Đang nồng nàn với giấc mơ xuân sang phơi phới thì cái đông hồ trên đầu giường kêu lên " Đậu móa con chủ ngủ như heo dậy dậy đê " -.- Chủ ngộ nên đặt tiếng báo thức cũng hãm nốt. Theo phản xạ tay giơ cao cầm em đồng hồ xinh xắn nhưng số phận hẩm hiu ném thẳng xuống đất không kịp kêu lên 1 tiếng oán trách con chủ khốn nạn kia.
Mắt nhắm mắt mở bước xuống giường, dụi mắt mở rèm cửa số vươn vai ưỡn eo, vuốt tóc, lẩm bẩm, ngáp ngắn ngáp dài...bla blo
- Quái, hôm qua mình mơ bị xuyên vào truyện rồi abcxyz...vân vân và mây mây hahahahahahahaha buồn cười ghê á.
Con điên nó vẫn chưa tỉnh ngủ hả trội -.- Đang lẩm bẩm, nhìn quanh phòng 1 vòng thì Mộc An Nhiên thấy gì đó không đúng, não lúc này mới hoạt động một cách bình thường. Ủa, ủa ủa ủa ủa. Đây là đâu và tôi là ai?
- Cái đậu...Đóe phải mơ hả má? Thoy xong....ư hư hư cíu ai đó cíu em ra đi mòa * Khóc 1008 dòng sông *
Vật vơ như oan hồn vào nhà tắm, đánh răng rửa mặt nhìn mình trong gương từ đầu đến chân cảm thán lần thứ ia nờ. Quá đẹp, quá sẹc xi đi ư ư sờ thử nào. Chọt chọt cái tay vào 2 quả bưởi da xanh trước ngực mình, Mộc An Nhiên cười dê.
Quả là bảo vật hiếm có, có khi nào tự luyến luôn không tròi. Tự kỉ tung tóe 1 màn xong, bước ra lại đâm đầu vào tủ kiếm quần áo để thay. Mỗi lần chọn quần áo là mỗi lần đau tim đến nghẹn ngào:( Đây không phải quần áo mà là đồ tắm biển mới đúng. Sau 30p hì hục tìm quần áo, cuối cùng lạy chúa tôi cũng tìm được quần áo tử tế mặc rầu huhu. Đơn giản thoyyy, Áo sơmi trễ 1 bên vai, quần baggy đen sơ vin nhẹ nhoàng tành củm với e thắc lưng đen đáng eo, giày vans. Oke tóc buộc đuôi ngựa vểnh lên, phải nói thật lòng là, trỏe t-rung năng động lắm luông ớ.
[ Châu Hám Tiền::) Mày thấy mẹ mày cưng mày ghê hông:) Tung mày lên tận trời đó nghia:3
MAN: Bà là ai?
Châu: thứ nghiệt suk -.- ]
Với tay lấy 1 chiếc balo đen nhỏ, bỏ son vào cùng với mấy cái thẻ atm ( híc giàu quá mà), tung tăng xuống nhà. Thấy ba cô thì đang ngồi ở sofa đọc báo, mẹ cô thì chắc vẫn đang trên phòng trang điểm chưa chịu xuống. Còn nhà Mạc Từ Vy cũng đang ngồi ở sofa kẻ xem ti vi kẻ thì lấy gương soi soi người thì ngồi trầm lặng, ờ hình như Triệu Hàn Phong về rồi, mà kệ không liên quan đến cô. Xí, ông già bụng phệ khỏi nói ai cũng biết kia thì đang la oai oái kêu đói bụng mau đi ăn. Ông quản gia với mấy người giúp việc thì mặt đỏ tía loay hoay nói đợi cô xuống rồi sẽ cùng ăn. Thấy cô xuống, quản gia Mục Tề vui mừng chào cô:
- Tiểu thư cô dậy rồi à, nhanh nhanh lại chào mọi người rồi cả nhả cùng ăn cơm đi ạ. Mọi người đang đợi cô đấy.
- Vâng cháu biết rồi hihi.
Thấy 1 màn ngoan ngoãn như vậy, 3 người trố mắt 1 người gật gù vui vẻ, 1 người thầm mừng rơn, 3 người là Mạc Từ Vy, Mộc Huyết Lâm. Mộc Yến Yến chứ ai -.- Người gật gù vui vẻ là Mạc Tuân, vui vì cháu gái của mình đã thay đổi theo hướng tốt lên. Người còn lại là ba cô, cũng như Mạc Tuân ông cũng mừng con mình đã biết quay đầu làm lại tất cả vì tối qua vợ ông đã nói cho ông nghe những chuyện xảy ra gần đây của cô.
- Con gái mau lại ăn cơm thôi. Để ta bảo quản gia lên gọi mẹ con, lề mề quá đi -.-
- Dạ...a~ chào bác cả mợ ba, em gái nhanh lại ăn cơm nào =))) Không ăn là chỉ còn xương thôi á. Bác Tuân bác mau lại ăn với cháu đi.
Quản gia vâng vâng dạ dạ chạu hùng hục lên mời lão phu nhân xuống, đợi dài cổ mới thấy Tạ Vân bành bạch đi xuống, miệng vẫn không ngừng nói rằng bà vẫn chưa có thay đồ trang điểm xong mà.
Vy, Lâm, Yến tức tím mặt lừ lừ kéo ghế ra ngồi xuống bắt đầu ăn. Không khí có vẻ gượng gạo mà nói thẳng ra là chán ghét. Ba cô mới hỏi cô:
- Nay con đi học lại đúng không? Có gấp quá không? Con cũng mới ốm dậy mà?
- Đúng đấy con gái, con mới ốm dậy thôi. Cứ ở nhà thêm vài ngày hãy làm gì thì làm__Mẹ cô cũng lo lắng nhìn cô.
Mạc Tuân Cũng lên tiếng:
- Hay cháu cứ thư thư lại vài hôm nữa đi.
Cô cảm thấy lòng mình ấm áp ngọt ngào, vì lần đầu tiên trong đời được người nhà quan tâm như vậy ( Má khổ thân, trước ẻm cô nhi mà:<).
- Mọi người đừng lo í, con khỏe rồi. Với lại con cũng chưa đi học sáng nay, chiều con mới đi. Sáng con đi làm 1 số chuyện đã, thay đổi 1 số thứ đã hihi.
Mẹ con nhà kia dỏng tai lên nghe, nhìn buồn cười ghê á:))
- Ấy cháu gái, cháu đi đâu vậy? _____Mộc Yến Yến cười giả tạo. Tởm lắm luôn á, thôi xong. Con bé kia cũng đé vào theo:
- Chị à hay chị cho em đi theo với. Nay em xin nghỉ để đi với chị nha~
- Thôi khỏi đi mấy má cho em xin 2 chữ bình yên. Nay em đi thay đổi bản thân, không là sống lâu với 2 3 người xamlonisreal là em cũng chớt luôn ớ. Hihi thôi nha~ em cứ đi học làm học sinh chăm ngoan đi ha.
Xì khói, éc éc 2 mẹ con nhà " lollita " nhìn cô mắt long xòng xọc chỉ hận không thể tuốt xương cô ra.
Xong, hết chuyện nói cả nhà ăn cơm đằm thắm zui zẻ nạ. Ăn xong Mạc Từ Vy chào mọi người đi học, còn cô cũng cà tưng nhoi nhoi lấy xe, ba cô bảo để tài xe chở đi nhưng cô không chịu, nhà nhiều xe hí hí chọn lấy cái moto đen xì phóng đi.
[ Châu Hám Tiền: WTF? Từ bao giờ mà mầy biết đi xe moto? C*GV? Mầy là 1 đứa con gái bình thường mòa huhu. ]
Chạy lên xì phố đảo 1 vòng tận hưởng hương vị con nhà giàu, cô vào 1 shop quần áo to đùng đoành.
_________
Mắt nhắm mắt mở bước xuống giường, dụi mắt mở rèm cửa số vươn vai ưỡn eo, vuốt tóc, lẩm bẩm, ngáp ngắn ngáp dài...bla blo
- Quái, hôm qua mình mơ bị xuyên vào truyện rồi abcxyz...vân vân và mây mây hahahahahahahaha buồn cười ghê á.
Con điên nó vẫn chưa tỉnh ngủ hả trội -.- Đang lẩm bẩm, nhìn quanh phòng 1 vòng thì Mộc An Nhiên thấy gì đó không đúng, não lúc này mới hoạt động một cách bình thường. Ủa, ủa ủa ủa ủa. Đây là đâu và tôi là ai?
- Cái đậu...Đóe phải mơ hả má? Thoy xong....ư hư hư cíu ai đó cíu em ra đi mòa * Khóc 1008 dòng sông *
Vật vơ như oan hồn vào nhà tắm, đánh răng rửa mặt nhìn mình trong gương từ đầu đến chân cảm thán lần thứ ia nờ. Quá đẹp, quá sẹc xi đi ư ư sờ thử nào. Chọt chọt cái tay vào 2 quả bưởi da xanh trước ngực mình, Mộc An Nhiên cười dê.
Quả là bảo vật hiếm có, có khi nào tự luyến luôn không tròi. Tự kỉ tung tóe 1 màn xong, bước ra lại đâm đầu vào tủ kiếm quần áo để thay. Mỗi lần chọn quần áo là mỗi lần đau tim đến nghẹn ngào:( Đây không phải quần áo mà là đồ tắm biển mới đúng. Sau 30p hì hục tìm quần áo, cuối cùng lạy chúa tôi cũng tìm được quần áo tử tế mặc rầu huhu. Đơn giản thoyyy, Áo sơmi trễ 1 bên vai, quần baggy đen sơ vin nhẹ nhoàng tành củm với e thắc lưng đen đáng eo, giày vans. Oke tóc buộc đuôi ngựa vểnh lên, phải nói thật lòng là, trỏe t-rung năng động lắm luông ớ.
[ Châu Hám Tiền::) Mày thấy mẹ mày cưng mày ghê hông:) Tung mày lên tận trời đó nghia:3
MAN: Bà là ai?
Châu: thứ nghiệt suk -.- ]
Với tay lấy 1 chiếc balo đen nhỏ, bỏ son vào cùng với mấy cái thẻ atm ( híc giàu quá mà), tung tăng xuống nhà. Thấy ba cô thì đang ngồi ở sofa đọc báo, mẹ cô thì chắc vẫn đang trên phòng trang điểm chưa chịu xuống. Còn nhà Mạc Từ Vy cũng đang ngồi ở sofa kẻ xem ti vi kẻ thì lấy gương soi soi người thì ngồi trầm lặng, ờ hình như Triệu Hàn Phong về rồi, mà kệ không liên quan đến cô. Xí, ông già bụng phệ khỏi nói ai cũng biết kia thì đang la oai oái kêu đói bụng mau đi ăn. Ông quản gia với mấy người giúp việc thì mặt đỏ tía loay hoay nói đợi cô xuống rồi sẽ cùng ăn. Thấy cô xuống, quản gia Mục Tề vui mừng chào cô:
- Tiểu thư cô dậy rồi à, nhanh nhanh lại chào mọi người rồi cả nhả cùng ăn cơm đi ạ. Mọi người đang đợi cô đấy.
- Vâng cháu biết rồi hihi.
Thấy 1 màn ngoan ngoãn như vậy, 3 người trố mắt 1 người gật gù vui vẻ, 1 người thầm mừng rơn, 3 người là Mạc Từ Vy, Mộc Huyết Lâm. Mộc Yến Yến chứ ai -.- Người gật gù vui vẻ là Mạc Tuân, vui vì cháu gái của mình đã thay đổi theo hướng tốt lên. Người còn lại là ba cô, cũng như Mạc Tuân ông cũng mừng con mình đã biết quay đầu làm lại tất cả vì tối qua vợ ông đã nói cho ông nghe những chuyện xảy ra gần đây của cô.
- Con gái mau lại ăn cơm thôi. Để ta bảo quản gia lên gọi mẹ con, lề mề quá đi -.-
- Dạ...a~ chào bác cả mợ ba, em gái nhanh lại ăn cơm nào =))) Không ăn là chỉ còn xương thôi á. Bác Tuân bác mau lại ăn với cháu đi.
Quản gia vâng vâng dạ dạ chạu hùng hục lên mời lão phu nhân xuống, đợi dài cổ mới thấy Tạ Vân bành bạch đi xuống, miệng vẫn không ngừng nói rằng bà vẫn chưa có thay đồ trang điểm xong mà.
Vy, Lâm, Yến tức tím mặt lừ lừ kéo ghế ra ngồi xuống bắt đầu ăn. Không khí có vẻ gượng gạo mà nói thẳng ra là chán ghét. Ba cô mới hỏi cô:
- Nay con đi học lại đúng không? Có gấp quá không? Con cũng mới ốm dậy mà?
- Đúng đấy con gái, con mới ốm dậy thôi. Cứ ở nhà thêm vài ngày hãy làm gì thì làm__Mẹ cô cũng lo lắng nhìn cô.
Mạc Tuân Cũng lên tiếng:
- Hay cháu cứ thư thư lại vài hôm nữa đi.
Cô cảm thấy lòng mình ấm áp ngọt ngào, vì lần đầu tiên trong đời được người nhà quan tâm như vậy ( Má khổ thân, trước ẻm cô nhi mà:<).
- Mọi người đừng lo í, con khỏe rồi. Với lại con cũng chưa đi học sáng nay, chiều con mới đi. Sáng con đi làm 1 số chuyện đã, thay đổi 1 số thứ đã hihi.
Mẹ con nhà kia dỏng tai lên nghe, nhìn buồn cười ghê á:))
- Ấy cháu gái, cháu đi đâu vậy? _____Mộc Yến Yến cười giả tạo. Tởm lắm luôn á, thôi xong. Con bé kia cũng đé vào theo:
- Chị à hay chị cho em đi theo với. Nay em xin nghỉ để đi với chị nha~
- Thôi khỏi đi mấy má cho em xin 2 chữ bình yên. Nay em đi thay đổi bản thân, không là sống lâu với 2 3 người xamlonisreal là em cũng chớt luôn ớ. Hihi thôi nha~ em cứ đi học làm học sinh chăm ngoan đi ha.
Xì khói, éc éc 2 mẹ con nhà " lollita " nhìn cô mắt long xòng xọc chỉ hận không thể tuốt xương cô ra.
Xong, hết chuyện nói cả nhà ăn cơm đằm thắm zui zẻ nạ. Ăn xong Mạc Từ Vy chào mọi người đi học, còn cô cũng cà tưng nhoi nhoi lấy xe, ba cô bảo để tài xe chở đi nhưng cô không chịu, nhà nhiều xe hí hí chọn lấy cái moto đen xì phóng đi.
[ Châu Hám Tiền: WTF? Từ bao giờ mà mầy biết đi xe moto? C*GV? Mầy là 1 đứa con gái bình thường mòa huhu. ]
Chạy lên xì phố đảo 1 vòng tận hưởng hương vị con nhà giàu, cô vào 1 shop quần áo to đùng đoành.
_________