Nhưng mà từ thế hệ Tổ phụ của Lý Ngọc thì Long Linh châu đã thất truyền.
Đối với Lý Ngọc mà nói, Long Linh châu chỉ là truyền thuyết mà thôi. Hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, ngay cả ghi chép về Long Linh châu cũng rất ít.
Giả giả thật thật như vậy khó trách Chu thái y không chịu nói ngay từ đầu!
“Chu thái y có biết hiện tại Long Linh châu ở đâu không?”
Dù trong lòng biết sẽ không có hy vọng nào nhưng Lý Ngọc vẫn hỏi theo bản năng.
“Vi thần không biết.”
Quả nhiên đúng như Lý Ngọc đoán, Chu thái y lắc đầu, ngượng ngùng nói.
“Nhưng mà, Hoàng thượng có thể hỏi Nhiếp Chính vương.”
Thái hậu bị bắt, Hoàng hậu trọng thương, Hoàng cung liên tiếp xảy ra biến cố tất nhiên không thể gạt được các trọng thần bên cạnh Lý Ngọc. Tin tức Nhiếp Chính vương sống ở trong nhân gian từ lâu đã bị mấy trọng thần biết được.
“Hoàng thúc?”
Đôi mắt Lý Ngọc sáng lên, lúc này dù chỉ có một phần vạn, hắn cũng sẽ không buông tha.
Vẫy tay với nữ tử bên cạnh, Lý Ngọc nhíu mày hỏi:
“Thanh nhi, Nhiếp Chính vương có truyền tin tức lại không?”
“Bẩm Hoàng thượng, đêm qua Vương gia nhà ta có truyền lại tin tức. Bên phía Trịnh Nhất Phong tiến triển thuận lợi. Nếu không có gì xảy ra bất ngờ thì mười ngày sau có thể thuận lợi thu võng.”
Nghe vậy, Thanh nhi khom người đáp.
“Ngươi lập tức liên hệ với Hoàng thúc, nói cho người tiến triển bệnh tình của Hoàng hậu, hơn nữa còn hỏi người về chuyện Long Linh châu.”
Ngày đó xảy ra biến cố ở trong rừng rậm, Thanh nhi phá vòng vây mà ra, dùng pháo hoa tín hiệu đặc chế liên lạc với Lý Ly. Lý Ly đã xuất phát rồi còn quay trở lại, nhận được tin tức Diệp Mộ Liễu bị vây nhưng lại để tránh tin tức bị lộ.
Nhưng nghe thấy Lý Ngọc đến cứu Diệp Mộ Liễu, lúc này mới vội vàng rời đi, phái người chặn mật thám truyền tin của Thái hậu.
Nhưng nói cho cùng, kế hoạch ban đầu định ra vì chuyện này mà bị xáo trộn.
May mà tình thế có thể khống chế thỏa đáng, cũng không có ảnh hưởng lớn. Lý Ly và Lý Ngọc vừa có thể kịp thời điều chỉnh kế hoạch. Hiện tại về phía Trịnh Nhất Phong vẫn chưa phát hiện.
Lo lắng nhìn Diệp Mộ Liễu vẫn hôn mê bất tỉnh, Thanh nhi gật đầu vội vàng rời đi...
“Thái y, nếu không tìm được Long Linh châu thì Hoàng hậu có thể kiên trì được bao lâu nữa?”
“Vi thần sẽ châm cứu và cho dùng thuốc, có thể duy trì cho nương nương thêm mười ngày.”
Đối với Lý Ngọc mà nói, Long Linh châu chỉ là truyền thuyết mà thôi. Hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, ngay cả ghi chép về Long Linh châu cũng rất ít.
Giả giả thật thật như vậy khó trách Chu thái y không chịu nói ngay từ đầu!
“Chu thái y có biết hiện tại Long Linh châu ở đâu không?”
Dù trong lòng biết sẽ không có hy vọng nào nhưng Lý Ngọc vẫn hỏi theo bản năng.
“Vi thần không biết.”
Quả nhiên đúng như Lý Ngọc đoán, Chu thái y lắc đầu, ngượng ngùng nói.
“Nhưng mà, Hoàng thượng có thể hỏi Nhiếp Chính vương.”
Thái hậu bị bắt, Hoàng hậu trọng thương, Hoàng cung liên tiếp xảy ra biến cố tất nhiên không thể gạt được các trọng thần bên cạnh Lý Ngọc. Tin tức Nhiếp Chính vương sống ở trong nhân gian từ lâu đã bị mấy trọng thần biết được.
“Hoàng thúc?”
Đôi mắt Lý Ngọc sáng lên, lúc này dù chỉ có một phần vạn, hắn cũng sẽ không buông tha.
Vẫy tay với nữ tử bên cạnh, Lý Ngọc nhíu mày hỏi:
“Thanh nhi, Nhiếp Chính vương có truyền tin tức lại không?”
“Bẩm Hoàng thượng, đêm qua Vương gia nhà ta có truyền lại tin tức. Bên phía Trịnh Nhất Phong tiến triển thuận lợi. Nếu không có gì xảy ra bất ngờ thì mười ngày sau có thể thuận lợi thu võng.”
Nghe vậy, Thanh nhi khom người đáp.
“Ngươi lập tức liên hệ với Hoàng thúc, nói cho người tiến triển bệnh tình của Hoàng hậu, hơn nữa còn hỏi người về chuyện Long Linh châu.”
Ngày đó xảy ra biến cố ở trong rừng rậm, Thanh nhi phá vòng vây mà ra, dùng pháo hoa tín hiệu đặc chế liên lạc với Lý Ly. Lý Ly đã xuất phát rồi còn quay trở lại, nhận được tin tức Diệp Mộ Liễu bị vây nhưng lại để tránh tin tức bị lộ.
Nhưng nghe thấy Lý Ngọc đến cứu Diệp Mộ Liễu, lúc này mới vội vàng rời đi, phái người chặn mật thám truyền tin của Thái hậu.
Nhưng nói cho cùng, kế hoạch ban đầu định ra vì chuyện này mà bị xáo trộn.
May mà tình thế có thể khống chế thỏa đáng, cũng không có ảnh hưởng lớn. Lý Ly và Lý Ngọc vừa có thể kịp thời điều chỉnh kế hoạch. Hiện tại về phía Trịnh Nhất Phong vẫn chưa phát hiện.
Lo lắng nhìn Diệp Mộ Liễu vẫn hôn mê bất tỉnh, Thanh nhi gật đầu vội vàng rời đi...
“Thái y, nếu không tìm được Long Linh châu thì Hoàng hậu có thể kiên trì được bao lâu nữa?”
“Vi thần sẽ châm cứu và cho dùng thuốc, có thể duy trì cho nương nương thêm mười ngày.”