Tối đến, họ vào phòng tám chuyện một chút rồi ngủ. Riêng Thiê Di thì không tài nào chợp mắt được vì nhớ tới chuyện hồi chiều "Không được thể hiện tài năng ở vòng đầu... sao cậu ấy lại nói vậy, không lẽ họ ghê gớm đến vậy sao" Thiên Di trở mình quay ra ngoài thì bắt gặp Triệu Giã đang nhìn mình làm cô giật mình ngồi bật dậy
-Cậu làm gì ở đây vậy???
-Chỗ lạ ngủ không được, đi dạo với mình một chút được không?????
-Không, tôi buồn ngủ rồi
Thiên Di quay người ại đắp chăn lên ngủ
-Đi mà- Triệu Giã lay lay cô dậy cho bằng được
-Trời ạ
Thiên Di buộc phải dậy và đi dạo với Triệu Giã. Trên đường đi, Triệu Giã cứ nhìn đi nhìn lại trên đường như lần đầu bước ra vậy
-Bộ cậu là người ngoài hành tinh hay sao mà nhìn trời đất như vật thể lạ thế???
-Ơ... không có, tại thành phố đẹp quá thôi
"Mình chưa bao giờ được đi ra đường như thế này lần nào cả. Lần này được bước ra mình phải chơi thiệt đã mới được"
-Thiên Di à, ra kia ăn không???
-Tôi không có mang tiền
-Để mình bao, đi thôi
Triệu Giã dắt Thiên Di đi đến một quán ăn nhanh ven đường. Họ mua và mang theo ăn trên đường đi. Chợt thấy nhóm người của Nhan Hạ đang bắt nạt một cố gái nhỏ tuổi hơn
-Xin mấy chị tha cho em đi mà
-Tha??? Bộ muốn là tha sao, đụng chạm người ta mà còn nói vậy à
-Em đã xin lỗi chị rất nhiều lần rồi mà, làm ơn cho em về đi mẹ em đang đợi
Nghe tới câu này, Thiên Di liền chạy lại giải vây cho cô gái. Thấy vậy cô gái liền chạy đi ngay
-Ơ...
Nhan Hạ nhìn lại thấy đó là Thiên Di thì tức giận
-Là cô, sao cô thích lo chuyện bao đồng vậy
-Cậu ức hiếp người nhỏ hơn mình bộ không biết xấu hổ à
-Tôi là người như vậy đó hứ đi tụi bây
Nhan Hạ bỏ đi mà không cho Thiên Di nói thêm lời nào. Thế là đêm hôm đó họ đi dạo chả còn vui vẻ nữa. Tối đến, mọi người đều ngủ hết. Giữa đêm, Triệu Giã đang ngủ thì nghe tiếng nói chuyện xì xào. Nhìn ra cửa sổ thấy trời vẫn tối nên nghĩ mình tưởng tượng rồi ngủ tiếp
-thật sao???
Nó khiến Triệu Giã biết rằng đây không phải tưởng tượng. Anh bật dậy nhìn qua thì thấy mọi người đang ngồi xúm lại nói chuyện với nhau
-Sao mọi người dậy sớm vậy
-Chỗ lạ ngủ không được- Một người nam nói
-Lại đât luôn đi
Triệu Giã gãi đầu bước lại nhìn đồng hồ
-Trời mới có 3h sáng... mọi người đang nói gì vậy
-Lo cho chịn ngày mai thôi không có gì đâu
....
Sáng hôm sau, đội Thiên Di lờ mờ mở mắt dậy
-Chết Trễ rồi khẩn trương dậy nhanh lên
Tụi kia nghe vậy liền bật dậy khẩn trương thay đồ chạy ra khán đài
-Hôm nay là vòng trung kết có các trưởng bối bên nước ngoài về dự, và đội nhận giải nhất sẽ là đội bóng chuyền quốc gia tiếp theo bà đại diện nước mình. Bây giờ ta chuẩn bị giải lao 30p rồi sẽ bắt đầu trận đấu
Chap này ngắn mong mọi người thông cảm và vì một số trục trặc nên đăng dài không được xin lỗi mọi người liều ạ
-Cậu làm gì ở đây vậy???
-Chỗ lạ ngủ không được, đi dạo với mình một chút được không?????
-Không, tôi buồn ngủ rồi
Thiên Di quay người ại đắp chăn lên ngủ
-Đi mà- Triệu Giã lay lay cô dậy cho bằng được
-Trời ạ
Thiên Di buộc phải dậy và đi dạo với Triệu Giã. Trên đường đi, Triệu Giã cứ nhìn đi nhìn lại trên đường như lần đầu bước ra vậy
-Bộ cậu là người ngoài hành tinh hay sao mà nhìn trời đất như vật thể lạ thế???
-Ơ... không có, tại thành phố đẹp quá thôi
"Mình chưa bao giờ được đi ra đường như thế này lần nào cả. Lần này được bước ra mình phải chơi thiệt đã mới được"
-Thiên Di à, ra kia ăn không???
-Tôi không có mang tiền
-Để mình bao, đi thôi
Triệu Giã dắt Thiên Di đi đến một quán ăn nhanh ven đường. Họ mua và mang theo ăn trên đường đi. Chợt thấy nhóm người của Nhan Hạ đang bắt nạt một cố gái nhỏ tuổi hơn
-Xin mấy chị tha cho em đi mà
-Tha??? Bộ muốn là tha sao, đụng chạm người ta mà còn nói vậy à
-Em đã xin lỗi chị rất nhiều lần rồi mà, làm ơn cho em về đi mẹ em đang đợi
Nghe tới câu này, Thiên Di liền chạy lại giải vây cho cô gái. Thấy vậy cô gái liền chạy đi ngay
-Ơ...
Nhan Hạ nhìn lại thấy đó là Thiên Di thì tức giận
-Là cô, sao cô thích lo chuyện bao đồng vậy
-Cậu ức hiếp người nhỏ hơn mình bộ không biết xấu hổ à
-Tôi là người như vậy đó hứ đi tụi bây
Nhan Hạ bỏ đi mà không cho Thiên Di nói thêm lời nào. Thế là đêm hôm đó họ đi dạo chả còn vui vẻ nữa. Tối đến, mọi người đều ngủ hết. Giữa đêm, Triệu Giã đang ngủ thì nghe tiếng nói chuyện xì xào. Nhìn ra cửa sổ thấy trời vẫn tối nên nghĩ mình tưởng tượng rồi ngủ tiếp
-thật sao???
Nó khiến Triệu Giã biết rằng đây không phải tưởng tượng. Anh bật dậy nhìn qua thì thấy mọi người đang ngồi xúm lại nói chuyện với nhau
-Sao mọi người dậy sớm vậy
-Chỗ lạ ngủ không được- Một người nam nói
-Lại đât luôn đi
Triệu Giã gãi đầu bước lại nhìn đồng hồ
-Trời mới có 3h sáng... mọi người đang nói gì vậy
-Lo cho chịn ngày mai thôi không có gì đâu
....
Sáng hôm sau, đội Thiên Di lờ mờ mở mắt dậy
-Chết Trễ rồi khẩn trương dậy nhanh lên
Tụi kia nghe vậy liền bật dậy khẩn trương thay đồ chạy ra khán đài
-Hôm nay là vòng trung kết có các trưởng bối bên nước ngoài về dự, và đội nhận giải nhất sẽ là đội bóng chuyền quốc gia tiếp theo bà đại diện nước mình. Bây giờ ta chuẩn bị giải lao 30p rồi sẽ bắt đầu trận đấu
Chap này ngắn mong mọi người thông cảm và vì một số trục trặc nên đăng dài không được xin lỗi mọi người liều ạ