Mạc Trát Tha - là tay súng bắn tỉa cừ khôi của tổ chức, anh ta nhìn Bạch Dạ Cẩu sau đó từ túi quần rút ra một chiếc dao găm được mạ bạc. Gương mặt anh tuấn lại trở nên vô cùng lãnh diễm, khóe miệng nhếch lên tạo thành 1 đường cong quyến rũ
Anh ta mở dao găm ra, Lương Trí Bằng đem tay ông ta đặt trên bàn. Mạc Trát Tha nhanh tay vung dao găm xuống, hai ngón tay lại đứt lìa ra, máu chảy xuống nhỏ từng giọt từng giọt
“ Đem ngón tay hắn bỏ vào trong hộp đem đến cho Bạch phu nhân xem, đây chính là lễ vật mà tôi tặng” Thanh Mẫn nói
“ Vâng, lão đại” Mạc Trát Tha và Lương Trí Bằng đồng thời lên tiếng
Bạch Dạ Cẩu sắc mặt tái mét nhìn ngón tay của mình, miệng luôn nói thầm
“ Xin tha cho tôi...xin tha cho tôi...”
Sau đó ông ta bị người khác đưa ra ngoài, trong căn phòng dư lại tiếng nói chuyện của 3 người phụ nữ
“ Mona tiểu thư của tôi à! Cậu đường đường là thủ lĩnh của QUEEN vậy mà cậu còn đi làm diễn viên sao? Chuyện trong tổ chức rất nhiều làm bọn mình mệt muốn chết ” Triệu An Hạ giả vờ trách móc rồi uống hết li rượu vang trên bàn
Tề Nguyệt Cát cũng phụ họa theo
“ Đúng, một khi thân phận thủ lĩnh QUEEN bại lộ, mọi người sẽ biết nữ diễn viên Tống Thanh Mẫn là thủ lĩnh tổ chức hắc đạo thì sẽ nguy to đấy!”
Tống Thanh Mẫn đương nhiên biết điều này nhưng cô lại yêu thích công việc này
Ngoại trừ nghề tay phải là tổ chức buôn bán vũ khí thì niềm yêu thích cô lại dồn vào việc tiến chân vào showbiz. Đúng như Tề Nguyệt Cát nói, nếu bại lộ thân phận người gặp rắc rối đương nhiên sẽ là cô
Hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng đến tổ chức. Cô không muốn chỉ vì cô mà mọi người gặp nạn. Phải nhanh chóng tìm phương án giải quyết
“ Ừm, mình sẽ nghĩ cách. Cứ để mình ở tạm trong làng giải trí đã, sau khi nhận được giải thưởng rồi thì mình sẽ rút lui. Quay về làm thủ lĩnh của các cậu” Thanh Mẫn nói xong liền cười hì hì khác với bộ dạng tiểu yêu nữ lúc này
Cô cầm li rượu trong tay uống ừng ực hết số rượu trong ly
Cả 5 người chơi đã đời rồi cùng nhau đi ra khri phòng, Thanh Mẫn vẫn không quên đeo chiếc mặt nạ bạc kia lên, trong bóng đêm có ánh đèn chiếu vào làm cho chiếc mặt nạ trở nên sáng chói trong đêm đen
Thanh Mẫn đi trước, đằng sau là bốn người Tề Nguyệt Cát. Khi đi ngang qua phòng bao bên kia thì cô nhận thấy một thân ảnh khá quen thuộc. Người đàn ông đó nghiêng mặt qua nhìn cô, kế bên anh ta cũng là một mỹ nam áo sơ mi trắng
Là Chu Thiên Ngạo
Sao đi đâu cũng gặp anh ta thế này
Tống Thanh Mẫn đi ngang qua Chu Thiên Ngạo, cô đưa mắt liếc nhìn anh ta
Đôi mắt trong suốt không nhuốm bụi trần, đáy mắt lại tản ra khí lạnh mà nhìn anh. Đợi nhóm người bọn họ đi rồi thì Hàn Minh Triết mới kêu Chu Thiên Ngạo
“ Thiên Ngạo, Thiên Ngạo... có chuyện không hay rồi”
“ Chuyện gì chứ?”
“ Cậu có thấy cái cô gái hồi nãy đi ngang qua chúng ta không? Cái cô mà đeo mặt nạ bạc í”
Hàn Minh Triết sốt sắng hỏi
Chu Thiên Ngạo khẽ gật đầu rồi anh ta nói tiếp
“ Người đó chính là Mona, sau lưng cô ta là 4 người lãnh đạo của QUEEN đó”
Chu Thiên Ngạo đứng trước cửa club bar Thịnh Thần nói, sẵn tiện lấy ra một điếu thuốc
“ Đã biết”
“ Đã biết. Vậy mà cậu ung dung như thế sao? Chúng ta cần cô ta để khai thông tuyến đường đó”
Chu Thiên Ngạo không nói gì liền chạy đi lái xe quay về Chu trạch
Anh ta mở dao găm ra, Lương Trí Bằng đem tay ông ta đặt trên bàn. Mạc Trát Tha nhanh tay vung dao găm xuống, hai ngón tay lại đứt lìa ra, máu chảy xuống nhỏ từng giọt từng giọt
“ Đem ngón tay hắn bỏ vào trong hộp đem đến cho Bạch phu nhân xem, đây chính là lễ vật mà tôi tặng” Thanh Mẫn nói
“ Vâng, lão đại” Mạc Trát Tha và Lương Trí Bằng đồng thời lên tiếng
Bạch Dạ Cẩu sắc mặt tái mét nhìn ngón tay của mình, miệng luôn nói thầm
“ Xin tha cho tôi...xin tha cho tôi...”
Sau đó ông ta bị người khác đưa ra ngoài, trong căn phòng dư lại tiếng nói chuyện của 3 người phụ nữ
“ Mona tiểu thư của tôi à! Cậu đường đường là thủ lĩnh của QUEEN vậy mà cậu còn đi làm diễn viên sao? Chuyện trong tổ chức rất nhiều làm bọn mình mệt muốn chết ” Triệu An Hạ giả vờ trách móc rồi uống hết li rượu vang trên bàn
Tề Nguyệt Cát cũng phụ họa theo
“ Đúng, một khi thân phận thủ lĩnh QUEEN bại lộ, mọi người sẽ biết nữ diễn viên Tống Thanh Mẫn là thủ lĩnh tổ chức hắc đạo thì sẽ nguy to đấy!”
Tống Thanh Mẫn đương nhiên biết điều này nhưng cô lại yêu thích công việc này
Ngoại trừ nghề tay phải là tổ chức buôn bán vũ khí thì niềm yêu thích cô lại dồn vào việc tiến chân vào showbiz. Đúng như Tề Nguyệt Cát nói, nếu bại lộ thân phận người gặp rắc rối đương nhiên sẽ là cô
Hơn nữa còn sẽ ảnh hưởng đến tổ chức. Cô không muốn chỉ vì cô mà mọi người gặp nạn. Phải nhanh chóng tìm phương án giải quyết
“ Ừm, mình sẽ nghĩ cách. Cứ để mình ở tạm trong làng giải trí đã, sau khi nhận được giải thưởng rồi thì mình sẽ rút lui. Quay về làm thủ lĩnh của các cậu” Thanh Mẫn nói xong liền cười hì hì khác với bộ dạng tiểu yêu nữ lúc này
Cô cầm li rượu trong tay uống ừng ực hết số rượu trong ly
Cả 5 người chơi đã đời rồi cùng nhau đi ra khri phòng, Thanh Mẫn vẫn không quên đeo chiếc mặt nạ bạc kia lên, trong bóng đêm có ánh đèn chiếu vào làm cho chiếc mặt nạ trở nên sáng chói trong đêm đen
Thanh Mẫn đi trước, đằng sau là bốn người Tề Nguyệt Cát. Khi đi ngang qua phòng bao bên kia thì cô nhận thấy một thân ảnh khá quen thuộc. Người đàn ông đó nghiêng mặt qua nhìn cô, kế bên anh ta cũng là một mỹ nam áo sơ mi trắng
Là Chu Thiên Ngạo
Sao đi đâu cũng gặp anh ta thế này
Tống Thanh Mẫn đi ngang qua Chu Thiên Ngạo, cô đưa mắt liếc nhìn anh ta
Đôi mắt trong suốt không nhuốm bụi trần, đáy mắt lại tản ra khí lạnh mà nhìn anh. Đợi nhóm người bọn họ đi rồi thì Hàn Minh Triết mới kêu Chu Thiên Ngạo
“ Thiên Ngạo, Thiên Ngạo... có chuyện không hay rồi”
“ Chuyện gì chứ?”
“ Cậu có thấy cái cô gái hồi nãy đi ngang qua chúng ta không? Cái cô mà đeo mặt nạ bạc í”
Hàn Minh Triết sốt sắng hỏi
Chu Thiên Ngạo khẽ gật đầu rồi anh ta nói tiếp
“ Người đó chính là Mona, sau lưng cô ta là 4 người lãnh đạo của QUEEN đó”
Chu Thiên Ngạo đứng trước cửa club bar Thịnh Thần nói, sẵn tiện lấy ra một điếu thuốc
“ Đã biết”
“ Đã biết. Vậy mà cậu ung dung như thế sao? Chúng ta cần cô ta để khai thông tuyến đường đó”
Chu Thiên Ngạo không nói gì liền chạy đi lái xe quay về Chu trạch