Lãnh Phong cúi xuống dùng miệng mút lấy những chất dính đang chảy ra của nàng. Đầu tiên đưa lưỡi khẽ lướt xung quanh, sau đó là dùng khoang miệng bao chặt lấy, điên cuồng mút lấy từng chất dịch đặc sậy kia.
" Phong, đừng. Ưm... A... a... nơi đó... nơi đó rất bẩn, chàng... chàng đừng tiếp tục nữa "
Lãnh Phong cố tình làm ngơ lời của Hàn Nguyệt Chi, tiếp tục động tác của mình, khi hắn cảm thấy "nơi kia" của Hàn Nguyệt Chi đã đủ để chứa "tiểu đệ đệ" của hắn, Lãnh Phong cởi dây lụa đang trói tay nàng lại, để hai tay nàng lên cổ của mình, sau đó để vật đã sớm cương cứng ngay miệng cửa huyệt của nàng.
" Tiểu Chi, mở mắt ra nhìn ta "
Hàn Nguyệt Chi ngại ngùng nhìn người ở phía trên nàng. Đây chính là phu quân của nàng, là người mà nàng sẽ tin tưởng suốt cuộc đời này. Nhưng nghĩ đến lúc vật kia thực sự đi vào người nàng, nàng có chút sợ hãi. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
" Phong, cái kia... ưm... sẽ rất đau, đúng không? "
Lãnh Phong sửng sốt một lúc, sau đó lại lớn tiếng cười.
" Hahahaha, thật không ngờ, nương tử của ta lại sợ đau "
" Ai cho chàng cười, ta đương nhiên có quyền... A! "
Ngay lúc Hàn Nguyệt Chi đang phân tâm, Lãnh Phong mạnh mẽ cử động thân dưới khiến nàng ngạc nhiên. Hàn Nguyệt Chi vì quá bất ngờ nên hai bàn tay liền ôm chặt cổ của hắn, móng tay bấu chặt lấy tấm lưng trần kia.
" Tiểu Chi, nàng thật chặt, thật ấm ". Lãnh Phong vừa nói vừa thổi khí bên tay nàng.
" Ưm, thật đau "
" Một lúc nữa sẽ tốt hơn, nàng chịu khó một chút "
Lãnh Phong vừa dụ dỗ nàng, thân dưới cũng nhẹ nhàng cử động. Hắn biết nàng rất khó để tiếp nhận hắn toàn bộ, nên hắn chỉ có thể nhẹ nhàng cử động, để nàng có thể từ từ dung nhập hắn toàn bộ.
" Ưm, Phong, ta... ta khó chịu quá "
" Nàng thấy khó chịu ở đây? ". Lãnh Phong nói xong liền dừng lại động tác bên dưới.
" Ưm? Sao chàng... lại dừng "
" Nàng muốn nó sao? ". Hắn xấu xa cười.
" Chàng... chàng... chàng... "
" Tiểu Chi, nàng đã không nói vậy thì để ta giúp nàng. Nàng rất muốn nó! "
Lãnh Phong nói xong liền tiếp tục động, động tác dưới thân cũng ngày càng nhanh hơn. Hàn Nguyệt Chi không thể chống đỡ được, khoái cảm khiến nàng không thể liềm chế được tiếng rên rỉ từ miệng phát ra, điều đó càng khiến cho Lãnh Phong cảm thấy lửa càng thêm nóng.
Hai thân thể cứ tiếp tục quấn quít lẫn nhau, mãi cho đến khi Hàn Nguyệt Chi ngất đi lần thứ ba, Lãnh Phong mới lưu luyến tha cho nàng. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
Hắn ôm nàng đi tẩy sạch thân thể ở phía sau phòng, Hàn Nguyệt Chi không thể cử động thân thể vào lúc này, chỉ có thể để cho Lãnh Phong tẩy rửa giúp nàng.
" Mệt sao? ". Hắn hỏi.
" Chàng còn hỏi, tất cả đều do chàng ". Nàng bất mãn kháng nghị.
" Đối với ta nhiêu đó vẫn không đủ đâu, cấm dục suốt một năm trời, nàng còn phải giúp ta một khoảng thời gian nữa "
" Chàng... "
" Nàng nhắc ta mới nhớ, chẳng phải nơi đây là một nơi thích hợp sao? Làn khói mờ nơi đây sẽ giúp nàng không còn cảm thấy đau nữa. Tiểu Chi, từ giờ về sau nàng chỉ thuộc về một mình ta, chỉ một mình ta mà thôi "
Khung cảnh ái muội lại tiếp tục diễn ra, đêm còn rất dài.....
Lãnh Phong mạnh nẽ ôm Hàn Nguyệt Chi bước vào tân phòng, cánh cửa vừa được đóng lại, bản chất "sắc lang" của hắn liền hiện rõ.
Hắn vừa hôn nàng vừa thuận tay cởi từng kiện xiêm y, tranh sức của nàng. Hàn Nguyệt Chi nguyên bản vẫn chưa nhận ra hành động của ai kia, mãi cho đến khi nàng được đặt lên hỉ giường, nàng mới nhận ra mình đã không còn một mảnh vải che thân.
Lãnh Phong dùng cặp mắt nóng rực chăm chú nhìn cảnh đẹp trước mắt. Làn da trắng nõn, khuôn mặt ửng đỏ lúc này của nàng khiến nàng càng trở nên kiều diễm. Hắn liếc nhìn hai bên cao vút kia, thầm nghĩ, nhất định phải khiến cho nơi đó to hơn một chút. Nhận thấy ánh mắt nóng rực của ai kia, Hàn Nguyệt Chi xấu hổ dùng tay che lại nhưng hành động đó lại khiến hắn thêm nóng bức.
" Đừng che lại, nàng lúc này rất đẹp ". Hắn áp hai tay nàng lên đỉnh đầu.
" Vậy... vậy chàng đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó "
" Phu quân nhìn thê tử của mình có gì là sai!? Hay là... nàng xấu hổ sao? ". Hắn vừa nói vừa thổi khí bên tai nàng.
" Ai... ai xấu hổ chứ! ". Hàn Nguyệt Chi đỏ mặt nói.
" Vậy nương tử, chúng ta nên bắt đầu động phòng thôi "
" Không chịu! Chàng... chàng coi chàng vẫn còn mặc y phục, trong khi ta lại... "
" Thì ra nàng muốn nhìn thân thể của ta, nếu vậy ta không thể để nương tử của mình chờ đợi nữa "
Lãnh Phong dùng sức xé hỉ phục cùa mình, sau đó toàn thân xích lõa nhanh chóng áp lên trên người Hàn Nguyệt Chi. Dạ Minh Nguyệt -DĐLQĐ
" Tiểu Chi, nơi đây của ta không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa "
Lãnh Phong để một tay Hàn Nguyệt Chi chạm vào bên dưới hắn, chỉ thấy nơi đó vốn đã trướng to. Hàn Nguyệt Chi đỏ mặt rút tay lại, mắng một tiếng "sắc lang" sau đó đôi bàn tay nhỏ bắt đầu vuốt ve lồng ngực của hắn. Nhận được sự đồng ý của nàng, hắn mạnh mẽ tiến công.
Đầu tiên là cùng nàng môi lưỡi dây dưa, hắn chờ cho đến khi ý thức nàng trở nên mơ hồ, một bàn tay bắt lấy nơi đầy đặn cao vút kia.
" Rất vừa tay ta, chỉ có điều không đẫy đà cho lắm "
" Chàng không thích thì đừng chạm vào! "
" Ai nói ta không thích! Chỉ là vi phu thích nơi này của nàng có thêm chút thịt, vậy nên trách nhiệm của ta chính là giúp nàng "
Nói xong hắn dùng hai ngón tay bắt lấy khỏa hồng nho nhỏ kia, sau đó nhẹ nhàng xoa nắn. Một bên dùng tay xoa nắn, bên còn lại hắn dùng miệng giúp nàng.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh khỏa hồng, đôi lúc lại khẩy một cái, hai khỏa hồng rất nhanh mà cương cứng lên.
" Ưm... ". Nàng không nhịn được khẽ rên, hai tay không tự chủ muốn đẩy hắn ra.
Lãnh Phong bắt lấy hai tay của nàng, sau đó để lên trên đỉnh đầu, dùng một mảnh lụa trói vào đầu giường.
" Hai tay của nàng rất không ngoan "
Nói xong hắn lại tiếp tục trêu chọc hai khỏa hồng kia, một bên dùng tay xoa nắn, một bên dùng lưỡi trêu chọc. Lãnh Phong làm một lúc rồi lại đổi bên, hắn cứ liên tục chọc ghẹo khiến Hàn Nguyệt Chi cảm thấy khó chịu, nàng liên tục ưỡn ngực ra phía trước, hai chân không tự chủ được mở rộng ra.
Hai mắt Lãnh Phong vô tình nhìn xuống phía dưới của nàng, hai mắt tối xầm lại. Hắn lại tiếp tục hôn nàng, chờ cho đến khi ý thức của nàng trở nên mông lung, hắn chậm rãi trượt bàn tay từ cổ xuống bụng sau đó là nơi bí ẩn bên dưới. Hàn Nguyệt Chi hoảng sợ vội khép chân lại, vô tình khóa chặt bàn tay của Lãnh Phong giữa hai chân. Sức nóng nơi bàn tay khiến cho bên dưới của hắn thêm sưng to, nhưng làm giảm nỗi đau của nàng mới là quan trọng.
" Tiểu Chi, ngoan, mau thả lỏng cơ thể. Đây là lần đầu của nàng, của ta có chút lớn, ta giúp nàng làm quen trước, ngoan... ". Lãnh Phong vừa hôn khắp cơ thể nàng vừa dụ dỗ.
Một lúc sau, Hàn Nguyệt Chi một lần nữa bị Lãnh Phong hôn đến mơ nàng, hai chân của nàng cũng dần dần thả lỏng. Lãnh Phong nhẹ nhàng đưa bàn tay vào nơi thần bí kia, đưa một ngón tay vào nơi nhỏ hẹp không ngừng tiết chất dịch trắng. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
" A! ". Cảm thấy có dị vật tiến vào, Hàn Nguyệt Chi bất ngờ la lên.
" Đừng sợ, để ta giúp nàng khuyếch trương nơi đó trước. Nơi đây thật nhỏ hẹp, và một điều nữa... Tiểu Chi, nơi này của nàng thật ướt! "
" Chàng... chàng vô sỉ. A! Đừng... đừng động nữa "
Lãnh Phong nhân lúc nàng đang nói liền tiến nhập thêm một ngón tay nữa. Hắn không ngừng dùng tay miết chặt "cửa động", sau đó không ngừng ra vào ở dưới thân nàng.
" Ưm... Phong, chàng đừng làm... như vậy. Ta... ta cảm thấy khó chịu lắm, chàng... dừng lại đi. A! Đừng... dừng lại "
" Nàng muốn ta dừng lại, hay là tiếp tục hử ". Lãnh Phong xấu xa nói.
" Ưm... dừng... dừng lại. A! "
Lãnh Phong không ngừng trêu đùa bộ vị mẫn cảm của Hàn Nguyệt Chi, hắn rút hai ngón tay ra, đưa lưỡi thưởng thức hương vị ngọt ngào đang ở trên tay.
" Thật ngọt "
" Chàng đừng nói nữa "
" Không nói, vậy ta tiếp tục làm vậy "
Nói rồi Lãnh Phong cúi xuống dùng miệng mút lấy những chất dính đang chảy ra của nàng. Đầu tiên đưa lưỡi khẽ lướt xung quanh, sau đó là dùng khoang miệng bao chặt lấy, điên cuồng mút lấy từng chất dịch đặc sậy kia.
" Phong, đừng. Ưm... A... a... nơi đó... nơi đó rất bẩn, chàng... chàng đừng tiếp tục nữa "
Lãnh Phong cố tình làm ngơ lời của Hàn Nguyệt Chi, tiếp tục động tác của mình, khi hắn cảm thấy "nơi kia" của Hàn Nguyệt Chi đã đủ để chứa "tiểu đệ đệ" của hắn, Lãnh Phong cởi dây lụa đang trói tay nàng lại, để hai tay nàng lên cổ của mình, sau đó để vật đã sớm cương cứng ngay miệng cửa huyệt của nàng.
" Tiểu Chi, mở mắt ra nhìn ta "
Hàn Nguyệt Chi ngại ngùng nhìn người ở phía trên nàng. Đây chính là phu quân của nàng, là người mà nàng sẽ tin tưởng suốt cuộc đời này. Nhưng nghĩ đến lúc vật kia thực sự đi vào người nàng, nàng có chút sợ hãi. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
" Phong, cái kia... ưm... sẽ rất đau, đúng không? "
Lãnh Phong sửng sốt một lúc, sau đó lại lớn tiếng cười.
" Hahahaha, thật không ngờ, nương tử của ta lại sợ đau "
" Ai cho chàng cười, ta đương nhiên có quyền... A! "
Ngay lúc Hàn Nguyệt Chi đang phân tâm, Lãnh Phong mạnh mẽ cử động thân dưới khiến nàng ngạc nhiên. Hàn Nguyệt Chi vì quá bất ngờ nên hai bàn tay liền ôm chặt cổ của hắn, móng tay bấu chặt lấy tấm lưng trần kia.
" Tiểu Chi, nàng thật chặt, thật ấm ". Lãnh Phong vừa nói vừa thổi khí bên tay nàng.
" Ưm, thật đau "
" Một lúc nữa sẽ tốt hơn, nàng chịu khó một chút "
Lãnh Phong vừa dụ dỗ nàng, thân dưới cũng nhẹ nhàng cử động. Hắn biết nàng rất khó để tiếp nhận hắn toàn bộ, nên hắn chỉ có thể nhẹ nhàng cử động, để nàng có thể từ từ dung nhập hắn toàn bộ.
" Ưm, Phong, ta... ta khó chịu quá "
" Nàng thấy khó chịu ở đây? ". Lãnh Phong nói xong liền dừng lại động tác bên dưới.
" Ưm? Sao chàng... lại dừng "
" Nàng muốn nó sao? ". Hắn xấu xa cười.
" Chàng... chàng... chàng... "
" Tiểu Chi, nàng đã không nói vậy thì để ta giúp nàng. Nàng rất muốn nó! "
Lãnh Phong nói xong liền tiếp tục động, động tác dưới thân cũng ngày càng nhanh hơn. Hàn Nguyệt Chi không thể chống đỡ được, khoái cảm khiến nàng không thể liềm chế được tiếng rên rỉ từ miệng phát ra, điều đó càng khiến cho Lãnh Phong cảm thấy lửa càng thêm nóng.
Hai thân thể cứ tiếp tục quấn quít lẫn nhau, mãi cho đến khi Hàn Nguyệt Chi ngất đi lần thứ ba, Lãnh Phong mới lưu luyến tha cho nàng. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ
Hắn ôm nàng đi tẩy sạch thân thể ở phía sau phòng, Hàn Nguyệt Chi không thể cử động thân thể vào lúc này, chỉ có thể để cho Lãnh Phong tẩy rửa giúp nàng.
" Mệt sao? ". Hắn hỏi.
" Chàng còn hỏi, tất cả đều do chàng ". Nàng bất mãn kháng nghị.
" Đối với ta nhiêu đó vẫn không đủ đâu, cấm dục suốt một năm trời, nàng còn phải giúp ta một khoảng thời gian nữa "
" Chàng... "
" Nàng nhắc ta mới nhớ, chẳng phải nơi đây là một nơi thích hợp sao? Làn khói mờ nơi đây sẽ giúp nàng không còn cảm thấy đau nữa. Tiểu Chi, từ giờ về sau nàng chỉ thuộc về một mình ta, chỉ một mình ta mà thôi "
Khung cảnh ái muội lại tiếp tục diễn ra, đêm còn rất dài.....