Chương 516
Cố Mặc Ngôn, cái người cuồng bảo vệ vợ này, anh khoe khoang tình cảm một cách tr@n trụi như thế, tôi ăn cơm chó no rồi.] Trời ạ, giờ vẫn còn đàn ông như thế sao?
Hiếm có khó tìm đó được không?”
Xin hãy cho chó FA một con đường sống] Đợi đến lúc Cố Mặc Ngôn về thì trời cũng đã tối, Tô Thư Nghỉ đã ăn xong bữa tối trong bệnh viện và đang định đi ngủ.
Cố Mặc Ngôn không ngủ trên chiếc giường phụ bên cạnh mà cùng Tô Thư Nghi chen chúc trên một chiếc giường ôm nhau ngủ.
Tô Thư Nghỉ nhớ đến những lời nói ám chỉ một cách rõ ràng như thế ngày hôm nay Cố Mặc Ngôn, cô buồn cười hỏi anh: “Chắc hôm nay Cố Thành Vũ bị anh làm cho tức chết rồi? Lần này mọi người đều nghi ngờ anh ta vì muốn kế thừa tài sản mà hãm hại anh. Hôm nay em nghe đồng nghiệp bên tòa soạn tạp chí nói, cổ phiếu công ty anh ta đang tụt dốc không phanh.”
“Tất nhiên.” Cố Mặc Ngôn dịu dàng trả lời cô nhưng ngay sau đó sự sắc bén hiện lên trong đôi mắt: “Nhưng anh ta đáng đời.”
Nghe được sự oán hận rõ ràng trong giọng nói của Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghỉ hơi không hiểu, cô không cầm lòng được mà hỏi: “Anh thật sự rất hận Cố Thành Vũ sao?”
Nói gì đi chăng nữa thì Cố Thành Vũ vẫn là anh cả của anh.
“Tất nhiên, không chỉ là những việc anh ta làm với em mà chuyện anh ta đã làm với anh mười năm về trước anh cũng không thể tha thứ được.”
“Anh có ý gì?” Nghe Cố Mặc Ngôn nói thế, Tô Thư Nghỉ hoảng sợ cất tiếng hỏi.
Không lẽ vụ hỏa họa mười năm về trước có liên quan đến Cố Thành Vũ thật sao?
Cố Mặc Ngôn lạnh giọng nói: “Vụ bắt cóc mười năm trước còn một số chõ cần phải xem xét lại. Bọn bắt cóc lấy được tiền là có thể cao chạy xa bay, nhưng vì sao bọn chúng vấn muốn phóng hỏa thiêu chết anh, nếu làm cho chuyện này ồn ào đến mức ai ai cũng biết thì họ được lợi gì cơ chứ? Mấy năm nay anh vẫn luôn âm thầm điều tra, nhưng về cơ bản thì có thể khẳng định người giật dây đăng sau vụ bắt cóc mười năm trước là Cố Thành Vũ. Người lập mưu bắt cóc năm đó muốn lấy mạng anh chứ không phải vì tiền. Cố Thành Vũ đòi tiên chuộc từ nhà họ Cố chỉ để đánh lạc hướng mà thôi, nhưng có một điều ông ta không ngờ đến đó là anh vần có thể trốn thoát khỏi ngọn lửa lớn kia.”Đọc tại để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Nói tới đây Cố Mặc Ngôn nắm chặt tay lại, hình ảnh anh chạy trốn khỏi trận hỏa hoạn đó vẫn hiện ra trước mắt, anh thề phải cho họ trả một cái giá thật đắt.
Tô Thư Nghỉ thấy quanh người Cố Mặc Ngôn như tản ra vẻ ác độc, bây giờ cô cũng không biết nên nói gì đển an ủi anh nữa.
Tuy chuyện đã qua lâu rồi nhưng khi nhắc đến chuyện năm đó thì Cố Mặc Ngôn vẫn không thể trấn tĩnh như cũ, nhìn là biết chuyện năm đó làm anh tổn thương lớn như thế nào.
Tô Thư Nghi nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang năm chặt lại của Cố Mặc Ngôn ra rồi nắm lấy tay anh, cô hy vọng làm như vậy có thể an ủi anh một chút.
Thấy Tô Thư Nghỉ lo lắng như vậy, Cố Mặc Ngôn hít sâu vài hơi để trấn tĩnh lại, anh nhẹ nhàng nói: “Mọi chuyện đã qua rồi, không sao đâu, bây giờ bọn họ không thể làm tổn thương đến anh.”
Tô Thư Nghi thấy Cố Mặc Ngôn quay lại an ủi mình như vậy thì một cảm giác khó chịu lan tràn trong trái tim cô, sau đó cô cảm thấy vô cùng tức giận.
Cô không ngờ Cố Thành Vũ lại là chủ mưu bất cóc Cố Mặc Ngôn. Cô biết quan hệ giữa Cố Thành Vũ và Cố Mặc Ngôn cũng không tốt đẹp gì, nhưng cô không ngờ Cố Thành Vũ lại có thể làm đến mức này.
“Tại sao Cố Thành Vũ phải…” Tô Thư Nghi chưa nói hết câu thì chợt hiểu ra. Còn vì sao nữa chứ, vì gia sản.
Cô thấy rõ ông nội yêu thương Cố Mặc Ngôn như thế nào. Có lẽ từ lúc ấy trong lòng ông nội thì Cố Mặc Ngôn đã trở thành người thích hợp thừa kế tập đoàn nhất. Cố Thành Vũ muốn trở thành người đứng đầu tập đoàn nhà họ Cố thì cách tối ưu nhất là làm Cố Mặc Ngôn biến mất.