Hiệp 3 bắt đầu, bên nữ bắt đầu. Lần này là Bảo Bảo giao bóng nên bọn con trai có thể bắt được dễ dàng hai bên lại bắt đầu đánh nhưng bóng chủ yếu lúc nào cũng bay lại chỗ Thiên Di và Triệu Giã. Một lần, bóng bay tới chỗ Triệu Giã, anh quyết định đây sẽ là cú cuối. Anh dùng một lực thật mạnh đánh bóng qua. Nó bay tới chỗ của Thiên Di. Nhưng Thiên Di chỉ biết đứng nhìn. Đuọc một lúc thì cô chạy thật nhanh tới đánh bóng qua lại chỗ mấy đứa con trai. Và ai ai cũng đứng hình. Bóng chạm đất và bên Thiên Di thắng. Cả bọn nưc bắt đầu vui mừng nhảy bỗng lên. Cả nam lẫn nữ đều tân bốc Thiên Di trên cao. Thiên Di hạnh phúc cười lại. Họ đặt Thiên Di xuống.
-Thiên Di luôn luôn thắng, bên nữ là nhất rồi- Một bạn nữ nói
-Thử nhóm cậu không có Thiên Di xem như thế nào??
Người đó im bặt
-Thôi giờ cũng chẳng làm gì, hay về về nhà mình chơi nha- Bảo Bảo nói
-Được á nhưng bây giờ xe đưa đón học sinh chưa chạy mà- Một học sinh nói
-Mình đã gọi xe nhà mình đến đón luôn rồi nên đừng lo
-Hoan hô- Cả lớp hô lên
Mọi người vào phòng thay đồ rồi ra về một cách lặng lẽ. Khi mới ra đường thì đã có một chiếc xe chạy tới chở họ đi đến nhà Bảo Bảo. Trên xe, Nhan vô cùng thắc mắt về Bảo Bảo
-Nè Bảo Bảo à, cậu vốn rất giàu có mà tại sao lại phải đi xe đưa đón hằng ngày mà không gọi người đưa đến trường
-Đơn giản thôi, mình không muốn làm một trung tâm chú ý của mọi người- Bảo Bảo trả lời một cách ngắn gọn
Đến nhà, mọi người bước xuống xe. Bảo Bảo mới đặt chân xuống thì đã có người đi ra mở cửa
-Mời cô cậu vào nhà
Mọi người được đối xử như tiểu thư công tử nhưg chỉ riêng Bảo Bảo lại tỏ ra khó chịu
-Sao vậy Bảo Bảo- Một người hỏi- Lúc nào mình cũng thấy cậu khóc chịu mà chẳng biết tại sao
-Cậu ấy chán với cảnh làm tiểu thơ ấy mà- Thiên Di nói
-Sao lại chán, làm tiểu thơ sướng mà
-Không như cậu nghĩ đâu, làm tiểu thơ thì chở đầu sướng thật nhưng sau một thời gian cậu sẽ cảm thấy khó chịu ngay- Bảo Bảo thở dài nói
-Nhưng tại sao???
-Sau này cậu sẽ bị quản lí rât nghiêm ngặc và khó có thể làm được điều mình muốn. Như mình, muốn được đi xe đưa đón với các cậu như thế này cũng phải trải qua một hành trình dài
-Hành trình dài luôn á
-Ba mẹ mình nhất quyêt không cho mình đi như vậy vì sợ trên xe chật chội lại hẹp nữa và cũng sợ mình không thoải mái. Phải mất nửa tháng trời mình mới có thể thuyết phục được ba mẹ mình á
Xoảng... tiếng động phát ra dưới bếp. Nghe vậy họ chạy xuống
-Có chuyện gì vậy???
-Cậu làm ơn đừng động vào thứ gì được không, động và là hư hết
-Tôi... tôi xin lỗi- Là Triệ Giã
-Chị đừng có mắng riết bạn tôi như vậy, họ là khách, chị hiểu chứ- Bảo Bảo nói
-Thôi đi thưa cô chủ à, mọi người bày ra rồi bât tôi quét hay sao?? Gọi người đến đây cho cố đi rôi bắt tôi phải dọn dẹp. Bộ định hành tôi hay sao??
-Chị là người giúp việc trong nhà này cho nên chuyện này chị làm là đương nhiên thôi
-Vậy tại sao không mướn thre người là mà chỉ có mình tôi chứ
-Vì cái bản chất dối trá của chị thôi
Nghe tới đây, chị ta tức giận bỏ đi nhưng Bảo Bảo đã nắm tay lại đẩy lại chỗ đổ nát
-Nhiệm vụ chị chưa hoàn thành mà đi đâu
-Cái này...
-Đến bay giờ chị còn ở đây là quá may mắn lắm rồi nên hãy nghe lời đi. Đi thôi các cậu
Họ rời đi lên khu hồ bơi nhà Bảo Bảo. Và họ chơi rất thoải mái nhất là Bảo Bảo. Cô phải luôn vui vẻ vì không muốn mọi người nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của mình
-Sao cậu có thể vui vẻ khi chuyện này mới xảy ra vậy??- Triệu Giã hỏi
-Chị ấy gây chuyện với mình chớ đâu phải là các cậu đâu
Bảo Bảo bơi đi, được nử chừng thì Thiên Di xin về nhà trước. Mọi người ở lại chơi đến chiều. Sang mai, lên trường ai ai cũng ê ẩm cả người ngoại trừ một số người không tắm trong đó có cả Thiên Di
-Như vậy thì sao mà tập đây, ê ẩm cả người rồi- Một người than
-Hôm qua sung sức quá mà hahaha
Đang nói thì tiếng chuông vào lớp vang lên, nhưng thay vì là thầy chủ nhiệm vào dạy thì lại là thầy thể dục
-Ơ... thầy vào đây có chuyện gì ạ- Thiên Di hỏi
-Cả lớp ngồi xuống nào, thầy vào đây là vì muốn nói chuyện với Thiên Di và Triệu Giã
-Em... và Triệu Giã sao???
Hai người nhìn nhau
-chuyện là như thế này, trường đang muôn tuyển một đội bóng chuyền để đi thi giải bóng chuyền quốc gia và thầy muốn chọn hai em được không??
-Ơ...- Thiên Di ấp úng
-Tất nhiên là được, tụi e đồng ý- Triệu Giã lên tiếng
Thiên Di đưa mắt nhìn Triệu Giã
-Rồi như vậy nha
Thầy rời đi, Thiên Di gọi lại nhưng thầy lại không nghe
-Sao vậy Thiên Di, cậu không muốn đi hả???- Bảo Bảo hỏi
-Không phải đâu mà là...
-Hay do cậu bị thương vì hôm qua
Triệu Giã bước đến cầm cổ tay Thiên Di lên. Đau lắm nhưng cô cố chịu đựng
-Không... không có mà
-Mình biết cậu đang lo gì rồi, tụi mình sẽ thay cậu chăm sóc cho mẹ cậu được chưa
-Cảm ơn- Thiên Di im lặng một lúc rồi nói
Cô lấy tay ra ôm lại rồi ngồi xuống học. Trong tiết, cô không tài nào viết bài được, thấy vậy Triệu Giã lấy qua chép luôn cho cô. Giờ ra chơi cô bỏ ra ngoài sau trường ngồi ôm tay mình
-Đau quá, mình phải làm sao đây. Chuẩn bị còn phải tập luyện nữa. Haiz
Cô thở dài thì tay cô bị một ai đó nắm lại
-Tay rõ ràng đang bị thương mà lại chối, bộ muốn chịu đau à
-Ơ...
Cô nhìn lên, thì ra là Triệu Giã. Ang đang ân cần cầm tay cô
-Triệu Giã, có chuyện gì sao mà cậu lại ra đây
-Tôi biết tay cậu bị thương nên mới ra đây đó. Thấy chưa bướng bỉnh thật mà. Đợi chút tôi đi lấy hộp y tế
Triệu Giã rời đi, Thiên Di lại tiếp tục ôm cổ tay mình. Cô bước xuống đi lại chỗ ban cô ngồi nhưng đột nhiên lại có một con mèo hoang nhay tới. C
Vì tránh nó nên cô ngã xuống, tay cô đập xuống thành lan can. Nó đau điến Thiên Hạo đang từ xa đi tới thấy Thiên Di như vậy lại đỡ
-Em có sao không, tay bị thương rồi
Thiên Hạo dịu dàng xoa cổ tay Thiên Di. Triệu Giã mang hộp cứu thương đi tới thì thấy cảnh này, anh tức giận đi tới lấy tay Thiên Hạo ra
-Cậu đang làm gì vậy??- Triệu Giã hỏi
-Triệu Giã??? Thấy Thiên Di té nên tôi lại đỡ thôi. Cậu...
Triệu Giã dắt Thiên Di đi lại một chỗ khác thoa tay cho Thiên Di
-Cậu làm vậy là có ý gì, Thiên Hạo chỉ là đang muốn giúp thôi mà
-Thôi đi, không có gì đâu
Anh băng tay lại cho Thiên Di rồi dẫn cô vào lớp
-Thiên Di luôn luôn thắng, bên nữ là nhất rồi- Một bạn nữ nói
-Thử nhóm cậu không có Thiên Di xem như thế nào??
Người đó im bặt
-Thôi giờ cũng chẳng làm gì, hay về về nhà mình chơi nha- Bảo Bảo nói
-Được á nhưng bây giờ xe đưa đón học sinh chưa chạy mà- Một học sinh nói
-Mình đã gọi xe nhà mình đến đón luôn rồi nên đừng lo
-Hoan hô- Cả lớp hô lên
Mọi người vào phòng thay đồ rồi ra về một cách lặng lẽ. Khi mới ra đường thì đã có một chiếc xe chạy tới chở họ đi đến nhà Bảo Bảo. Trên xe, Nhan vô cùng thắc mắt về Bảo Bảo
-Nè Bảo Bảo à, cậu vốn rất giàu có mà tại sao lại phải đi xe đưa đón hằng ngày mà không gọi người đưa đến trường
-Đơn giản thôi, mình không muốn làm một trung tâm chú ý của mọi người- Bảo Bảo trả lời một cách ngắn gọn
Đến nhà, mọi người bước xuống xe. Bảo Bảo mới đặt chân xuống thì đã có người đi ra mở cửa
-Mời cô cậu vào nhà
Mọi người được đối xử như tiểu thư công tử nhưg chỉ riêng Bảo Bảo lại tỏ ra khó chịu
-Sao vậy Bảo Bảo- Một người hỏi- Lúc nào mình cũng thấy cậu khóc chịu mà chẳng biết tại sao
-Cậu ấy chán với cảnh làm tiểu thơ ấy mà- Thiên Di nói
-Sao lại chán, làm tiểu thơ sướng mà
-Không như cậu nghĩ đâu, làm tiểu thơ thì chở đầu sướng thật nhưng sau một thời gian cậu sẽ cảm thấy khó chịu ngay- Bảo Bảo thở dài nói
-Nhưng tại sao???
-Sau này cậu sẽ bị quản lí rât nghiêm ngặc và khó có thể làm được điều mình muốn. Như mình, muốn được đi xe đưa đón với các cậu như thế này cũng phải trải qua một hành trình dài
-Hành trình dài luôn á
-Ba mẹ mình nhất quyêt không cho mình đi như vậy vì sợ trên xe chật chội lại hẹp nữa và cũng sợ mình không thoải mái. Phải mất nửa tháng trời mình mới có thể thuyết phục được ba mẹ mình á
Xoảng... tiếng động phát ra dưới bếp. Nghe vậy họ chạy xuống
-Có chuyện gì vậy???
-Cậu làm ơn đừng động vào thứ gì được không, động và là hư hết
-Tôi... tôi xin lỗi- Là Triệ Giã
-Chị đừng có mắng riết bạn tôi như vậy, họ là khách, chị hiểu chứ- Bảo Bảo nói
-Thôi đi thưa cô chủ à, mọi người bày ra rồi bât tôi quét hay sao?? Gọi người đến đây cho cố đi rôi bắt tôi phải dọn dẹp. Bộ định hành tôi hay sao??
-Chị là người giúp việc trong nhà này cho nên chuyện này chị làm là đương nhiên thôi
-Vậy tại sao không mướn thre người là mà chỉ có mình tôi chứ
-Vì cái bản chất dối trá của chị thôi
Nghe tới đây, chị ta tức giận bỏ đi nhưng Bảo Bảo đã nắm tay lại đẩy lại chỗ đổ nát
-Nhiệm vụ chị chưa hoàn thành mà đi đâu
-Cái này...
-Đến bay giờ chị còn ở đây là quá may mắn lắm rồi nên hãy nghe lời đi. Đi thôi các cậu
Họ rời đi lên khu hồ bơi nhà Bảo Bảo. Và họ chơi rất thoải mái nhất là Bảo Bảo. Cô phải luôn vui vẻ vì không muốn mọi người nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của mình
-Sao cậu có thể vui vẻ khi chuyện này mới xảy ra vậy??- Triệu Giã hỏi
-Chị ấy gây chuyện với mình chớ đâu phải là các cậu đâu
Bảo Bảo bơi đi, được nử chừng thì Thiên Di xin về nhà trước. Mọi người ở lại chơi đến chiều. Sang mai, lên trường ai ai cũng ê ẩm cả người ngoại trừ một số người không tắm trong đó có cả Thiên Di
-Như vậy thì sao mà tập đây, ê ẩm cả người rồi- Một người than
-Hôm qua sung sức quá mà hahaha
Đang nói thì tiếng chuông vào lớp vang lên, nhưng thay vì là thầy chủ nhiệm vào dạy thì lại là thầy thể dục
-Ơ... thầy vào đây có chuyện gì ạ- Thiên Di hỏi
-Cả lớp ngồi xuống nào, thầy vào đây là vì muốn nói chuyện với Thiên Di và Triệu Giã
-Em... và Triệu Giã sao???
Hai người nhìn nhau
-chuyện là như thế này, trường đang muôn tuyển một đội bóng chuyền để đi thi giải bóng chuyền quốc gia và thầy muốn chọn hai em được không??
-Ơ...- Thiên Di ấp úng
-Tất nhiên là được, tụi e đồng ý- Triệu Giã lên tiếng
Thiên Di đưa mắt nhìn Triệu Giã
-Rồi như vậy nha
Thầy rời đi, Thiên Di gọi lại nhưng thầy lại không nghe
-Sao vậy Thiên Di, cậu không muốn đi hả???- Bảo Bảo hỏi
-Không phải đâu mà là...
-Hay do cậu bị thương vì hôm qua
Triệu Giã bước đến cầm cổ tay Thiên Di lên. Đau lắm nhưng cô cố chịu đựng
-Không... không có mà
-Mình biết cậu đang lo gì rồi, tụi mình sẽ thay cậu chăm sóc cho mẹ cậu được chưa
-Cảm ơn- Thiên Di im lặng một lúc rồi nói
Cô lấy tay ra ôm lại rồi ngồi xuống học. Trong tiết, cô không tài nào viết bài được, thấy vậy Triệu Giã lấy qua chép luôn cho cô. Giờ ra chơi cô bỏ ra ngoài sau trường ngồi ôm tay mình
-Đau quá, mình phải làm sao đây. Chuẩn bị còn phải tập luyện nữa. Haiz
Cô thở dài thì tay cô bị một ai đó nắm lại
-Tay rõ ràng đang bị thương mà lại chối, bộ muốn chịu đau à
-Ơ...
Cô nhìn lên, thì ra là Triệu Giã. Ang đang ân cần cầm tay cô
-Triệu Giã, có chuyện gì sao mà cậu lại ra đây
-Tôi biết tay cậu bị thương nên mới ra đây đó. Thấy chưa bướng bỉnh thật mà. Đợi chút tôi đi lấy hộp y tế
Triệu Giã rời đi, Thiên Di lại tiếp tục ôm cổ tay mình. Cô bước xuống đi lại chỗ ban cô ngồi nhưng đột nhiên lại có một con mèo hoang nhay tới. C
Vì tránh nó nên cô ngã xuống, tay cô đập xuống thành lan can. Nó đau điến Thiên Hạo đang từ xa đi tới thấy Thiên Di như vậy lại đỡ
-Em có sao không, tay bị thương rồi
Thiên Hạo dịu dàng xoa cổ tay Thiên Di. Triệu Giã mang hộp cứu thương đi tới thì thấy cảnh này, anh tức giận đi tới lấy tay Thiên Hạo ra
-Cậu đang làm gì vậy??- Triệu Giã hỏi
-Triệu Giã??? Thấy Thiên Di té nên tôi lại đỡ thôi. Cậu...
Triệu Giã dắt Thiên Di đi lại một chỗ khác thoa tay cho Thiên Di
-Cậu làm vậy là có ý gì, Thiên Hạo chỉ là đang muốn giúp thôi mà
-Thôi đi, không có gì đâu
Anh băng tay lại cho Thiên Di rồi dẫn cô vào lớp