Vệ Nam bực tức mở của sổ chat nói chuyện với Lục Song, “Chu Phóng gọi em là em dâu, thế là thế nào?” Giọng điệu đẩy vẻ oán thán.
“Hehe, anh đang giải thích với anh ấy. Anh ấy hiểu nhầm em là bạn gái của anh, xin lỗi nhé”.
“… … ..”
“Không phải anh cố ý đâu”.
“Thôi. Hai anh nói chuyện đi”.
Vệ Nam kích chuột đóng cửa sổ chat.
Còn nói là không cố ý? Thực ra không phải Chu Phóng hiểu lầm mà Lục Song cố ý làm cho anh ấy hiểu lầm. Nói một câu rõ rành rành “Anh thử đoán xem?” Ai mà chẳng hiểu lầm. Nhìn bề ngoài chỉ là trò lừa phỉnh của Lục Song để Chu Phóng đồng ý add nick, hơn nữa còn tỏ ra rất thông minh, rất tốt bụng. Vệ Nam cũng chẳng có lý do gì mà trách cứ anh ta. Đúng là đồ cáo giả nai. Nụ cười đẹp đến đâu cũng không thể che lấp được lòng dạ xấu xa của anh.
Nhìn nick của Hựu Hựu và Chu Phóng trong list bạn thân và thời gian đăng bài mới, Vệ Nam lặng lẽ lau một hàng nước mắt nhuốm đầy máu – Quả nhiên kiếp trước gây quá nhiều nghiệp chướng, vì sao kiếp này toàn gặp những kẻ xấu xa?
Nhớ lại thông tin mà hôm nay Chu Phóng vừa viết, nói rằng tác phẩm đoạt giải của anh ta được dựng thành game online, Lục Song cũng từng nói anh ta làm việc cho một công ty mạng, lẽ nào hai chuyện này có liên quan đến nhau? Lẽ nào quan hệ giữa họ thân thiết như vậy còn bởi tác phẩm của Chu Phóng được dựng thành game online, có liên quan với Lục Song?
Trí tò mò giết chết bò. Trí tò mò của Vệ Nam giống như chiếc bánh bao lên men, trương phình lên nhét đầy lồng ngực, không hỏi chắc chết vì ngạt thở mất. Thế là quyết định mặt dày mở cửa sổ chat với Lục Song.
Mộc Nam: Lục Song, anh làm việc ở công ty mạng, làm về lĩnh vực khai thác game online đúng không?
Hựu Hựu: Uh, hồi học cao học từng có một lần trốn học đi chơi điện tử, đúng hôm ấy thầy giáo điểm danh. Thầy giáo nói với anh, chơi điện tử dù giỏi đến đâu cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tự mình nghĩ ra trò chơi mới gọi là tài giỏi.
Mộc Nam: Thế là… . Để chứng minh bản lĩnh của mình anh mới sụ sôi nhiệt huyết quyết chí làm game?
Lục Song: Đúng vậy, Nam Nam, em thật hiểu anh.
Đó là vì anh khắm quá, kiêu căng ngạo mạn hiện rõ trên mặt, không muốn hiểu cũng phải hiểu… .
Hưu Hựu: À, đúng rồi, em rất thích Chu Phóng đúng không? Cuốn Vùng đất vĩnh hằng em đọc chưa?
Mộc Nam: Dĩ nhiên là đọc rồi, đừng có mà nói với em trò game online lấy Vùng đất vĩnh hằng làm bối cảnh do anh phụ trách đấy nhé.
Nếu đúng như vậy thì thật là bi thảm.
Hựu Hựu: Đúng vậy, thời gian vừa rồi công ty anh và Chu Phóng đã thảo luận xong hợp đồng dàn dựng trò chơi. Lần này đến Hải Nam để ký hợp đồng. Anh là giám đốc kỹ thuật phụ trách khai thác game.
Vệ Nam rất muốn đập bàn. Giác quan thứ sáu của mình thật linh nghiệm. Quan hệ giữa họ thân thiết như vậy, quả nhiên là cấu kết với nhau trong lĩnh vực dàn dựng game, không biết chừng tác phẩm của Chu Phóng có thể ký kết thành công là do Lục Song làm trung gian.
Mộc Nam: Thế thì tốt quá, game của anh trên trời có, dưới đất không có, chẳng ai dám chơi đâu, hahaha.
Hựu Hựu: Em chơi Giang hồ trong mộng rồi chứ.
Vệ Nam ngây người.
Một dạo trước, game Giang hồ trong mộng rất hot. Hồi ấy đúng vào dịp nghỉ hè, Vệ Nam nhàm chán không có việc gì làm nên rủ Tiêu Tinh và Kỳ Quyên cùng chơi game online. Ba người thành lập bang phái lớn trong game, suốt ngày dẫn đàn em đi ra vùng ngoại ô chém giết, rất thú vị. Vệ Nam là bang chủ, tên là Nữ hoàng sơn trại.
Về sau, chị Kỳ Quyên vì độc mồm độc miệng, gây thù chuốc oán với rất nhiều bang phái nên bị họ liên kết lại truy sát. Tiêu Tinh, Kỳ Quyên và Vệ Nam là chị em cùng chung hoạn nạn nên khó tránh khỏi liên lụy. Tiêu Tinh rất ngoan, suốt ngày tìm chồng trong game. Vệ Nam tuy đã có chồng, suốt ngày chồng chồng vợ vợ rất tình cảm nhưng ba người vừa bị truy sát, người đàn ông kia không những không đồng cam cộng khổ, kề vai sát cánh mà còn lập tức li hôn với Vệ Nam và cướp đi một đống vũ khí, khiến Vệ Nam tức điên lên đập bàn hẳn một phút.
Dĩ nhiên, sau khi vào học, ba chị em không chơi game nữa, xóa nick, rút về ở ẩn.
Lần trước đi xe của Lục Song anh ta cũng nhắc đến Giang hồ trong mộng, hôm nay lại nhắc đến, lẽ nào… .anh ta cũng chơi game này rồi, hơn nữa lại có quan hệ rất mật thiết với mình?
Vệ Nam lau mồ hôi lạnh trên trán.
Mộc Nam: Lẽ nào… Anh là chồng của em trong game?
Hựu Hựu: Đừng gọi anh là chồng. Quan hệ của chúng ta vẫn chưa đến mức ấy đâu, đúng không em?
Vệ Nam tức đến nỗi chỉ muốn thò tay qua màn hình vặn cổ anh ta.
Mộc Nam: Vì sao anh biết em chơi game ấy?
Hựu Hựu: Chẳng phải ID (tên đăng nhập) của em trong game là “Mộc Nam cô nương” sao, mổ xẻ tên tuổi đúng là thói quen xấu của em từ nhỏ. Hehe.
Hựu Hựu: Chẳng phải em cũng mổ xẻ tên của anh ra sao… Lục Hựu Hựu, đúng không?
Song (双) phân thành Hựu (又), Hựu (又). Nam (楠) phân thành Mộc(木), Nam (南). Vệ Nam nhìn “Hựu Hựu” và “Mộc Nam” rồi lúng túng đặt tay lên cằm…
Cô giáo ngữ văn hồi tiểu học lẽ ra phải trả lại tiền học, chúng em thích mổ xẻ tên của nhau hoàn toàn là công lao của cô. Ai bảo cô viết chữ trên bảng cách nhau hàng cây số.
Vệ Nam vẫn đang kêu ca, oán thán thì Lục Song nhắn một câu khiến người ta tim đập chân run.
Hựu Hựu: Thực ra ban đầu anh làm thêm về GM (viết tắt của Game Master) trò chơi, suốt ngày nhìn thấy em dẫn theo lũ đầu trâu mặt ngựa trong bang phái đi đánh boss, lại còn đanh đá chua ngoa mở mồm ra là chửi. Anh phải phụ trách khâu mồm em lại, thật là khốn khổ.
Mộc Nam: ………
Hựu Hựu: Đúng rồi, tên boss cuối cùng trong game, Quy tắc tử vong biến thái đều là do anh thiết kế đấy.
Hựu Hựu: Mỗi lần thấy em chết trong tay boss một cách thê thảm, máu mê bê bết nằm dưới đất, thật sự anh thấy ….
Hựu Hựu: Không nhẫn tâm.
Mộc Nam: …….
Vệ Nam ngẩng đầu lên nhìn status của Lục Song – Làm thế nào để cứu vớt mi, hồn ma của ta.
Vệ Nam tiện tay viết lại – Làm thế nào để trả đũa mi đây, boss của ta.
Đọc lại hai lần Vệ Nam thấy vế trên vế dưới không đối nhau, càng đọc càng thấy chuối.
Bỗng nhiên Lục Song nhắn một câu: “Em nên sửa lại là, làm thế nào để trả đũa anh đây, chồng của em. Như vậy đọc lại sẽ thấy vần hơn”.
Vệ Nam tức đỏ mặt, đổi lại cái status cũng phải hợp vần với anh, anh tưởng mình là ai chứ?
Vệ Nam xóa status, viết một câu ngắn gọn đơn giản để bày tỏ tâm trạng lúc ấy của mình – Tôi hy vọng bắn ra một mũi tên đầy máu để xuyên vào lòng anh!
Status của Vệ Nam nhanh chóng hiện trên nick. Lục Song đọc xong, nhếch mép cười rồi thay status của mình thành – Anh hy vọng có được mũi tên đầy máu ấy của em để tưới đẫm lòng mình.
Đúng là một đôi câu đối hoàn hảo, thực sự rất vần.
° ° °
Vệ Nam vừa nhìn thấy Status của anh ta liền điên tiết đập bàn, khiến Kỳ Quyên phải đang mơ màng trong giấc mộng phải tỉnh dậy, lạnh lùng nói: “Mày muốn đóng phim ma thì biến ra ngoài cho tao nhờ”. Vệ Nam bị ánh mắt đáng sợ của Kỳ Quyên hù dọa sợ đến nỗi trong nháy mắt bắn trở về ghế, nhìn màn hình máy tính phát ra ánh sáng xanh yếu ớt, âm thần kêu than.
Lục Song tiếp tục nhắn tin: “Nam Nam, anh giải thích với Chu Phóng rồi. Anh ta không gọi em là em dâu để em xấu hổ nữa đâu. Em cứ tự nhiên mà dụ dỗ anh ta. Nếu không xin được sách có chữ ký thì cứ nói với anh. Anh giúp em”.
Vệ Nam rất muốn đập đầu vào tường. Tiếc rằng lúc ấy là ba giờ đêm, Kỳ Quyên mà nổi cơn điên thì rất đáng sợ. Vệ Nam đành phải gầm gừ nghiến răng nghiến lợi, nhắn lại, “Cảm ơn anh, sách có chữ ký giống như mây trôi, em không ham hố đâu”.
Vệ Nam mở trang web, tiếp tục đọc Xác chết biến mất, muốn soi mói bới móc sơ hở của ai đó, nhưng không biết rằng lời giải thích của Lục Song với Chu Phóng lại là :
Hựu Hựu: Cô ấy tên là Vệ Nam, là người vợ mà em đánh cược thắng nên mới có được.
Chu Phóng: Thật hả?
Hựu Hựu: Hồi nhỏ đánh cược với anh trai cô ấy. ai thua thì phải gả em gái cho đối phương. Kết quả là em thắng, bảo vệ được em gái em. Vệ Đằng thua, phải gả em gái cho em.
Chu Phóng: Hahaha, các cậu thật buồn cười. Có những người anh như chúng hai cậu, hai cô em gái thật hạnh phúc.
Hựu Hựu: Dĩ nhiên rồi, anh không có em gái, không phải ghen tỵ làm gì.
Chu Phóng: Sack, thế bây giờ cậu định thực hiện giao ước, lấy cô gái đó à?
Hựu Hựu: Chuyện hồi ấy sao có thể coi là thật được.
Chu Phóng: Sau này lớn gặp cô ấy lại muốn coi là thật chứ gì?
Hựu Hựu: Anh đừng thông minh quá thể, thách thức tự tin của em.
Chu Phóng: Hehe. Cậu với Vệ Đằng cũng thật buồn cười… .. Chuyện các cậu cá cược, nếu để hai cô em biết được, chắc chắn sẽ cầm dao chém chết hai cậu.
Hựu Hựu: Hồi nhỏ mà, ai chẳng muốn nhân cơ hội làm chuyện gì đó đáng yêu nực cười. Sau này lớn rồi phải phong độ, đàn ông. Chỉ có thể nhớ lại thời thơ ấu đáng nhớ trong thầm lặng. Làm con trai thật không dễ dàng gì.
Chu Phóng: Đúng vậy. Mặt cậu dày như vậy cũng không dễ dàng gì.
Hựu Hựu: Nam Nam nói da mặt em có thể dùng làm áo chống đạn, còn anh chắc có thể chống thủy tinh.
Chu Phóng: Haha, vì vật chúng ta là đồng loại, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà. Hôm nay cậu vòng vo tam quốc muốn tôi add nick cô ấy, nói là muốn làm quen, thực chất là muốn thông qua tôi để thăm dò cô ấy chứ gì?
Hựu Hựu: Đã bảo anh đừng thông minh như thế mà. Có một số câu nói nên hiểu một cách mơ hồ thì hay hơn. Hehe.
Lục Song và Chu Phóng hai tên xấu xa nói chuyện rất lâu, đúng là nham hiểm giống nhau, gian tà như nhau.
Bỗng nhiên Vệ Nam thấy một cơn gió lạnh thổi qua trong cơn mơ khiến cô co quắp, người run lập cập.
Dĩ nhiên, Chu Phóng có một câu nói hoàn toàn sai lầm.
Vệ Nam chưa bao giờ nghĩ rằng có người anh trai như Vệ Đằng là hạnh phúc.
Còn Lục Đan… Cô ấy thậm chí không thừa nhận Lục Song là anh trai mình.
Hai anh em nhà họ Vệ và họ Lục không hợp nhau chút nào. Vệ Nam và Vệ Đằng từ nhỏ đến lớn suốt ngày cãi nhau, cứ gặp mặt nhau là giống như sao Hỏa đâm vào Trái đất vậy. Cuộc chiến giữa hai anh em nhà họ Lục cũng chưa bao giờ ngừng nghỉ.
Lục Đan và Lục Song là chị em sinh đôi. Lục Đan ra trước Lục Song một phút, vốn dĩ là chị. Nhưng về sau bị Lục Song ép làm em. Nhắc đến chuyện này nhà họ Vệ cũng có một phần trách nhiệm.
Hồi nhỏ, nhà họ Lục sống đối diện với hàng xóm nhà họ Vệ. Lục Song và Vệ Đằng tuổi tác chẳng hơn kém nhau là bao. Cùng là con trai nên suốt ngày nghịch đất nghịch cát rồi lại trèo cây, bắn bi, rất nghịch ngợm. Vệ Đằng có em gái nên rất đắc trí, thường xuyên khoe khoang trước mặt bạn bè rằng mình có thể bảo vệ em gái, cảm giác bắt nạt em gái rất thú vị, không giống với Lục Hựu Hựu, suốt ngày phải nghe lời chị, thật ức chế.
Mỗi lần anh ta nói như vậy, Lục Song thường lặng lẽ đứng một bên không nói gì.
Vào một buổi tối trăng thanh gió mắt, Lục Song khi ấy mới 8 tuổi trèo qua cửa sổ vào phòng mẹ và nghiêm túc nói: “Dù gì thì con và Lục Đan cũng ra đời cùng một lúc, mẹ hãy nói với Lục Đan là con ra đời sớm hơn chị ấy một phút, bắt chị ấy gọi con bằng anh đi. Con làm anh sau này sẽ bảo vệ Lục Đan, không để ai bắt nạt nó. Có gì ngon con đều nhường cho nó ăn. Sau này lớn lên làm thần hộ mệnh cho nó, đánh bại những kẻ dám ức hiếp nó”.
Mẹ Lục Song rất ngạc nhiên, năm phút sau mới đập tay vào đầu và nói: “Con trai của mẹ giỏi quá, còn nhỏ thế này mà đã biết bảo vệ chị rồi” Ngừng một lát, mẹ nói: “À không, bảo vệ em. Con muốn làm anh thì làm đi”.
Lục Song đắc chí đi ra phòng ngủ của mẹ, sau đó lập tức gọi điện thoại cho bạn Vệ Đằng bên hàng xóm và nói mình cũng có em gái để bắt nạt, sau đó hai người cùng cười rất gian tà. Còn Lục Đan, vì ban ngày bị bọn con trai ném đất vào mặt nên lúc ấy đang nằm trên giường cắn chăn, khóc thầm, hoàn toàn không biết rằng địa vị của mình đã bị cậu em trai nghịch ngợm lật đổ.
Sáng sớm hôm sau, Mẹ Lục Song long trọng thông báo một sự thật “Vì khi sinh các con, mẹ vui quá nên nhớ sai. Thực ra Lục Song ra đời sớm hơn Lục Đan một phút, vì vậy Lục Đan là em, Lục Song là anh. Sau này anh trai sẽ bảo vệ con”.
Bố Lục Song há hốc miệng rồi lại cố gắng mím lại, suýt nữa thì cắn đứt lưỡi. Lục Đan vẫn chưa tỉnh hẳn, dụi mắt rồi nói “Vâng”. Lục Song mỉm cười nhìn mẹ, gắp cho mẹ một quả trứng ốp và nói: “Mẹ ăn nhiều vào để lấy sức làm việc”. Thấy con trai hiểu chuyện như vậy, mẹ Lục Song cảm động rớt nước mắt, nhân tiện quay sang lườm đứa con gái vẫn còn mơ màng ngái ngủ rồi nhắc lại một lần nữa như đinh đóng cột: “Lục Song là anh. Cứ thống nhất như thế nhé”.
Lúc ấy Lục Song tám tuổi, học lớp hai, là lớp trưởng, một trong ba người học giỏi nhất lớp.
Vệ Nam là cô bé nhỏ nhất hội, tết tóc đuôi sam, ngoan ngoãn học đánh vần. Khi đi đường cái đuôi sam hết đánh sang bên này lại đánh sang bên kia, giống như đuôi chim sẻ vậy, Lục Song rất muốn túm lấy cái đuôi sam ấy.
Lục Song đang mỉm cười bây giờ chính là cậu bạn Lục Hựu Hựu hồi nhỏ đã túm bím tóc của Vệ Nam, nghịch lửa làm cháy tóc Vệ Nam, dùng kéo cắt vụn quần áo của Vệ Nam, lại còn nhé con chuột vào cặp sách của Vệ Nam khiến cô ấy sợ quá khóc ầm lên. Vi chuyện ấy mà bọn trẻ trong trường mẫu giáo chế nhạo Vệ Nam suốt một tháng.
Con nhà gia giáo, chính nhân quân tử, trông rất ra dáng, tiếc rằng Vệ Nam đã sớm biết bản chất xấu xa của anh ta.
Điểm giống nhau lớn nhất giữa nhà họ Vệ và nhà họ Lục là mối quan hệ giữa hai người anh trai biến thái và hai cô em gái bị ức hiếp đến cùng cực.
Có người anh trai như vậy đúng là đen đủi tám đời.
Vệ Nam bực tức mở của sổ chat nói chuyện với Lục Song, “Chu Phóng gọi em là em dâu, thế là thế nào?” Giọng điệu đẩy vẻ oán thán.
“Hehe, anh đang giải thích với anh ấy. Anh ấy hiểu nhầm em là bạn gái của anh, xin lỗi nhé”.
“… … ..”
“Không phải anh cố ý đâu”.
“Thôi. Hai anh nói chuyện đi”.
Vệ Nam kích chuột đóng cửa sổ chat.
Còn nói là không cố ý? Thực ra không phải Chu Phóng hiểu lầm mà Lục Song cố ý làm cho anh ấy hiểu lầm. Nói một câu rõ rành rành “Anh thử đoán xem?” Ai mà chẳng hiểu lầm. Nhìn bề ngoài chỉ là trò lừa phỉnh của Lục Song để Chu Phóng đồng ý add nick, hơn nữa còn tỏ ra rất thông minh, rất tốt bụng. Vệ Nam cũng chẳng có lý do gì mà trách cứ anh ta. Đúng là đồ cáo giả nai. Nụ cười đẹp đến đâu cũng không thể che lấp được lòng dạ xấu xa của anh.
Nhìn nick của Hựu Hựu và Chu Phóng trong list bạn thân và thời gian đăng bài mới, Vệ Nam lặng lẽ lau một hàng nước mắt nhuốm đầy máu – Quả nhiên kiếp trước gây quá nhiều nghiệp chướng, vì sao kiếp này toàn gặp những kẻ xấu xa?
Nhớ lại thông tin mà hôm nay Chu Phóng vừa viết, nói rằng tác phẩm đoạt giải của anh ta được dựng thành game online, Lục Song cũng từng nói anh ta làm việc cho một công ty mạng, lẽ nào hai chuyện này có liên quan đến nhau? Lẽ nào quan hệ giữa họ thân thiết như vậy còn bởi tác phẩm của Chu Phóng được dựng thành game online, có liên quan với Lục Song?
Trí tò mò giết chết bò. Trí tò mò của Vệ Nam giống như chiếc bánh bao lên men, trương phình lên nhét đầy lồng ngực, không hỏi chắc chết vì ngạt thở mất. Thế là quyết định mặt dày mở cửa sổ chat với Lục Song.
Mộc Nam: Lục Song, anh làm việc ở công ty mạng, làm về lĩnh vực khai thác game online đúng không?
Hựu Hựu: Uh, hồi học cao học từng có một lần trốn học đi chơi điện tử, đúng hôm ấy thầy giáo điểm danh. Thầy giáo nói với anh, chơi điện tử dù giỏi đến đâu cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tự mình nghĩ ra trò chơi mới gọi là tài giỏi.
Mộc Nam: Thế là… . Để chứng minh bản lĩnh của mình anh mới sụ sôi nhiệt huyết quyết chí làm game?
Lục Song: Đúng vậy, Nam Nam, em thật hiểu anh.
Đó là vì anh khắm quá, kiêu căng ngạo mạn hiện rõ trên mặt, không muốn hiểu cũng phải hiểu… .
Hưu Hựu: À, đúng rồi, em rất thích Chu Phóng đúng không? Cuốn Vùng đất vĩnh hằng em đọc chưa?
Mộc Nam: Dĩ nhiên là đọc rồi, đừng có mà nói với em trò game online lấy Vùng đất vĩnh hằng làm bối cảnh do anh phụ trách đấy nhé.
Nếu đúng như vậy thì thật là bi thảm.
Hựu Hựu: Đúng vậy, thời gian vừa rồi công ty anh và Chu Phóng đã thảo luận xong hợp đồng dàn dựng trò chơi. Lần này đến Hải Nam để ký hợp đồng. Anh là giám đốc kỹ thuật phụ trách khai thác game.
Vệ Nam rất muốn đập bàn. Giác quan thứ sáu của mình thật linh nghiệm. Quan hệ giữa họ thân thiết như vậy, quả nhiên là cấu kết với nhau trong lĩnh vực dàn dựng game, không biết chừng tác phẩm của Chu Phóng có thể ký kết thành công là do Lục Song làm trung gian.
Mộc Nam: Thế thì tốt quá, game của anh trên trời có, dưới đất không có, chẳng ai dám chơi đâu, hahaha.
Hựu Hựu: Em chơi Giang hồ trong mộng rồi chứ.
Vệ Nam ngây người.
Một dạo trước, game Giang hồ trong mộng rất hot. Hồi ấy đúng vào dịp nghỉ hè, Vệ Nam nhàm chán không có việc gì làm nên rủ Tiêu Tinh và Kỳ Quyên cùng chơi game online. Ba người thành lập bang phái lớn trong game, suốt ngày dẫn đàn em đi ra vùng ngoại ô chém giết, rất thú vị. Vệ Nam là bang chủ, tên là Nữ hoàng sơn trại.
Về sau, chị Kỳ Quyên vì độc mồm độc miệng, gây thù chuốc oán với rất nhiều bang phái nên bị họ liên kết lại truy sát. Tiêu Tinh, Kỳ Quyên và Vệ Nam là chị em cùng chung hoạn nạn nên khó tránh khỏi liên lụy. Tiêu Tinh rất ngoan, suốt ngày tìm chồng trong game. Vệ Nam tuy đã có chồng, suốt ngày chồng chồng vợ vợ rất tình cảm nhưng ba người vừa bị truy sát, người đàn ông kia không những không đồng cam cộng khổ, kề vai sát cánh mà còn lập tức li hôn với Vệ Nam và cướp đi một đống vũ khí, khiến Vệ Nam tức điên lên đập bàn hẳn một phút.
Dĩ nhiên, sau khi vào học, ba chị em không chơi game nữa, xóa nick, rút về ở ẩn.
Lần trước đi xe của Lục Song anh ta cũng nhắc đến Giang hồ trong mộng, hôm nay lại nhắc đến, lẽ nào… .anh ta cũng chơi game này rồi, hơn nữa lại có quan hệ rất mật thiết với mình?
Vệ Nam lau mồ hôi lạnh trên trán.
Mộc Nam: Lẽ nào… Anh là chồng của em trong game?
Hựu Hựu: Đừng gọi anh là chồng. Quan hệ của chúng ta vẫn chưa đến mức ấy đâu, đúng không em?
Vệ Nam tức đến nỗi chỉ muốn thò tay qua màn hình vặn cổ anh ta.
Mộc Nam: Vì sao anh biết em chơi game ấy?
Hựu Hựu: Chẳng phải ID (tên đăng nhập) của em trong game là “Mộc Nam cô nương” sao, mổ xẻ tên tuổi đúng là thói quen xấu của em từ nhỏ. Hehe.
Hựu Hựu: Chẳng phải em cũng mổ xẻ tên của anh ra sao… Lục Hựu Hựu, đúng không?
Song (双) phân thành Hựu (又), Hựu (又). Nam (楠) phân thành Mộc(木), Nam (南). Vệ Nam nhìn “Hựu Hựu” và “Mộc Nam” rồi lúng túng đặt tay lên cằm…
Cô giáo ngữ văn hồi tiểu học lẽ ra phải trả lại tiền học, chúng em thích mổ xẻ tên của nhau hoàn toàn là công lao của cô. Ai bảo cô viết chữ trên bảng cách nhau hàng cây số.
Vệ Nam vẫn đang kêu ca, oán thán thì Lục Song nhắn một câu khiến người ta tim đập chân run.
Hựu Hựu: Thực ra ban đầu anh làm thêm về GM (viết tắt của Game Master) trò chơi, suốt ngày nhìn thấy em dẫn theo lũ đầu trâu mặt ngựa trong bang phái đi đánh boss, lại còn đanh đá chua ngoa mở mồm ra là chửi. Anh phải phụ trách khâu mồm em lại, thật là khốn khổ.
Mộc Nam: ………
Hựu Hựu: Đúng rồi, tên boss cuối cùng trong game, Quy tắc tử vong biến thái đều là do anh thiết kế đấy.
Hựu Hựu: Mỗi lần thấy em chết trong tay boss một cách thê thảm, máu mê bê bết nằm dưới đất, thật sự anh thấy ….
Hựu Hựu: Không nhẫn tâm.
Mộc Nam: …….
Vệ Nam ngẩng đầu lên nhìn status của Lục Song – Làm thế nào để cứu vớt mi, hồn ma của ta.
Vệ Nam tiện tay viết lại – Làm thế nào để trả đũa mi đây, boss của ta.
Đọc lại hai lần Vệ Nam thấy vế trên vế dưới không đối nhau, càng đọc càng thấy chuối.
Bỗng nhiên Lục Song nhắn một câu: “Em nên sửa lại là, làm thế nào để trả đũa anh đây, chồng của em. Như vậy đọc lại sẽ thấy vần hơn”.
Vệ Nam tức đỏ mặt, đổi lại cái status cũng phải hợp vần với anh, anh tưởng mình là ai chứ?
Vệ Nam xóa status, viết một câu ngắn gọn đơn giản để bày tỏ tâm trạng lúc ấy của mình – Tôi hy vọng bắn ra một mũi tên đầy máu để xuyên vào lòng anh!
Status của Vệ Nam nhanh chóng hiện trên nick. Lục Song đọc xong, nhếch mép cười rồi thay status của mình thành – Anh hy vọng có được mũi tên đầy máu ấy của em để tưới đẫm lòng mình.
Đúng là một đôi câu đối hoàn hảo, thực sự rất vần.
° ° °
Vệ Nam vừa nhìn thấy Status của anh ta liền điên tiết đập bàn, khiến Kỳ Quyên phải đang mơ màng trong giấc mộng phải tỉnh dậy, lạnh lùng nói: “Mày muốn đóng phim ma thì biến ra ngoài cho tao nhờ”. Vệ Nam bị ánh mắt đáng sợ của Kỳ Quyên hù dọa sợ đến nỗi trong nháy mắt bắn trở về ghế, nhìn màn hình máy tính phát ra ánh sáng xanh yếu ớt, âm thần kêu than.
Lục Song tiếp tục nhắn tin: “Nam Nam, anh giải thích với Chu Phóng rồi. Anh ta không gọi em là em dâu để em xấu hổ nữa đâu. Em cứ tự nhiên mà dụ dỗ anh ta. Nếu không xin được sách có chữ ký thì cứ nói với anh. Anh giúp em”.
Vệ Nam rất muốn đập đầu vào tường. Tiếc rằng lúc ấy là ba giờ đêm, Kỳ Quyên mà nổi cơn điên thì rất đáng sợ. Vệ Nam đành phải gầm gừ nghiến răng nghiến lợi, nhắn lại, “Cảm ơn anh, sách có chữ ký giống như mây trôi, em không ham hố đâu”.
Vệ Nam mở trang web, tiếp tục đọc Xác chết biến mất, muốn soi mói bới móc sơ hở của ai đó, nhưng không biết rằng lời giải thích của Lục Song với Chu Phóng lại là :
Hựu Hựu: Cô ấy tên là Vệ Nam, là người vợ mà em đánh cược thắng nên mới có được.
Chu Phóng: Thật hả?
Hựu Hựu: Hồi nhỏ đánh cược với anh trai cô ấy. ai thua thì phải gả em gái cho đối phương. Kết quả là em thắng, bảo vệ được em gái em. Vệ Đằng thua, phải gả em gái cho em.
Chu Phóng: Hahaha, các cậu thật buồn cười. Có những người anh như chúng hai cậu, hai cô em gái thật hạnh phúc.
Hựu Hựu: Dĩ nhiên rồi, anh không có em gái, không phải ghen tỵ làm gì.
Chu Phóng: Sack, thế bây giờ cậu định thực hiện giao ước, lấy cô gái đó à?
Hựu Hựu: Chuyện hồi ấy sao có thể coi là thật được.
Chu Phóng: Sau này lớn gặp cô ấy lại muốn coi là thật chứ gì?
Hựu Hựu: Anh đừng thông minh quá thể, thách thức tự tin của em.
Chu Phóng: Hehe. Cậu với Vệ Đằng cũng thật buồn cười… .. Chuyện các cậu cá cược, nếu để hai cô em biết được, chắc chắn sẽ cầm dao chém chết hai cậu.
Hựu Hựu: Hồi nhỏ mà, ai chẳng muốn nhân cơ hội làm chuyện gì đó đáng yêu nực cười. Sau này lớn rồi phải phong độ, đàn ông. Chỉ có thể nhớ lại thời thơ ấu đáng nhớ trong thầm lặng. Làm con trai thật không dễ dàng gì.
Chu Phóng: Đúng vậy. Mặt cậu dày như vậy cũng không dễ dàng gì.
Hựu Hựu: Nam Nam nói da mặt em có thể dùng làm áo chống đạn, còn anh chắc có thể chống thủy tinh.
Chu Phóng: Haha, vì vật chúng ta là đồng loại, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà. Hôm nay cậu vòng vo tam quốc muốn tôi add nick cô ấy, nói là muốn làm quen, thực chất là muốn thông qua tôi để thăm dò cô ấy chứ gì?
Hựu Hựu: Đã bảo anh đừng thông minh như thế mà. Có một số câu nói nên hiểu một cách mơ hồ thì hay hơn. Hehe.
Lục Song và Chu Phóng hai tên xấu xa nói chuyện rất lâu, đúng là nham hiểm giống nhau, gian tà như nhau.
Bỗng nhiên Vệ Nam thấy một cơn gió lạnh thổi qua trong cơn mơ khiến cô co quắp, người run lập cập.
Dĩ nhiên, Chu Phóng có một câu nói hoàn toàn sai lầm.
Vệ Nam chưa bao giờ nghĩ rằng có người anh trai như Vệ Đằng là hạnh phúc.
Còn Lục Đan… Cô ấy thậm chí không thừa nhận Lục Song là anh trai mình.
Hai anh em nhà họ Vệ và họ Lục không hợp nhau chút nào. Vệ Nam và Vệ Đằng từ nhỏ đến lớn suốt ngày cãi nhau, cứ gặp mặt nhau là giống như sao Hỏa đâm vào Trái đất vậy. Cuộc chiến giữa hai anh em nhà họ Lục cũng chưa bao giờ ngừng nghỉ.
Lục Đan và Lục Song là chị em sinh đôi. Lục Đan ra trước Lục Song một phút, vốn dĩ là chị. Nhưng về sau bị Lục Song ép làm em. Nhắc đến chuyện này nhà họ Vệ cũng có một phần trách nhiệm.
Hồi nhỏ, nhà họ Lục sống đối diện với hàng xóm nhà họ Vệ. Lục Song và Vệ Đằng tuổi tác chẳng hơn kém nhau là bao. Cùng là con trai nên suốt ngày nghịch đất nghịch cát rồi lại trèo cây, bắn bi, rất nghịch ngợm. Vệ Đằng có em gái nên rất đắc trí, thường xuyên khoe khoang trước mặt bạn bè rằng mình có thể bảo vệ em gái, cảm giác bắt nạt em gái rất thú vị, không giống với Lục Hựu Hựu, suốt ngày phải nghe lời chị, thật ức chế.
Mỗi lần anh ta nói như vậy, Lục Song thường lặng lẽ đứng một bên không nói gì.
Vào một buổi tối trăng thanh gió mắt, Lục Song khi ấy mới tuổi trèo qua cửa sổ vào phòng mẹ và nghiêm túc nói: “Dù gì thì con và Lục Đan cũng ra đời cùng một lúc, mẹ hãy nói với Lục Đan là con ra đời sớm hơn chị ấy một phút, bắt chị ấy gọi con bằng anh đi. Con làm anh sau này sẽ bảo vệ Lục Đan, không để ai bắt nạt nó. Có gì ngon con đều nhường cho nó ăn. Sau này lớn lên làm thần hộ mệnh cho nó, đánh bại những kẻ dám ức hiếp nó”.
Mẹ Lục Song rất ngạc nhiên, năm phút sau mới đập tay vào đầu và nói: “Con trai của mẹ giỏi quá, còn nhỏ thế này mà đã biết bảo vệ chị rồi” Ngừng một lát, mẹ nói: “À không, bảo vệ em. Con muốn làm anh thì làm đi”.
Lục Song đắc chí đi ra phòng ngủ của mẹ, sau đó lập tức gọi điện thoại cho bạn Vệ Đằng bên hàng xóm và nói mình cũng có em gái để bắt nạt, sau đó hai người cùng cười rất gian tà. Còn Lục Đan, vì ban ngày bị bọn con trai ném đất vào mặt nên lúc ấy đang nằm trên giường cắn chăn, khóc thầm, hoàn toàn không biết rằng địa vị của mình đã bị cậu em trai nghịch ngợm lật đổ.
Sáng sớm hôm sau, Mẹ Lục Song long trọng thông báo một sự thật “Vì khi sinh các con, mẹ vui quá nên nhớ sai. Thực ra Lục Song ra đời sớm hơn Lục Đan một phút, vì vậy Lục Đan là em, Lục Song là anh. Sau này anh trai sẽ bảo vệ con”.
Bố Lục Song há hốc miệng rồi lại cố gắng mím lại, suýt nữa thì cắn đứt lưỡi. Lục Đan vẫn chưa tỉnh hẳn, dụi mắt rồi nói “Vâng”. Lục Song mỉm cười nhìn mẹ, gắp cho mẹ một quả trứng ốp và nói: “Mẹ ăn nhiều vào để lấy sức làm việc”. Thấy con trai hiểu chuyện như vậy, mẹ Lục Song cảm động rớt nước mắt, nhân tiện quay sang lườm đứa con gái vẫn còn mơ màng ngái ngủ rồi nhắc lại một lần nữa như đinh đóng cột: “Lục Song là anh. Cứ thống nhất như thế nhé”.
Lúc ấy Lục Song tám tuổi, học lớp hai, là lớp trưởng, một trong ba người học giỏi nhất lớp.
Vệ Nam là cô bé nhỏ nhất hội, tết tóc đuôi sam, ngoan ngoãn học đánh vần. Khi đi đường cái đuôi sam hết đánh sang bên này lại đánh sang bên kia, giống như đuôi chim sẻ vậy, Lục Song rất muốn túm lấy cái đuôi sam ấy.
Lục Song đang mỉm cười bây giờ chính là cậu bạn Lục Hựu Hựu hồi nhỏ đã túm bím tóc của Vệ Nam, nghịch lửa làm cháy tóc Vệ Nam, dùng kéo cắt vụn quần áo của Vệ Nam, lại còn nhé con chuột vào cặp sách của Vệ Nam khiến cô ấy sợ quá khóc ầm lên. Vi chuyện ấy mà bọn trẻ trong trường mẫu giáo chế nhạo Vệ Nam suốt một tháng.
Con nhà gia giáo, chính nhân quân tử, trông rất ra dáng, tiếc rằng Vệ Nam đã sớm biết bản chất xấu xa của anh ta.
Điểm giống nhau lớn nhất giữa nhà họ Vệ và nhà họ Lục là mối quan hệ giữa hai người anh trai biến thái và hai cô em gái bị ức hiếp đến cùng cực.
Có người anh trai như vậy đúng là đen đủi tám đời.